id="234005" class="calibre7">Trang 937# 1
Chương 1872: Lấy ngựa hạng bét đấu với ngựa hạng nhất
-
=== oOo ===
Chương 1872: Lấy ngựa hạng bét đấu với ngựa hạng nhất
Chương 1872: Lấy ngựa hạng bét đấu với ngựa hạng nhất
"Ầm!"
Sức lực của Yêu Nghiệt Hoành Hành cực kỳ mạnh mẽ, lần này còn dùng sức nhấn lên mặt đất tạo thành một cái hố, nửa gương mặt của Wolf đều bị chôn thật sâu xuống.
"Cút đi!"
Thủ đoạn của Yêu Nghiệt Hoành Hành tàn nhẫn không thua gì Dương Na, sau khi đè mặt đối thủ xuống đất, cánh tay của Yêu Nghiệt Hoành Hành đẩy mạnh về phía trước.
"Xệt xệt!"
Wolf lập tức bị Yêu Nghiệt Hoành Hành ma sát đẩy về phía trước mấy mét.
Mặt đất trên sàn đấu cũng bị cày ra một cái rãnh thật sâu.
"Oh my god!"
Thấy cảnh tượng như vậy, gáy những người xem đều lạnh ngắt, cảm thấy da mặt cũng mình cũng đau rát.
Không đợi Wolf giãy giụa đứng dậy, Yêu Nghiệt Hoành Hành đã đẩy Wolf đến rìa sàn đấu, một bàn tay nhấc Wolf dậy, cong người xoay một vòng, xoay tròn đập Wolf lên rìa sàn đấu.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang, Wolf bị Yêu Nghiệt Hoành Hành ném vào bức tường bảo vệ xung quanh sàn đấu.
Tường bảo vệ bị sức lực khủng khiếp của Yêu Nghiệt Hoành Hành nện cho lung lay, Wolf cũng bị bắn ngược lại.
Lúc này, Yêu Nghiệt Hoành Hành lui về phía sau hai bước, vươn người nhảy lên hai chân cùng lúc đạp xuống hông của Wolf.
Liệt Thạch Phá Thiên Cước!
Hành động của Wolf khá nhanh nhẹn, rõ ràng là thêm điểm vào nhanh nhẹn, thật ra những cao thủ đỉnh cấp trong game cho dù là nghề nghiệp nào chăng nữa, cũng không thể thiếu được việc thêm điểm vào nhanh nhẹn, dù sao trong game mô phỏng toàn diện, tốc độ vô cùng quan trọng.
Mà một cước này của Yêu Nghiệt Hoành Hành lại là một trong những chiêu cuối của Võ sư, ngay cả trời cũng có thể phá vỡ được, huống chi chỉ là một Chiến sĩ thêm điểm vào nhanh nhẹn lượng máu không còn cao.
Wolf vừa bị Yêu Nghiệt Hoành Hành ma sát trên mặt đất một lượt, lượng máu cũng giảm đi không ít, lại chịu thêm một cước này nữa, biến thành vệt sáng trắng qua đời ngay tại chỗ.
Ba chiêu! Lại là ba chiêu.
Vung tay chống đỡ Đấu Khí Trảm, nghiêng người di chuyển về phía sau cắt đứt Toàn Phong Trảm, cuối cùng một cước kết thúc trận đấu.
Lại một cao thủ đỉnh cấp bị Yêu Nghiệt Hoành Hành đánh bại trong ba chiêu.
Giờ phút này, hiện trường lặng ngắt như tờ.
Cao thủ đỉnh cấp đều không qua nổi ba chiêu dưới tay Võ sư này, người này rốt cuộc mạnh đến mức độ nào? Chẳng lẽ thêm toàn bộ điểm vào sức mạnh mới là phương pháp chính xác để chơi game này?
Trước đây khi ở trong nước, trước có Tay Trái Tử Thần sau có Yêu Nghiệt Hoành Hành, hai người mở ra làn sóng thêm hết điểm vào thuộc tính sức mạnh ở trong nước, khiến vô số người chơi mới lỡ lầm đường lạc lối lấy nước mắt rửa mặt, thế cho nên trò chơi mới bị ép buộc tạo ra thứ đạo cụ kỳ quặc miễn phí như Thuốc Tẩy Điểm.
Sau trận chiến lần này, bạn học Yêu Nghiệt Hoành Hành cuối cùng đã gieo rắc hạt giống tội ác ra toàn thế giới...
Đúng là kẻ mạnh giả vờ ngớ ngẩn, đây làm sao có thể là cảnh giới một người bình thường có thể dễ dàng đạt đến được? Ngay cả trên người Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng có không ít trang bị tăng thêm độ nhanh nhẹn đâu, trên thế giới lại có mấy công hội lớn như Tung Hoành Thiên Hạ có thể làm được trang bị mà ông chủ muốn cơ chứ?
Huống chi Võ sư thêm toàn điểm sức mạnh và Chiến sĩ thêm toàn điểm sức mạnh đều là nghề nghiệp cận chiến còn chưa nói, Mục sư Pháp sư mà lại thêm hết điểm vào sức mạnh thì định làm thành cái gì?
Nguồn gốc của tất cả mọi sự hỗn loạn đều bắt đầu từ trận chiến này, nhưng đây là chuyện sau này, nếu còn nói thêm nữa sẽ biến thành câu chữ...
"Anh thấy sao, vừa nãy em bắt chước một chiêu thân pháp kia của anh cũng không kém gì cô nàng họ Dương kia đúng không?"
Sau khi xuống khỏi sàn đấu, sắc mặt Yêu Nghiệt Hoành Hành hân hoan khoe khoang với Vương Vũ.
"Cũng tạm được! Thiên phú của chú cao hơn cô ta nhiều, nhưng so với anh vẫn còn kém xa lắm." Sắc mặt Vương Vũ vui mừng khen ngợi nói.
Thấy anh em hai người tự tâng bốc lẫn nhau đến mức không cần mặt mũi gì nữa, Dương Na vốn dĩ đã được mấy người Toàn Chân Giáo khuyên bảo bình tĩnh lại, giờ nổi giận lần nữa: "Hai tên khốn kiếp nhà các ngươi nói nhảm ít thôi, các ngươi đều học từ ta đấy! Học võ công của nhà ta đấy! Ta muốn tố cáo các ngươi, đánh gãy chân chó của các ngươi!"
...
Bên kia, chiến đội FREE thua liên tiếp hai trận giờ phút này không những sĩ khí chiến đấu giảm xuống mức thấp nhất, thậm chí tâm trạng cũng hơi sụp đổ.
Thật ra chuyện thắng thua vốn dĩ là chuyện bình thường của người chiến đấu, thua trên sàn đấu cũng không tính là quá mất mặt, nhưng mà thua một đám người chơi nghiệp dư thì lại quá mất mặt rồi.
Kinh khủng hơn nữa là đám người chơi nghiệp dư này ra tay có chút hiểm độc.
Trận đầu tiên hai mũi tên cắm vào mắt, trận thứ hai cà mặt xuống đất, xuống tay tàn nhẫn, ra chiêu ác độc quả thật lần đầu tiên nhìn thấy.
Cái kiểu ấn mặt đối thủ cà xuống đất này rõ ràng chính là đang tra tấn tinh thần đối thủ.
Sau đó không chừng còn có những chiêu thức độc ác hơn nữa đang đợi phía sau đấy.
Sĩ khí chiến đấu của đoàn đội vốn dĩ đã chẳng cao nay lại bị không khí đáng sợ bao trùm, khiến cho tuyển thủ chiến đội FREE cảm thấy bàng hoàng.
"Mọi người đừng hốt hoảng!"
Đây chính là lúc thể hiện ra tác dụng của lãnh đạo, thấy tâm trạng mọi người sắp sụp đổ đến nơi, Wade vội vàng ổn định tinh thần chiến đấu nói: "Không nên trúng mưu kế gian xảo của phía bên kia, bọn họ muốn dùng cái búa lớn này để đập vỡ tinh thần của chúng ta."
Nói đến đây, Wade chỉ vào Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành cách đó không xa nói: "Hai Võ sư này là cao thủ mà chiến đội Một Đám Ô Hợp dựa vào, bọn họ lấy hết tất cả át chủ bài ra rồi, chính là muốn phá hủy tinh thần chúng ta."
"Vậy trận thứ ba ai lên đây?"
Ngay khi Wade còn đang ổn định tinh thần chiến đấu, đám người lại ném ra một câu hỏi quan trọng nhất.
Nói nhiều hơn nữa cũng chẳng có tác dụng gì, bây giờ việc khẩn cấp trước mắt chính là nhanh chóng lựa chọn ra tuyển thủ tham gia thi đấu trận tiếp theo, có điều tuyển thủ tham gia thi đấu lần này không thể là mình được, bởi vì chẳng ai muốn bị người bên kia đè xuống đất ma sát cả.
"Chuyện này ấy à?" Wade gãi đầu một cái, sau đó chỉ vào một người đàn ông cao lớn cường tráng bên cạnh nói: "Gospel, ngươi lên đi!"
"Ta?" Người đàn ông kia vẻ mặt kinh ngạc nói: "Chúa ơi, trong đầu con lừa ngu ngốc này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì vậy?"
Những người khác đều lộ ra vẻ mặt mê mang: "Gospel là nghề nghiệp chữa trị, ngươi bảo hắn ta đi lên chịu chết sao?"
"Đúng vậy!" Gospel cũng buồn bực nói: "Không thể bởi vì ta mời bạn gái ngươi đi xem phim mà ngươi lại hại ta như vậy được chứ?"
"What? Ngươi mời bạn gái của Wade đi xem phim á?" Wolf vừa bị Yêu Nghiệt Hoành Hành chà đạp một trận kinh ngạc hỏi.
"Ngươi có thể mời cô ta đi ăn tại sao ta không thể mời cô ta đi xem phim?"
"Thật là hỗn loạn..." Những người khác đều rối rít vò đầu.
"Khụ khụ khụ!"
Thấy cuộc nói chuyện trở nên lạc đề, Wade vội vàng ho khan một tiếng nói: "Có thể nói chuyện nghiêm túc được không hả, Gospel ngươi đừng chuyển đề tài linh tinh."
"Vậy ngươi giải thích một chút, tại sao muốn một Mục sư như ta lên sàn đấu chịu chết?" Gospel vô cùng khó chịu nói.
Mục sư có khả năng chiến đấu thấp nhất trong tất cả các nghề nghiệp, tuy phương pháp giữ tính mạng thì nhiều không đếm xuể nhưng kỹ năng tấn công thì lại ít đến đáng thương.
Có duy nhất một kỹ năng tự phát nổ thì lại có yêu cầu đòi hỏi vô cùng cao, khiến loại nghề nghiệp chữa trị như Mục sư này đi thi đấu cùng lắm cũng chỉ duy trì được tình thế không thắng không bại mà thôi.
"Hai trận đấu liên tục đều là cao thủ lên sàn rồi, xem ra phía đối diện đã dốc hết sức lực muốn áp đảo chúng ta về mặt khí thế." Wade giải thích: "Cho nên tuyển thủ trận tiếp theo của bọn họ chắc chắn là một Võ sư khác."
"Vậy chẳng phải ta sẽ chết thê thảm hơn nữa sao?" Gospel đen mặt lại nói.
Tình trạng thê thảm của Wolf và Người Tàng Hình ở hai trận trước đó đến nay vẫn còn để lại ám ảnh trong lòng Gospel kia kìa.
"Nhưng cái chết của ngươi có giá trị nhất." Wade lại cười nói: "Một nghề nghiệp hỗ trợ như ngươi lại đổi được cơ hội lên sàn đấu của người chơi cao thủ nhất bên đối phương, trận đấu tiếp theo không phải chúng ta có thể thắng thoải mái rồi hay sao?"