id="234006" class="calibre7">Trang 937# 2
Chương 1873: Khắc tinh của dòng tự nổ
-
=== oOo ===
Chương 1873: Khắc tinh của dòng tự nổ
Chương 1873: Khắc tinh của dòng tự nổ
"Được rồi, đến lượt ta đi lên đi!"
Bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp bên này, Vương Vũ cũng đứng dậy chuẩn bị lên sàn đấu, nếu đã muốn phá hủy đối thủ hoàn toàn, trận thứ ba đương nhiên cũng phải là cao thủ ra tay mới được.
Dương Na và Yêu Nghiệt Hoành Hành đã lên sàn đấu rồi, bây giờ một người duy nhất trong Toàn Chân Giáo có thể hoàn toàn nắm chắc thắng lợi trong trận đấu chỉ còn lại có một mình Vương Vũ.
"Từ từ đã!"
Nhưng mà Vương Vũ vừa mới đứng dậy, đột nhiên Vô Kỵ chặn lại: "Trận này không cần ngươi lên sàn."
"Hả?"
Nghe thấy lời nói của Vô Kỵ, tất cả mọi người đều có gương mặt mê mang: "Không cần hắn lên chẳng lẽ là ngươi lên sao?"
"Ta lên cũng không phải là không thể!" Vô Kỵ cười nhạt nói: "Có điều ta cảm thấy cũng nên cho các ngươi có một cơ hội thể hiện."
"Bớt nói nhảm đi!"
Đám người dồn dập bĩu môi nói: "Ngươi muốn xem chúng ta đi lên mất mặt đúng không?"
Bây giờ là thi đấu chuyên nghiệp cấp thế giới đấy, nơi này cao thủ như mây, từng tuyển thủ đều là cao thủ chuyên nghiệp đỉnh cấp, mà chiến đội Một Đám Ô Hợp chẳng qua chỉ là một đám cao thủ nghiệp dư mà thôi, cùng lắm cũng chỉ tương đương với cao thủ chuyên nghiệp hạng hai, đánh tập thể thì đám người kia còn tạm được, nếu đấu một chọi một rõ ràng là đi lên tìm tai họa chứ sao?
Mặc dù người của Toàn Chân Giáo điên cuồng, nhưng vẫn tự biết rõ mình, dựa vào tính cách của thằng khốn Vô Kỵ này, cũng không phải không làm được việc để cho người khác đi lên mất mặt còn mình đứng dưới cười trộm.
"Nhìn các ngươi sợ hãi kìa!" Vô Kỵ cười lạnh nói: "Yên tâm đi, trận tiếp theo chắc chắn không phải cao thủ gì cả."
"Vì sao?"
Đám người đều rối rít không hiểu nói.
Vô Kỵ thản nhiên giải thích: "Bây giờ khí thế của chúng ta đang hừng hực, dựa theo thông lệ trận thứ ba chắc chắn cũng sẽ thừa thắng xông lên, đối phương cũng không phải đồ ngu, hai trận trước thua thê thảm như vậy, trận thứ ba chắc chắn sẽ không phái cao thủ ra cứng đối cứng với lão Ngưu đâu, ta thấy bọn họ tám phần là sẽ cử ra một tên yếu kém trong trận thứ ba này."
"Toàn là nói linh tinh." Mọi người nhao nhao khinh thường nói: "Có yếu hơn nữa thì cũng là cao thủ đỉnh cấp thôi."
"Cho dù có là đỉnh cấp nhưng nếu không phải là cao thủ nghề nghiệp chiến đấu thì hắn ta cũng sẽ không biết tấn công mà." Vô Kỵ cười.
"Ngươi dựa vào đâu mà cho rằng không phải nghề nghiệp chiến đấu?" Đám người nghi ngờ nói: "Trong đội ngũ người ta có đến mười mấy người, tổng cộng có năm trận đấu, sắp xếp thế nào cũng sẽ không đến nỗi đưa Mục sư lên đấu."
"Biết rõ trận thứ ba này kiểu gì cũng chết, ngươi cảm thấy nghề nghiệp chiến đấu sẽ đồng ý lên sàn đấu sao? Đây chính là lên sàn thi đấu đấy, cho dù là đội trưởng cũng không dám ép buộc nghề nghiệp chiến đấu đi tìm cái chết đúng không?" Vô Kỵ cười híp mắt nói.
"Chuyện này..."
Mọi người nghe vậy, nhất thời không phản bác lại được.
Còn không phải sao, đừng thấy cao thủ chuyên nghiệp đều là đi làm thuê cho người ta kiếm tiền lương, nhưng mà cao thủ đỉnh cấp cũng có tôn nghiêm của bọn họ chứ.
Lên sàn đấu chịu chết, vốn dĩ chính là lựa chọn mất mặt xấu hổ.
Danh tiếng đối với cao thủ chuyên nghiệp mà nói chính là tính mạng.
Trong thời đại không thiếu cơ hội phát triển này đừng nói chỉ là một người đội trưởng, cho dù là ông trùm giấu mặt cũng không dám thật sự ép buộc tuyển thủ thể thao điện tử dưới tay mình làm mấy chuyện tự hủy hoại danh tiếng.
Hơn nữa bây giờ trong thi đấu, ngộ nhỡ chọc giận khiến tuyển thủ tinh thần sa sút chiến đấu thua còn có thể không thi đấu trận này nữa luôn.
Cho nên người được chọn trong tình huống này không phải là nghề nghiệp chiến đấu, dù sao hỗ trợ cũng là dùng để đổi chác, coi như bọn họ thua, một người không phải nghề nghiệp chiến đấu bị người ta đánh bại cũng không tính là quá mất mặt.
"Vậy trận thứ ba bên chúng ta sẽ cho ai lên đây?" Sau khi ý thức được chuyện này, mọi người lại hỏi tiếp.
Vô Kỵ chỉ ngón tay về phía Doãn Lão Nhị nói: "Lão nhị đi đi! Hắn ta đi vẫn khá vững vàng một chút."
"Coi thường chúng ta sao?" Một đám tính cách cứng rắn lại gây khó dễ vặn hỏi.
"Không sai! Chính là coi thường các ngươi đấy." Vô Kỵ vô cùng đáng ăn đòn nói: "Ta sợ các ngươi lên sàn sẽ bị Mục sư nổ chết."
...
Vô Kỵ suy xét đến chiến thuật của đối thủ vẫn khá là dựa theo thói quen của mình, nếu đối thủ là một Mục sư, Vô Kỵ lên đài sẽ càng dễ dàng, là một Mục sư có phương pháp chiến đấu chủ yếu theo dòng tự nổ, điều khiến Vô Kỵ đề phòng nhất đương nhiên chính là kỹ năng Thanh Tẩy của Mục sư.
Dựa vào thao tác của Vô Kỵ cũng có thể dễ dàng tiếp cận nổ chết kẻ thù, huống chi đối phương là một cao thủ chuyên nghiệp đỉnh cấp, nếu muốn nổ chết một đám người ô hợp như Toàn Chân Giáo này chắc chắn là chuyện dễ như trở bàn tay.
Để cho ổn thỏa, đương nhiên vẫn nên tìm một người mà đối thủ không nổ chết được để đưa lên sàn đấu.
Tuy tự nổ tung của Mục sư là sát thương thực tế bỏ qua phòng ngự, nhưng Doãn Lão Nhị không những có phòng ngự cao lượng máu còn cao hơn nữa, chịu hai lần tự nổ của đối thủ cũng sẽ không thành vấn đề, nổ thì nổ, ai sợ ai nào?
Đương nhiên rồi, đối thủ dù sao cũng là cao thủ đỉnh cấp, có bao nhiêu thủ đoạn có bao nhiêu bản lĩnh Vô Kỵ cũng không thể chắc chắn được, cho nên ngay trước khi Doãn Lão Nhị lên sàn đấu, Vô Kỵ không quên dặn dò: "Cố gắng hết sức xoay vòng quanh không được tham tấn công liều mạng chủ động tấn công! Miễn là không để đối thủ đạt được điểm số thì chúng ta đã thắng rồi!"
"Hiểu rồi!"
Doãn Lão Nhị gật đầu, lại biến thành một vệt sáng trắng cùng được truyền tống lên sàn thi đấu với đối thủ.
...
"Hả?"
Nhìn thấy người lên sàn đấu của chiến đội Một Đám Ô Hợp bên này không phải là Võ sư trong dự đoán mà là một Chiến sĩ khiên thuẫn, khán giả cũng hơi bất ngờ.
Mấy người chiến đội FREE không nhịn được nhíu mày.
Nhất là Mục sư Gospel, nhìn thấy đối thủ thế mà không phải là Vương Vũ trong kế hoạch thì đều ngẩn ra.
"Sao lại thế này? Ai vậy?"
Gospel sắc mặt mê mang.
Đối với chiến đội nghiệp dư như Một Đám Ô Hợp này, cao thủ chuyên nghiệp về cơ bản cũng chỉ nhìn lướt qua video thôi, đối với tuyển thủ có trình độ hơn thì còn chú ý một chút, về phần những người khác đương nhiên cũng lười lãng phí sức lực đi sâu tìm hiểu.
Những kẻ có cảm giác tồn tại không mạnh như Doãn Lão Nhị, Gospel không nhận ra cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng mà trong kế hoạch đã vạch ra trước đây là một Võ sư, bây giờ đột nhiên biến thành Chiến sĩ khiên thuẫn thật ra cũng khiến Gospel có chút trở tay không kịp.
Đúng như Vô Kỵ dự đoán, mặc dù Gospel không phải là một nghề nghiệp chiến đấu nhưng cũng là một cao thủ đỉnh cấp có danh dự đấy nhé, cho dù là tự tìm đường chết chăng nữa cũng sẽ không thể cứ chịu thua như vậy được, cho nên trước khi Gospel lên sàn đấu cũng đã từng diễn tập trong đầu quá trình chiến đấu với Vương Vũ.
Kỹ năng tấn công chủ yếu của Mục sư chỉ có một chiêu tự nổ tung bỏ qua phòng ngự, Gospel là một Mục sư thêm nửa điểm vào thể chất, lượng máu chắc chắn sẽ cao hơn Võ sư, chỉ cần có thể đến gần Vương Vũ, Gospel ắt có niềm tin dùng hết danh dự nắm chắc một trận này.
Nhưng mà đối diện là một Chiến sĩ khiên thuẫn da dày thịt béo, điều này khiến Gospel có chút không biết ra tay thế nào cả.
Mục sư dù sao cũng là một nghề nghiệp hệ pháp thuật, lượng máu kém xa Chiến sĩ khiên thuẫn, mặc dù đã thêm nửa điểm thể chất, nhưng lượng máu của một Mục sư cấp 70 cùng lắm cũng chỉ mới khoảng tám mươi nghìn thôi, mà nghề nghiệp tank sau khi trưởng thành tới cấp 70 có thể đạt lượng máu cao đến gần hai trăm nghìn.
Kỹ năng tự nổ này nói trắng ra chính là lấy máu trả máu, chẳng qua lượng máu tám mươi nghìn và Chiến sĩ khiên thuẫn lượng máu hai trăm nghìn gộp lại, lượng máu của ai nhiều hơn, không phải đều là nói nhảm sao?
Phải biết rằng kỹ năng Thanh Tẩy của Mục sư sau khi dùng hết thì lượng máu sẽ chỉ còn một chút thôi, đối thủ đánh rắm một cái cũng có thể bắn chết mình được, nếu không hoàn toàn chắc chắn có thể nổ chết được đối thủ, Mục sư phóng kỹ năng tự nổ tung bừa bãi chính là một quá trình tự tìm đường chết.
Cho nên khi nhìn thấy người chơi đối diện là một Chiến sĩ khiên thuẫn, Gospel lập tức bỏ qua suy nghĩ nổ chết đối thủ.