id="234755" class="calibre7">Trang 940# 1
Chương 1878: Lại nhường một ván
-
=== oOo ===
Chương 1878: Lại nhường một ván
Chương 1878: Lại nhường một ván
"Cái này... Tên này..."
Thấy Vương Vũ không đuổi bắt mà chỉ mang vẻ mặt lạnh nhạt nói lời chế giễu, khán giả không khỏi bị dọa tới sững sờ.
Giờ này phút này, cho dù kẻ ngốc cũng đã nhận ra, Wade không phải đối thủ cùng đẳng cấp với Vương Vũ, hiện giờ Vương Vũ đấu đơn với Wade hoàn toàn giống như mèo vờn chuột trêu chọc Wade.
Phải biết rằng không có nhiều sự chênh lệch về năng lực giữa các cao thủ đẳng cấp.
Các cao thủ của chiến đội lớn đang ngồi đây đều là hạng người mắt cao hơn đầu, trừ khi nghề nghiệp hoàn toàn áp chế, nếu không chẳng ai dám nói mình có thể dễ dàng đánh thắng người nào. Nếu không như vậy, cuộc so tài này há chẳng phải là không có chút hồi hộp nào sao.
Nhưng lúc này Vương Vũ lại biểu hiện ưu thế hoàn toàn áp đảo trước mặt Wade.
Thích khách là một nghề nghiệp thuộc hệ nhanh nhạy, tính kỹ thuật và tính chuẩn xác của thao tác là cao nhất trong tất cả các nghề nghiệp, Wade là cao thủ như vậy chứng tỏ không chỉ là một Thích khách đẳng cấp, mà còn là số hiếm trong ck trò chơi "Trọng Sinh".
Nhưng bây giờ đối mặt với một nghề nghiệp Võ sư yếu thế hơn, Wade lại bị treo lên đánh cả quá trình, hình ảnh này là chuyện tất cả mọi người đều không dám nghĩ tới.
Vốn dĩ tâm trạng của người chơi chiến đội FREE đã hơi sa sút, nay nhìn thấy Vương Vũ trêu chọc Wade trên sàn đấu như vậy, tâm trạng có thể hình dung được.
Wade đương nhiên cũng không phải kẻ ngu, tuy bị Vương Vũ đánh ngã còn chưa kinh khủng bằng mấy ván trước, nhưng đối với một cao thủ mà nói vẫn là vô cùng mất mặt.
Nghe thấy tiếng khiêu khích của Vương Vũ, Wade bỗng nhiên bình tĩnh lại, qua mấy hiệp giao đấu Wade cũng đã cảm nhận được thực lực của tên Vương Vũ này thâm sâu khó lường, đồng thời cũng ý thức được ý đồ thật sự của Vương Vũ.
Trước sự áp chế tuyệt đối về năng lực, Wade cảm nhận sâu sắc sự bất lực, tiếp tục như vậy chắc chắn không hề có ý nghĩa gì, chỉ có thể làm chuột cho người ta chà đạp.
Trung Quốc có câu kẻ sĩ có thể chết chứ không thể chịu nhục.
Trực tiếp đánh chết đối thủ, cùng lắm đối thủ chịu tổn thương trên cơ thể, nhưng đùa giỡn đối thủ giống như Vương Vũ, đây chính là hành hạ đối thủ về mặt tinh thần.
Wade là đội trưởng của chiến đội FREE, cứ tiếp tục như vậy không chỉ có tinh thần của chiến đội sa sút, mà địa vị đội trưởng của Wade trong lòng các đội viên cũng sẽ giảm xuống rất rất nhiều.
"Ngươi thắng! Ta nhận thua!"
Wade đúng là người quyết đoán, sau khi ý thức được điều này, Wade hiển nhiên từ bỏ sự chống cự, giơ tay lên đầu hàng.
Ván thứ tư, chiến đội Một Đám Ô Hợp chiến thắng.
Từ lúc bắt đầu trận đấu đến giờ, trận đấu đã sắp tới hồi kết thúc, chiến đội Một Đám Ô Hợp trước mắt đã dùng năng lực mang tính áp đảo 3-0 bỏ xa đối thủ ở phía sau.
Nhìn thành tích trên sàn đấu, đáy lòng của mọi người trong chiến đội FREE dâng lên một cảm giác bất lực.
Là cao thủ đẳng cấp, mọi người đều vô cùng tự tin với thực lực của chính mình, trước trận đấu chiến đội FREE đã nghĩ tới vô số khả năng, thậm chí còn tưởng tượng chính mình đánh đổ Pantheon trở thành nhà vô địch thế giới.
Nhưng lại trăm ngàn lần không ngờ tới hiện thực lại khiến người ta thấy chua xót như vậy, đừng nói việc chiến đấu với các chiến đội đẳng cấp khác, giờ này phút này một chiến đội nghiệp dư cũng đã đủ đè bẹp mình xuống đất.
Hi vọng càng nhiều, thất vọng lại càng lớn.
Tâm trạng của những người trong chiến đội FREE lúc này giống như một con Phượng Hoàng bị gà trống đánh bại, từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới đều đã bắt đầu nghi ngờ cuộc đời này.
Ván thứ năm, chiến đội FREE cũng không biết nên để người nào lên.
Cái này con mẹ nó đánh đánh cái lông ấy, đi lên một là chết thảm hai là làm chuột cho người ta vờn chơi, kết quả tốt nhất là chạy tới chạy lui xấu hổ mất mặt trên sàn đấu, tranh tài như vậy quả thực không hề có chút cảm giác chơi trò chơi nào cả.
Ngay lúc mọi người chiến đội FREE không biết nên cho ai lên sàn đấu ván thứ năm, đột nhiên đội trưởng Vương Vũ của chiến đội đối địch Một Đám Ô Hợp đứng dậy lớn tiếng nói: "Chiến đội Một Đám Ô Hợp tới đây vì chức vô địch thế giới, loại chiến đội hạng ba như các ngươi có thể đấu với chúng ta là vinh hạnh của các ngươi. Nhưng vì sự hữu nghị giữa hai đội, chúng ta không muốn để cho thành tích chiến đấu của các người quá khó nhìn, bởi vậy cố ý cho các ngươi một ván, ván cuối cùng chúng ta bỏ quyền."
"Ta..."
Nghe thấy lời Vương Vũ nói, mọi người trong chiến đội FREE trực tiếp ngây người.
Khán giả tại sàn đấu càng suýt chút nữa bị nghẹn chết.
"Mẹ nó, lời này sao lại quen tai vậy?"
"Nhảm nhỉ, có thể không quen sao? Thời điểm đấu loại trực tiếp với chiến đội Ariro, đám người của chiến đội Một Đám Ô Hợp cũng tặng không một ván, những lời đội trưởng bọn họ vừa nói đều do tác giả sao chép lại."
"Tặng không một ván? Điên à?"
"Không! Đám người đó rất ngạo mạn, nếu không sao bọn họ dám nói mình tới để giành chức vô địch thế giới?"
...
Không chỉ có người xem kinh ngạc, các chiến đội lớn dưới sàn đấu cũng bày ra vẻ mặt mông lung trước hành vi của chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Nhất là chiến đội Cửu Châu cùng tới từ Trung Quốc, lại càng không biết phải biểu đạt tâm trạng của mình như thế nào.
"Oh fuck, không thể nào" Tam Sơn Ngũ Nhạc kinh ngạc không nói nên lời: "Mấy thằng cha không đứng đắn này lại tặng không một ván, chẳng lẽ bọn họ thật sự nghĩ giải đấu chuyên nghiệp đẳng cấp thế giới dễ dàng lắm sao?"
"Không, không phải!"
Nghe Tam Sơn Ngũ Nhạc nói, Ngũ Hồ Tứ Hải lắc đầu đáp: "Vô Kỵ thưc ra là một tên cực kỳ khôn khéo, bọn họ làm vậy có thể không phải vì xem thường những chiến đội khác, mà ngược lại, bọn họ cực kỳ tôn trọng những chiến đội khác."
"Ồ? Nói vậy là sao?" Tam Sơn Ngũ Nhạc vẫn không hiểu nói: "Đã nhường một ván rồi, còn coi trọng cái gì?"
"Không phải!" Ngũ Hồ Tứ Hải nhướn mày nói: "Bọn họ còn cao thủ để đưa ra sao?"
"Cái này..." Nghe thấy lời Ngũ Hồ Tứ Hải Nói, Tam Sơn Ngũ Nhạc nhất thời tịt ngòi rồi.
Chiến đội khác chưa từng giao đấu với chiến đội Một Đám Ô Hợp đương nhiên không nắm rõ lắm thực lực của chiến đội Một Đám Ô Hợp, nhưng chiến đội Cửu Châu đã từng lấy cứng đối cứng với đám người này, đối với đám người Một Đám Ô Hợp tất nhiên hiểu rõ ràng thấu đáo hơn.
Nói đúng ra thì, đám người chiến đội Một Đám Ô Hợp tuy có bản lĩnh cao cường, vượt xa người chơi bình thường, nhưng kẻ có năng lực trình độ ở đẳng cấp cao thủ trong mắt họ cũng chỉ có như vậy.
Nói tóm lại, người chơi khiến cho đám cao thủ đẳng cấp của chiến đội Cửu Châu kiêng dè chỉ có bốn người.
Ngoại trừ Vương Vũ là cao thủ thâm sâu khó lường, một người nữa là Vô Kỵ âm mưu giả dối.
Nhưng Vô Kỵ nham hiểu thì nham hiểm, thực ra bản lĩnh cũng chỉ có thể phát huy trong tập thể, nếu đấu đơn thì tác dụng từ những âm mưu của Vô Kỵ bị hạn chế rất lớn.
Cho nên trong đám người Một Đám Ô Hợp kẻ chân chính có thể được gọi là cao thủ, chỉ có ba người Vương Vũ, Yêu Nghiệt Hoành Hành và Dương Na.
Lúc này ba người đều đã ra sân rồi, còn lại tương đối mà nói có thể gọi đúng là một đám ô hợp.
Cho dù không tặng ván thứ năm thì có thể thế nào? Chẳng phải sẽ thua sao?
So với việc bị người ta đánh bại, không bằng làm ra vẻ rộng lượng cố ý tặng đi một ván, như vậy không những có thể phô trương thanh thế tạo áp lực cho đối thủ, lại còn có thể che đậy càng nhiều càng tốt những điểm yếu và thiếu sót của chính chiến đội Một Đám Ô Hợp nhà mình.
"Thật không ngờ nha..." Sau khi hiểu rõ điều này, Tam Sơn Ngũ Nhạc lại cảm thán nói: "Không ngờ đám người kia lại âm hiểm như vậy."
"Dĩ nhiên!" Ngũ Hồ Tứ Hải nhìn Vô Kỵ đầy ẩn ý một cái rồi nói: "Với mưu lược của người này cộng thêm bản lĩnh của Thiết Ngưu kia, cuộc tranh tài năm nay sẽ còn đặc sắc hơn tưởng tượng nhiều."