Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1879 - Chương 1879: Hoảng Loạn

id="234756" class="calibre7">Trang 940# 2

 

 

 

Chương 1879: Hoảng loạn -
=== oOo ===


Chương 1879: Hoảng loạn



Chương 1879: Hoảng loạn
Kết thúc trận đấu đầu tiên, nghỉ ngơi tại chỗ, muốn uống nước thì uống nước cần đi toilet thì đi toilet.
Trong phòng nghỉ của chiến đội FREE, mọi người đều sa sầm mặt mày ngồi ở vị trí của mình, cả căn phòng đều tỏa ra một bầu không khí u ám.
"Trận tiếp theo chúng ta phải đánh thế nào đây?"
Wade cẩn thận cất tiếng hỏi mọi người.
Hiện tại Wade cũng không dám chuyên quyền độc đoán nữa, bắt đầu hỏi ý kiến những người khác.
Dù sao thành tích chiến đấu trận đầu như vậy cũng quá là thê thảm, nếu trận thứ hai cứ tiếp tục như vậy nữa, cuộc tranh tài này không cần đánh nữa, trực tiếp nhận thua đến nơi.
Huống gì chuyên quyền độc đoán thì một mình đưa lưng tự chịu, còn đề xuất của tất cả mọi người có sai lầm cũng là tất cả cùng nhau gánh vác chứ sao.
"Có thể đánh như thế nào chứ." Người Tàng Hình nghe vậy đáp: "Trận thứ hai là hệ thống thi đấu ngẫu nhiên, sự sắp xếp chiến thuật của chúng ta cũng không có tác dụng, ưu thế duy nhất của chúng ta chỉ có chọn bản đồ."
"Không sai!" Wade gật gật đầu nói: "Vậy trận thứ hai chúng ta nên chọn bản đồ thế nào?"
"Đương nhiên là chọn cái càng rộng càng tốt rồi."
Wade vừa dứt lời, Wolf liền giơ tay lên bổ sung: "Chí ít đánh không lại chúng ta còn có thể chạy."
"Rất có lý rất có lý." Người Tàng Hình gật đầu phụ họa, xem ra hai người này quả thật bị Yêu Nghiệt Hoành Hành và Dương Na dọa phát sợ, còn không dám đánh nữa? Trước hết chỉ lo chuyện chạy trốn.
"Cái rắm á!"
Wade còn chưa lên tiếng, Gospel ở bên cạnh đã khinh bỉ nói: "Vậy nếu đối phương đánh không lại mà bỏ chạy, chẳng lẽ chúng ta có thể đuổi kịp sao?"
Trận chiến vừa rồi, Gospel coi như phải chịu thiệt thòi phận chân ngắn, có oán niệm rất sâu với lối đánh chạy trốn này.
Nói tới đây, Gospel nói tiếp: "Trận thứ hai hẳn là chúng ta nên chọn bản đồ nhỏ nhất mới đúng, ít nhất cũng không cần lo đối phương có thể chạy trốn."
"Hứ..." Nghe thấy lời Gospel nói, Wolf giễu cợt khác thường nói: "Nói như thể ngươi có thể đuổi kịp kẻ chạy trốn trên sàn đấu vậy."
"Ha ha!" Gospell cũng không chịu lép vế đáp: "Nói cho cùng thì bản đồ lớn ngươi sẽ không bị người khác đè xuống đất ma sát như vậy."
"Ngươi!!"
Có thể nói tính khí của những cao thủ đẳng cấp đều nóng nảy, Gospel vừa nói xong, Wolf bỗng nhiên tức giận, chỉ vào Gospel hét lên: "Ngươi có giỏi lặp lại lần nữa!!"
"Ta nói làm sao?" Vẻ mặt Gospel vẫn khinh khỉnh như trước nói: "Cũng không phải ta bảo người ta đè ngươi xuống đất ma sát, chẳng lẽ ngươi đánh không lại người khác thì muốn đánh ta sao? Thật có triển vọng nhỉ."
"Ta..."
"Được rồi! Đừng ầm ỹ nữa!"
Mắt thấy hai tên này sắp thăng cấp từ đấu võ mồm sang tấn công tay chân, Wade vội vàng chặn lại nói: "Bây giờ chúng ta đã đánh thành ra vậy rồi, hai người còn muốn gây thêm phiền phức cho chúng ta sao? Có phải là không muốn đấu nữa không!"
"Vậy ngươi nói xem phải làm sao bây giờ?"
Wolf và Gospel không hẹn mà cùng quay đầu, căm tức hỏi Wade.
"Nghe theo Gospel!" Wade chỉ vào Gospel nói: "Bản đồ lựa chọn cái nhỏ thôi."
"Tại sao?"
Đối với quyết định của Wade, hai người Wolf và Người Tàng Hình hiển nhiên có hơi khó hiểu.
Wade giải thích: "Bởi vì năng lực thật sự của đối phương không giống với tưởng tượng của chúng ta."
Trong khái niệm của người chơi bình thường, đồng đội của cao thủ chắc chắn cũng là cao thủ, cho dù có khoảng cách giữa họ thì chênh lệch này cũng không quá lớn.
Nhưng đám người chiến đội Một Đám Ô Hợp lại hoàn toàn khác biệt.
Trong chiến đội sẽ có một vài người không mạnh như trong tưởng tượng, cũng có vài người mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng.
Những người mạnh như Vương Vũ, sức mạnh đè bẹp cả cao thủ chuyên nghiệp cấp cao, ngoại trừ Vương Vũ ra, thực lực của những người khác cũng chỉ ở trình độ cao thủ chuyên nghiệp bình thường... khoảng cách giữa họ khó có thể tưởng tượng được.
Phương pháp chiến đấu chạy trốn là cách thức đám người chiến đội Một Đám Ô Hợp thường dùng, dù sao năng lực của bọn họ cũng thấp, một đối một với đối thủ sao có thể không chịu thiệt thòi, xét trên điểm này chiến đội FREE không thể so được với đám người của chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Không chỉ là sự chuyên nghiệp trong chạy trốn, chủ yếu hơn chính là chiến đội FREE là chiến đội chuyên nghiệp đẳng cấp, xệ mặt xuống làm chiêu thức cấp thấp như vậy cũng thật không có danh dự.
Hơn nữa đã nói rồi, nếu quả thật gặp phải cao thủ như Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành, người chơi của chiến đội FREE có thể chạy hay không cũng là một vấn đề nghiêm trọng.
Vậy nên lựa chọn sử dụng phương pháp chạy trốn trên một bản đồ lớn đối với chiến đội FREE là không thực tế.
Ngược lại, nếu dùng bản đồ nhỏ lại có thể hạn chế sự phát huy của chiến đội Một Đám Ô Hợp, suy cho cùng nói một cách tương đối thì trong đám người của chiến đội Một Đám Ô Hợp có quá nửa là gà yếu, với bản đồ nhỏ mà nói, cơ hội chiến thắng của chiến đội FREE sẽ cao hơn một chút.
Wade là một người suy tính cặn kẽ, chắc chắn phải tối đa hóa cơ hội chiến thắng.
Mấy người Wolf cũng không phải kẻ ngốc, Wade vừa nói như vậy, mọi người bỗng nhiên sáng tỏ, tuy ngoài miệng còn có hơi không tình nguyện, nhưng cũng không nói gì nữa, coi như là chấp nhận quyết định của Wade.

Chiến đội FREE dường như đang hoảng loạn, thực ra trong lòng họ đều biết, chiến đội Một Đám Ô Hợp kia nhìn có vẻ vô cùng bình tĩnh, lúc này lại càng hoảng loạn hơn.
Không có cách nào khác, từ trước trận đấu chiến đội Một Đám Ô Hợp đã không nắm chắc trận thứ hai này.
Bởi vì, trận thứ hai hoàn toàn là hệ thống thi đấu ngẫu nhiên, nếu như có ưu thế sân nhà còn có thể chọn bản đồ cho mình, hiện tại ngay cả quyền chọn bản đồ cũng không có, trận đấu thứ hai nghiễm nhiên phó mặc hoàn toàn cho số phận.
Mặc cho số phận chẳng qua chỉ là một câu nói, nhưng hai đội đối đầu, bên yếu hơn càng phải kiêng kỵ điều này.
Bởi vì trong lòng vốn không nắm chắc sự chênh lệch thực lực, lại còn tùy thuộc vào sự sắp xếp của người khác, dưới loại tình huống này hoàn toàn có thể hình dung được tâm lý của mọi người trong chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Trong lòng mọi người chiến đội Một Đám Ô Hợp đương nhiên biết rõ thực lực của mình, nói theo một ý nghĩa nào đó thì một đám người trông cậy cả vào ba người.
Bốn vị vua không nhất thiết mang được một thanh đồng, ba vị vua gánh bảy thanh đồng lại càng khó khăn hơn.
Hiện tại tất cả thiên thời địa lợi nhân hòa đều bị khống chế, nhóm người chiến đội Một Đám Ô Hợp đương nhiên âm thầm chột dạ.
Phải biết rằng tổng điểm của lượt đấu thứ hai gấp đôi lượt đầu tiên.
Nếu như có thể chọn lựa ngẫu nhiên vào mấy người Vương Vũ thì tốt, cho dù không thể thắng hết đối thủ ít nhất cũng thắng được mấy ván, không đến mức để cách biệt tỷ số quá lớn. Nếu ngẫu nhiên lại không rơi vào đám người Vương Vũ, tỷ số ưu thế lúc trước sợ là sẽ bị người ta trực tiếp vượt qua ở lượt đấu này.
Theo xác suất mà nói, tỷ lệ không rơi vào mấy người Vương Vũ cực kỳ lớn.
"Mọi người cố hết sức mà thôi."
Đối mặt với cục diện như thế này, ngay cả Vô Kỵ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
"Cố gắng vặt càng nhiều máu của đối thủ càng tốt."
"Không thể chạy sao?" Minh Đô ở bên cạnh nghi ngờ hỏi.
"Không chạy thoát được đâu!"
Vô Kỵ nói: "Đối phương không phải kẻ ngốc, biết ngươi chạy nên sẽ tính toán chọn bản đồ, cuộc đấu này có xác suất năm mươi phần trăm bọn họ sẽ lựa chọn bản đồ nhỏ."
"Còn năm mươi phần trăm còn lại?" Minh Đô tiếp tục hỏi.
"Năm mươi phần trăm còn lại à?" Vô Kỵ cười cười đáp: "Còn năm mươi phần trăm tỷ lệ còn lại rất có thể bọn họ cả bản đồ cũng không thay đổi, và họ vẫn sẽ dùng bản đồ nền tảng trong thi đấu thể thao như lượt đấu đầu tiên."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment