Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1914 - Chương 1914: Xuân Tường Thâm Hiểm

id="239255" class="calibre7">Trang 958# 1

 

 

 

Chương 1914: Xuân Tường thâm hiểm -
=== oOo ===


Chương 1914: Xuân Tường thâm hiểm



Chương 1914: Xuân Tường thâm hiểm
Dù sao Linh Lung Mộng cũng đã tung ra tất cả kỹ năng, hiện tại cô nàng đã hết sạch nội lực, thậm chí không thể thực hiện mức tiêu hao cơ bản nhất, cứ tiếp tục như vậy chỉ có thể khiến cho đối thủ càng thấy nhiều điểm yếu của bản thân hơn.
...
Sau khi Linh Lung Mộng bị đánh chết, cột sáng lựa chọn người lại lóe lên, ngay sau đó Xuân Tường bị đưa lên sàn thi đấu.
"Ui da, vận may của cái chiến đội Một Đám Ô Hợp này cũng kém thật."
Thấy Xuân Tường lên sàn đấu, khán giả không giỏi lắc lắc đầu.
Nói về PVP, Thích khách chắc chắn là vương giả, với loại hình thi đấu như thế này Thích khách gần như không có bất kỳ kẻ địch tự nhiên nào.
Ngay cả nghề nghiệp Tank cũng sẽ phải bó tay không biện pháp với Thích khách vì quy tắc thi đấu, còn những nghề nghiệp khác cơ bản sẽ rất khó là đối thủ của Thích khách.
Thuật sĩ lại càng không cần phải nói.
Bản thân nghề nghiệp này không thuộc vào danh sách các nghề nghiệp chiến đấu, giống như Mục sư, thiết lập của Thuật sĩ thuộc loại hỗ trợ kiểm soát trận chiến.
Kỹ năng siêu trường đã được định sẵn là nghề nghiệp yếu thế trong đánh đơn, trừ khi đánh đồng đội hoặc PVE, nghề nghiệp Thuật sĩ cơ bản không hề có tác dụng.
Hơn nữa Thuật sĩ thuộc loại nghề nghiệp giáp vải, phòng ngự và lượng máu bình thường cũng không thể nói là rất cao, loại nghề nghiệp da mỏng nhân nhiều như vậy chắc chắn là thứ Thích khách yêu thích nhất.
Tuy biểu hiện trong trận đấu trước của Xuân Tường cũng không tệ lắm, nhưng hiện tại là vòng chung kết, từng tuyển thủ lên sàn đấu đều là cao thủ đẳng cấp thế giới. Ngược lại, những gì Xuân Tường từng thể hiện trong quá khứ có lẽ sẽ không thể sử dụng được rồi, vả lại đối thủ của hắn còn là một Thích khách.
Tham Dục suy cho cùng cũng là người trẻ tuổi, so với Sát Lục chín chắn, Tham Dục vẫn thiếu khí chất chững chạc của cao thủ.
Với quy tắc trong lượt thi đấu này, Thích khách sẽ bị suy yếu rất nhiều, thời gian hồi chiêu của kỹ năng Tiềm Hành sẽ kéo dài rất lâu.
Nhưng Tiềm Hành cũng không phải kỹ năng chủ yếu nhất của Thích khách.
Ở ván đấu trước đánh cùng Linh Lung Mộng, Tham Dục đã sử dụng Tiềm Hành và Bối Thứ, hiện tại cả hai kỹ năng đều đang trong quá trình hồi chiêu.
Dựa theo phương pháp chiến đấu thông thường, hẳn là trước tiên Tham Dục sẽ kéo dài khoảng cách với Xuân Tường, chờ đợi kỹ năng Tiềm Hành hồi phục xong mới phải, nhưng thằng nhóc này chẳng những không lùi mà lao thẳng tới, mới đầu trận đấu đã dùng chủy thủ trực tiếp nhào về phía Xuân Tường.
"Ha ha! Thông minh lắm."
Thấy Tham Dục trực tiếp lao tới, Xuân Tường hơi bất ngờ cười cười.
Qủa thật, theo lẽ thường, Thích khách không có Tiềm Hành sẽ kéo dài khoảng cách chờ thời gian phục hồi chấm dứt mới là thao tác tiêu chuẩn, nhưng đó là đứng trước người bình thường mà thôi.
Xuân Tường làm sao lại giống người bình thường được?
Phương pháp chiến đấu của lão già này có thể nói là vô cùng bỉ ổi, mặc dù không có kỹ năng đặt bẫy, nhưng hắn lại đào hầm khắp nơi, chỉ cần cho Xuân Tường thời gian, hắn sẽ có thể đào hầm chơi khăm người khác.
Xuân Tường chơi khăm không chỉ đơn thuần là chơi một lần, thằng cha này gần như đã đạt tới đỉnh cao trong tính toán và kiểm soát kỹ năng. Một khi đã đào hầm thì phải gài bẫy liên tục, chỉ cần bị chơi khăm lần thứ nhất, lần tiếp theo dù cẩn thận hơn thì sẽ vẫn bị hắn ta chơi khăm tới chết mới thôi.
Bởi vậy nên việc kéo dài khoảng cách nhìn có vẻ là để thời gian cho các kỹ năng của mình phục hồi, nhưng đồng thời cũng cho Xuân Tường thời gian sắp xếp hiện trường.
Có thể bốc thuốc đúng bệnh mới là việc một cao thủ cần phải rèn luyện hàng ngày.
Tham Dục là tuyển thủ chuyên nghiệp, đương nhiên có nghiên cứu qua tư liệu về đối thủ trước trận đấu, hắn cũng biết Xuân Tường là hạng người gì, phương pháp chiến đấu hiện tại nhìn có vẻ liều lĩnh, thật ra lại là lựa chọn khá thông minh.
Khoảng cách giữa hai người chỉ khoảng mười mét.
Tốc độ của Thích khách cực nhanh sau khi mở tốc chạy, Tham Dục vọt tới bên cạnh Xuân Tường trong khoảnh khắc cùng với một ảo ảnh, không để Xuân Tường có chút thời gian chuẩn bị, hắn giơ chủy thủ trong tay đâm về phía ngực của Xuân Tường.
Xuân Tường đương nhiên không phải loại người ngồi yên chờ chết, thấy một dao của Tham Dục đang đâm tới, Xuân Tường liên tục giơ pháp trượng trong tay lên đón đỡ.
Nhưng bản thân Xuân Tường là một nghề nghiệp với mức độ cận chiến bằng không, đánh giáp lá cà với bậc thầy cận chiến như Thích khách thật sự là một chuyện nực cười.
Chủy thủ của Tham Dục lóe lên, hắn cúi người xuống, tăng tốc độ dưới chân, vòng qua pháp trượng của Xuân Tường đi tới phía sau lưng, hai tay nắm chắc chủy thủ hung hăng đâm thẳng xuống phía sau lưng Xuân Tường.
Đòn tấn công phía sau lưng có tăng cường sát thương, đòn tấn công đằng sau của Thích khách lại được tăng cường gấp mấy lần, nếu một đao này đủ mạnh chắc chắn sẽ lấy một mạng của Xuân Tường.
Nhưng ai ngờ rằng ngay lúc chủy thủ trong tay Tham Dục đâm trúng Xuân Tường, cơ thể Xuân Tường đột nhiên biến thành một làn khói bụi.
"Ui da!"
Tham Dục hơi mất tập trung, suýt chút nữa ngã đập đầu xuống đất.
Sau khi tránh thoát được đòn tấn công của đối thủ, Xuân Tường nhanh chóng ngưng tụ lại cơ thể thật sự, giơ pháp trượng về hướng Tham Dục, một lớp khói độc liền bao phủ trên đầu Tham Dục.
Tham Dục cũng phản ứng rất nhanh nhạy, tay trái hắn chống xuống đất, mạnh mẽ ổn định thân hình, ngay sau đó liền lăn mình một cái lăn tới dưới chân Xuân Tường, tay phải hắn cầm chủy thủ đâm ngược lên trên, một ánh dao lóe sáng từ dưới lên trên hướng về phía cằm của Xuân Tường.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt Tham Dục liếc thoáng qua liền nhìn thấy khóe miệng Xuân Tường hơi nhếch lên.
"?"
Tham Dục thấy thế hơi giật mình một cái.
"Đùng đoàng!”
Cùng lúc đó, bên tai Tham Dục vang lên một âm thanh quen thuộc, một kết giới màu đen dâng lên từ mặt đất, xuất hiện ở giữa vị trí của Xuân Tường và Tham Dục.
"Đùng!"
Tham Dục cảm thấy dưới chân trũng xuống, chủy thủ ban đầu vốn dĩ đang hướng về phía cằm của Xuân Tường không mảy may cử động, mà bản thân Tham Dục lại bị ghim chặt xuống mặt đất.
Kết Giới Hắc Ám!!
"Phá!!"
Phải nói Tham Dục xứng đáng là cao thủ đẳng cấp, sau khi bị Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường cố định, Tham Dục không mảy may suy nghĩ duỗi mạnh hai tay ra, trên người Tham Dục bắn ra một luồng ánh sáng màu đen xua tan đi hiệu quả khống chế cơ thể.
Sau đó hai tay Tham Dục nắm lấy chuôi chủy thủ thuận thế lao về phía Xuân Tường.
"Ha ha!"
Xuân Tường mỉm cười, nhẹ nhàng lùi lại từng bước, vừa vặn tránh được đòn tấn công của Tham Dục.
Tham Dục vừa định cất bước lên trước để bắt kịp hắn thì dưới chân lại trũng xuống, hai chân Tham Dục bị dây leo cuốn quanh.
Mọi người đều biết, trong lúc chạy nhanh bị người ta túm chặt hai chân sẽ có kết quả thế nào, Tham Dục đáng thương vốn tưởng rằng mình đã xua tan đi Kết Giới Hắc Ám, trận đấu cũng đã kết thúc, không ngờ kỹ năng khống chế của Xuân Tường lại bỉ ổi như vậy, bên dưới Kết Giới Hắc Ám lại giấu đầy dây leo.
Lại là một đòn tấn công bất ngờ không kịp đề phòng, Tham Dục bị bẫy lảo đảo, rõ ràng là đã bị vùi dập ngã như chó gặm bùn giữa chợ.
"Kịch Độc Tân Tinh!"
Không cho Tham Dục có cơ hội, pháp trượng trong tay Xuân Tường chuyển động, đập xuống đất.
"Chà!"
Một tiếng động nhỏ vang lên, một vòng hào quang màu xanh lục lấy Xuân Tường làm trung tâm lan tỏa ra bốn phía.
Tuy Kịch Độc Tân Tinh là một kỹ năng toàn màn hình, nhưng nó lại có thể bị chướng ngại vật đón đỡ.
Trong trường hợp địa hình rừng rậm phức tạp này, nếu Tham Dục ở cách xa Xuân Tường, đương nhiên có thể nấp sau cây cối để tránh thoát sự tấn công của Kịch Độc Tân Tinh.
Nhưng mà Tham Dục đã vọt tới bên cạnh Xuân Tường, cách Xuân Tường không tới hai mét, với khoảng cách như vậy không hề có che chắn hay chướng ngại vật gì giữa hai người, Tham Dục đương nhiên ăn đủ thứ Kịch Độc Tân Tinh này.
"Xoẹt!"
Bị trúng độc của Xuân Tường, cả người Tham Dục bị Xuân Tường nhuộm thành màu xanh lá từ đầu tới chân ngay tại chỗ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment