id="239256" class="calibre7">Trang 958# 2
Chương 1915: Kỳ phùng địch thủ.
-
=== oOo ===
Chương 1915: Kỳ phùng địch thủ.
Chương 1915: Kỳ phùng địch thủ.
-220
Sau khi bị trúng Kịch Độc Tân Tinh của Xuân Tường, một số điểm mất máu màu xanh bay lên trên đầu Tham Dục.
"Mất máu kéo dài!"
Sát thương của Xuân Tường cũng không cao, nhưng khi nhìn thấy con số mất máu nhỏ nhoi này, mọi người trong chiến đội Thánh Đường đều để lộ vẻ mặt khẩn trương.
Độc của Thuật sĩ, bình thường chia làm hai loại.
Giảm ích và mất máu kéo dài.
Giảm ích tên cũng như ý nghĩa chính là làm suy yếu các loại thuộc tính, ví dụ như tốc độ di chuyển hay phòng ngự linh tinh, hiệu quả tiếp cận hay kiểm soát.
Tuy loại độc này khá buồn nôn nhưng đối với cao thủ mà nói vẫn còn miễn cưỡng ứng phó được, dù sao hiệu quả của giảm ích cũng vẫn kém hơn các loại kỹ năng khống chế, hơn nữa loại độc này khá dễ dàng bị xua tan đi.
Nhưng loại chất độc mất máu kéo dài này có thể so với tặng một mạng người rồi.
Lượng máu mất đi của loại độc này thật sự không quá nhiều, so với loại chất độc mạnh nhất hiện tại trên thị trường, mỗi giây cũng chỉ mất khoảng một trăm máu, cộng thêm kỹ năng gia tăng, mỗi giây nhiều nhất là hai, ba trăm máu.
Đối với người chơi hiện tại động một cái là cái mấy chục ngàn, thậm chí là mấy trăm ngàn máu trở lên mà nói, số lượng máu mất đi này gần như không cần tính.
Sở dĩ nó khiến cho người ta đau đầu, là vì người chơi ở trong trạng thái mất máu sẽ không đạt hiệu quả khi sử dụng Hồi Phục Thuật và Trị Liệu Thuật, có xua tan kỹ năng cũng rất khó tẩy sạch trạng thái mất máu.
Điều khó chịu nhất là trong trạng thái mất máu liên tục, người chơi sẽ có một khoảng thời gian ngắn bị cưỡng ép cương trực do giảm thể tích máu.
Cương trực là thiết lập cực kỳ khó chịu trong "Trọng Sinh".
Cho dù thời gian cương trực ngắn tới mức nào, nghề nghiệp bị cương trực, kỹ năng và động tác tấn công của người chơi đều sẽ bị cưỡng ép ngắt đứt.
Mất máu liên tục mỗi giây một lần, nói cách khác tần suất cương trực của người chơi cũng sẽ là mỗi giây một lần.
Không tính tới thời gian niệm chú của Pháp sư, các kỹ năng nâng cao hiện tại của tất cả các ngành nghề, từ khi thi triển tới khi tấn công được mục tiêu cùng đều mất hơn một giây.
Bởi vậy, chỉ cần bị trúng độc của Thuật sĩ, trong thời gian chất độc phát tác, ngoại trừ các kỹ năng trong nháy mắt, người chơi căn bản không thể tung ra được chiêu thức nào, thậm chí tới đòn tấn công bình thường cũng không dùng được.
Nghề nghiệp Thích khách của Tham Dục chủ yếu dùng mai phục làm phương pháp chiến đấu, những sát thương của nghề nghiệp này đều bắt nguồn từ những lần bùng nổ kỹ năng tấn công liên tục.
Dù sao Thích khách cũng là một nghề nghiệp cận chiến yếu ớt, nếu không thể đánh chết đối thủ trong một đòn, khả năng sống sót sẽ cực kỳ thấp.
Mà lúc này Tham Dục bị Xuân Tường đánh trúng rơi vào trạng thái mất máu liên tục, kỹ năng và tấn công liên tiếp đều không dùng được, hiện tại hắn đã trực tiếp bị hủy tới một nửa năng lực chiến đấu.
Thích khách không có Tiềm Hành, năng lực chiến đấu đã bị giảm tới một nửa, nay còn mất đi đòn tấn công liên tiếp và kỹ năng, Tham Dục nghiễm nhiên đã hoàn toàn bị phế.
"Đi chết đi!"
Ai ngờ sau khi Tham Dục trúng mất máu liên tục của Xuân Tường, cũng không hề có ý định lùi về phía sau, thay vào đó lại hét lớn một tiếng, vung dao cắt dây leo ở dưới chân, tại chỗ lăn một cái tới trước mặt Xuân Tường, nâng dao đâm tới.
Thích khách suy cho cùng vẫn là Thích khách, cho dù không thể sử dụng kỹ năng và các đòn tấn công liên tục, cũng không có Tiềm Hành, ở trên sàn đấu vẫn là kẻ mạnh, giết chết một Thuật sĩ trong lúc đấu tay đôi cũng không phải nói chơi.
-220
Nhưng ngay khi Tham Dục lăn lộn tới dưới chân Xuân Tường, trên đầu hắn lại nảy lên một con số.
Thân hình Tham Dục hơi khựng lại, dao găm trong tay hơi gượng gạo.
Xuân Tường nhân cơ hội này lùi về phía sau nửa bước kéo dài khoảng cách với Tham Dục.
Tay trái mở Phong Ấn Chi Thư, một con ác linh màu xanh lá hiện lên giữa hai người.
"Két!"
Ác linh há miệng ra, để lộ hàm răng nanh trắng hếu, gào thét nhào về phía Tham Dục.
Cùng lúc đó, Xuân Tường nâng pháp trượng lên, trên người ác linh tỏa ra một vầng sáng màu xanh lục mờ ảo mong manh.
"Không xong rồi! Là tự bạo!"
Trong "Trọng Sinh", tuy tự bạo là kỹ năng cực kỳ đểu giả, nhưng đặc điểm của nó cũng vô cùng rõ ràng.
Bất kỳ kỹ năng tự bạo nào trước khi được tung ra đều có điềm báo trước, ví dụ như ánh sáng mỏng màu xanh lục trên thân con ác linh kia, cũng là thiết lập của tự bạo.
Tham Dục cũng là kẻ dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, đương nhiên không thể không biết hào quang tự bạo. Nhìn thấy con ác linh trước mặt tỏa ra hào quang khắp người, trong lòng hắn đột nhiên kinh hoàng, thân hình vội vàng ngửa về phía sau, hai chân đạp mạnh lên mặt đất, cả người gần như nằm ngang bay thẳng ra sau.
"Ầm!!"
Ác linh của Xuân Tường phát nổ, phạm vi năm trăm mét từ vị trí của ác linh làm trung tâm bị vụ nổ bao trùm.
Tuy Tham Dục né tránh được thời điểm sát thương cao nhất, nhưng vẫn bị dư âm của vụ nổ lan mạnh tới, sóng khí mạnh mẽ hất Tham Dục sang một bên, thanh máu HP trên đầu hắn cũng rơi xuống gần một phần mười.
"Fuck! Có cần khoa trương như vậy không, cái này con mẹ nó cũng tránh được sao?"
Thấy Tham Dục không bị nổ chết, người trong Toàn Chân Giáo đều chấn động, ngay cả Xuân Tường cũng không khỏi hơi sững sờ.
Phạm vi phát nổ của ác linh rất lớn, muốn tránh được vụ nổ đó trong tình huống như vậy gần như là chuyện không thể xảy ra, không ngờ thằng nhóc Tham Dục này có thể phản ứng nhanh nhẹn đến thế trong tình trạng này...
Phải biết rằng trên người Tham Dục lúc này vẫn còn duy trì trạng thái mất máu vậy mà dưới tình trạng như thế vẫn có thể né tránh vụ nổ. Cho dù Xuân Tường vẫn thường chứng kiến tài năng biến thái của Vương Vũ, giờ phút này vẫn cảm thấy khiếp sợ khi nhìn thấy thao tác của hắn.
Không hổ là cao thủ hàng đầu, năng lực phản ứng nhanh nhạy này quả nhiên không phải người bình thường.
Nhưng cũng may, Xuân Tường cũng không nghĩ ác linh của mình có thể một nhát nổ chết mục tiêu, cho nên sau khi Tham Dục bay ra ngoài trong nháy mắt, Xuân Tường đương nhiên lại triệu hồi con ác linh thứ hai.
Dưới sự thúc đẩy của vụ nổ, Tham Dục sau khi nhào lộn liền tiếp đất nhẹ nhàng, nhưng thân hình của hắn còn chưa đứng vững liền cảm nhận được một cảm giác áp bức ập vào mặt.
"?"
Tham Dục ngẩng đầu, chỉ thấy phía trước chẳng biết từ bao giờ đã xuất hiện một con ác linh, con ác linh này vẻ ngoài dữ tộn, trên thân phát ra ánh sáng màu xanh lá mỏng manh.
"Con mẹ nó chứ!!"
Tham Dục thấy thế toát cả mồ hôi lạnh, mắng to một tiếng rồi vội vàng nhảy sang một bên.
"Ầm!"
Ác linh lại nổ tung, sóng khí hất bay Tham Dục.
Xuân Tường được coi là một chiến lược gia toàn diện, đã gài bẫy sẽ liên tục mắc câu, há lại có thể để Tham Dục chạy trốn.
Thời điểm Tham Dục nhảy sang bên cạnh né tránh, Xuân Tường đã cảm nhận được phương hướng và nơi dừng chân Tham Dục nhắm tới, không đợi Tham Dục tiếp đất, lại một con ác linh phát ra ánh sáng màu lục xuất hiện dưới chân hắn.
"!!!"
Phản ứng của một cao thủ đẳng cấp như Tham Dục cũng cực kỳ nhanh nhẹn, nhìn thấy ác linh dưới chân, hai chân hắn đồng loạt đạp một cái, giẫm lên đầu ác linh, đồng thời mượn lực nhảy xuống một phương hướng khác.
"Ầm!"
Trên sàn thi đấu lại lần nữa vang lên tiếng nổ mạnh... Cùng lúc đó Phong Ấn Chi Thư trong tay Xuân Tường lại lật mở, lại một con ác linh khác hiện ra dưới lòng bàn chân Tham Dục.
Phải nói hai người Xuân Tường và Tham Dục đúng là kỳ phùng địch thủ ngang sức ngang tài, hai người này một tung mìn một né tránh, ngươi tới ta đi, tiếng nổ vang liên miên không dứt, cảnh tượng này trên màn hình phấn khích như phim, khán giả chứng kiến đều say sưa trong niềm vui sướng.
Người chơi của hai chiến đội cũng được no mắt.
Dù sao cao thủ nhà ai người nấy đều hiểu, chiến đội Thánh Đường lần đầu gặp người có thể dồn Tham Dục tới tình cảnh này, mà chiến đội Một Đám Ô Hợp lại càng là lần đầu tiên thấy người có thể liên tục dùng thao tác né tránh những âm mưu của Xuân Tường.