id="239505" class="calibre7">Trang 959# 1
Chương 1916: Vụ nổ cuối cùng
-
=== oOo ===
Chương 1916: Vụ nổ cuối cùng
Chương 1916: Vụ nổ cuối cùng
Sau khi kỹ năng Triệu Hồi Ác Linh hoàn thiện, Xuân Tường cũng chỉ có thể triệu hồi tổng cộng mười con ác linh, dùng ác linh làm nổ tung đối thủ quả thật có hơi lãng phí.
Chỉ trong nháy mắt, mười con ác linh của Xuân Tường đều tiêu tan gần hết, mà thanh máu HP trên đầu Tham Dục vẫn còn một phần ba.
Mười con ác linh cũng không nổ chết được đối thủ, Xuân Tường đành bất đắc dĩ dừng việc phát nổ.
"Ồ? Đây là đã là cực hạn của ngươi rồi sao?"
Thấy Xuân Tường không tấn công nữa, Tham Dục lau mồ hôi trên trán, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Xuân Tường nói: "Với ta mà nói, cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi!"
Vừa nói chuyện, Tham Dục vừa bật tốc chạy.
Điểm dừng chân cuối cùng của Tham Dục cũng đã được tính toán, khoảng cách giữa hắn và Xuân Tường lúc này cũng chỉ là năm mét.
Sau khi mở tốc chạy, tốc độ di chuyển của Tham Dục tăng vọt, cả người mang theo một cái bóng vọt tới trước mặt Xuân Tường, dao găm chĩa thẳng về phía trước, không sai không lệch cắm vào trên ngực Xuân Tường.
"Ha ha! Sao ngươi có thể quên ta được nhỉ?"
Nhưng đúng lúc này, khóe miệng Xuân Tường hé ra một nụ cười ác độc.
"??!!"
Không đợi Tham Dục kịp phản ứng lại, hai tay Xuân Tường đã ôm lấy người Tham Dục, cả người hắn đồng thời tỏa ra luồng ánh sáng mỏng màu trắng.
"Đây là!! Thanh Tẩy!!"
Nhìn thấy Thánh Quang quen thuộc này, Vô Kỵ ngạc nhiên kêu lên thành tiếng.
Kỹ năng Xuân Tường dùng không có gì lạ, mà chính kỹ năng tự bạo Vô Kỵ thường xuyên sử dụng - Thanh Tẩy!
"Fuck! Tên Thuật sĩ này sao lại có cả kỹ năng của Mục sư thần thánh!"
Thấy Xuân Tường tung ra tự bạo, tròng mắt khán giả đều bay cả ra ngoài.
Thuật sĩ hắc ám và Mục sư thần thánh tuy đều xuất thân từ thần chức, nhưng hoàn toàn được phân chia về hai hệ khác nhau, một thờ phụng Thần Quang Minh, một nghiên cứu về nguồn gốc của Hắc Ám, năng lượng sử dụng cũng tuyệt đối khác biệt, Thuật sĩ này sao lại có thể sử dụng Thanh Tẩy của Mục sư thần thánh chứ? Cái này con mẹ nó không khoa học chút nào.
"Rầm!"
Ngay trong lúc vẻ mặt của khán giả và Tham Dục đều lơ mơ, Xuân Tường đã nổ tung ầm ầm.
Thuộc tính của ác linh và người triệu hồi được liên kết với nhau, để đảm bảo ác linh của mình có đủ năng lực tank, Xuân Tường đã chủ động thêm điểm, lượng máu cao hơn khá nhiều so với Thích khách trước mặt.
Huồng hồ gì trước đó Tham Dục đã bị tổn thương lượng máu chỉ còn một phần ba, tuy Xuân Tường cũng trúng một đao, nhưng thiệt hại do Thanh Tẩy bùng nổ ra cũng không phải thứ Tham Dục có thể chịu đựng được.
Trong Thánh Quang chói mắt, Tham Dục bị nuốt chửng ngay lập tức, hóa thành một luồng ánh sáng không tầm thường bay ra ngoài sàn đấu.
Hệ thống nhắc nhở: Ván đấu thứ ba, Xuân Tường của chiến đội Một Đám Ô Hợp giành chiến thắng.
"Cái này... chuyện gì đã xảy ra vậy hả?"
Sau khi thấy được thông báo của hệ thống, vẻ mặt khán giả còn đang mông lung càng thêm mờ mịt hơn.
BUG rõ ràng như vậy, hệ thống lại làm như không thấy? Quá đáng rồi nha!
"Ha ha!"
Nhưng người của chiến đội Một Đám Ô Hợp cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Mọi người đã cùng nhau lêu lổng từ khi bắt đầu trò chơi, đều hiểu rõ lẫn nhau, người trong Toàn Chân Giáo đương nhiên cũng hiểu nằm lòng nghề nghiệp của Xuân Tường.
Tuy bên ngoài Xuân Tường là một Thuật sĩ, nhưng thực ra hắn giống với Vương Vũ có một nghề nghiệp ẩn, có thể học tập tất cả các kỹ năng của nghề nghiệp Mục sư, bao gồm cả kỹ năng của Mục sư thần thánh và Thuật sĩ hắc ám.
Sở dĩ hắn vẫn bị người ra cho là Thuật sĩ cũng chỉ vì thói quen nghề nghiệp.
Dù sao nghề nghiệp ẩn của Xuân Tường cũng mới có từ kỳ chuyển giao của trò chơi, khi ấy Xuân Tường đã là một cao thủ Thuật sĩ.
Người chơi trò chơi đều biết, mỗi người đều có phương thức thêm điểm của mình, một khi đã nắm giữ thành thạo sẽ rất khó sửa đổi, hơn nữa Toàn Chân Giáo đã có một Mục sư thần thánh là Vô Kỵ, vừa vặn trùng với nghề nghiệp của Xuân Tường, cho nên sau kỳ chuyển giao nghề nghiệp, Xuân Tường vẫn là một Thuật sĩ, duy trì thói quen nghề nghiệp vốn có.
Nhưng sau trận đấu ngày hôm qua, Vô Kỵ đã nói lên chỗ yếu kém của mỗi người, Xuân Tường đã tập trung đăng nhập vào game tiêu tiền học tập tất cả các kỹ năng của Mục sư.
Lúc này đừng nói tới tất cả các đòn Thanh Tẩy tự bạo phát ra, cho dù Xuân Tường phản đòn làm một chiêu Thần Thánh Phục Tô, khiến cho tất cả các ác linh đồng đội và tay chân đều vùng dậy, người trong Toàn Chân Giáo cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái chút nào.
...
Kết thúc ba ván đấu, tỷ số trước mắt là 2-1, tỷ số trước đó không những không giảm đi mà ngược lại còn cách biệt hơn.
Giờ phút này, khán giả ngoài sàn đấu đã bắt đầu trở nên nôn nóng không yên.
Phải biết rằng, trong trận đấu ngày hôm qua chiến đội Thánh Đường đã chiến thắng với năng lực áp đảo, có thể nói là ứng cử viên số một cho chức vô địch.
Tuy rằng biểu hiện của chiến đội Một Đám Ô Hợp không tệ, nhưng so với chiến đội Thánh Đường cũng còn kém rất xa.
Bởi vậy hầu hết phương tiện truyền thông lúc này đều tiếp cận chiến đội Thánh Đường, khán giả đặt cược cho chiến đội Thánh Đường giành thắng lợi cũng chiếm phần rất lớn.
Ở lượt đấu đầu tiên, tuy chiến đội Một Đám Ô Hợp thắng với ưu thế áp đảo, nhưng mọi người đều biết được thế mạnh của Một Đám Ô Hợp trong lượt đấu đầu, cũng không cảm thấy căng thẳng gì.
Nhưng sang lượt thứ hai chiến đội Thánh Đường cũng bị chiến đội Một Đám Ô Hợp áp đảo, hết trói lại hạ độc khiến khán giả cuối cùng cũng hết kiên nhẫn.
Đây chính là phí phạm tiền bạc... Làm gì có kẻ nào không tiếc tiền cơ chứ.
"Có gì mờ ám, nhất định là có mờ ám! Có phải chiến đội Thánh Đường đã nhận tiền hay không?"
"Nhất định rồi! Nghe nói chiến đội Một Đám Ô Hợp kia lúc tranh tài ở trong nước đã từng làm chuyện này!"
"Mẹ nó, thật không biết xấu hổ!"
Trong tình huống này, người thua đỏ mắt nào có phân biệt phải trái nữa, cho dù bọn họ không tìm ra bất kỳ chứng cứ gì, cũng sẵn sàng tin tưởng vào suy nghĩ của mình.
Trong chốc lát, tiếng trách mắng vang lên khắp khán phòng, may mà người chơi của cả hai chiến đội đều ở trong phòng thi đấu, nếu đang ở trên sàn đấu, sợ là đã bị họ ném chai nước rồi.
Vậy mà lúc này người của chiến đội Thánh Đường vẫn vô cùng bình tĩnh.
Tỷ số thua thiệt như vậy vẫn mang dáng vẻ chẳng liên quan gì tới mình, vậy cũng khó trách bị khán giả nghi ngờ họ thu tiền hối lộ.
Đương nhiên, mắng thì mắng, chỉ cần không có hành vi bạo lực thì trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra.
Theo cột sáng chiếu tới, ván thứ tư Đá Trắng được đưa vào sàn đấu.
Thuật sĩ đấu với Thuật sĩ.
Đều là Thuật sĩ, nhưng thiết lập của Đá Trắng hiển nhiên là hướng về loại hình chiến đấu, hơn nữa từ trước tới nay tuy Đá Trắng từng bị nổ chết, nhưng năng lực thực ra rất cao, vẫn được mọi người tôn sùng là Thần Minh.
Thấy người ra sân của chiến đội Thánh Đường bên này là Đá Trắng, khán giả đang xôn xao mới yên tĩnh lại một chút.
Đá Trắng đã ra sân, tỷ số của trận đấu này đương nhiên đã được đảm bảo, mọi người cũng tạm buông lo lắng trong lòng xuống.
Mọi người vừa thả lỏng xong lại nảy sinh nỗi lo mới.
Nếu Đá Trắng cũng bị người ta đánh bại dễ dàng thì phải làm sao... Chẳng phải sẽ chứng tỏ chiến đội Thánh Đường thực sự bị người ta mua chuộc à?
Trong nhất thời, tâm trạng của mọi người có thể nói là phức tạp.
...
Nhưng trận chiến giữa Đá Trắng và Xuân Tường chẳng có chút hồi hộp nào.
Trận đấu trước, kỹ năng ẩn của Xuân Tường đã dùng gần hết, không chỉ tất cả ác linh mà chính bản thân hắn cũng tung ra kỹ năng tự bạo, thế nên giờ phút này thanh máu HP của Xuân Tường chỉ còn lại một chút mà thôi, đừng nói tới đối thủ là cao thủ siêu cấp như Đá Trắng, mà cho dù vớ bừa một người nào đó, phóng cái rắm cũng có thể đánh chết hắn.