id="240005" class="calibre7">Trang 961# 1
Chương 1920: Trục xuất
-
=== oOo ===
Chương 1920: Trục xuất
Chương 1920: Trục xuất
Dĩ nhiên, Đá Trắng bị Xuân Tường hù dọa cũng là hợp tình hợp lý.
Chỉ giao thủ vài hiệp đã có thể mò rõ rành mạch thuộc tính của đối thủ, năng lực này của Xuân Tường quả thực đáng sợ.
Đừng nói là Đá Trắng, cho dù là bất kỳ người nào khác nhìn thấy năng lực này của Xuân Tường, có lẽ cũng sẽ có lựa chọn giống như Đá Trắng mà thôi.
"Ta cảm thấy để ngươi đánh tiếp, cũng chưa chắc không có cơ hội."
Sau khi Đá Trắng xuống đài, Sứ Đồ Thánh Đường đi tới thản nhiên nói: "Kỹ năng Vụ Hóa của hắn có thể là có thời gian hạn chế."
"Ta biết!"
Nghe thấy Sứ Đồ Thánh Đường nói vậy... Đá Trắng thản nhiên gật đầu nói: "Nhưng mà chờ hắn Vụ Hóa xong, thì thời gian hồi chiêu các kỹ năng khác của hắn cũng kết thúc."
Nói tới đây, Đá Trắng còn mang sợ hãi nhìn Xuân Tường một cái nói: "Người kia đã nhìn thấu ta, trong trạng thái gần chết ta còn chưa thể giết chết hắn, thì trạng thái toàn thịnh ta không nắm chắc có thể thắng hắn. Không thể ngờ được, chiến đội Một Đám Ô Hợp ngoại trừ ba người kia, còn có một cao thủ đáng sợ như thế."
"Chưa chắc!"
Sứ Đồ Thánh Đường cười cười nói: "Nếu hắn quả thật mạnh như ngươi nghĩ, vậy thì ván đầu tiên cũng không chiến đấu chật vật như vậy."
"Chuyện này..."
Đá Trắng nghe vậy không khỏi sững người, nhất thời nhận ra bản thân đã bị lừa rồi, có chút ngượng ngùng nói: "Thật xin lỗi..."
Sứ Đồ Thánh Đường tiếp tục cười nói: "Không sao cả, dù sao cũng không để bọn họ đạt được điểm, chúng ta còn có cơ hội."
Sứ Đồ Thánh Đường vừa dứt lời, hai cột sáng đồng thời ngừng lại.
Bên phía chiến đội Thánh Đường là Jeff lên sàn, còn bên chiến đội Một Đám Ô Hợp là Vương Vũ lên sàn...
"Xong rồi..."
Nhìn thấy tuyển thủ được lựa chọn bên kia là Vương Vũ, trên mặt Đá Trắng lộ ra biểu cảm tuyệt vọng. Rút thăm trúng phải Vương Vũ, hiển nhiên trận thứ hai này không còn hy vọng.
"Òa..!"
Thấy Vương Vũ được lựa trúng trong trận thứ hai này, khán giả đều xôn xao cả lên, cảm thấy bi ai thay cho vận khí của chiến đội Thánh Đường.
Đám người này rõ ràng là mặt Châu Âu, nhưng trong xương lại thuần một màu Châu Phi mà.
Trận đầu bị đánh thảm như vậy thì thôi đi, trận thứ hai mới tiến hành được một nửa đã gặp phải BOSS cuối của chiến đội Một Đám Ô Hợp - Đại Ma Vương Thiết Ngưu. Cái vận khí đệt mợ này rốt cuộc là như thế nào?
Ngay cả người trong chiến đội Một Đám Ô Hợp làm đối thủ cũng cảm thấy ấm ức thay chiến đội Thánh Đường.
Chiến đội Một Đám Ô Hợp mười mấy người, lấy ngẫu nhiên mà cũng trúng Vương Vũ, đám người kia đánh không thắng cũng không nên có một câu oán hận, đây đều là trời cao an bài. Đương nhiên trời cao an bài là lớn nhất rồi.
Ánh sáng lóe lên, Vương Vũ và Jeff cùng bị truyền tống vào trong sân thi đấu.
Jeff đã từng được chứng kiến thủ đoạn của Vương Vũ, nhớ lại tình cảnh lúc trước ở thành Dư Huy, đến giờ Jeff vẫn còn bóng ma.
Lúc này lại đấu tay đôi với Vương Vũ, trong lòng Jeff quả thực muốn chửi má nó. Loại quái thai này là loại mà một người có thể đánh thắng được sao?
Cao thủ sở dĩ là cao thủ không chỉ bởi vì bọn họ có thực lực cường đại, mà phần nhiều là nhờ việc tính ra thực lực song phương khi đối địch.
Tuy rằng Jeff trầm lặng ít nói, nhưng chỉ số thông minh khi chiến đấu cực cao, hoàn toàn không thua gì Đá Trắng, hắn ta đương nhiên biết giữa Vương Vũ và mình có bao nhiêu chênh lệch.
Trước khi trận đấu bắt đầu vài giây, Jeff đã xác định ra phương án tác chiến hoàn mỹ nhất cho ván này.
Sau khi hệ thống đếm ngược giờ kết thúc, trận đấu bắt đầu.
Vương Vũ là một người đơn giản thô bạo, trong mắt Vương Vũ chuyện có thể dùng vũ lực để giải quyết thì không gọi là chuyện.
Loại trận đấu như thế này đương nhiên sẽ không chỉ định phương án tác chiến gì cả, dù sao phương án tác chiến có hoàn mỹ tới đâu, đứng trước thực lực cường đại đều chỉ là lý thuyết suông.
Sau khi trận đấu bắt đầu, Vương Vũ không nói hai lời thả người nhảy lên, lao thẳng tới chỗ Jeff.
Jeff rùng mình một cái, lúc này mới dùng Thiểm Hiện lui ra sau mấy thước, tay phải vung mạnh pháp trượng, vẽ một vòng tròn lớn trước mặt mình.
Tốc độ Vương Vũ cực nhanh, chỉ trong khoảnh khắc đã vọt tới trước mặt Jeff. Thời điểm Vương Vũ muốn đá một cước vào đầu Jeff thì giữa hai người xuất hiện một cửa truyền tống cực lớn.
"???"
Vương Vũ thấy thế thì trên đầu lập tức nhảy ra một chuỗi hỏi chấm, lúc này muốn trốn tránh đương nhiên không kịp, nên cả người hắn lập tức nhảy vào trong vòng.
...
Ở đây chúng ta phải nói tới năng lực né tránh của Vương Vũ.
Trong kiếp sống chiến đấu lúc trước của Vương Vũ, ngoại trừ cái loại ma pháp phạm vi cấp cấm chú như Hủy Thiên Diệt Địa, hoặc là công kích do hàng trăm hàng ngàn người đồng thời đánh ra, thì Vương Vũ rất ít khi bị công kích của đối thủ đánh trúng.
Sở dĩ Vương Vũ có năng lực né tránh tới biến thái như vậy, hoàn toàn là bởi vì Vương Vũ có cảm ứng sát khí giống như BUG.
Chỉ cần có người dùng ánh mắt tập trung nhìn Vương Vũ, thì chắc chắn sẽ bị Vương Vũ phát hiện, nhờ đó mà hắn có thể chuẩn bị trước để né tránh tốt.
Nhờ vào năng lực phản ứng của Vương Vũ, trong tình huống có chuẩn bị trước thì đương nhiên có thể né tránh vô hạn.
Nhưng không gian truyền tống của Jeff lại không phải kỹ năng công kích, hơn nữa thời điểm Jeff thi triển kỹ năng Truyền Tống thì không tập trung vào Vương Vũ, mà là tận khả năng dùng cửa truyền tống bảo vệ mình. Đương nhiên trong tình huống như vậy thì Vương Vũ không thể phát hiện trước được nữa.
Khác với Jeff, Vương Vũ không có ấn tượng sâu sắc gì với Jeff, dù sao cao thủ Vương Vũ giết thì có hàng ngàn hàng vạn, hắn chưa bao giờ sẽ cố ý nhớ kỹ đối phương, cho nên cũng không có ý thức rằng Jeff đang vẽ cửa truyền tống.
Từ xa nhìn thấy Jeff vung mạnh pháp trượng, Vương Vũ còn tưởng rằng tên nhóc này đau mỏi vai gáy nên vung tay.
Chỉ sơ sẩy một bước này, Vương Vũ đã rơi vào bẫy của Jeff.
Sau khi nhảy vào cửa truyền tống, Vương Vũ chỉ cảm thấy mắt hoa đi, thời điểm phản ứng lại thì bên người vẫn là rừng rậm đó, nhưng đối thủ quen thuộc đã hoàn toàn không thấy đâu.
Vì cố hết sức rời xa Vương Vũ, Jeff đã kéo khoảng cách cửa truyền tống ra xa nhất có thể...
Bản đồ Rừng rậm hắc ám này là một bản đồ vô cùng rộng lớn, Vương Vũ đáng thương đã bị truyền thống trực tiếp tới rìa Rừng rậm hắc ám.
...
Vương Vũ là nhân vật chính do tác giả lấy bản thân làm nguyên mẫu, cho dù là nhân cách hay thực lực, có thể nói là không có khuyết điểm, chỉ có duy nhất một điểm yếu chính là một người rất ít ra ngoài, cho nên cảm nhận phương hướng không tốt, nói một cách dễ hiểu chính là một tên mù đường.
Nhất là trong loại cảnh tượng rừng rậm như thế này, nhìn phía trước là một mảnh rừng rậm vô tận, cây cối dày đặc, Vương Vũ chảy cả mồ hôi lạnh.
Trong loại tình huống như vậy mà bảo Vương Vũ truy giết một Pháp sư biết ma pháp không gian, quả thực có chút làm khó người.
Không nói tới, trong cảnh tượng như thế này Vương Vũ không thể đi ra nổi, cho dù Vương Vũ có Khinh Công, có năng lực phi hành có thể bay lên trời cao quan sát bản đồ, thì muốn tìm một người trong rừng rậm rộng lớn mênh mông này cũng là hành vi mò kim đáy biển.
Hơn nữa cũng đã nói rồi, nghề nghiệp của Jeff là cái gì? Pháp sư không gian!
Nếu tên nhóc đó muốn chạy thì cho dù ngươi có thể bay thì thế nào? Có bay nhanh hơn nữa cũng có thể nhanh hơn bước nhảy không gian hay sao?
Trong nhất thời, trận thi đấu lâm vào cục diện bế tắc.
Không hổ là cao thủ trong cao thủ, chỉ số thông minh khi chiến đấu của Jeff rất cao, quả nhiên hơn xa những đối thủ Vương Vũ gặp được lúc trước.
Đối phó với loại đối thủ căn bản không có khả năng chiến thắng này, Jeff suy nghĩ vô cùng rõ ràng, lựa chọn trục xuất đối thủ ra càng xa bản thân càng tốt...