id="240006" class="calibre7">Trang 961# 2
Chương 1921: Pháp hệ chơi hiệu ứng đặc biệt
-
=== oOo ===
Chương 1921: Pháp hệ chơi hiệu ứng đặc biệt
Chương 1921: Pháp hệ chơi hiệu ứng đặc biệt
Lúc này tình cảnh của Jeff giống như ván của Xuân Tường lúc trước, tuy rằng ta đánh không lại ngươi, nhưng ngươi cũng không đánh tới ta, chỉ cần có thể ngang tay, vậy ta vẫn thắng.
Hoặc có thể nói làm người không thể quá thiếu đạo đức, đấy quả báo đến thật là nhanh.
Vương Vũ của chiến đội Một Đám Ô Hợp có điểm khác với Đá Trắng của chiến đội Thánh Đường.
Nếu Đá Trắng và Xuân Tường đánh ngang tay, thì chiến đội Thánh Đường còn có cao thủ khác đi lên. Nhưng chiến đội Một Đám Ô Hợp chỉ có ba cao thủ có thể ra tay, thật vất vả lắm mới ngẫu nhiên chọn trúng Vương Vũ, lại bị người ta cưỡng ép cầm hòa, gần như tương đương với đánh bại Vương Vũ.
Tâm tình buồn bực của người trong chiến đội Một Đám Ô Hợp ai cũng có thể biết.
"Đầu hàng?"
Sau khi xác định đã ném Vương Vũ tới rìa bản đồ, trên mặt Jeff lộ ra nụ cười gian kế đã thực hiện được, bình tĩnh liếc mắt nhìn bốn phía chung quanh rồi đánh một chữ Hán trên bảng thông báo.
"No!"
Vương Vũ nhìn thấy tin nhắn trên bảng thông báo thì quyết đoán phủ định đầu hàng.
Cứ nói đùa, Vương Vũ là tông sư võ học một đời, cả đời bách chiến vô địch, trước mặt BOSS Thần cấp mà còn chưa từng kinh sợ. Jeff chỉ chơi chiêu mà đã muốn bảo Vương Vũ đầu hàng, không khác gì người si nói mộng.
"Hòa?"
Đương nhiên, Jeff cũng biết Vương Vũ chắc chắn sẽ không đầu hàng, thấy Vương Vũ từ chối việc đầu hàng, Jeff lại đánh thêm một tin nhắn.
Nhìn thấy tin nhắn thứ hai của Jeff, Vương Vũ do dự.
Tình huống của bản thân hiện giờ Vương Vũ vẫn khá rõ ràng, đừng nói là tìm người trong rừng rậm rộng lớn này, thậm chí cả bản thân mình ở đâu Vương Vũ cũng không biết, tiếp tục kéo dài như vậy cũng thành thế hòa mà thôi.
Suy tư một lát, Vương Vũ đành thở dài trả lời một câu: "Yes!"
"Ha ha ha!"
Jeff mỉm cười, gửi đi thỉnh cầu Hòa.
Sau khi Vương Vũ nhấn xác định, hệ thống tuyên bố, trận thứ năm hòa.
Chiến đội Thánh Đường thắng một ván, thua hai ván, hòa hai ván, trận thứ hai này chỉ còn lại một suất.
Mà chiến đội Một Đám Ô Hợp vẫn còn hai suất.
Nhưng mà xét những tuyển thủ còn chưa lên sàn thì có thể thấy phần thắng của chiến đội Thánh Đường vẫn tương đối lớn.
Dù sao, trình độ tổng hợp của người chơi bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp thấp hơn chiến đội Thánh Đường rất nhiều. Dựa vào chất lượng của cao thủ bên chiến đội Thánh Đường, mấy trận đấu sau chiến đội Một Đám Ô Hợp có thể thắng hay không thì phải xem vận khí.
...
Sự thật chứng minh, vận khí chiến đội Thánh Đường thật đúng là không được tốt lắm.
Sau năm giây cột sáng lóe lên thì cuối cùng dừng lại trên một người gầy yếu, đang mặc trang phục tế tự màu trắng.
"Oh My God! Rốt cuộc chúng ta đã làm sai chuyện gì?"
Nhìn thấy người chơi bị lựa trúng bên phe mình, Đá Trắng thật muốn khóc.
Thánh Đường Chi Tâm, một trong hai đại thần chức của chiến đội Thánh Đường! Nghề nghiệp... Mục sư thần thánh.
Ván trước đối thủ tùy cơ là một tên biến thái như Vương Vũ thì thôi đi, ván này bên mình lại ngẫu nhiên chọn đúng tuyển thủ là một Mục sư.
Kỳ thật, nói về phương diện nghề nghiệp người chơi thì Thánh Đường Chi Tâm tuyệt đối là một cao thủ đỉnh nhất trong nghề nghiệp này, nói hắn ta là Mục sư đứng đầu thế giới cũng không phải quá đáng.
Nhưng có mạnh thế nào thì Mục sư vẫn là Mục sư...
Một chức nghiệp phụ trợ, hoàn toàn không có sát thương gì, chỉ có duy nhất một thủ đoạn tự bạo là có tính bạo phát.
Hơn nữa Thánh Đường Chi Tâm không giống như Vô Kỵ, người ta là phụ trợ một cách nghiêm túc, biết trách nhiệm của mình ở đâu, nên thanh kỹ năng phối hợp toàn bộ đều là kỹ năng buff và khôi phục, là một Mục sư danh xứng với thực. Không giống như đám đường ngang ngõ tắt của Một Đám Ô Hợp, một chức nghiệp phụ trợ lại đeo một đống kỹ năng sát thương, là con mẹ nó chơi trò gì.
Lại nhìn bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp, cột sáng rõ ràng đã chiếu vào một người mặc pháp bào màu đen quái dị, trong tay người quái dị kia còn cầm một thanh pháp trượng màu lửa đỏ vô cùng đỏm dáng, bộ dạng cực bệ vệ kiêu ngạo.
Bộ dạng xấu còn làm mầu, đương nhiên không phải ai khác ngoài đại Pháp sư trấn giáo của Toàn Chân Giáo - Lý Minh. Đương nhiên danh hiệu đại Pháp sư trấn giáo là Minh Đô tự phong, dù sao trong danh sách chiến đấu của Toàn Chân Giáo không có Pháp sư nào khác, nên mọi người cũng lười phản đối hắn.
Mỗi một thế hệ đều có một đại thần, nhưng đời nào cũng có Pháp Thần. Pháp sư là nghề nghiệp con ruột của trò chơi, là tồn tại có sát thương mạnh nhất trong tất cả các nghề nghiệp, được xưng là người thu gặt sinh mệnh.
Cho dù là PVP hay PVE, thì Pháp sư vẫn là nghề nghiệp mạnh tới bẫy người.
Cùng là pháp hệ, Mục sư lại kém hơn Pháp sư không biết bao nhiêu lần...
Đương nhiên, đây không phải nói là người chơi không thích Mục sư, chỉ là thường ngày vẫn luôn để cho người khác chơi Mục sư hỗ trợ cho Pháp sư của mình.
Mục sư có sát thương thấp nhất đấu với Pháp sư có sát thương mạnh nhất, ai mạnh ai yếu căn bản là không cần so.
Nhưng dù sao Thánh Đường Chi Tâm cũng là cao thủ đỉnh cấp, cao thủ luôn có tự tôn của mình, dù biết rõ nghề nghiệp hai người kém xa nhau, nhưng vẫn kiên quyết xuất hiện trên sân thi đấu.
"Ha ha ha!"
Thánh Đường Chi Tâm nhìn Minh Đô đối diện mang bộ dạng cà lơ phất phơ, ngón tay phải đặt trên sống mũi làm động tác đẩy kính mắt theo bản năng, đôi mắt khẽ nheo lộ ra một nụ cười thân thiết.
"..."
Nhìn thấy bộ dạng này của Thánh Đường Chi Tâm, trong lòng Minh Đô vang lên tiếng báo động.
Nhìn nụ cười giống như thân thiết của Thánh Đường Chi Tâm, Minh Đô không khỏi nhớ tới một tên Mục sư khác, làm cho hắn theo bản năng nâng cao toàn bộ tinh thần với đối thủ trước mặt, quyết định ra tay trước chiến lợi.
Sau khi đếm ngược trận đấu kết thúc, Minh Đô nhấc pháp trượng, một lôi điện to như thùng nước từ trên trời giáng xuống, chém thẳng về phía Thánh Đường Chi Tâm.
So sánh với nghề nghiệp thuộc kiểu sức mạnh nhiệt huyết phun trào, thì người chơi pháp hệ có cách chiến đấu màu mè hơn rất nhiều. Thời điểm những nghề nghiệp khác còn mang theo dao nhỏ đâm nhau, thì nghề nghiệp pháp hệ đang nâng tay đánh ra những hiệu ứng đặc biệt.
Sát thương tuyệt đối là thứ Minh Đô yêu nhất, đơn giản thô bạo lại trực tiếp, phù hợp với tính cách một lời không hợp thì hạ độc thủ của Minh Đô.
Về mặt thao tác tuy rằng Minh Đô không kém, nhưng cũng chưa thể so sánh cùng với đại cao thủ đỉnh cấp. Còn về mặt thuộc tính, nhất là hai hạng mục cường độ pháp thuật và thăng cấp pháp thuật, Minh Đô nói thứ hai tuyệt không có ai dám xưng thứ nhất.
Bạo Lôi Thuật này là kỹ năng sát thương đơn thể mạnh nhất của Minh Đô, một lôi này hạ xuống, đừng nói là nghề nghiệp Mục sư máu giấy, cho dù là Chiến sĩ khiên thuẫn da dày thịt béo cũng có thể bị đánh chết tươi.
Nhưng mà đối mặt với công kích của Minh Đô, Thánh Đường Chi Tâm hoàn toàn không có ý né tránh, thậm chí ngay cả động tác đón đỡ cũng không có, cứ như vậy nghênh đón một cách công khai.
"Con mẹ nó! Kiên cường vậy sao?"
"Rầm!"
Một tiếng vang thật lớn, trong ánh mắt kinh ngạc của Minh Đô, Bạo Lôi Thuật ngưng tụ rồi giáng xuống đầu Thánh Đường Chi Tâm.
Cùng lúc đó, trên người Thánh Đường Chi Tâm phát ra một luồng thánh quang.
Thánh Quang Thuẫn!
Dù sao cũng là nghề nghiệp Mục sư, Vô Địch trong tay không cần lo lắng.
Pháp hệ đều xuất thân là nghề nghiệp chơi hiệu ứng đặc biệt, nhất là Pháp sư hệ lôi và Mục sư hệ quang, lúc đánh nhau quả thực là so xem ai sáng hơn.
Ánh sáng của Bạo Lôi Thuật và hào quang của Thánh Quang Thuẫn va chạm vào nhau, bật ra cường quang chói mắt hơn.
Ngay cả Minh Đô đang trên sân đấu và khán giả theo dõi bên ngoài đều theo bản năng nhắm hai mắt lại.
Cùng lúc đó, Thánh Đường Chi Tâm bị vây ở trung tâm cường quang thì lại cong khóe miệng, một nụ cười không thể bị phát hiện trong ánh sáng chói mắt.
Đồng thời, hắn ta nhấc pháp trượng lên, một ngọn lửa mỏng manh nhẹ nhàng lơ lửng bay về phía Minh Đô.