Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1932 - Chương 1932: Cho Các Ngươi Nhìn Một Thứ Đồ Tốt.

id="241505" class="calibre7">Trang 967# 1

 

 

 

Chương 1932: Cho các ngươi nhìn một thứ đồ tốt. -
=== oOo ===


Chương 1932: Cho các ngươi nhìn một thứ đồ tốt.



Chương 1931: Cho các ngươi nhìn một thứ đồ tốt.
Trong chiến đội Thánh Đường, tuy rằng Đá Trắng không phải là người có thực lực mạnh nhất, nhưng vị trí mà hắn đảm nhận lại là điểm C - vị trí quan trọng nhất.
Đá Trắng bị giết, chiến đội Thánh Đường không chỉ không còn người khống chế chủ yếu mà còn mất đi một vị chỉ huy, chiến đội vốn dĩ đã được sắp xếp hoàn chỉnh, giờ lại mất đi bộ phận quan trọng nhất.
Sắp xếp hoàn chỉnh lấy bảy đánh một còn không thể áp chế được Vương Vũ, huống chi bây giờ bố cục của chiến đội chỉ còn lại năm người đánh loạn xạ như một mớ bòng bong?
Thân hình của Vương Vũ vụt qua, né được nhát chém từ vết nứt không gian của Jeff, sau đó nhìn xung quanh một vòng thấy chiến đội Thánh Đường chỉ còn sót lại năm người, hắn liền ung dung thong thả vén ống tay áo lên.
“Bây giờ, chúng ta đánh tiếp hiệp thứ hai thôi.”
Lúc nói chuyện, ánh mắt của Vương Vũ đột nhiên trở nên sắc bén, chướng khí trên người hắn trở nên chân thật vô cùng.
“Mau chặn hắn lại!”
Sau khi Đá Trắng chết, Jeff tự động biến thành chỉ huy, thấy khí thế của Vương Vũ đột nhiên thay đổi, hắn liền quyết đoán hạ lệnh cho Sứ Đồ Thánh Đường và Guard đứng ra ngăn cản.
Sau đó, Jeff liền quay đầu lại nói với hai người Thánh Đường Chi Tâm và Cơ Pháo đang đứng cạnh mình: “Chúng ta rút lui!”
Lúc này trên sân thi đấu chiến đội Thánh Đường vẫn còn năm người, còn chiến đội Một Đám Ô Hợp chỉ còn sót lại hai người, thực lực cao thấp tạm thời không nhắc đến, nói về số lượng người thì chiến đội Thánh Đường đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong rồi.
Vào lúc này sử dụng chiến lược rút lui thì họa may vẫn còn cơ hội chiến thắng. Suy cho cùng, dù cho có hy sinh Sứ Đồ Thánh Đường và Guard thì tỉ số cuối cùng vẫn sẽ là chiến đội Thánh Đường nhiều người hơn nên sẽ giành chiến thắng.
Bảy đánh một còn bị người ta đánh thành ra như vậy, lúc này chiến đội Thánh Đường sớm đã không còn chút tôn nghiêm nào, tranh thủ thời gian rút lui mới là việc quan trọng nhất hiện giờ.
Theo mệnh lệnh của Jeff, Sứ Đồ Thánh Đường và Guard đồng loạt xông về phía Vương Vũ.
Hai người bọn họ vốn cách Vương Vũ không xa, thế nên nháy mắt đã lao đến trước mặt hắn.
“Đại Địa Câu Hác!”
Guard nhảy phắt lên, sau đó vung tấm khiên lên hung bạo đập xuống dưới.
“Ầm đùng!”
Mặt đất bị tấm khiên đập xuống, ngay lập tức nứt ra tạo thành một khe hở cực lớn, chắn hết đường lui của Vương Vũ.
“Thiên Khiển Cụ Phong!”
Chính ngay lúc đó, Sứ Đồ Thánh Đường liền khua hai cánh tay, hai luồng gió lốc màu đỏ thẫm cuộn xoáy xoay tròn thổi đến chỗ Vương Vũ.
Lúc này hai người Sứ Đồ Thánh Đường và Guard cũng đã hiểu rõ sứ mệnh của bản thân mình - chính là liều cả tính mạng cũng phải yểm hộ cho đồng đội rút lui, thế nên bọn họ vừa ra tay đã sử dụng luôn chiêu lớn.
Hai kỹ năng một trước một sau phối hợp nhuần nhuyễn, vừa hay có thể đóng chặt mọi không gian lùi tiến của Vương Vũ, khiến cho hắn không thể động đậy được chút nào.
Mà chính ngay lúc này, Sứ Đồ Thánh Đường cũng bổ nhào đến trước mặt Vương Vũ, đấm thẳng một quyền vào bụng hắn.
“Ha ha!”
Vương Vũ mỉm cười, hai chân hắn một vặn một xoay nghiêng cả cơ thể sang một bên, nhẹ nhàng tránh khỏi đòn tấn công của Sứ Đồ Thánh Đường.
Sau khi Sứ Đồ Thánh Đường đấm hụt vào khoảng không, liền đung đưa qua lại, thân hình lóe lên rồi biến mất khỏi chỗ vừa đứng.
Chính ngay khoảnh khắc Sứ Đồ Thánh Đường biến mất, mắt Vương Vũ liền nheo lại, cánh tay trái nhẹ nhàng nâng lên, khủyu tay co lại về sau.
“Ầm!”
Tay trái của Vương Vũ vừa mới nâng lên, Sứ Đồ Thánh Đường liền xuất hiện sau lưng, khuôn mặt đập vào khủyu tay của Vương Vũ.
Góc độ khủyu tay của Vương Vũ ảo diệu cực kỳ, cú đánh này chuẩn xác trúng ngay sống mũi của Sứ Đồ Thánh Đường.
Tuy rằng ở trong trò chơi sẽ không có cảm giác đau, nhưng mà cái cảm giác xót xa khi sống mũi bị đập trúng thì người chơi vẫn có thể cảm nhận được. Đến nỗi muốn biết cảm giác này như thế nào, nếu như ngày mai mọi người không đi làm thì có thể đập mũi vào cửa thử xem.
“Ai nha!”
Sứ Đồ Thánh Đường không tự chủ được kêu lên một tiếng thảm thiết, ôm lấy mặt ngồi xổm xuống mặt đất, cảm giác ấy giống như Sứ Đồ Thánh Đường cố tình tông vào người bị hại rồi nằm ăn vạ vậy.
“Hả”
Không đợi Vương Vũ kịp thuận thế đạp thêm một cước, Guard đã vung tấm khiên lên đập thẳng vào mặt hắn.
Vương Vũ không chút hoang mang khom người ngồi xổm xuống, né qua đòn tấn công của tấm khiên, sau đó hắn lăn một vòng trên đất, thoắt cái đã lắn tới phía sau lưng Guard.
Guard cũng phản ứng lại rất nhanh, vội vàng hủy bỏ tấn công, chân phải đạp mạnh xuống dưới đất.
“Ầm!”
Lấy Guard làm trung tâm, trong phạm vi 500 mét, mặt đất đều đã bị Guard giẫm đến nỗi nứt toát ra.
Chiến Tranh Chà Đạp - Có thể tạo thành hiệu quả lơ lửng đối với mục tiêu.
Vương Vũ vẫn đang trong tư thế lăn lộn trên đất chưa kịp đứng dậy, lập tức vung hay chân đạp về phía sau một cái, toan nhảy ra khỏi phạm vi tấn công của Guard.
Nhưng ai biết lúc này Sứ Đồ Thánh Đường lại chầm chậm bước đến, giơ hai tay ra túm lấy cẳng chân của Vương Vũ.
“Ầm!”
Vương Vũ ăn trọn cú đạp trời giáng của Guard, bị làn sóng xung kích từ dưới mặt đất làm cho bay lên giữa không trung.
Trạng thái lơ lửng, là cách thức mở đầu của tất cả các kỹ năng tấn công tổ hợp.
Thấy Vương Vũ bị rơi vào trạng thái lơ lửng, Sứ Đồ Thánh Đường lập tức lao người về trước dự định tiến hành liên kích.
Mà Vương Vũ lúc này đã hoàn thành xong việc khôi phục lại khả năng khống chế trạng thái, hai chân mang theo sấm chớp chói lòa đạp mạnh xuống, một cú Lôi Đình Cước, hai gót chân của Vương Vũ đã đạp thẳng đến trước mặt Sứ Đồ Thánh Đường.
Chính lúc này, Guard cũng đã quay người lại, tấm khiên trong tay vung về phía trước, che ngay trước người Sứ Đồ Thánh Đường.
“Duang!”
Một cước đạp lên tấm khiên, Vương Vũ liền lấy đà xoay người về sau vững vàng đáp xuống đất, hai người Guard và Sứ Đồ Thánh Đường lại bị Vương Vũ đạp cho phải lùi về sau mấy bước rồi mới có thể đứng vững lại.
Thật đúng là cạn lời, là cao thủ chuyên nghiệp đầu bảng, thực lực của Sứ Đồ Thánh Đường và Guard tuyệt đối đều là cao nhất, lúc này một người công một người thủ phối hợp nhịp nhàng hoàn mỹ, tiến thoái có trật tự công thủ tùy tâm, vả lại bây giờ hai người bọn họ đang liều mạng chiến đấu để tranh thủ cho ba người kia rút lui an toàn. Vương Vũ trong lúc nhất thời cũng khó bề mà chế phục được bọn họ.
Chính ngay lúc ba người còn đang giao tranh, mấy người đám Jeff đã chạy được một khoảng rất xa, bọn họ đã chuẩn bị chạy ra khỏi tầm nhìn của Vương Vũ.
Vương Vũ cũng rất có kinh nghiệm trong mấy việc kiểu như truy sát, yếu tố hàng đầu trong việc truy sát mục tiêu chính là không được để cho mục tiêu chạy thoát khỏi tầm nhìn của bản thân.
Trong bản đồ Rừng Đá Vụn này, đến bản thân Vương Vũ có khi còn bị lạc đường, càng khỏi nói đến tìm người trong địa hình phức tạp thế này. Nếu như để cho ba người đám Jeff chạy ra khỏi tầm nhìn của Vương Vũ, muốn đi tìm bọn họ thì chỉ sợ chẳng khác gì mò kim đáy bể.
Giờ này phút này, không đến mười phút nữa là lượt đấu thứ ba kết thúc, thời gian dành cho Vương Vũ cũng không còn nhiều nữa.
“Ta còn định giữ lại thủ đoạn cuối cùng chờ đến vòng chung kết ấy chứ!”
Vương Vũ thản nhiên liếc nhìn Sứ Đồ Thánh Đường và Guard: “Nếu các ngươi đã bất chấp mọi thủ đoạn như thế, vậy ta cũng không khách sáo nữa.”
“???!!!”
Nghe xong lời Vương Vũ nói, trong lòng hai người Sứ Đồ Thánh Đường và Guard không khỏi giật mình một cái, nước mắt lập tức muốn tuôn rơi lã chã.
Cái quái gì vậy? Thằng cha đáng sợ trước mặt này lẽ nào còn chưa dùng hết toàn bộ sức mạnh sao?
Phải biết rằng vì để ngăn chặn Vương Vũ tranh thủ thời gian cho đồng đội trốn thoát, hai người Sứ Đồ Thánh Đường và Guard đều đã lôi hết sức mạnh của mình ra rồi.
Nhưng ai ngờ đâu người ta còn chưa sử dụng thực lực chân chính của bản thân nữa.
Cảm giác ấy rất đơn giản, không ai có thể hiểu nổi sự sụp đổ trong lòng hai người Sứ Đồ Thánh Đường và Guard, lúc này Sứ Đồ Thánh Đường đột nhiên nhớ đến lời nói mà Vương Vũ từng nói qua trước đây.
“Các ngươi đã từng được nhìn thấy thực lực chân chính của ta sao?”
Rất rõ ràng, chưa từng! Tên quái vật đáng sợ này vốn là không có cực hạn...
Đến cả khán giả dưới khán đài cũng đều đã sợ hãi tột độ.
Chắc đang nói đùa đúng không, một đánh bảy mà bảy người kia còn toàn là cao thủ hàng đầu, vất vả lắm mới có thể áp chế được hắn, thực lực như vậy mà hắn còn nói là chưa sử dụng hết toàn bộ sức mạnh? Giả vờ cũng có mức độ thôi nha, khoác lác cũng phải dựa trên căn cứ OK?
Dưới ánh mắt bán tín bán nghi của mọi người, Vương Vũ liền nín thở ngưng thần, nội tức xung tràn ra toàn thân.
“A a a a a!”
Theo sau đó là một tiếng thét dài của Vương Vũ, trên người hắn bắn ra một vầng hào quang chói lọi màu vàng kim.
Trạng thái Hàng Long Chưởng! Mở ra!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment