Trang 107# 1
Chương 211: Áo Nghĩa Pháp Cầu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong quán rượu Hans, đám người Huyết Sắc Hồng Hoa đang ngồi trước bàn, sau khi nhìn thấy thông báo thế giới, trong lòng khỏi phải nói khó chịu đến mức độ nào.
Huyết Sắc Hồng Hoa vốn là người lòng dạ hẹp hòi, vô cùng so bì tị nạnh hơn thua, ba người cùng cày phụ bản mà chỉ có cô ta chết bị đẩy ra ngoài, lúc này trong lòng Huyết Sắc Hồng Hoa cực kỳ không thoải mái, nhìn thấy Huyết Sắc Tường Vi và Huyết Sắc Đỗ Quyên gửi tin nhắn cho mình chia sẻ niềm vui, hời hợt trả lời lại một chữ "Ờ" rồi tắt thẳng đi.
Hành động của Huyết Sắc Hồng Hoa khiến hai người kia vô cùng khó hiểu: "Muội ấy làm sao vậy nhỉ?"
"Không biết..."
Huyết Sắc Chiến Kỳ phía bên này, việc đầu tiên làm là gửi tin nhắn cho Huyết Sắc Tường Vi: "Thế nào? Có đánh được không?"
"À, không có..." Huyết Sắc Tường Vi trả lời một câu.
"Vậy các ngươi đánh thông qua phụ bản kiểu gì?" Huyết Sắc Chiến Kỳ không hiểu hỏi.
Huyết Sắc Tường Vi suy nghĩ một lát nói: "Cách đánh của họ, ta không học được..."
"Cùng là người chơi, tại sao lại không học được?" Huyết Sắc Chiến Kỳ tỏ vẻ nghi ngờ Huyết Sắc Tường Vi.
"Tự mình xem đi!" Huyết Sắc Tường Vi gửi video quay lại toàn bộ quá trình chiến đấu cho hắn ta.
Sau khi thông báo chạy xong, mọi người đi tới, nhao nhao giơ ngón tay cái với Vương Vũ: "Lợi hại lợi hại!"
Họ đã hoàn toàn chết lặng đối với sự biến thái của Vương Vũ...
"Khách sáo rồi khách sáo rồi, nếu như không có mọi người giúp đỡ, ta cũng không có cách nào bắt được hắn ta..." Vương Vũ vội vàng khiêm tốn.
Vương Vũ nói không sai, nếu không phải Con Hổ Nghịch Tập và Xuân Tường, Minh Đô bọn họ giam cầm ma pháp của Kashmir, đừng nói Vương Vũ có thể đơn độc đấu với Kashmir, có những quả cầu năng lượng vô cùng vô tận ở đó, Vương Vũ ngay cả đến gần hắn ta thôi cũng đã là cả một vấn đề.
Nhưng mà đạo lý ai cũng hiểu, sự khâm phục của mọi người với Vương Vũ vẫn không giảm chút nào, dù sao quay lưng về phía BOSS lại có thể giết chết BOSS, cả game này cũng không tìm ra được người thứ hai.
Bước cuối cùng mà tất cả mọi người đều thích là sờ BOSS, Kashmir thế nhưng là NPC cấp cao của phụ bản Địa Ngục, đoàn đội Toàn Chân Giáo lại là đoàn đầu tiên xông qua được phụ bản, khen thưởng chắc chắn vô cùng phong phú.
Cả quá trình này, Vương Vũ đóng góp nhiều nhất, nhưng không lấy một trang bị nào, tất cả mọi người vẫn luôn áy náy, cho nên quyền lợi sờ BOSS cuối cùng này, mọi người tặng cho Vương Vũ.
Thiệt người lợi mình thì thiệt người lợi mình thôi, không thể để người ta cống hiến nhiều như vậy mà ngay cả chút đồ vật cũng không chiếm được, mọi người đều nghĩ như thế.
Vương Vũ vô cùng phấn khởi chạy đến, vươn tay lục lọi trên người Kashmir.
Khế đất thương hội: đồ vật nhiệm vụ.
Vật này là của Vương Vũ, Vương Vũ mở ra nhiệm vụ xem một chút, nhét vào trong túi.
Món thứ hai...
Tuyệt Vọng Chi Thứ (Găng tay) (Sử Thi) (1/8)
"Lão Ngưu! Của ta đó!"
Vương Vũ cầm lấy mảnh ghép, đặt xuống. Ký Ngạo kêu lên một tiếng rồi nhảy lên. Mấy ngày hôm trước khi đánh Niên Thú, Ký Ngạo cũng đã lấy được một mảnh ghép, không ngờ nhanh như vậy đã lấy được mảnh thứ hai.
Vừa nghĩ đến thuộc tính vũ khí cấp Sử Thi trong tay Dương Na kia, Ký Ngạo lại không khống chế được tâm tình của mình nữa.
"Gọi chú!" Vương Vũ trừng mắt liếc Ký Ngạo một cái.
"Chú Ngưu... Chú là tốt nhất!" Ký Ngạo nắm chặt hai bàn tay, bắt đầu giả ngây thơ...
Minh Đô một tay giật lấy mảnh vỡ trong tay Vương Vũ, đê tiện nói với Ký Ngạo: "Gọi ta ông nội đi!"
"Tiên sư ngươi ấy!" Ký Ngạo điên cuồng kêu một tiếng, nhào lên đánh về phía Minh Đô.
Món thứ ba
Áo Nghĩa Pháp Cầu (Nhẫn) (Ám Kim)
Vật công: 7 - 15
Ma công: 37 - 42
Quầng Sáng Phá Pháp: Hạ thấp 20% thuộc tính kháng ma pháp của kẻ địch trong phạm vi bán kính 800 mã của anh hùng.
Ma Chi Áo Nghĩa: Kỹ năng giảm 20% thời gian hồi chiêu (có thể tăng lên tối đa 30%)
Pháp Chi Áo Nghĩa: Tốc độ làm phép tăng lên 10%
Áo Nghĩa Dược Thiên: Truyền tống đến vị trí chỉ định trong phạm vi 500 mã.
Nghề nghiệp yêu cầu: Pháp Sư
Cấp độ yêu cầu: 20.
"Của ta!"
Nhìn thấy Áo Nghĩa Pháp Cầu trên tay Vương Vũ, Minh Đô đang bị Ký Ngạo đè xuống đất đánh một trận đột nhiên kêu lên, vừa kêu vừa bò về phía Vương Vũ.
Đây chính là trang bị Ám Kim đầu tiên trong phụ bản, hơn nữa còn là trang bị của Pháp sư, sao có thể không khiến Minh Đô kích động cho được.
Huống hồ thuộc tính trang bị này rất mạnh, đừng nói là Minh Đô, ngay cả những cao thủ khác cũng vô cùng thèm muốn.
Sát thương ma pháp cao, hạ thấp kháng ma pháp, giảm thời gian hồi chiêu, còn thêm phóng thích... Mỗi một thuộc tính đều là thứ mà Pháp sư tha thiết ước mơ, Áo Nghĩa Pháp Cầu này vậy mà có tất cả, còn quý giá hơn là trang bị này còn kèm theo một kỹ năng mà Minh Đô khao khát đã lâu, Áo Nghĩa Dược Thiên.
Mọi người đều biết, trước khi đến cấp 30 học được kỹ năng Thiểm Hiện thì Pháp sư không có kỹ năng di chuyển, đừng thấy Minh Đô có Thủ Hộ Hoán Đổi, nhưng mà lấy ra cứu (chơi khăm) người ta thì còn được, dùng để chạy trốn thì hết sức là khó rồi.
Dù sao Thủ Hộ Hoán Đổi là một kỹ năng cần mục tiêu mới có thể di chuyển được... Nếu là bị người bao vây, một lần di chuyển, trực tiếp di chuyển vào giữa đám người, Pháp sư di chuyển vào giữa kẻ địch, kết cục có thể tưởng tượng ra được.
Lúc này có Áo Nghĩa Dược Thiên, Minh Đô coi như có năng lực tự vệ.
"Của ngươi? Mẹ nó ai nói là của ngươi?" Vô Kỵ lạnh lùng nhìn Minh Đô một cái nói: "Ngươi mẹ nó đã cầm một quyển sách kỹ năng rồi, còn muốn trang bị nữa sao? Ngươi đã quên trong đoàn vẫn còn có người khác à?"
Vừa nói, Vô Kỵ vừa chỉ một Pháp sư khác trong Toàn Chân Giáo.
"Vô Kỵ, mẹ nó, ngươi đã quên quyển sách kia vốn..." Minh Đô vừa định nổi giận mắng chửi người khác trong kênh công hội, đã bị Vô Kỵ trực tiếp cho cấm nói.
Manh Manh là cô gái rất hay xấu hổ, hơn nữa trong phụ bản mấy cô gái thực sự không đóng góp được nhiều, giờ phút này thấy Vô Kỵ muốn đưa cho mình một trang bị như vậy, sợ đến mức ngây ngẩn cả người.
"Không không không, Vô Kỵ đại ca, muội có thể đi theo đoàn kiếm kinh nghiệm cũng đã rất vui vẻ rồi, làm sao còn dám yêu cầu xa vời đến trang bị chứ... Cái này vẫn nên đưa cho Minh Đô đại ca thôi." Manh Manh vội vàng xua tay.
"Chậc chậc, con gái Toàn Chân Giáo chúng ta thật hiểu chuyện!" Vô Kỵ cảm thán một câu nói: "Nếu Manh Manh muội cũng nói như vậy rồi, chúng ta không có người ngoài, ta cũng không từ chối nữa, cái này ta đưa cho Minh Đô trước vậy, sau này các muội cần gì, nói thẳng với chúng ta là được!"
"Vâng vâng!" Manh Manh liên tục gật đầu lia lịa.
Vương Vũ mờ mịt nhìn Vô Kỵ một cái lại nhìn bốn cô gái một cái, nhìn thấy bốn cô gái vẻ mặt cảm kích nhìn Vô Kỵ, trong lòng thầm mắng: "Mua chuộc lòng người? Thật sự là gian xảo!"
Tiếp tục sờ BOSS, đồ vật cuối cùng, Điểm Tinh Khoáng x 6: Khoáng vật hiếm có, vật liệu để chế tạo trang bị cực phẩm.
Chế tạo trang bị thì phải có bản vẽ mới được, loại khoáng vật hiếm có như Điểm Tinh Khoáng này lại dùng để chế tạo trang bị bình thường thì thật sự là phung phí của trời.
Trong "Trọng Sinh", trang bị được rèn ra có thuộc tính tốt hơn trang bị do quái đánh rơi một chút, đó là lý do vì sao giá của bản vẽ của đồ cực phẩm còn cao hơn cả trang bị cực phẩm, hơn nữa chúng còn vô cùng hiếm có.
Trong cả đoàn đội chỉ có một mình Bao Tam có bản vẽ cực phẩm, Vương Vũ thuận tay ném Điểm Tinh Khoáng cho Bao Tam.
Bao Tam hưng phấn nói: "Bản vẽ của ta còn thiếu mấy khoáng vật hiếm có, lần này cuối cùng có thể được mặc bộ đồ rồi!"
Vương Vũ nói: "Gần đây thuật rèn của ta cũng tăng lên, ta có thể giúp ngươi chế tạo!"
"Cảm ơn Ngưu huynh..." Bao Tam hưng phấn nói.
Vương Vũ thản nhiên nói: "Chút lòng thành mà thôi, đợi lát nữa ta về thành trả nhiệm vụ rồi sẽ giúp ngươi chuẩn bị."
Chia trang bị xong, sau khi chào hỏi với Vương Vũ, hai anh em Con Hổ Nghịch Tập còn có hai chị em Huyết Sắc Tường Vi đều rời khỏi đoàn đội, ra khỏi phụ bản.
Vừa ra khỏi phụ bản, bốn người đã đạt được vô cùng nhiều kinh nghiệm, đồng thời nhận được một bảo rương cấp Hoàng Kim từ việc là người đầu tiên giết BOSS.
Người của Toàn Chân Giáo cũng đang định rời đi, Mục Tử Tiên đột nhiên nói: "Đừng gấp, phụ bản vẫn chưa xong!"