Trang 119# 2
Chương 234: Tặng quà cho Thiên Đường Cực Lạc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Ba mươi tết, vốn nên là thời gian cả nhà sum họp xem tiết mục cuối năm, đám người chơi của thành Dư Huy lại gần như không có ai ngồi trước tivi, vì họ biết rằng, trong game có tiết mục còn đặc sắc hơn.
Trong đám người đông nghìn nghịt đứng đầy đường phố khu hồi sinh kia, không riêng gì thành viên của Thiên Đường Cực Lạc, còn có những người chơi khác của thành Dư Huy.
Người của Thiên Đường Cực Lạc giằng co ở thành Dư Huy cả đêm, lại bao vây khu hồi sinh, ngăn cản điểm truyền tống, cuộc sống thường ngày của người chơi bình thường thành Dư Huy về cơ bản đã bị quấy nhiễu.
Vì công hội đứng đầu thành Dư Huy đang bị đuổi giết, hai công hội lớn khác không có vẻ gì sẽ ra tay can thiệp, đám người chơi tuy giận nhưng cũng không dám nói gì với Thiên Đường Cực Lạc.
Cho nên lúc này người chơi nghe nói lão đại của Thiên Đường Cực Lạc bị người ta liên tục giết chết nhiều lần, sau đó ngay cả quần áo cũng bị lột sạch, trong lòng vô cùng phấn khởi, đều sôi nổi chạy đến hóng chuyện. Nhất thời, cả con đường tấp nập người chơi, hơn hai nghìn người của Thiên Đường Cực Lạc, trong biển rộng nhân dân, cũng không nhịn được lộ ra vẻ yếu thế.
Có người chơi vừa mới đăng nhập không hiểu chuyện gì, nhìn thấy cảnh tượng ấy cũng sợ hết hồn, vội vàng hỏi thăm xem là chuyện gì xảy ra.
Vì vậy mọi người nói cho hắn ta biết: "Thiên Đường Cực Lạc đã đánh nhau với người ta, bị người ta cản đường ở khu hồi sinh."
Hôm nay công hội có thể hoàn toàn áp đảo Thiên Đường Cực Lạc về số lượng, chỉ có một mình Tung Hoành Thiên Hạ trong truyền thuyết thôi.
"Chỗ nào thế, Toàn Chân Giáo!"
"Mẹ nó, thật hay giả? Cao thủ của Toàn Chân Giáo đều đến rồi sao? Tám người bao vây nhiều người như vậy, cũng thật đủ ngang ngược!"
Toàn Chân Giáo ở trong suy nghĩ của người chơi thành Dư Huy chính là sự tồn tại giống như truyền thuyết, họ ngay cả Tung Hoành Thiên Hạ cũng có thể đẩy lui được, đánh lại Thiên Đường Cực Lạc cũng hợp tình hợp lý.
"Nào có, chỉ có một người thôi!" Một người chỉ chỉ Vương Vũ đang đứng trên tường thành ôm cánh tay đối mặt với người của Thiên Đường Cực Lạc nói.
"Mẹ nó, kia có phải là đại thần Thiết Ngưu không? Thật sự là quá trâu bò rồi!"
Mọi người lại ồ lên lần nữa, một người ngăn chặn hơn hai nghìn người ở khu hồi sinh, loại chuyện nghĩ cũng không dám nghĩ đến này, vậy mà lại xảy ra ngay trước mặt họ, game này thật đáng để chơi, sau này ra ngoài uống rượu cũng có cái để khoác lác rồi.
Cảm giác bị nhiều người bao vây như vậy cũng không dễ chịu gì, người của Thiên Đường Cực Lạc một lần muốn đăng xuất, nhưng mà hơn hai nghìn người bị một người dọa cho sợ đến mức đăng xuất, nếu việc này truyền ra ngoài, Thiên Đường Cực Lạc sau này chỉ sợ cũng không có cách nào làm người được nữa rồi, cho nên đám người chơi của Thiên Đường Cực Lạc, một đám kiên trì đến cùng, ngồi xổm ở đây, sợ bị người ta quay chụp được.
Vương Vũ ngồi xổm trên đầu tường, nhìn nhiều người chơi coi chừng Nhất Hoa Nhất Thế Giới như vậy, cũng không dám đi xuống, chỉ đành phải kêu lên ở trên tường: "Các ngươi chơi xấu như vậy là không được đâu, có dám ra ngoài không hả!"
Người của Thiên Đường Cực Lạc nhướn mày, giả vờ như không nghe thấy.
Mà quần chúng vây xem lại cười lớn thêm lần nữa: "Tổ sư, người của Thiên Đường Cực Lạc thật sự là sợ hãi quá rồi, người ta một mình khiêu chiến ở bên ngoài mà cũng không dám ra, còn dám nói mình là công hội lớn sao?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng ở trong đám người chơi, nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng không nhịn được thương hại Nhất Hoa Nhất Thế Giới, cũng không phải vì hắn ta lòng dạ lương thiện, mà là cùng bệnh thì đồng cảm, Huyết Sắc Chiến Kỳ là người hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác tâm tình của Nhất Hoa Nhất Thế Giới lúc này.
Vương Vũ lại ngồi xổm xuống trên đầu tường một lúc, cuối cùng cũng hơi không kiên nhẫn: "Sắp mười hai giờ đến nơi rồi, các ngươi còn ngồi ở đây à?"
"Ai cần ngươi lo!" Nhất Hoa Nhất Thế Giới ngửa đầu giận dữ nói.
"Vậy các ngươi tiếp tục ngồi đi nhé, ta đăng xuất đây!" Vương Vũ vừa nói dứt câu, đã nhảy xuống đầu tường.
Người của Thiên Đường Cực Lạc thấy Vương Vũ rời khỏi, lúc này lập tức thu lại tâm trạng khẩn trương, đang định rút lui thì Nhất Hoa Nhất Thế Giới hoảng sợ nói: "Tuyệt đối không được, thằng nhóc đó nhất định là đang có bẫy, đợi lát nữa đã!"
Qủa nhiên, Vương Vũ rời đi còn chưa đến năm phút, đã quay trở lại.
Nhất Hoa Nhất Thế Giới cắn răng mắng: "Mẹ nó, không phải ngươi đã cút rồi sao, tại sao còn quay về?"
Vương Vũ cười nói: "Lần này ta không đến để giết ngươi, lão đại của chúng ta nhờ ta gửi lời cho ngươi nói, lát nữa sẽ có một món quà năm mới muốn tặng cho ngươi!"
Nói xong, Vương Vũ lại rời đi, chỉ để lại người chơi của Thiên Đường Cực Lạc bối rối, còn có quần chúng vây xem vẻ mặt không hiểu ra sao.
"Quà tặng năm mới? Quà tặng năm mới gì cơ?"
Mọi người của Thiên Đường Cực Lạc ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ đám người của Toàn Chân Giáo đều là bị hành hạ đến phát điên rồi? Bị đuổi giết cả một đêm, còn bị đuổi giết đến mức có khoái cảm nữa à?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong ngoài khu hồi sinh bàn tán, đoán rằng người của Toàn Chân Giáo đến cùng sẽ đưa tặng món quà gì cho Nhất Hoa Nhất Thế Giới.
Thành Phạm La là thành chính lớn nhất của khu 14 phía nam, đồng thời cũng là nơi căn cơ của Thiên Đường Cực Lạc.
Thành Phạm La cũng không có loại biến số như Toàn Chân Giáo, Thiên Đường Cực Lạc là một trong mười công hội lớn nhất server, không có kẻ thù gì, rất tự nhiên trở thành công hội lớn nhất thành Phạm La, đồng thời họ cũng là số ít một trong những công hội có trụ sở.
[Thông báo: Công hội Toàn Chân Giáo phát động công hội chiến với công hội Thiên Đường Cực Lạc, cuối cùng ai mới thật sự là bá chủ, chúng ta hãy mỏi mắt chờ xem.]
Thông báo liên tục nhấp nháy ba lần, lúc này tất cả người chơi trong game đều sôi trào.
"Toàn Chân Giáo sao? Chính là Toàn Chân Giáo của thành Dư Huy kia sao? Sao họ lại tuyên chiến với Thiên Đường Cực Lạc rồi hả? Hai công hội cách xa tít tắp cơ mà, chẳng lẽ cũng xảy ra tranh chấp được sao?"
"Nghe tên đã thấy một người là Đạo gia, một người là Phật gia, không phải tranh chấp tín ngưỡng sao..."
"Nói linh tinh, Trung Quốc chúng ta sao có thể xảy ra chuyện như vậy..."
"Hình như ta nghe nói buổi tối hôm nay thành Dư Huy bên kia không yên ổn, Thiên Đường Cực Lạc phát động tất cả thành viên tham gia, đầu tiên là đánh với Liên Minh Huyết Sắc một trận, sau lại đuổi giết Toàn Chân Giáo, bộ dạng như muốn thống nhất thành Dư Huy vậy..."
Có mấy người chơi dạo diễn đàn, ít nhiều biết được chút tin tức.
"Chậc chậc, Toàn Chân Giáo hình như không có mấy người đâu, kiểu đánh hạ lô cốt công hội này, làm sao họ dính chút ánh sáng gì được..."
Công hội chiến chỉ có giữa các công hội có trụ sở mới có thể phát động với nhau, một khi đánh, nhất định phải đột phá ngay chính diện, không được đánh du kích gì cả, hai phe sức mạnh chênh lệch nhau xa như vậy, người của Toàn Chân Giáo có trâu bò hơn nữa, cũng tuyệt đối không thể đánh thắng được Thiên Đường Cực Lạc.
"Cái này ai mà biết được? Dù sao những người Toàn Chân Giáo kia vẫn luôn thích làm ra những chuyện đột ngột khiến người ta sợ hãi..."
Các người chơi của thành Dư Huy cũng nhìn thấy thông báo của hệ thống, Huyết Sắc Chiến Kỳ lòng vẫn còn sợ hãi liếc nhìn Nhất Hoa Nhất Thế Giới một cái, trong lòng thầm khen thưởng sự sáng suốt trước đây của mình.
Huyết Sắc Chiến Kỳ và Toàn Chân Giáo cũng không phải mới tiếp xúc ngày một ngày hai, đối với mấy tên có thù tất báo này, cũng có hiểu biết, nhưng hắn ta chẳng thể nghĩ tới, người của Toàn Chân Giáo vậy mà lại lựa chọn vào lúc này đến tấn công trụ sở công hội của Thiên Đường Cực Lạc.
Tuy Thiên Đường Cực Lạc là công hội lâu năm, bên trong công hội phần lớn là người chơi dày dặn kinh nghiệm, trụ sở công hội gì đó chẳng qua chỉ là một dấu hiệu mà thôi, công hội bị diệt, trong giây phút là có thể xây dựng lại lần nữa, nhưng mà danh vọng của Thiên Đường Cực Lạc tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, đồng thời một số lượng lớn nhân tài cũng sẽ rời đi.
Nhất là bây giờ tất cả mọi người đều biết rõ, Toàn Chân Giáo chẳng qua chỉ là một công hội nhỏ mười mấy người mà thôi...
Thiên Đường Cực Lạc... xong thật rồi.