Trang 124# 1
Chương 243: Cao thủ của phòng làm việc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong trò chơi, bất cứ đồ vật nào cũng đều được tính theo giá thị trường.
Ví dụ như lệnh bài trụ sở, ở giai đoạn đầu của trò chơi, khi chưa được sử dụng tới thì giá của nó sẽ hơi thấp, chừng năm, sáu trăm vàng, nhưng khi đó tỷ giá hối đoái vàng cao hơn một chút.
Nay cấp độ của người chơi đang nhanh chóng đạt tới mốc cấp 20, càng ngày có càng nhiều công hội mở ra nhiệm vụ trụ sở, nhu cầu về lệnh bài công hội là rất lớn, giá của nó cũng tăng theo, giá thị trường hiện tại của một lệnh bài công hội là chừng một nghìn vàng.
Mà lệnh bài trụ sở vốn là vật phẩm cực kỳ hiếm có, chẳng có chỗ để mua.
Một thứ đáng giá hẳn một nghìn vàng, Vô Kỵ chỉ hỗ trợ đánh phụ bản mà thôi, có được hay không còn chưa dám chắc, thế mà dám hét giá 500 vàng, điều này sao có thể không khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ bực mình cơ chứ.
Nhưng bực thì bực, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không tiện từ chối cái giá do Vô Kỵ đưa ra.
Vì vậy, tuy giá này hơi cao, nhưng không phải là cao quá đáng, vừa vặn nằm ở giới hạn cao nhất cho Huyết Sắc Chiến Kỳ xem nên lấy hay bỏ, điều này khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ khó xử tới mức đau cả đầu.
Vô Kỵ chính là một tên tùy thời cơ mà hành động, luôn có thể tranh thủ tối đa hóa lợi ích của bản thân.
"Bàn bạc có tí chuyện mà lề mà lề mề, có năm trăm vàng mà thôi, với ngươi là nhiều lắm hả?" Vô Kỵ khinh bỉ hỏi.
"Quả thực không nhiều lắm..." Huyết Sắc Chiến Kỳ đáp với vẻ khá bất đắc dĩ.
Đây vốn không phải chuyện tiền nong, đây là cầm một nghìn vàng đi mua lệnh bài hay bỏ ra năm trăm vàng đi liều một phen, nếu là người khác thì đều sẽ do dự cả, dù sao năm trăm vàng không phải con số nhỏ nhặt gì.
Vô Kỵ cũng đoán ra nỗi băn khoăn của Huyết Sắc Chiến Kỳ, bèn thản nhiên nói: "Ta có thể nói cho ngươi biết, lệnh bài trụ sở mang tính địa vực, lệnh bài mà ngươi mua trên tiệm ký gửi rất có thể trụ sở sẽ nằm ở thành chính khác..."
"Hả? Vậy sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ thật sự không hề biết là có chuyện này.
"Đương nhiên, Toàn Chân Giáo bọn ta có trụ sở công hội, có cần phải lừa ngươi không?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ: "..."
Vô Kỵ đã vô tình đụng chạm tâm hồn dễ vỡ của Huyết Sắc Chiến Kỳ, mấy nghìn người bị mười mấy người đè đầu cưỡi cổ, loại cảm xúc mùi vị ấy không phải ai cũng gánh chịu được.
"Ở thành Dư Huy này, ngoài bọn ta ra, phỏng chừng không còn ai khác có thể giúp ngươi!" Vô Kỵ lại nói tiếp.
Những lời này khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ có chút xúc động, quả thật, đó chỉ là chút bản lĩnh nho nhỏ của mười mấy con người, nếu luận về độ tinh nhuệ, có công hội nào dám to mồm nói là mình hơn hẳn đám người Toàn Chân Giáo chứ?
Cuối cùng, Vô Kỵ nói một câu làm cho Huyết Sắc Chiến Kỳ hoàn toàn lơi lỏng.
"Thế này đi, nếu bọn ta không đánh được lệnh bài trụ sở cho ngươi thì bọn ta sẽ giúp ngươi cày tiếp, mãi đến khi nào làm rớt cái lệnh bài đó thì thôi, thế nào?"
"Thành giao!" Huyết Sắc Chiến Kỳ đang chờ chính những lời có liên quan tới tỷ lệ này, chẳng ai chịu tùy tiện đi cược cả, có những lời này của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ coi như đã chắc chắn hơn hẳn.
"Được, khi nào thì chúng ta xuất phát?"
"Chờ thêm một lát nữa, còn 40 phút nữa phụ bản mới hồi thời gian!" Huyết Sắc Chiến Kỳ nói.
Thời gian hồi của phụ bản là 20 tiếng, ngày hôm qua Huyết Sắc Chiến Kỳ dẫn người đi đánh phụ bản một lần rồi.
"Vậy thì được, ta phải mua chút đồ tiếp viện, tiện thể ngươi đi cùng luôn." Vô Kỵ lại nở nụ cười cáo già, khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ run rẩy trong lòng.
"Được, chỉ cần có thể đánh được lệnh bài trụ sở, tùy ngươi hết..."
"Được rồi, Ngưu tẩu, ngươi chuẩn bị ít đồ đi..." Vô Kỵ quay sang nói với Mục Tử Tiên.
Mục Tử Tiên mỉm cười: "Ngươi cứ nói đi."
"Hợp tề mỗi loại hai tổ... Bốn tổ bó đuốc, mười tổ thuốc giải độc, mười tổ dược tề phục hồi trung cấp..."
Vô Kỵ nói phần nào ra là sắc mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ đen vào phần nấy... Mẹ nó, người khác lấy mấy thứ này làm gì, đều chỉ tính theo từng cái, mà lại đòi cả đống, thực sự coi Huyết Sắc Chiến Kỳ hắn ta vung tiền như rác ư.
"Sao vậy? Huyết lão đại đau lòng à?" Vô Kỵ thấy dáng vẻ Huyết Sắc Chiến Kỳ như thế, bèn cười hỏi.
"Không... Ngươi cứ nói tiếp đi..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nói lời trái lương tâm.
Vô Kỵ nói: "Vậy cứ lấy những thứ này trước đi, không đủ ta lấy thêm sau."
Huyết Sắc Chiến Kỳ: "..."
Tất cả đồ tiếp viện cộng lại đã mất gần năm mươi vàng, lúc chi tiền đài thọ, tay Huyết Sắc Chiến Kỳ run rẩy cả lên. Không phải Huyết Sắc Chiến Kỳ keo kiệt, tiếc mấy đồng đó, mà là Vô Kỵ quá vô sỉ, rõ ràng là đang tranh thủ kiếm lời riêng, cơ mà Huyết Sắc Chiến Kỳ lại hoàn toàn chẳng làm gì hắn ta được.
"Đánh một phụ bản, cần phải dùng nhiều đồ tiếp viện vậy ư?" Vương Vũ là người thành thật, lặng lẽ đưa ra nghi vấn của mình.
"Không dùng đến nhiều như vậy..."
"Vậy sao ngươi lại mua nhiều như thế..."
"Ngày nào ta cũng phải vào phụ bản à nha, dù sao có tốn tiền của ta đâu." Vô Kỵ trả lời rất là đương nhien.
"Ngươi thật sự không biết xấu hổ!" Vương Vũ khinh bỉ cùng cực.
"Nhưng người kiếm tiền là ngươi!"
"Quên mình vì người khác, Vô Kỵ ngươi thật quá vĩ đại..." Vương Vũ vội vàng sửa miệng.
Sau khi mua xong, ba người lập tức ra khỏi thành, đi tới Hang Động Gió Lốc.
Hang Động Gió Lốc là phụ bản cấp 20, tọa lạc ở khu quái cấp 25 trong khe núi Độc Xà.
Quái vật ở khe núi Độc Xà này có công kích lẫn phòng ngự đều vô cùng kém cỏi, quả thực tương đương khó chơi, bởi vì chúng biết dùng độc, hơn nữa cứ ba con một nhóm, một con giảm tốc độ, một con giảm phòng ngự, một con làm mất máu, đúng là rất ghê tởm.
Cho nên ngoài nghề nghiệp Thuật sĩ ra, rất ít người chịu đánh quái ở chỗ này. Sở dĩ Thuật sĩ chọn nơi này để đánh quái cũng là vì rắn độc ở nơi này sẽ đánh rơi độc dược hiếm.
Hang Động Gió Lốc nằm ở trong cùng khe núi Độc Xà này. Trong bối cảnh cốt truyện của game Trọng Sinh, Xà Nữ Angela vốn là thủ lĩnh một thị tộc, bởi vì nàng không cung phụng và tôn thờ thần Quang Minh nên bị thần Quang Minh giáng nguyền rủa, nhốt trong Hang Động Gió Lốc.
Tất cả mọi quái bên trong Hang Động Gió Lốc đều là con dân của Angela. Rắn độc ngoài khe núi lại chính là con cháu đời sau của Angela.
Đọc xong giới thiệu bối cảnh này, tam quan của Vương Vũ có chút đảo ngược, hắn càng lúc càng cảm thấy thần Quang Minh không phải thứ tốt gì... Những chuyện như tín ngưỡng vốn là chủ động, người ta không tín ngưỡng cái là sẽ nguyền rủa người ta, quả thực thần Quang Minh là một kẻ lòng dạ hẹp hòi.
Khi đi tới cửa vào Hang Động Gió Lốc, người của Liên Minh Huyết Sắc đã chờ sẵn ở đây một lúc.
Những người bên Liên Minh Huyết Sắc này, Vương Vũ hầu như biết hết. Tên Chiến sĩ khiên thuẫn là Chim Thiên Đường, Chiến sĩ vũ khí là Huyết Sắc Tu La, còn có cả Huyết Sắc Ám Dạ và Huyết Sắc Phong Ngữ, tuy một số khác hắn không biết tên, nhưng hầu như Vương Vũ đều từng gặp bọn họ, vả lại còn từng tự tay giết người ta...
Mấy người kia khi nhìn thấy Vương Vũ, sắc mặt ai nấy đều rất phức tạp. Nhất là Chim Thiên Đường, khi liếc thấy Vương Vũ cái là theo bản năng định bỏ chạy... May là Huyết Sắc Phong Ngữ giữ chặt gã lại, không thì gã sẽ mất mặt lắm.
"Thì ra Huyết hội trưởng mời được những người khác, hẳn là không tin tưởng phòng làm việc bọn ta à?" Lúc này, trong ba người đứng ở phía sau của đội ngũ, một tên Chiến sĩ chất vấn Huyết Sắc Chiến Kỳ với vẻ mặt khó chịu.
"Mấy vị này là?" Vô Kỵ chỉ vào ba người kia, hỏi.
"Đây là cao thủ của phòng làm việc Hiểu Băng, ta mời họ tới hỗ trợ..."
"Phòng làm việc Hiểu Băng à?" Vô Kỵ cau mày, nói với vẻ có chút khó chịu: "Ngươi lại còn dính dáng đến loại người này, nếu thiếu người không phải cứ tìm ta là được sao?"
Huyết Sắc Chiến Kỳ cười ha ha đáp: "Ha ha, mời được hai vị là tốt rồi, không cần làm phiền những người khác đâu..."
Kỳ thật Huyết Sắc Chiến Kỳ thầm nghĩ trong lòng là: Mẹ nó, mời hai người các ngươi đã mất 500 vàng, lại mời thêm vài người nữa, phỏng chừng còn không bằng ta mua luôn lệnh bài cho xong.