Trang 124# 2
Chương 244: Thương nhân lũng đoạn trong trò chơi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Phòng làm việc Hiểu Băng là một đoàn thể rất có tên tuổi trong giới game thủ chuyên nghiệp, ngay cả loại người chơi lão làng như Vô Kỵ cũng có nghe qua về cái tên này.
Nhóm người đó có thực lực không tệ, danh dự thì lại không cao. Nói về việc ngày thường người chơi giết người cướp quái cướp trang bị linh tinh, nói thật là chẳng có gì, người trong game đều từng làm chuyện như vậy. Nhưng đám người của phòng làm việc Hiểu Băng thường xuyên lũng đoạn thị trường, lên giá hàng ào ào. Rất nhiều server của các game, chỉ vì bọn họ mà biến thành server ma, khiến rất nhiều người có ấn tượng không tốt về bọn họ.
Nên biết rằng, làm phòng làm việc, khi xông pha giang hồ thì danh dự là thứ quan trọng nhất, phòng làm việc này ăn ở thế nào tới mức danh dự thấp thế kia, hẳn cũng là một đóa hoa tuyệt thế trong giới game thủ này.
Về phần tại sao người của Huyết Sắc Chiến Kỳ lại mời đám người này... Vô Kỵ không hỏi, bởi vì danh dự của người bên Toàn Chân Giáo cũng không tốt hơn đám người này là bao... Chẳng qua suy cho cùng thì người của Toàn Chân Giáo tới đây chơi game, còn người của phòng làm việc Hiểu Băng là tới để phá game, hai bên có bản chất cực kỳ khác nhau.
Vì lợi ích của bản thân mà không tiếc phá hủy toàn bộ thế giới, thảo nào ngay cả Vô Kỵ cũng không ưa bọn họ.
Nhưng lời này của Vô Kỵ khiến mấy người bên phòng làm việc Hiểu Băng bất mãn, tên dẫn đầu tên là Hiểu Nguyệt Băng Hàn chỉ vào Vô Kỵ và nói với ngữ khí sặc mùi thuốc súng: "Ngươi là người nào? Không phục bọn ta thì tới đây so đấu hai chiêu!"
Huyết Sắc Chiến Kỳ thấy Hiểu Nguyệt Băng Hàn có tính tình nóng nảy như vậy, bèn vội vàng chạy ra khuyên can: "Vị này là hội trưởng Vô Kỵ của Toàn Chân Giáo, mọi người nể mặt ta chút, có chuyện gì chờ đánh xong phụ bản rồi nói có được không?"
"Toàn Chân Giáo?" Hiểu Nguyệt Băng Hàn nghe Huyết Sắc Chiến Kỳ nói xong, sửng sốt, nhìn Vô Kỵ và Vương Vũ với ánh mắt toát lên vẻ khó tin.
Người có tên, cây có bóng, Toàn Chân Giáo có uy danh cao cả ở thành Dư Huy này, cho dù người của phòng làm việc Hiểu Băng cũng phải cảm thấy băn khoăn khi đột nhiên nghe người ta nói rằng hai người trước mặt này chính là người của Toàn Chân Giáo.
Vì vậy Hiểu Nguyệt Băng Hàn bèn hạ giọng nói với Huyết Sắc Chiến Kỳ: "Hừ, lần này bọn ta nể mặt Huyết hội trưởng đấy!"
Vô Kỵ cười lạnh nói: "Sợ thì cứ nói thẳng đi, mặt mũi cái gì chứ. Lão Huyết, ta nói cho ngươi biết, có đám người này cản trở, rất có khả năng chúng ta không qua được phụ bản này đâu..."
"Ngươi đừng có khinh người quá đáng!" Vô Kỵ còn chưa dứt lời, hai người kia của phòng làm việc Hiểu Băng lập tức nổi đóa.
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng thầm cảm thấy hết sức khó chịu với hành vi của Vô Kỵ, người ta đã nhún nhường rồi, ngươi còn đứng đó nói lời châm chọc khiêu khích, quả thực hơi quá.
Huyết Sắc Phong Ngữ vội vàng chạy tới khuyên can: "Vô Kỵ lão đại, mấy người Băng Hàn thật ra là do ta mời đến, bọn họ có thực lực không kém, vả lại phòng làm việc của bọn họ có dược tề tốt nhất trên thị trường, có trợ giúp rất lớn cho việc đánh phụ bản lần này."
Vào phụ bản, không thể nghi ngờ là đồ bổ sung hồi phục là những thứ quan trọng nhất, dược tề tốt nhất đều là loại có tiền mà không mua được. Phòng làm việc Hiểu Băng có đầy đủ dược tề, sở dĩ Huyết Sắc Phong Ngữ mời mấy người này chính là vì coi trọng dược tề trên tay bọn họ.
"Ồ, có thuốc gì tốt, để cho ta xem với nào..." Vô Kỵ cười hớ hớ hỏi Hiểu Nguyệt Băng Hàn.
"Hừ!" Hiểu Nguyệt Băng Hàn mặc kệ Vô Kỵ.
"Dược tề phục hồi trung cấp!" Huyết Sắc Phong Ngữ nhỏ giọng nói.
"Ha ha!" Vô Kỵ cười to, lắc đầu nói: "Ta tưởng hàng ngon gì cơ, hóa ra là dược tề phục hồi trung cấp.."
"Sao nào? Ngươi cũng có loại dược tề này chắc?" Hiểu Nguyệt Băng Hàn hỏi đầy khiêu khích.
"Muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu..." Vô Kỵ lấy một tổ dược tề ra quơ quơ trước mặt mọi người.
Người của phòng làm việc Hiểu Băng thấy dược tề trong tay Vô Kỵ, cả đám đều ngẩy ngẩn.
"Không, không thể nào, dược tề này bọn ta đều bán lẻ, làm sao ngươi lại có nhiều như vậy?"
Phòng làm việc Hiểu Băng là một đoàn thể chơi game chuyên nghiệp, công việc thường ngày của bọn họ chủ yếu là càn quét các món hàng cao cấp trên thị trường để thực hiện chính sách lũng đoạn hàng hóa.
Dược tề phục hồi trung cấp chính là một trong số đó...
Hiện giờ chỉ có thành Dư Huy là sản sinh ra loại dược tề phục hồi trung cấp này. Ngày nào người của phòng làm việc Hiểu Băng cũng theo dõi sát sao tiệm ký gửi, vừa lấy dược tề phục hồi trung cấp được đưa lên là sẽ vơ sạch sẽ, sau đó lại bán ra với cái giá cao hơn.
Vì đảm bảo giá của dược tề phục hồi trung cấp ổn định, người của phòng làm việc HIểu Băng này lựa chọn cách bán lẻ để phân phối dược tề tới khắp các thành chính.
Sản lượng dược tề mà Lý Tuyết làm ra mỗi ngày cũng chỉ tầm một trăm bình mà thôi, ngoài số dược tề để lại cho người của Toàn Chân Giáo, cô cũng chỉ đưa tầm năm sáu chục bình lên tiệm ký gửi. Trong trò chơi này có ba trăm thành chính, phải nói là mỗi thành còn không thể lấy được một bình, như thế cũng đủ để thấy sự quý giá của dược tề này rồi.
Huyết Sắc Phong Ngữ cũng ngạc nhiên thốt lên: "Không phải chứ Vô Kỵ lão đại, đồ của ngươi thật sự là dược tề phục hồi trung cấp?"
Huyết Sắc Phong Ngữ thường ngày hay đi mua đồ bổ sung tiếp tế cho Liên Minh Huyết Sắc, nên hắn ta biết rất rõ sự hiếm có khó tìm của dược tề phục hồi trung cấp. Hiện giờ, đừng nói là người chơi có một tổ dược tề loại này trong tay, cho dù là đại cao thủ cũng chỉ mang mấy bình theo người để phòng thân. Thậm chí có một số người mới chỉ nghe nói về nó mà thôi.
"Huyết Sắc Tường Vi không nói cho ngươi những dược tề này tới từ đâu à?" Vô Kỵ liếc Huyết Sắc Phong Ngữ.
"Tường Vi à... Nàng ấy đi rồi..." Huyết Sắc Phong Ngữ lẩm bẩm.
"À..." Sắc mặt Vô Kỵ sa sầm xuống, đương nhiên là hắn ta biết vì sao Huyết Sắc Tường Vi lại bỏ đi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ ở bên cạnh nói: "Ôi, loại dược tề này thực ra được chính Toàn Chân Giáo sản xuất..."
"Hả? Lão đại, ngươi không nói đùa đấy chứ?" Huyết Sắc Phong Ngữ nói.
Mấy người bên phòng làm việc Hiểu Băng còn kinh ngạc hơn, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng thương phẩm để bọn họ lũng đoạn thị trường, vật phẩm khiến bọn họ tự hào nhất lại tới từ những tên khiến người ta ghét trước mặt này.
"Nếu ta không được nhìn thấy thì ta cũng sẽ không tin tưởng, hiện giờ tiệm tạp hóa thành nam đã được dựng lên, người ta bán thứ này ở trong đó, số lượng nhiều, giá cả cũng rẻ..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nói chi tiết tỉ mỉ.
"Nhưng mà đám người Toàn Chân Giáo lấy đâu ra cao thủ nghề nghiệp sinh hoạt?" Huyết Sắc Phong Ngữ vẫn có chút không thể hiểu nổi.
Ở trong trò chơi, phàm là người chơi ở mức cao thủ, cấp độ của nghề nghiệp sinh hoạt chắc chắn sẽ thấp tới đáng thương. Ai cũng nhìn thấy rõ thực lực của đám người Toàn Chân Giáo, nhìn thế nào trông bọn họ cũng không giống những người có thời gian đi cày nghề nghiệp sinh hoạt cả.
"Điều này ấy à..." Sắc mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ càng thêm khó coi, lườm Chim Thiên Đường một cái: "Ngươi còn nhớ rõ bốn người Tuyết Nhung Hoa không? Hiện giờ bọn họ đang ở ngay trong Toàn Chân Giáo đấy... Những dược tề này chính là do bốn cô gái đó làm ra."
"..." Người bên Liên Minh Huyết Sắc hoàn toàn im lặng, tất cả đều đưa mắt trừng Chim Thiên Đường.
Chim Thiên Đường xấu hổ cúi đầu, trán suýt thì nhét vào trong đũng quần.
Hiểu Nguyệt Băng Hàn nghe cuộc đối thoại giữa Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ, sắc mặt thay đổi liên tục.
Đương nhiên là Hiểu Nguyệt Băng Hàn biết vì sao Huyết Sắc Phong Ngữ mời bọn họ đến đây, tuy cao thủ chuyển chức không nhiều, nhưng muốn gom đủ mười người thì vẫn làm được. Giá trị duy nhất của phòng làm việc Hiểu Băng chính là có thể cung cấp dược tề, mà giờ đây nguồn cung của dược tề đang ở đây, bọn họ còn ở lại thì quả thực chẳng còn ý nghĩa gì cả.
Nghĩ tới đây, Hiểu Nguyệt Băng Hàn đi tới và nói: "Phong Ngữ huynh, nếu như vậy thì bọn ta rút lui trước..."