Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 265 - Chương 262: Bút Thước Của Simba

Trang 133# 2

 

 

 

Chương 262: Bút Thước Của Simba
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trở lại thành Dư Huy, sau khi Vương Vũ tách ra với Vô Kỵ thì đi thẳng một mạch tới tiệm thợ rèn.

Lúc này Vương Vũ rất nóng ruột muốn biết, thanh Càn Khôn Đao này của hắn rốt cuộc còn cứu được hay không...

Trong lò rèn vẫn vô cùng náo nhiệt như trước, khi thực lực của người chơi chậm rãi tăng lên, thì càng ngày càng dễ dàng đánh rơi được bản vẽ trang bị, vì thế người chơi luyện tập Thuật rèn dường như cũng nhiều hơn so với trước kia.

Dù sao thứ như bản vẽ thật sự rất đáng giá, không có người nào nguyện ý giao thứ quý giá như vậy cho người khác làm. Còn bản thân mình rèn ra, cho dù là thứ không tốt, cũng sẽ không oán trách ai được....

Vương Vũ chen chúc trong đám người, đi tới trước mặt sư phụ lò rèn, đưa thanh Càn Khôn Đao tới hỏi: "Sư phụ, thanh đao này của ta còn sửa được nữa không?"

"Ngươi nói đây là cái gì?" Sư phụ thợ rèn quay đầu lại hỏi Vương Vũ.

"Đao ạ..." Vương Vũ cảm thấy kỳ lạ đáp. Chẳng lẽ trong trò chơi phong cách phương tây, NPC không biết đao là gì sao?

Sư phụ thợ rèn lắc đầu nói: "Ngươi chỉ có thể nói nó là một khối sắt vụn!"

"..." Vương Vũ đổ mồ hôi cố gắng hỏi: "Còn có thể sửa nữa không?"

Sư phụ thợ rèn biết sao nói vậy: "Thoạt nhìn thanh sắt vụn này tính chất cũng không tệ lắm, nếu nấu chảy rèn lại... ta có thể tạo ra cho ngươi một thanh chủy thủ..."

"Không tệ cái đầu ngươi..." Cho dù Vương Vũ được giáo dục tốt, bị NPC coi thường liên tục như vậy cũng không nhịn được mà nói lời thô tục. Sau khi hung hăng trợn mắt nhìn thợ rèn, Vương Vũ đoạt lại Càn Khôn Đao.

Lúc hắn chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên có một giọng nói gọi ngược Vương Vũ lại.

"Nhóc con, thanh đao kia của ngươi ta thấy rất quen...."

Vương Vũ nghe tiếng, lập tức dừng bước... Ngay sau đó xoay người đi lại vào trong tiệm rèn, đi tới bên cạnh người lùn lôi thôi đang ngồi ở góc tường.

Sao có thể không quen cho được, trong phần giới thiệu của thanh đao này, tên người lùn lôi tha lôi thôi này chính là người đã tạo ra Càn Khôn Đao chứ ai.

"Thầy Simba, ngài có thể sửa được thanh đao này sao?" Vương Vũ đưa thanh đao cho người lùn.

Simba hùng hổ nói: "Tên nhóc nhà ngươi, mở mắt nói mò à. Thanh đao này đã thành như vậy, còn sửa thế nào nữa?"

"Ách..." Vương Vũ thất vọng bĩu môi: "Thì ra ngài cũng bất lực..."

Simba nói: "Cũng không thể nói là bất lực, bởi vì thanh đao này vốn là vật phẩm thất bại, cho dù có sửa chữa được, thì ta cũng sẽ không sửa nó..."

Simba là Thần thủ công, trong cuộc đời ông từng tạo ra vô số thần binh, chỉ có thanh Càn Khôn Đao này là một vật phẩm thất bại mà ông đã dốc hết tâm huyết, hao hết tâm lực rèn giũa ra.

Thứ thất bại đặt cùng Thần thủ công, giống như một vết bẩn trên trang giấy, bây giờ bảo Simba xóa đi vết bẩn này, là điều hiển nhiên không thể.

Đạo lý này Vương Vũ cũng biết, thế nên không có ép buộc ông ta, vì thế Vương Vũ hỏi: "Vậy ngài có thể rèn lại một lần nữa được không? Cần tài liệu gì thì ta cung cấp cho, ta cũng sẽ trả phí rèn luyện."

Kỳ thật Vương Vũ không quá kén chọn đối với vũ khí, nếu là vũ khí khác cho dù không thể dùng thì có thể bán đi đổi cái khác, Vương Vũ vẫn có thể dùng được.

Nhưng Vương Vũ rất thích thanh Càn Khôn Đao này, bởi vì đây là binh khí truyền thống của Trung Quốc. Hồi nhỏ Vương Vũ thường lấy thứ này làm đồ chơi, cho nên lúc này cầm nó trong tay thì có một loại cảm giác tâm thần tương liên.

Hơn nữa, trong game online phong cách phương tây mà muốn rèn ra một vũ khí như vậy, quả thực khó ngang lên trời. Nếu thanh đao này đã phế, muốn bỏ đi tìm cái khác, không biết phải tìm tới bao giờ.

Simba cười hớ hớ: "Ha ha ha, loại vũ khí này có khuôn mẫu cực kỳ đặc biệt, không chỉ yêu cầu rất cao đối với kỹ xảo chế tạo, còn có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với tài liệu. Năm đó ta tìm khắp đại lục mới tìm đủ một bộ tài liệu. Ngươi đừng uổng phí tâm tư làm gì."

"A? Vậy ta nên làm thế nào bây giờ?" Vương Vũ tiếp tục hỏi. Hắn còn lâu mới tin Simba không có cách nào. Nếu thật sự không có cách giải quyết, tên lùn này sẽ không gọi Vương Vũ quay lại.

NPC vô duyên vô cớ đi bắt chuyện với người chơi, nhất định là có nhiệm vụ chứ sao.

"Hắc hắc." Simba cười cười nói: "Mỗi ngày ta đều đợi ở chỗ này, nhìn tên nhóc nhà ngươi thuận mắt như vậy. Thế này đi, nếu ngươi không thiếu tiền... ở chỗ ta có một nhiệm vụ, không biết ngươi có hứng thú không?"

[Hệ thống gợi ý: Bạn kích hoạt nhiệm vụ cấp A "Thợ rèn đủ tư cách", nhận hay không nhận?]

[Gợi ý: Nhiệm vụ này là nhiệm đặc thù, tiếp nhận nhiệm vụ cần trả 300 vàng.]

"Đéo đỡ được!" Nhìn thấy gợi ý của nhiệm vụ, Vương Vũ suýt chút nữa tức tới nhảy dựng lên.

300 vàng, hôm nay Vương Vũ hao hết khí lực, giúp Liên Minh Huyết Sắc đánh xong phụ bản, cũng chỉ buôn bán lời 250 vàng mà thôi. Bây giờ mà nhận cái nhiệm vụ này sẽ phải trả 300 vàng, đi một cái phụ bản chả nhận được cái gì, còn tổn thất thêm 50 vàng, thế này là thế nào... Thủ đoạn cướp tiền của hệ thống cũng con mẹ nó quá cấp thấp rồi.

Simba thấy biểu tình này của Vương Vũ, vội vàng khoát tay: "Người trẻ tuổi, không nên mang biểu tình như vậy. Nhiệm vụ này vốn không dành cho cấp bậc hiện tại của ngươi, ngươi chỉ kích hoạt nó trước thời hạn mà thôi.... Ta cho ngươi biết, bản thân thanh đao này chính là một vật phẩm nhiệm vụ, làm xong nhiệm vụ này, chẳng những ngươi có lại được thanh đao này một lần nữa, còn có thể được thưởng thêm cho."

Simba không hề lừa Vương Vũ, thanh Càn Khôn Đao này là một "chìa khóa" để mở ra một chuỗi nhiệm vụ đặc thù.

Nếu là người chơi bình thường, nhìn thấy thanh đao (Hoàng Kim) nhưng thuộc tính rác như vậy, nhất định sẽ dựa vào giới thiệu vật phẩm mà tới tìm Simba, sau đó tiêu tiền tiếp nhận nhiệm vụ, đi làm chuỗi nhiệm vụ. Chỉ có người lạ đời như Vương Vũ, nhìn thấy thanh đao này lại trực tiếp xem làm vũ khí... Nếu không có một ngụm axit sunfuric của Angela, có lẽ cả đời này Vương Vũ cũng không biết thanh Càn Khôn Đao này còn có tác dụng như vậy.

"Hửm, còn thưởng thêm?" Vương Vũ có chút động tâm... Người trẻ tuổi chính là dễ bị lừa dối như vậy.

Vừa có thể sửa chữa Càn Khôn Đao, vừa có thể được thưởng thêm, một công đôi việc, cớ sao lại không làm?

"Đúng vậy, cam đoan phần thưởng đáng giá!" Simba cười tủm tỉm nói.

"Được! Ta nhận!" Vương Vũ cắn chặt răng, lấy túi tiền ra, đưa ba trăm vàng cho Simba.

Simba cười cười vươn tay nhận tiền, sau đó Vương Vũ nhận được gợi ý của hệ thống.

[Hệ thống gợi ý: Bạn đã nhận được nhiệm vụ cấp A "Thợ rèn đủ tư cách", tìm kiếm đá Dung Luyện 0/1, Tìm kiếm bút thước của Simba 0/1. Nhiệm vụ có thể tổ đội, số lượng người trong đội ngũ cao nhất là 0/3]

Đá Dung Luyện thì Vương Vũ biết, lần trước lúc đánh phụ bản Địa Ngục, Vương Vũ có chiếm được một cái bảo rương Ám Kim, bên trong có một khối đá Dung Luyện. Lúc ấy, Vương Vũ không biết dùng làm gì, nên đã ném vào kho hàng.

Nhưng "Bút thước của Simba", thứ này thấy sao cũng không giống để chế tạo trang bị.

"Bút thước là cái gì?" Vương Vũ tò mò hỏi.

"Thì chính là bút và thước đo..." Simba nói.

"Ặc..." Vương Vũ hộc máu. Thì ra là bút và thước, mắc công hắn còn tưởng là đạo cụ kỳ quái gì nữa chứ.

"Ta đi tiệm tạp hóa mua cho ngài một bộ là được rồi đúng không?"

Simba lắc đầu nói: "Không được, bộ bút thước kia là lão sư để lại cho ta, có chúng thì ta mới được coi là Thần thủ công..."

"Vậy ngài có biết bút thước đó ở nơi nào không?" Vương Vũ lại hỏi.

"Không biết..."

Vương Vũ vừa định nổi bão, Simba nhanh chóng nói tiếp: "Lần cuối cùng ta dùng chúng nó là ở Thiết Nham Bảo."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment