Trang 136# 1
Chương 267: Thật xin lỗi ta trượt tay
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thành Lôi Bạo được xây dựa lưng vào núi, nhìn tổng thể quang cảnh từ trên xuống dưới cung điện Potala như chiếm cả dãy núi, đường phố cả tòa thành được phân bố rõ rệt.
Thành thị như thế, bên này khu luyện cấp cũng tương hỗ chiếu rọi, từ trên xuống dưới dựa theo ngọn núi phân bố.
Trên cao nhất là khu vực luyện cấp cấp 70, dưới cùng là khu vực luyện cấp cấp 10.
Người chơi hiện tại giữa hai cấp 15 và 20 thì đa phần đều luyện cấp trong khu vực luyện cấp cấp 20 tại chân núi.
Do văn hóa thành chủ ở thành Lôi Bạo nên quái nhỏ bên này đa số đều là quái có hành động chậm chạp, những quái này hoạt động xung quanh thành Lôi Bạo quanh năm, mặc dù bọn quái sẽ không pháp thuật tầm xa, nhưng bọn chúng đều sẽ rơi một loại vật phẩm đặc biệt tên là Hạt sấm sét.
Hạt sấm sét có thể dùng để chế tạo trang bị ma pháp, cho nên số lượng Pháp sư ở bên cạnh thành Lôi Bạo chiếm tám mươi phần trăm, còn lại hai phầm trăm đa phần là Chiến sĩ hệ sức mạnh có nghề nghiệp phụ là Đoán tạo sư.
Minh Đô đã từng thấy qua huy chương của công hội Đồng Tâm Minh, ngay lúc hắn ta làm mới địa điểm tại Ma Hóa Ly Ngưu cấp 20, đã nhanh chóng tìm được một đám người chơi trong công hội Đồng Tâm Minh.
Một tên Chiến sĩ, năm tên Pháp sư, một tên Mục sư, đây đúng là bố trí tiêu chuẩn tại thành Lôi Bạo.
Khi gặp được đám người này, trước tiên Minh Đô cũng không gây khó dễ bọn họ, mà chỉ tự mình ném Lôi Điện Thuật giật chết quái, công kích ma pháp của Minh Đô rất cao, lượng máu của Ma Hóa Ly Ngưu là 3000, hơn nữa phòng ngự ma pháp của nó cũng không tệ, bình thường Pháp sư phải dùng ít nhất năm sáu Lôi Điện Thuật mới có thể nổ chết nó, vậy mà dưới tay Minh Đô cũng chỉ dùng hai lần là được.
“Mẹ nó, tên Pháp sư kia chỉ dùng hai cái Lôi Điện Thuật đã giết một con Lý Ngưu kìa!”
Công kích pháp thuật của Minh Đô mạnh mẽ như vậy làm cho đám Pháp sư của công hội Đồng Tâm Minh nhao nhao liếc mắt nhìn.
Hạt sấm sét là đặc sản của thành Lôi Bạo dùng để tăng cường pháp thuật hệ Sét, so với những thành thị khác thì tại thành Lôi Bạo cũng không nhiều Pháp sư hệ lôi phi phàm, Pháp sư bình thường chiếm hơn phân nửa có tới hơn mấy vạn người, cho dù như thế thì trong mấy vạn người, kẻ có được công kích ma pháp cao siêu cũng hiếm như lá mùa thu, chỉ hai cái Lôi Điện Thuật đã có thể nổ chết Ma Hóa Ly Ngưu càng là vạn người chưa chắc có được một người, hiển nhiên bọn họ sẽ rất rõ người đó.
“Chẳng lẽ là Cuồng Lôi Chi Tâm?” Đám người nhao nhao suy đoán.
Cuồng Lôi Chi Tâm là cao thủ Pháp sư có tính chất tượng trưng cho thành Lôi Bạo, nên cũng theo thói quen luyện cấp một mình, cho nên đám người này nhìn thấy công kích ma pháp của Minh Đô cao siêu, trước tiên sẽ cho rằng Minh Đô là Cuồng Lôi Chi Tâm.
Ma pháp của Minh Đô cao lại có thao tác tốt, hiệu suất săn quái cũng mạnh hơn tất cả nhóm nhỏ của Đồng Tâm Minh, Minh Đô nhanh chóng quét sạch sành sanh quái trước mắt, sau đó dĩ nhiên đi dến chỗ đám người Đồng Tâm Minh.
Loại khu vực luyện cấp này tương đương với mỏ vàng trong Red Alert... Chặn đường tiền tài của người khác giống như là giết cha mẹ họ vậy.
Tất cả mọi người của Đồng Tâm Minh đều nổi giận khi thấy Minh Đô tùy tiện đoạt khu vực luyện cấp.
“Mẹ nó mà, tên nhóc này có ý gì đây?”
“Có ý gì nữa? Chính là đoạt khu vực luyện cấp chứ sao! X mẹ nó!”
“Đây là tố chất của một cao thủ ư?”
Thấy Minh Đô từng bước đến gần, đám người Đồng Tâm Minh càng ngày càng tức giận.
“Lão Ma à? Làm sao bây giờ?” Thấy Minh Đô một mạch diệt sạch quái tiến tới gần bọn họ, cả đám người nhao nhao đẩy suy nghĩ đến đội trưởng của mình là Ngã Mạc Từ Bi.
Trước kia ID của Ngã Mạc Từ Bi là Ngã Ma Từ Bi, do tên gọi đã bị người khác đặt trước, sau đó gã đã đặt một từ cùng âm rất tục tĩu, mặc dù tên gọi Ngã Mạc Từ Bi rất tục tĩu nhưng thực lực của gã lại không tầm thường, gã là một trong những cao thủ nồng cốt của Đồng Tâm Minh, cũng là Chiến sĩ duy nhất trong cao thủ nồng cốt của công hội.
“Làm sao bây giờ, đành phải nhường thôi chứ sao...” Ngã Mạc Từ Bi phun nước bọt nhìn Minh Đô nói: “Tên nhóc này không dễ chọc đâu, chúng ta di chuyển qua bên phải đi.”
“Haizz!” Đám người ngeh gã nói vậy đành nhao nhao thở dài, tuy nhiên không ai dám phản đối.
Dù sao Cuồng Lôi Chi Tâm rất nổi danh, Cuồng Bạo Thiên Phạt lại là công hội lớn nhất thành Lôi Bạo, chỉ vì loại chuyện đoạt khu vực luyện cấp này lại xảy ra mâu thuẫn, trước giai đoạn phát triển trong game cũng rất không khôn ngoan.
Thế là đám người Đồng Tâm Minh rối rít thu tay lại, dời mấy chục mét về phía tay phải...
Quái trong vòng mười mét xung quanh không tính là nhiều, nhưng một người đánh vẫn rất dư dả, Ngã Mạc Từ Bi tự nhận thấy mình xử lý chuyện này rất gọn gàng.
Ai nghĩ đến khi đám người chơi vừa mới dừng lại ở chỗ mới, chuẩn bị đánh quái thì tên Cuồng Lôi thiên hạ kia cũng bước tới.
“Đệt! Đây gọi là gây chuyện có phải không?”
Lửa giận của đám người Đồng Tâm Minh thoáng một cái đã đốt tới trán, phía bên mình cũng đã nhường lại cho hắn ta, vậy mà hắn ta lại được một tấc muốn lấn một thước mà, thật đáng ghét.
“Lão Ma à, chúng ta lại nhìn sao?” Đám người nhao nhao hỏi Ngã Mạc Từ Bi.
“Nhường hắn cái beep ấy! Mọi người cứ ở đây giết quái, không cần con mẹ nó nhịn hắn, ta cũng không tin hắn dám ra tay với chúng ta!” Ngã Mạc Từ Bi giận dữ hạ lệnh.
Thân là một nghề nghiệp Chiến sĩ cứng đối cứng, đương nhiên tính tình Ngã Mạc Từ Bi sẽ không quá mềm yếu, nhịn một lần đó là người Đồng Tâm Minh chúng ta rộng lượng, nhưng ngươi lại được một tấc lấn một thước, vậy chính là cho ngươi mặt mũi ngươi lại không cần.
Trong lòng mọi người Đồng Tâm Minh đều dựa vào ý của Ngã Mạc Từ Bi, bọn họ yên lặng giết quái của mình, làm như không thấy hành vi phách lối của Minh Đô.
Minh Đô bước đến bên cạnh đội ngũ của Đồng Tâm Minh với vẻ mặt tươi cười, hắn ta cũng không giết quái mà chỉ nghiêng đầu nhìn đám người luyện cấp.
Đám người Đồng Tâm Minh âm thầm buồn bực: “Đệt mợ, tên này bị bệnh à... Đứng nhìn người khác luyện cấp rất thú vị sao?”
Ngay lúc đám người Đồng Tâm Minh liên tục đánh Ma Hóa Ly Ngưu chỉ còn lại một ít máu, khi Chiến sĩ tiến lên chém mộ đao, đột nhiên Minh Đô ra tay.
“Lôi Điện Thuật!” Minh Đô vung tay, một tia chớp từ trên trời giáng xuống đánh Ma Hóa Ly Ngưu thành tro bụi...
Trong Trọng Sinh tổ đội giết quái sẽ chia đều kinh nghiệm, nếu như không chung tổ đội thì người chơi khác cũng vẫn có kinh nghiệm, nhưng người chơi đánh ra một cú cuối cùng sẽ có được 50% toàn bộ điểm kinh nghiệm.
Nói cách khác Minh Đô tung một đòn Lôi Điện Thuật nhẹ nhàng lấy đi một nửa kinh nghiệm.
“Con mẹ nó!”
Đám người Đồng Tâm Minh tức giận sôi trào kết thành trận hình, hung tợn trừng Minh Đô, bọn họ gươm súng sẵn sàng, nhường như động một phát sẽ bùng nổ chiến tranh ngay lập tức.
Bộ dạng Minh Đô làm như không thấy, hắn ta vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm các con quái khác, chờ đám người Đồng Tâm Minh ra tay.
Ngã Mạc Từ Bi bước ra từ trong đội ngũ, sau đó gã rất khách sáo hỏi: “Ngài chính là Cuồng Lôi Chi Tâm tiếm tăm lẫy lừng phải không.”
“Ha ha!” Minh Đô cười to, hắn ta chưa hề nói, cũng không phủ nhận, nhưng điều đó trong mắt Ngã Mạc Từ Bi hiển nhiên Minh Đô đã thừa nhận.
“Chúng ta là Đồng Tâm Minh, không hề có mâu thuẫn gì với Cuồng Bạo Thiên Phạt, ngươi làm vậy hình như không tốt cho lắm?” Ngã Mạc Từ Bi lại nói.
“Ha ha, ta trượt tay...” Minh Đô khẽ cười nói.
“Trượt tay... “ Ngã Mạc Từ Bi nghe vậy, trán gã nhăn lại như hình chữ thập, con mẹ nó đùa ai vậy?
“Ha ha, thiệt mà!” Minh Đô vẫn không lạnh không nhạt nói.
“Được rồi, hy vọng lần sau ngươi vững tay một chút!” Ngã Mạc Từ Bi trừng Minh Đô, gã trở về đội ngũ dặn dò đám người tiếp tục kéo quái luyện cấp, nhưng khi con quái chỉ còn một chút máu, lại một cái Lôi Điện Thuật từ trên trời giáng xuống.
“Thật xin lỗi... Ta lại trượt tay...” Minh Đô đối mặt với những ánh mắt căm phẫn của đám người, hắn ta khoang tay cười nói, trên mặt hoàn toàn là vẻ muốn ăn đòn như trước.