Trang 137# 1
Chương 269: Bị bẫy từng bước một
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Niệm Lưu Vân?"
Nghe thấy cái tên này, mí mắt Cuồng Lôi Chi Tâm không nhịn được nhảy dựng lên một cái.
Tuy nói game mới mở server này còn chưa được đến hai tuần, Cuồng Lôi Chi Tâm chưa hề quen biết Niệm Lưu Vân, nhưng cái tên Niệm Lưu Vân này, Cuồng Lôi Chi Tâm cũng đã từng nghe nhắc đến.
Nghe nói Võ sư này cực kỳ lợi hại, lúc đó game vừa mở server, khi mọi người vẫn đang ở khoảng cấp 10, Niệm Lưu Vân đã dính lên Đồng Tâm Minh, một người đánh lại Pháp sư cấp 20 không tốn chút sức lực nào, sau đó không biết chuyện gì xảy ra, đã bị Thủy Hạ Khán Ngư lừa vào Đồng Tâm Minh.
Nghề nghiệp Pháp sư từ trước đến nay quá mạnh so với cả hai phe, một đời chắp vá một đại thần, nhiều đời chắp vá một pháp thần, có thể thấy được sự mạnh mẽ của nghề nghiệp này.
Võ sư ngay từ đầu lại không được mạnh như vậy, mọi người đều biết, máu giấy tay ngắn, một kỹ năng Lôi Pháp có thể làm thịt được nghề nghiệp này rồi, vậy mà có thể đánh lại được Pháp sư cấp 20, đây quả thật là không thể tưởng tượng.
Cho nên khi Cuồng Lôi Chi Tâm nghe nói đến việc Niệm Lưu Vân định đi tìm mình, trong lòng cũng hơi sợ hãi, có điều Cuồng Lôi Chi Tâm tốt xấu gì cũng là cao thủ giết người như ngóe, nếu chỉ vừa nghe đến câu đầu tiên đã bị dọa cho phải rút lui, đây cũng không phải phong cách của gã.
"Đến đi, vẫn nói hắn ta là cao thủ số một thành Lôi Bạo, ta đang muốn đấu với hắn ta một trận đây!" Cuồng Lôi Chi Tâm trả lời. Đều là cao thủ thành Lôi Bạo, nhưng gã vẫn luôn bị Niệm Lưu Vân chèn ép, Cuồng Lôi Chi Tâm vẫn không phục chút nào.
"Vậy ngươi phải cẩn thận một chút, nghe nói thằng ranh kia ra tay rất tàn nhẫn." Cuồng Bạo Lôi Thần nói.
Cuồng Lôi Chi Tâm nói: "Ta biết rồi."
Đóng cửa sổ chat, Cuồng Lôi Chi Tâm lẩm bẩm: "Niệm Lưu Vân à? Có chút thú vị... Ta cũng muốn biết rốt cuộc là người như thế nào mới được gọi là cao thủ đứng đầu."
Cùng lúc đó, Vương Vũ đã ra khỏi cổng thành.
Vương Vũ không nhận ra huy hiệu của Cuồng Bạo Thiên Phạt, dọc theo đường đi gặp ai cũng hỏi: "Có biết Cuồng Lôi Chi Tâm ở đâu không?"
Mối quan hệ xã hội của Cuồng Lôi Chi Tâm cũng không tốt đẹp gì, đi đến đâu cũng giết người cướp quái, sắp thành tai họa lớn nhất thành Lôi Bạo rồi, nếu không phải Cuồng Bạo Thiên Phạt bao che, hơn nữa dù sao gã cũng là cao thủ, thì đã bị lột sạch diễu trên phố rồi.
Cho nên tuy mọi người rất có ý kiến với Cuồng Lôi Chi Tâm nhưng lại chỉ dám giận trong lòng mà không dám nói gì.
Bây giờ gần như tất cả mọi người của thành Lôi Bạo đều đã nghe thấy tin tức Cuồng Lôi Chi Tâm chọc đến Đồng Tâm Minh, lúc này lại nhìn thấy một Võ sư hỏi đường, đương nhiên một đám người hăng hái bỏ đá xuống giếng rồi.
Dưới sự dẫn đường của đám người chơi, Vương Vũ đi tới khu luyện cấp của cấp 25 - 30.
Cuồng Lôi Chi Tâm vậy mà cũng là cao thủ có số má, đương nhiên không thể nào đi đánh quái cấp 20.
Bây giờ trong game, cũng không có quá nhiều người chơi có thể đánh quái vượt nhiều cấp như vậy, ngoại trừ những cao thủ tinh anh của công hội ra, có thể chơi ở đây chỉ có đội ngũ cày đồ của phòng làm việc, lúc này số người ở đây liếc qua đã đếm hết được.
"Có biết Cuồng Lôi Chi Tâm ở đâu không?"
Sau khi đến khu luyện cấp của cấp 25-30, Vương Vũ bắt đầu túm một người đi đường hỏi luôn.
Người đi đường vốn định nổi giận, nhưng khi nhìn thấy Vương Vũ mặc quần áo Võ sư, lại còn che mặt, một bộ dạng người đến không có ý đồ tốt, lập tức nghĩ ngay đến Niệm Lưu Vân.
Vì thế người qua đường chỉ vào một người chơi đứng trơ trọi ở phía xa xa một mình chiếm lấy một khu hoang dã rộng lớn nói: "Chính là người kia..."
"Cảm ơn." Vương Vũ chắp tay với người kia, vội vàng bỏ đi.
Nhìn động tác chắp tay này của Vương Vũ, người bạn qua đường lập tức vỗ ngực thầm nói nguy hiểm thật, nghe nói Niệm Lưu Vân ngày thường cũng rất thích làm động tác này.
Đi đến trước mặt Cuồng Lôi Chi Tâm, Vương Vũ ngang ngược phách lối hỏi: "Ngươi là Cuồng Lôi Chi Tâm?"
Cuồng Lôi Chi Tâm nghe thấy thế thì giật mình, ngẩng đầu đánh giá Vương Vũ một cái nói: "Niệm Lưu Vân?"
Vương Vũ không trả lời, mà chỉ lạnh lùng nói: "Hôm nay ta giết ngươi, vì muốn ngươi hiểu rõ, ai nên chọc, ai không nên chọc, nếu không đừng nói là ngươi, cho dù cả Cuồng Bao Thiên Phạt, cũng đừng hòng lăn lộn ở thành Lôi Bạo nữa!"
Lời thoại này là Xuân Tường bảo Vương Vũ nói, phải cực kỳ kiêu ngạo càn quấy mới có thể châm ngòi khiêu khích hai công hội.
Cuồng Lôi Chi Tâm nghe thấy thì giận dữ nói: "Chỉ dựa vào ngươi sao?" Nói xong, pháp trượng trong tay Cuồng Lôi Chi Tâm vung lên, một tia chớp đánh tới Vương Vũ.
Băng Quyền của Vương Vũ xông đến trước mặt Cuồng Lôi Chi Tâm, Cuồng Lôi Chi Tâm cực kỳ sợ hãi, vội vàng vung pháp trượng lên đập Vương Vũ, cánh tay trái của Vương Vũ ngăn cản pháp trượng, chân phải đạp xuống một cước, đạp lên bắp đùi của Cuồng Lôi Chi Tâm, cùng lúc đó, khuỷu tay trái cố định bả vai Cuồng Lôi Chi Tâm, khuỷu tay phải chỉ vào vị trí trái tim của Cuồng Lôi Chi Tâm, Cuồng Lôi Chi Tâm bị đánh thành một vệt sáng trắng ngay tại chỗ.
Vương Vũ luôn luôn ra tay là giết người trong một giây, lần này vì để Cuồng Lôi Chi Tâm nhìn thấy rõ đường quyền còn cố ý mất hai chiêu mới đánh chết.
Từ khi Vương Vũ đến cho đến khi Cuồng Lôi Chi Tâm bị đánh chết, tất cả không đến hai mươi giây... Đám người chơi vây xem đều là cao thủ mà cũng phải kinh ngạc đến ngẩn người.
Phải biết, mặc dù là loại cao thủ như bọn họ, ở khu vực này cũng phải khuất phục dưới uy quyền của Cuồng Lôi Chi Tâm, nếu không họ cũng không thể nào nhường ra khu luyện cấp lớn như vậy được.
"Mẹ nó, thật hay giả đấy, đây chính là Cuồng Lôi Chi Tâm, lại bị người ta tùy tùy tiện tiện đánh chết như vậy." Mọi người sợ hãi nói.
"Tùy tùy tiện tiện..." Vương Vũ nghe thấy đám người chơi nói chuyện với nhau, không còn gì để nói.
Chiêu "Hoặc Đả Đính Trửu" chính là chiêu cận chiến gần người lợi hại nhất trong Bát Cực quyền, sử dụng cả tay lẫn chân, một chiêu khống chế kẻ địch, nếu để cho Niệm Lưu Vân nghe thấy bốn chữ "Tùy tùy tiện tiện" này còn không đuổi giết bọn họ sao.
Nhưng mà Vương Vũ không cách nào phản bác gì về đánh giá của mấy người chơi, dù sao trong mắt mấy người chơi, Vương Vũ hai chiêu này không phải kỹ năng của hệ thống, cùng lắm cũng chỉ xem như là bình thường...
Sau khi đánh chết Cuồng Lôi Chi Tâm, Vương Vũ ung dung bình thản rời đi, chỉ để lại một đám người chơi tặc lưỡi sợ hãi than thở.
Vừa lúc đó, Cuồng Lôi Chi Tâm đụng phải Niệm Lưu Vân thật ở bên ngoài khu hồi sinh.
Niệm Lưu Vân cũng không quen biết Cuồng Lôi Chi Tâm, bệnh chung của người luyện võ là cấu tạo não có phần đơn giản, giờ khắc này Niệm Lưu Vân cũng giống như Vương Vũ đang lôi kéo người qua đường hỏi thăm tin tức của Cuồng Lôi Chi Tâm.
"Cuồng Lôi Chi Tâm ở đâu? Ngươi có biết hay không?" Niệm Lưu Vân dọc đường hỏi thăm đi đến bên cạnh Cuồng Lôi Chi Tâm.
Vừa nãy khi Vương Vũ giết Cuồng Lôi Chi Tâm lại che mặt, nên lúc này Cuồng Lôi Chi Tâm nhìn thấy Niệm Lưu Vân vẻ mặt bối rối thì không vui hỏi: "Ngươi là ai? Tìm Cuồng Lôi Chi Tâm để làm gì?"
Niệm Lưu Vân cười nói: "Ta là Niệm Lưu Vân, ta..."
"Tổ sư mẹ nó chứ!"
Niệm Lưu Vân còn chưa nói hết câu, Cuồng Lôi Chi Tâm đã điên cuồng quát lên một tiếng cắt ngang lời nói của Niệm Lưu Vân, đồng thời ném ra một tia Thiểm Điện.
Cũng là Băng Quyền cận chiến, cũng là Hoắc Đả Đính Trửu, Cuồng Lôi Chi Tâm bị đánh về khu hồi sinh lần thứ hai.
"Người đó là ai vậy? Miệng đầy lời lẽ thô tục, thật đáng ghét!" Niệm Lưu Vân giết người xong vẫn còn lơ ngơ.
Cuồng Lôi Chi Tâm xuất hiện ở khu hồi sinh lần nữa, hoàn toàn phát điên rồi, kêu gào trong kênh công hội: "Lôi Thần, ta bị giết rồi, báo thù cho ta!"
Những người khác trong công hội kinh hãi nói: "Là ai? Vậy mà có thể giết ngươi?”
Cuồng Lôi Chi Tâm là cao thủ đứng đầu trong công hội, tuy phẩm chất con người hơi kém chút, nhưng sức mạnh vẫn luôn được công nhận.
"Niệm Lưu Vân!" Cuồng Lôi Chi Tâm cắn răng nghiến lợi nói.
"Con mẹ nó, Niệm Lưu Vân thật sự tìm ngươi?" Đám người chơi của Cuồng Bạo Thiên Phạt cũng nghe được ít nhiều tin tức.
Cuồng Lôi Chi Tâm nói: "Ừ, giết ta hai lần, thằng chó này còn nói muốn Cuồng Bạo Thiên Phạt chúng ta không lăn lộn ở thành Lôi Bạo này được nữa! Tổ sư, quá kiêu ngạo rồi!"