Trang 139# 2
Chương 274: Võ sư còn lợi hại hơn trong truyền thuyết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Sao lại nhanh như vậy!" Thấy thông báo của hệ thống, cả ba người giật mình, nhanh chóng chuyển mục tiêu nhắm vào lãnh tụ Chu Nho đang ở lái máy bay trên trời.
Vốn tưởng rằng Đồng Tâm Minh có thể giữ chân Cuồng Bạo Thiên Phạt một hồi lâu, xem ra Đồng Tâm Minh vẫn chưa đủ trình so với Cuồng Bạo Thiên Phạt.
Hiện tại chỉ còn lại BOSS cuối cùng, dù thế nào cũng không thể để thất bại trong gang tấc được.
Bình thường Vương Vũ đã không thích đối phó với BOSS thuộc loại hình nhanh nhẹn, thế mà lúc này còn để cho một tên Võ sư đi đối phó với BOSS đang bay trên trời, thật là muốn chơi khăm nhau mà.
Tuy lãnh tụ Chu Nho chỉ có 10.000 máu, nhưng là tốc độ phản ứng của nó quá nhanh, hai người Minh Đô cùng Xuân Tường căn bản không nhắm tới mục tiêu. Cứ thử nghĩ mà xem, trong bối cảnh sử dụng vũ khí lạnh như thế này, tên BOSS kia còn lái máy bay, thì hai nghề nghiệp Pháp sư và Thuật sĩ vốn đã không nhanh nhẹn gì, sao có thể theo kịp tốc độ của nó.
Hơn nữa, thân là một BOSS thuộc loại hình nhanh nhẹn, lại còn công kích từ trên cao xuống, lãnh tụ Chu Nho có tầm ngắm bắn hơn 1000 mã (914 m), trừ phi đang trong trạng thái lao xuống, nếu không kỹ năng của Minh Đô cùng Xuân Tường căn bản đánh không tới lãnh tụ Chu Nho.
May là không gian phòng họp không lớn, nếu không lãnh tụ Chu Nho muốn đi ai cũng không ngăn được.
Thời điểm giết chết Vua người lùn, ba người phát hiện lãnh tụ Chu Nho lao xuống công kích đều cần điều kiện.
Mỗi lần lãnh tụ Chu nho lao xuống đều triệu hồi sáu Chiến Sĩ Máy Móc, chờ Chiến Sĩ Máy Móc bị tiêu diệt hết mới lao xuống.
Vì thế ba người đành phải tránh né lãnh tụ Chu Nho quấy rầy trên bầu trời, ra sức đánh Chiến Sĩ Máy Móc. Đám Chiến Sĩ Máy Móc này da dày thịt béo, dù Minh Đô và Xuân Tường đã thả ba cái kỹ năng quần thể mà vẫn còn sống sót.
Vương Vũ cho dù có mạnh mẽ cỡ nào, thì cũng là một Võ sư không thể công kích quần thể.
Ba người vừa mới đánh xong hai Chiến Sĩ Máy Móc, cửa phòng họp liền mở ra, một đội người chơi của Cuồng Bạo Thiên Phạt ào ào xông vào.
Trong đội này, đi đầu chính là nhân vật số hai của Cuồng Bạo Thiên Phạt, tên là Cuồng Bạo Lôi Hoàng, nghe tên là biết, Cuồng Bạo Lôi Hoàng là bạn tốt ngoài đời với Cuồng Bạo Lôi Thần. Người này là tay sai đắc lực của hội trưởng, được hưởng tài nguyên tốt nhất của công hội, thực lực không thấp hơn Cuồng Lôi Chi Tâm.
Cuồng Bạo Lôi Hoàng nhìn đến tình cảnh trong phòng họp, bị dọa mất vía.
"Đừng quan tâm tên Võ sư kia, mau đi ngăn cản Thuật sĩ và Pháp sư!" Cuồng Bạo Lôi Hoàng ra lệnh, mọi người trong đội Cuồng Bạo Thiên Phạt nhanh chóng kết trận xông về phía ba người đang đánh BOSS.
Vị trí đứng của ba người có chút rời rạc, bởi vì Võ sư là nghề nghiệp tay ngắn, không có chút uy hiếp gì với BOSS này, vả lại Võ sư cũng không có tác dụng lớn trong đoàn chiến, nên người Cuồng Bạo Thiên Phạt xếp thành hai đội, một đội lao về phía Minh Đô, một đội chạy tới chỗ Xuân Tường.
Thấy người của Cuồng Bạo Thiên Phạt xông lên, Xuân Tường lui về sau một bước, vung tay lên triệu hồi ra sáu con ác ma đứng thành một hàng, ngăn đám người lại.
Minh Đô thuận thế phóng một Địa Ngục Liệt Hỏa vào đường đi, người của Cuồng Bạo Thiên Phạt bị ép phải lùi về.
"Thuật triệu hoán! Pháp thuật đoàn thể! Mọi người đừng tiến lên!"
Thấy được thủ đoạn của Minh Đô và Xuân Tường, đám người của Cuồng Bạo Thiên Phạt nhanh chóng tỉnh táo lại!
Hai người kia một người có thể khống chế đoàn thể, một người dùng pháp thuật diện rộng, còn có sáu ác ma làm khiên thịt, tổ hợp hai người này có thể đánh có thể khống chế, còn có thể phòng ngự...
Phòng hội nghị của Thiết Nham bảo có bậc thang, giờ phút này chỗ ba người Toàn Chân Giáo đứng tương đối cao, nếu đánh trực diện, thì bên mình quả thật không chiếm được ưu thế nào.
Đương nhiên, đây cũng không phải nói pháp sư của Cuồng Bạo Thiên Phạt là phế vật, mà là do người của Cuồng Bạo Thiên Phạt đều là cao thủ tinh anh, bọn họ có tự tôn của cao thủ, bốn mươi đấu với ba, nếu như không thể không có thương vong mà diệt đoàn, thì chính là không chiếm ưu thế....
"Chúng ta hấp dẫn hỏa lực, Đạo tặc tiềm hành đâm chết bọn họ!" Cuồng Bạo Lôi Hoàng nghĩ nghĩ, nói trong kênh đoàn đội.
Nghề nghiệp Pháp sư hiện giờ chỉ có tầm trên dưới 800 máu, chức nghiệp áo vải thăng cấp máu cũng không cao, Thuật sĩ thêm điểm thể chất, cũng chỉ khoảng 1600 máu.
Đạo tặc là ác mộng của nghề nghiệp máu thấp, một bộ liên kích tổn thương phóng ra, mất ít nhất trên dưới 1500 máu, sáu Đạo tặc đâm chết 2 chức nghiệp áo vải, thấy thế nào cũng là không chút sơ sót.
Được!
Sau khi nhận được mệnh lệnh, Đạo tặc nhanh chóng Tiềm Hành, những người khác vẫn như trước vọt tới đối đầu cùng Minh Đô và Xuân Tường.
"Ồ? Sáu Chiến sĩ khiên thuẫn, hai mươi Pháp sư, bốn Thuật Sĩ, bốn Mục sư... Không phải có bốn mươi người sao?"
Xuân Tường rất nhạy bén với con số, chỉ cần nhìn qua lập tức phát hiện trong đội Cuồng Bạo Thiên Phạt thiếu đi sáu người.
"Ở chỗ này!" Cách đó không xa Vương Vũ bước một bước dài tới trước mặt hai người Minh Đô, trường côn đánh ra ngăn cản đường tiến.
Người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt còn đang khó hiểu, tên nhóc này đang làm cái quỷ gì, thì thấy tay Vương Vũ run lên, trường côn vung ra, sáu Đạo tặc bị đánh phải hiện thân hình.
Đám người thấy thế sợ hãi, nhao nhao chuyển mục tiêu chuyển sang phía Vương Vũ: "Mẹ nó! Là một cao thủ biết phản Tiềm Hành!"
Sáu Đạo tặc tự cao hơn nữa, dù không Tiềm Hành cũng không sợ Vương Vũ, quơ chủy thủ công kích Vương Vũ.
Cuồng Bạo Lôi Hoàng sợ hãi nói: "Các ngươi mau quay về đừng để bị Thuật sĩ khống chế!"
Nhưng sáu Đạo tặc lúc này đã ở trong phạm vi công kích của Xuân Tường, chỉ cần Xuân Tường thả một cái Bẻ Cong thì sáu người này chắc chắn bị định thân. Nếu Minh Đô lại ném thêm một cái pháp thuật đoàn thể nữa... thì đám đó về chầu ông bà hết. Phải biết lượng máu Đạo tặc cũng không cao.
Nhưng Minh Đô và Xuân Tường giống như không nhìn thấy vậy, quay đầu, tiếp tục đánh Chiến Sĩ Máy Móc.
Nhìn thấy hai người mặc kệ Vương Vũ, Cuồng Bạo Lôi Hoàng vui vẻ nói: "Xem ra hai người này không giỏi chiến lược...."
Cuồng Bạo Lôi Hoàng còn chưa nói xong, nửa câu còn lại lập tức nghẹn trong họng.
Đối mặt với công kích của sáu Đạo tặc, Vương Vũ không tránh không né, hai tay đưa ra, trái phải mỗi tay bóp yết hầu một người, sau đó vung hai tay lên, sử dụng Mãnh Hổ Quyền, ném hai người về phía bốn người còn lại. Sáu người đụng vào nhau, nằm thành một đống.
Ngay sau đó Vương Vũ vọt lên, đạp xuống một chiêu Lôi Đình Cước.
Oành!
Chưa đến năm giây, sáu Đạo tặc đã từ bỏ cõi đời.
"Mẹ nó! Là Niệm Lưu Vân!!"
Thấy cảnh này, tóc gáy của mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt đều dựng hết lên....
Người Cuồng Bạo Thiên Phạt đã từng thấy Minh Đô biến thành Rennes, nên đều biết ba người hiện tại đang biến ảo thành bộ dạng của NPC, cho nên bọn hắn vẫn luôn suy nghĩ xem là cao thủ nơi nào, năm lần bảy lượt đối đầu với Cuồng Bạo Thiên Phạt.
Lúc này nhìn thấy Vương Vũ xử lý sáu Đạo tặc trong chớp mắt, bọn họ lập tức nghĩ tới đệ nhất cao thủ thành Lôi Bạo.
Ở thành Lôi Bạo, Niệm Lưu Vân chính là truyền thuyết, Võ sư trong truyền thuyết này giống như bật hack, một người đánh hai mươi người là chuyện bình thường.
Người Cuồng Bạo Thiên Phạt còn nghĩ mọi người nói quá về truyền thuyết, thế nhưng hôm nay nhìn thấy, Cuồng Bạo Lôi Hoàng mới phát hiện Võ sư này còn biến thái hơn trong truyền thuyết. Như thế này đâu phải chỉ nhẹ nhàng đánh hai mươi người, dù là bốn mươi người đứng một chỗ, vẫn không có chút cảm giác an toàn.
Chỉ ngây người một chút, Vương Vũ đã vọt tới trước đội ngũ, Cuồng Bạo Lôi Hoàng kinh hãi, cuống quít nhắn lên trên kênh: "Lôi Thần mau quay lại, Niệm Lưu Vân trộm nhà rồi. Chúng ta không ngăn được!"