Trang 140# 1
Chương 275: Chiến Đấu Kịch Liệt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Niệm Lưu Vân!"
Nghe thấy Cuồng Bạo Lôi Hoàng nói vậy, Cuồng Bạo Lôi Thần cũng thấy đau đầu. Nguyên nhân Cuồng Bạo Lôi Thần kiêng kỵ Đồng Tâm Minh như vậy, nguyên nhân lớn nhất chính là vì người này.
"Tin được không?" Cuồng Bạo Lôi Thần hỏi.
"Một giây giết chết sáu Đạo tặc, người cảm thấy tin được không?" Cuồng Bạo Lôi Hoàng hỏi ngược lại.
Dù sao thì ở thành Lôi Bạo, Cuồng Bạo Lôi Hoàng còn chưa nghe nói Võ sư nào mạnh hơn Niệm Lưu Vân.
"Mẹ nó, thật đúng là hắn!" Cuồng Bạo Lôi Thần vội la lên: "Các ngươi chống đỡ một chút, ta dẫn người qua giúp ngay đây."
Cuồng Bạo Lôi Hoàng nói: "Nhanh chân lên nha, có thể chúng ta không chống đỡ được đâu, hai người trợ giúp của hắn cũng rất lợi hại, Pháp sư biết kỹ năng đoàn thể."
"Phong ấn sao rồi?"
"Đã phá hai cái, còn có một Chu Nho đang bay trên trời, nhưng đoán chừng cũng không chống đỡ được lâu, kỹ xảo khống chế của Thuật sỹ kia cao hơn bình thường nhiều...." Cuồng Bạo Lôi Hoàng nói.
"Ngay bây giờ! Toàn bộ mọi người thoát chiến trở về công hội, quyết không để cho phong ấn bị phá hỏng!" Cuồng Bạo Lôi Thần lập tức hạ mệnh lệnh rút lui ở trong kênh.
Lúc này đột nhiên chạy trốn tuy mất mặt, nhưng so với lãnh địa công hội thì mất mặt một chút cũng không là gì.
Người chơi Cuồng Bạo Lôi Hoàng có tính kỷ luật rất mạnh, sau khi nhận được mệnh lệnh của Cuồng Bạo Lôi Thần, lập tức lựa chọn thoát chiến.
Nhìn thấy người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt lùi lại, người chơi Đồng Tâm Minh vừa định thừa thắng xông lên, lại bị Thủy Hạ Khán Ngư ngăn lại: "Giặc cùng đường chớ đuổi, bọn họ biết lợi hại là được, không cần thiết đuổi tận giết tuyệt!"
Nghe Thủy Hạ Khán Ngư nói vậy, người chơi Đồng Tâm Minh tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn từ bỏ ý định đuổi theo.
Dù sao bây giờ mới là thời gian đầu của game, chiến tranh có thể miễn thì miễn, vả lại đoàn chiến vừa rồi, Đồng Tâm Minh cũng không được lợi gì, người Cuồng Bạo Thiên Phạt đột nhiên lùi lại, chắc chắn có bẫy.
Mà Thủy Hạ Khán Ngư thì lại không nghĩ vậy, bởi vì ngay từ đầu Thủy Hạ Khán Ngư đã không muốn đắc tội quá nhiều với Cuồng Bạo Thiên Phạt. Đồng Tâm Minh vẫn luôn bị đánh phải lui lại, Thủy Hạ Khán Ngư đã có chút luống cuống, lúc này thấy người của Cuồng Bạo Thiên Phạt chủ động lùi lại thì nào dám đuổi theo chịu chết.
Cùng lúc đó, trong phòng hội nghị ở Thiết Nham Bảo, đám người Cuồng Bạo Thiên Phạt chỉ sửng sốt một chút, Vương Vũ đã lao tới trước mặt đội ngũ.
Nghề nghiệp Thuật sĩ vung pháp trượng, dưới chân Vương Vũ hiện lên bốn cái vòng tròn, đồng thời Chiến sĩ khiên thuẫn giơ khiên đánh ra một chiêu Va Chạm.
Vương Vũ biết bốn cái vòng này chính là dấu hiệu của Kết Giới Bẻ Cong, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hắn thả người nhảy lên trên đỉnh đầu Chiến sĩ khiên thuẫn, mấy Chiến sĩ khiên thuẫn vội vàng hủy bỏ kỹ năng, giơ tấm khiên lên dùng Thuẫn Kích.
Vương Vũ giữa không trung sử dụng Niệm Khí Ba đánh vào tấm khiên, nhờ lực phản lại, một lần nữa nhảy lên cao một mét, mà lúc này, ma pháp của các Pháp sư đã ùn ùn ném tới.
Vương Vũ dùng Ưng Đạp rơi xuống, thời điểm rơi xuống cách mặt đất nửa mét, trong tay Vương Vũ đột nhiên có thêm một cây trường côn, sau đó khẽ chống xuống đất, cả người sát mặt đất bay vào trong trận hình Pháp sư.
"Trời ạ! Trời ạ!"
Đám người Cuồng Bạo Thiên Phạt hoàn toàn hỗn loạn...
Con mẹ nó đều đánh không trúng, tên chết tiệt này thật sự không mở hack sao?
Pháp sư bị người đến gần, phản ứng đầu tiên dĩ nhiên là lui về phía sau, nhưng mà đụng phải Vương Vũ, cả cơ hội để lùi lại bọn họ cũng không có.
Côn ảnh của Vương Vũ bay đầy trời, quấn lấy người, trái phải đánh theo vòng tròn, trường côn trong tay giống như giao long, đến mức không còn ai sống, các Pháp sư chỉ thấy một bóng đen, sau đó đã xuất hiện ở điểm sóng lại của công hội.
Các Pháp sư bị Vương Vũ giết chết vừa hoảng sợ vừa buồn bực:" Chưa nghe nói Niệm Lưu Vân còn có thể dùng côn..."
Đúng lúc này, Minh Đô cùng Xuân Tường đã tiêu diệt sạch sẽ Chiến Sĩ Máy Móc, lãnh tụ Chu Nho trên bầu trời hú lên quái dị, lao xuống.
"Duang!"
Lãnh tụ Chu Nho mới bay đến đỉnh đầu hai người, đã bị Lôi Mâu của Minh Đô cắm vào mặt.
Lôi Mâu có hiệu quả đẩy lùi, lãnh tụ Chu Nho bị đánh trúng, toàn bộ máy bay lung lay, bỗng nhiên rơi xuống, cùng lúc đó, Kết Giới Bẻ Cong của Xuân Tường hiện lên, máy bay của lãnh tụ Chu Nho đụng vào.
"Oanh"
Máy bay chuyển động với tốc độ cao đụng vào kết giới, trực tiếp nổ tung, lãnh tụ Chu Nho trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc bắn ra khỏi chỗ ngồi.
"Mẹ nó, dự đoán như thần!"
Thấy một màn như vậy, tròng mắt Cuồng Bạo Lôi Hoàng đều rớt ra ngoài.
Sự cường đại của Niệm Lưu Vân ở thành Lôi Bạo không phải là bí mật, cho nên Cuồng Bạo Lôi Hoàng còn chuẩn bị tinh thần, nhưng khi Minh Đô cùng Xuân Tường thể hiện ra bản lĩnh, Cuồng Bạo Lôi Hoàng có chút không thể tiếp nhận nổi.
Tốc độ bay của lãnh tụ Chu Nho rất nhanh, thời điểm lao xuống, tốc độ nhanh gấp đôi.
Lôi Mâu trong tay Minh Đô rõ ràng không có kỹ năng khóa mục tiêu, vậy mà không ngờ lại có thể bắn trúng lãnh tụ Chu Nho đang di chuyển với tốc độ cao, năng lực phán đoán này thật sự rất mạnh.
Càng làm cho Cuồng Bạo Lôi Hoàng dựng tóc gáy là, rõ ràng là sau khi lãnh tụ Chu Nho bi bắn trúng, quỹ tích di chuyển của máy bay đã thay đổi, thế nhưng không cong không lượn vừa đúng đụng vào Kết Giới Bẻ Cong của Xuân Tường.
Phải biết rằng Kết Giới Bẻ Cong là kỹ năng bố trí trước, chẳng lẽ Thuật sĩ kia đã tính toán ra quỹ tích máy bay sau khi bị va chạm từ trước? Nếu là như vậy, năng lực tính toán của người này quá mạnh rồi.
Đồng Tâm Minh trừ Niệm Lưu Vân ra, từ khi nào lại có thêm hai người mạnh như vậy? Cuồng Bạo Lôi Hoàng sụp đổ, trong lòng càng thêm hoảng sợ.
Người bị Vương Vũ giết sau khi sống lại thì một lần nữa gia nhập đoàn.
Vương Vũ cầm côn trong tay, một mình chống cửa không ai dám qua, làm cho đám người của Cuồng Bạo Thiên Phạt bị ngăn cản ngoài vòng khống chế.
Xuân Tường cùng Minh Đô vừa đánh vừa khống chế, chặn lãnh tụ Chu Nho ở trong góc.
Mất đi máy bay, lãnh tụ Chu Nho ngoại trừ 10.000 máu thì những phương diện khác đều là phế vật, một BOSS thuộc loại hình nhanh nhẹn, tốc độ di chuyển còn không bằng hai chức nghiệp Pháp sư.
Lãnh tụ Chu Nho bị hai người ngăn ở góc tường, phải dựa vào Chiến Sĩ Máy Móc mới có thể đấu với hai người, nhưng dưới sự khống chế của Xuân Tường, Chiến Sĩ Máy Móc hành động chậm chạp không có bao nhiêu tác dụng, Minh Đô bên trái Thuật Lôi Điện, bên phải Áo Nghĩa Pháp Cầu, đánh lãnh tụ Chu Nho hấp hối.
Bên phía Minh Đô đánh tới vui vẻ, bên người Cuồng Bạo Thiên Phạt thấy BOSS cuối cùng sắp chết, tất cả đều nôn nóng.
Một đám người giống như phát điên, liều mạng xông về phía trước.
Dù sao cũng là bốn mươi người, hơn nữa điểm sống lại gần như thế, mọi người liều mạng đánh về phía trước, Vương Vũ có chút ứng phó không được.
Không chừa một ai, thời điểm Vương Vũ đánh với Chiến sĩ khiên thuẫn, mấy Đạo tặc tiềm hành bao vây Minh Đô cũng hiện lên.
"Lão Lý, cẩn thận!" Xuân Tường quát to một tiếng, ném tới một đoàn khói độc, khiến tên Đạo tặc gần Minh Đô nhất bị giảm tốc độ.
Minh Đô nghe vậy, cũng không quay đầu lại, pháp trượng vung lên, đổi vị trí cho lãnh tụ Chu Nho.
Sáu Đạo tặc đâm qua, kết quả chọc vào trên người lãnh tụ Chu Nho.
"Các ngươi thật đê tiện..."
Lãnh tụ Chu Nho vốn bị đánh còn chút máu, không cam lòng mắng một câu, rồi nằm xuống đất. Sau khi lãnh tụ Chu Nho chết, tất cả Chiến Sĩ Máy Móc đều hết điện ngồi thành một đống.
Minh Đô cười ha ha nói:" Ha ha, không nhìn ra, các ngươi xuống tay còn ác độc hơn cả ta.... Các ngươi cố ý à?"
"Con mẹ nhà ngươi!" Sáu Đạo tặc thấy lãnh tụ Chu Nho chết, con mắt đều đỏ, lôi dao găm ra, mở tăng tốc xông về phía Minh Đô.