Trang 144# 1
Chương 283: Lịch sử đen
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Chiếc nhẫn của Vương Vũ có một công dụng khác, đó chính là không gian rất lớn, hơn nữa còn có thể chồng item cùng loại vào một ô, mà không cần quan tâm đến trọng lượng, tải trọng có thể ngang với xe vận tải cỡ lớn.
Mục Tử Tiên cũng không đi tiệm trang bị hay cửa hàng dược phẩm, mà kéo Vương Vũ đi mua sắm thoải mái ở tiệm tạp hóa.
Nhìn đống giấy bút và bó đuốc nằm trong chiếc nhẫn, Vương Vũ xạm mặt lại bèn hỏi: "Vợ ơi! Vợ chồng mình đang ở trong game đấy, nên anh không cần nhiều mấy thứ này đâu. Em mua nhiều đồ như vậy làm gì?"
Mục Tử Tiên cười nói: "Cũng vì nhu cầu không lớn nên em mới mua đấy chứ. Nếu nhu cầu lớn, chỗ chúng ta bán đắt một chút, thì người ta cũng sẽ vào mua. Hơn nữa, tác dụng chính của chúng là để giữ thể diện.”
Vương Vũ nghe xong cũng cảm thấy đúng. Bình thường, mấy thứ này có rất ít người mua. Tất cả mọi người sẽ đi mua thứ khác, tiện đường thì mua một ít, cho nên chỉ cần bán được là có lời, không bán được thì cũng có thể bày ở trên kệ, đỡ phải phát sinh chuyện thiếu hàng như hôm nay.
Quả nhiên làm ăn cũng cần kỹ xảo, có cô vợ tính toán chi li như vậy, Vương Vũ cảm thấy yêu đời hơn.
Khi hai vợ chồng đang định dọn sạch tiệm tạp hóa, thì bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Danh Kiếm Đạo Tuyết: "Lão Ngưu! Ngươi đã nổi tiếng trên diễn đàn..."
"Ừ..." Vương Vũ đáp lại bằng một chữ ừ nhẹ như mây bay.
Đối với chuyện nổi tiếng ở trên diễn đàn, thì Vương Vũ đã quen dần.
Danh Kiếm Đạo Tuyết đáp lại: "Ừ cái đầu ngươi, có phải ngươi đắc tội với ai hay không? Rất nhiều người trên diễn đàn đang mắng ngươi!"
"Mắng ta? Mắng gì ta?" Vương Vũ hỏi với vẻ buồn bực.
"Mẹ kiếp! Ngươi tự xem đi, đám dân mạng đang đưa bài post lên top... Ở diễn đàn của thành Dư Huy, ngươi và chị dâu đều đã lên trang nhất. Ngay cả lịch sử đen của chúng ta cũng đã bị moi ra.”
"??!!!"
Do sống ở Toàn Chân Giáo, nên Vương Vũ sớm đã không quan tâm chuyện bị người khác mắng. Nhưng hắn nghe thấy Mục Tử Tiên bị mắng, thì sắc mặt tối sầm.
Vương Vũ là người vui hay buồn đều hiện ở trên mặt. Mục Tử Tiên liếc mặt đã nhìn ra bây giờ Vương Vũ rất khó chịu, bèn hỏi: "Anh sao thế?"
"Anh nghe nói trên diễn đàn có người đang mắng anh... Anh đi xem chút đã..." Mục Tử Tiên không có sức chịu đựng như đám người Toàn Chân Giáo kia. Vương Vũ sợ Mục Tử Tiên bị chửi thì sẽ tức giận, nên không nói từ "chúng ta".
"Anh đã làm gì à?"
"Anh cũng không biết nữa. Thôi em chọn hàng trước đi, anh đi một lát rồi về." Trả lời xong, Vương Vũ bèn thoát game, rồi ôm máy tính lên diễn đàn.
Vừa mở trang chủ của diễn đàn thành Dư Huy, Vương Vũ đã cảm thấy một luồng sát khí.
Bài post nóng nhất trang chủ chính là: "Đệ nhất cao thủ Thiết Ngưu của thành Dư Huy và vợ là một đôi cẩu nam nữ, mở tiệm ỷ thế bắt nạt người khác, khách hàng tranh luận không được ngược lại bị giết..."
Hàng chữ được bôi màu đỏ khiến người khác chú ý.
Hơn nữa, toàn bộ năm mươi bài viết ở trang chủ, đội hình chỉnh tề, toàn bộ đều là bài viết loại này.
Loại bài viết này, khiến Vương Vũ hơi hồi hập, bèn cảm thấy có một dự cảm không ổn xuất hiện trong đầu.
Click chuột vào xem, quả nhiên.
Đầu bài viết chính là video Vương Vũ chưởng chết thằng cha cố tình gây sự hồi nãy.
Rõ ràng video đã bị chỉnh sửa lời thoại của hai người khi đó, người sáng suốt vừa nghe đã thấy người chơi kia đang cố tình gây sự. Nhưng video bây giờ ở trên diễn đàn, lại không có cảnh quay có lợi cho Vương Vũ. Toàn bộ từ đầu đến cuối chỉ có một câu: Khách hàng cảm thấy bất mãn khi bị bắt nạt và chủ tiệm ra tay giết người.
Dưới video là người chơi dùng máu và nước mắt lên án. Đầu tiên, trách mắng hàng đống việc ác của Toàn Chân Giáo ở trong những trò chơi khác. Sau đó, lại nhắc đến Toàn Chân Giáo gây chuyện thị phi ở trò chơi Trọng Sinh. Vương Vũ bị miêu tả thành một tên chó săn không biết phân rõ phải trái và không chuyện ác nào mà không dám làm.
Từ khía cạnh và chính diện chia ra trình bày, một tiệm tạp hóa có ô dù là một công hội rác rưởi, thì có chuyện phát rồ nào là không dám làm?
Nhìn thấy người viết bài trình bày và chứng mình từ các phương diện khác nhau, Vương Vũ suýt chút nữa bật cười vì tức giận, rõ ràng là tự bôi xấu, lại ngậm máu phun người như vậy. Lần này, mấy tên gia súc của Toàn Chân Giáo kia đã bị vạ lây hoàn toàn...
Xui xẻo nhất là Vô Kỵ, người viết bài lại đào lên chuyện trước đây Vô Kỵ quấy rối NPC nữ trong game Tru Ma, nên bị khóa nick vĩnh viễn. Không thể không nói, vì bôi đen vợ chồng Vương Vũ, người viết bài đã điều tra rất kỹ.
Bên dưới cũng có khá nhiều lượt trả lời, đại bộ phận nghe xong chủ topic dùng máu và nước mắt lên án bèn bày tỏ đồng tình, đồng thời cũng bắt đầu chửi rủa vợ chồng Vương Vũ. Ngoài ra, vài fan hâm mộ của Toàn Chân Giáo cũng chửi lại những người đó.
Còn có một bộ phận nhỏ tương đối lý trí, chỉ ra video đã bị chỉnh sửa và cũng hoài nghi tính chân thật của vụ việc này.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, người viết bài chắc chắn đã mời thủy quân. Nếu không thì thành Dư Huy tổng cộng chỉ có mấy chục nghìn người, sao bỗng nhiên có nhiều nick mới như vậy.
Vương Vũ rất muốn viết bài giải thích một chút. Hắn biết bây giờ mình đã bị người khác tính kế, lúc này chỉ có thể nghĩ cách ứng đối. Nếu mình giải thích mà đám vô lại kia lại cố tính gây sự, thì sẽ càng giải thích càng loạn.
Sửa sang lại mặt mày xong, Vương Vũ bèn đăng nhập vào trò chơi, thì trông thấy Mục Tử Tiên đang đứng chờ ở bên cạnh Vương Vũ.
Mục Tử Tiên trông thấy giới hạn trên của Vương Vũ, bèn hỏi với vẻ lo lắng: "Thế nào rồi anh? Có nghiêm trọng lắm không?
Vương Vũ cười nói: "Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi em..."
"Thế thì tốt rồi!" Lúc này, Mục Tử Tiên nghe thấy không có chuyện gì thì mới yên tâm.
Sau khi đi theo Mục Tử Tiên quay về tiệm tạp hóa và đặt hàng lên kệ xong, Vương Vũ mới nói với Mục Tử Tiên: "Em làm gì thì làm đi, Vô Kỵ gọi anh đi cày phó bản!"
Mục Tử Tiên gật đầu đáp: "Dạ! Anh đi đi!"
Sau khi bước ra tiệm tạp hóa, Vương Vũ không ra ngoài thành, mà quay ngươi đi đến quán rượu.
Trong quán rượu, đám người Vô Kỵ đã đợi khá lâu.
Tâm tình của đám Toàn Chân Giáo ngồi đây cũng không tệ, chỉ trừ Vô Kỵ.
Dù sao, ngày bình thường mấy tên này làm chuyện xấu cũng không bị người khác bắt gặp. Nhưng chuyện Vô Kỵ bị khóa nick vì đùa giỡn NPC lại là một chuyện cười của năm xưa. Người chơi game đó hầu như đều biết chuyện này, nhưng lại không biết người trong cuộc là ai mà thôi.
Lúc này lại bị moi ra, hơn nữa còn moi ra Vô Kỵ. Thân là người trong cuộc nên tất nhiên tâm tình của Vô Kỵ sẽ không tốt.
Đừng nói người khác sẽ cười, mà ngay cả mấy tên gia súc của Toàn Chân Giáo ở đây cũng đang nín cười, biểu lộ đều bị méo mó cả đi.
"Ha ha! Vô Kỵ lão đại, không thể nào, tên đen đủi kia chính là ngươi?" Người nói chuyện chính là Doãn Lão Nhị, là người mới nên Doãn Lão Nhị cũng không biết nhiều về sự tích vinh quang của lão tiền bối trong công hội, không ngờ thần nhân trong truyền thuyết lại ở bên cạnh mình.
Bắc Minh Hữu Ngư cũng nghẹn đỏ cả mặt, bèn ra vẻ trấn tĩnh rồi nói: "Thật không ngờ, thật bất ngờ, Vô Kỵ lão đại là người lịch sự biết bao nhiêu, ta không ngờ hắn là loại người như vậy..."
"Thôi đi! Hắn lịch sự? Đó là ngươi chưa thấy bộ dạng giống gấu kia của hắn... Minh Đô là người biết chuyện, nên bây giờ có quyền lên tiếng nhất.
"Má chúng mày!" Vô Kỵ bực mình trừng mắt, rồi dùng từ ngữ thô tục phản kháng lại việc bị đám gia súc chế diễu.
Thủy quân: Những người chuyên làm thuê cho người khác ở trên mạng như bình luận, nhận xét về hàng hóa hay game hoặc điều khiển dư luận về một vấn đề nào đó,… Mục đích là khiến bài viết hay game sẽ nổi tiếng, hàng hóa sẽ bán được hàng, hoặc điều khiển dư luận có lợi cho người thuê...