Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 288 - Chương 285: Phí Ra Sân

Trang 145# 1

 

 

 

Chương 285: Phí ra sân
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Giúp Liên Minh Huyết Sắc bảo vệ trụ sở?" Mọi người nghe thế bèn nhao nhao hỏi: "Sao Huyết Sắc Chiến Kỳ lại tìm ngươi?"

Vô Kỵ lắc đầu rồi đáp: "Huyết Sắc Chiến Kỳ chưa tìm ta. Nhưng trước khi các ngươi đến đây, thì hắn đã nhắn tin nói muốn mời ta uống vài chén rượu. Ta đoán nhất định là vì việc này. Sau đó, ta bảo hắn đến đây, giờ cũng gần đến rồi đấy."

Vương Vũ hỏi với vẻ kỳ quái: "Sao bọn họ kiếm được lệnh bài mới nhanh vậy?"

"Không! Nhất định vẫn là cái cũ." Vô Kỵ trả lời.

"Hình như Huyết Sắc Chiến Kỳ nói bọn họ không bảo vệ được trụ sở này mà? Sao lại thay đổi chủ ý bất thình lình như vậy?"

Vương Vũ còn nhớ rõ, bộ dạng chán đời của Huyết Sắc Chiến Kỳ khi vừa kiếm được lệnh bài công hội.

Vô Kỵ cũng nói với vẻ chế giễu: "Bởi vì hắn không hề được chọn..."

"Ặc! Không được chọn? Chẳng lẽ nói hắn đã bán lệnh bài đó đi để mua lệnh bài khác?"

"Cách đó cũng ổn, nhưng hi vọng quá mơ hồ. Dù sao, ở cấp 20 chỉ có phụ bản dưới lòng đất mới kiếm được lệnh bài công hội, mà mỗi thành chính chỉ có một cái."

"Ồ! Thì ra là vậy..." Câu nói này của Vô Kỵ, khiến Vương Vũ hiểu ra.

Chỉ có hai cách lấy được lệnh bài công hội trong trò chơi Trọng Sinh. Một là đánh BOSS cấp 35 trở lên. Hai là cày phụ bản dưới lòng đất.

Thời gian và địa điểm của BOSS dã ngoại là không xác định. Trên cơ bản, chúng thuộc về loại có thể ngộ nhưng không thể cầu. Hình thức của dưới lòng đất giống với phụ bản, là BOSS không thể bỏ sào huyệt mà chạy. Thế nên hơn chín mươi phần trăm lệnh bài công hội trôi nổi trên thị trường bây giờ đều sinh ra ở các bản đồ dưới lòng đất.

Mặc dù bản đồ dưới lòng đất của mỗi thành thị đều không giống nhau, nhưng để cho công bằng, nên độ khó cũng như nhau. Hơn nữa, lệnh bài công hội lại có tính khu vực. Thế nên, độ khó bảo vệ của tất cả trụ sở cũng không khác nhau lắm.

"Trên cơ bản, công hội có thể bảo vệ trụ sở là công hội mạnh nhất của một thành thị. Nhưng vì độ khó của nhiệm vụ bảo vệ là giống nhau, nên hiển nhiên không ai chịu rời khỏi quê quán và đi phát triển ở những thành thị khác." Vô Kỵ bèn giải thích.

"Thôi đi! Nó khó mà nói chắc được." Vương Vũ xem thường. Liên Minh Huyết Sắc cũng sống không ổn ở thành Dư Huy. Còn chuyện tại sao lại sống không ổn, thì không ai có thể hiểu hơn đám người Toàn Chân Giáo này.

"Vậy hắn cũng không còn cách nào, thời gian càng kéo dài thì càng bất lợi cho hắn." Vô Kỷ trả lời một cách thản nhiên.

"Đúng vậy!" Mọi người nhao nhao gật đầu.

Bí mật về tính khu vực của lệnh bài công hội còn chưa bị công khai, nên mới có thị trường. Chờ đến khi bí mật này bị mọi người biết, thì nó sẽ được mọi người bảo vệ.

Hơn nữa, trụ sở công hội là bộ mặt của cả công hội, công hội có trụ sở, mới có thể xin công hội chiến với hệ thống.

Việc xây dựng trụ sở công hội cũng không phải là việc một hai ngày là có thể hoàn thành. Nó cần tháng ngày để tích lũy, mới có thể khiến trụ sở công hội biến thành nơi không phể phá hủy. Thế nên, công hội thành lập trụ sở càng sớm, thì độ kiến thiết sẽ càng cao.

Nếu như Huyết Sắc Chiến Kỳ muốn kéo dài thời gian, thì sẽ lạc hậu hơn công hội khác rất nhiều, tuyệt đối không chỉ thấp hơn vài điểm kiến thiết.

"Tuy nói như vậy, nhưng Huyết Sắc Chiến Kỳ lại dám tìm ngươi giúp, thì hắn cũng can đảm đấy." Minh Đô bĩu môi nói.

Ai lại không biết Vô Kỵ làm thịt người sẽ không nháy mắt. Huyết Sắc Chiến Kỳ đã chủ động đưa đến cửa, nếu không làm thịt thì cũng cảm thấy có lỗi với ý tốt của hắn.

"Thì đây cũng không còn cách nào khác. Bởi vì ở thành Dư Huy, ngoài chúng ta ra thì hắn không tin được ai nữa. Nếu ngay cả chúng ta cũng không làm được, thì không cần nhắc đến người khác?" Vô Kỵ lại khoác lác.

"Chuẩn đấy, chuẩn đấy! Vô Kỵ! Cuối cùng thì ngươi cũng đã nói tiếng người!" Lần này Vô Kỵ tự biên tự diễn, khiến mấy người khác cũng cảm thấy rất thoải mái.

Trong khi mọi người đang nói chuyện, thì cửa quán rượu bỗng nhiên bị mở ra và Huyết Sắc Chiến Kỳ đi từ ngoài vào.

"Ôi! Đều đang..." Huyết Sắc Chiến Kỳ trông thấy một bàn người bên Vô Kỵ, thì khá ngạc nhiên.

Ngoài đi phụ bản thì người của Toàn Chân Giáo không mấy khi có hoạt động tập thể. Dù là Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng lần đầu tiên gặp người của Toàn Chân Giáo tụ tập đông như vậy.

Vô Kỵ cười ha hả nói: "Ta nghe nói hội trưởng Huyết Sắc mời uống rượu, nên đám hai lúa này muốn đến gặp..."

"Mẹ kiếp! Ông nội ngươi, ngươi mới là hai lúa..."

Bây giờ, đám người Toàn Chân Giáo trông thấy Vô Kỵ cười chê mình bèn nổi trận lôi đình, chỉ trích với vẻ phẫn nộ trong kênh chat. Nhất là Minh Đô, lập tức triển khai hình thức nổ tung, spam nát luôn kênh công hội.

Vô Kỵ dùng cách vừa đơn giản lại vừa thô bạo, tiện tay cấm ngôn tất cả mọi người... Sau đó lại nói một câu trong kênh chat: "Ngớ ngẩn..."

"Đồ chó!"

Minh Đô giận dữ, duỗi tay ra định dùng sét đánh Vô Kỵ, nhưng bị Xuân Tường ở bên cạnh đè lại. Đồng thời, Ký Ngạo hay táo bạo cũng bị Vương Vũ đè vai xuống.

"Ha ha..." Huyết Sắc Chiến Kỳ thấy thế cũng hơi lúng túng, bèn cười nói: "Sôi nổi nhỉ..."

"Chưa thấy nhiều việc đời nên hơi kích động đấy mà..." Vô Kỵ lườm Minh Đô một cái rồi nói.

"..." Vương Vũ và Xuân Tường liếc nhau rồi buông ra hai tên mãnh thú...

Trông thấy mùi thuốc súng càng ngày càng đậm, nên Huyết Sắc Chiến Kỳ vội đi ra hòa giải: "Đã sớm nghe nói cao thủ của Toàn Chân Giáo nhiều như mây. Hôm nay, ta có vinh hạnh được gặp nhiều người như vậy, nên mong hội trưởng Vô Kỵ giới thiệu giúp cho."

Sở dĩ Vô Kỵ gọi nhiều người đến như vậy, khẳng định là muốn biểu hiện ra thực lực tổng hợp của công hội, sau đó thuận thế bàn đến phí ra sân. Đều là hội trưởng, nên Huyết Sắc Chiến Kỳ có trẻ trâu đến đâu, thì cũng phải có chút ánh mắt ấy.

Lại nói tiếp, mặc dù Toàn Chân Giáo rất nổi tiếng ở thành Dư Huy. Nhưng người nổi tiếng chỉ có mấy người hay lên giọng. Còn mấy cao thủ uy tín lâu năm như Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bao Tam, thì Huyết Sắc Chiến Kỳ chỉ biết đến tên nhưng lại không biết đến người. Đó còn chưa nói đến ba người mới như Doãn Lão Nhị. Thế nên, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng muốn gặp những người khác của Toàn Chân Giáo.

"Người chiến sĩ ở bên phải kia chính là Bao Tam." Vô Kỵ chỉ về phía Bao Tam rồi nói.

Bao Tam cũng mỉm cười và gật đầu nhìn về phía Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nói: "Hạnh ngộ, hạnh ngộ."

Sau đó nhìn về phía đạo tặc bên trái rồi nói: "Ngươi chính là Danh Kiếm Đạo Tuyết."

Danh Kiếm Đạo Tuyết là nhà buôn hạng nhất trong trò chơi, nghề nghiệp là đạo tặc, những tư liệu cơ bản nhất này thì Huyết Sắc Chiến Kỳ chắc chắn phải có.

Vô Kỵ chỉ về phía đạo tặc ở bên cạnh mình rồi nói: "Hắn mới là Danh Kiếm Đạo Tuyết..."

"Ặc..." Huyết Sắc Chiến Kỳ hơi ngượng, bèn hỏi người bên cạnh: "Vậy các hạ là ai?"

"Bắc Minh Hữu Ngư..." Bắc Minh Hữu Ngư nói một cách thản nhiên.

"Ồ! Vua của lính đánh thuê Bắc Minh Hữu Ngư?" Biểu cảm của Huyết Sắc Chiến Kỳ rất khoa trương, nhưng chắc chắn không phải giả vờ.

Thanh danh của Bắc Minh Hữu Ngư không nổi tiếng ở những người chơi bình thường, mà nổi tiếng trong giới game thủ có kỹ thuật cao không kém hơn đám người Toàn Chân Giáo, nghe nói vì công hội sụp đổ nên Bắc Minh Hữu Ngư mai danh ẩn tích. Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng từng có ý nghĩ mời chào hắn ta. Chẳng qua Bắc Minh Hữu Ngư lại biến mất tăm. Nhưng không ngờ hắn ta lại tìm đến nơi nương tựa vào Toàn Chân Giáo.

"Ha ha!" Bắc Minh Hữu Ngư khẽ cười, rồi ra vẻ phong phạm cao thủ.

"Thế vị này là?" Huyết Sắc Chiến Kỳ mỉm cười nhìn Doãn Lão Nhị rồi hỏi.

"Doãn Lão Nhị!" Doãn Lão Nhị cười nói rất hữu hảo.

"Chiến sĩ khiên thuẫn mạnh nhất ở khu 7." Huyết Sắc Chiến Kỳ lại ngẩn ra, lại hiểu thêm về sự mạnh mẽ của Toàn Chân Giáo.

Ngoài sáu cao thủ uy tín lâu năm và một cao thủ siêu cấp. Không ngờ Toàn Chân Giáo lại còn có hai vị cao thủ trong truyền thuyết. Đội hình xa hoa thế này thì ngay cả loại công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc cũng không dám hi vọng xa vời.

"Vậy vị nữ sĩ này chính là vị cao thủ trong truyền thuyết kia? Là Phượng Vũ Cửu Thiên hay là Lạc Thần Chi Vũ?" Huyết Sắc Chiến kỳ nhìn Dương Na rồi hỏi với vẻ cung kính.

Game thủ nữ có kỹ thuật cao trong game online thì chỉ cần dùng một tay cũng có thể đếm hết, nhưng chỉ có hai vị này mới có thể ngồi chung một chỗ với đám người Toàn Chân Giáo.

Nếu đúng là một trong hai vị đại thần, thì phí ra sân khi mời người Toàn Chân Giáo giúp đỡ sẽ không rẻ. Nghĩ đến đây, Huyết Sắc Chiến Kỳ bèn âm thầm nhìn thoáng qua túi tiền của mình.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment