Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 290 - Chương 287: Bản Vẽ Da Trâu Của Simba

Trang 146# 1

 

 

 

Chương 287: Bản vẽ da trâu của Simba
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sau khi Huyết Sắc Chiến Kỳ đi, mọi người nhao nhao đứng dậy, sắc mặt bất thiện vây chặt lấy Vô Kỵ.

"Hai lúa không có kiến thức hả..."

"Đàn em hả..."

Vô Kỵ hoảng hốt vội nói: "Đừng quậy nữa, đừng quậy nữa, dù sao ta cũng là hội trưởng của một hội, nên các người cũng phải cho ta chút mặt mũi chứ."

"Sao ngươi lại dám bán chúng ta?" Xuân Tường nhìn Vô Kỵ rồi hỏi.

Vô Kỵ hỏi ngược lại với vẻ rất bình tĩnh: "Sao nào? Chẳng lẽ các ngươi không hài lòng với cái giá đó?"

Năm trăm vàng đấy! Bây giờ, giá thị trường là năm trăm ngàn, hiện tại thì trang bị đắt nhất cũng chỉ có ba trăm vàng mà thôi. Giá tiền này chỉ cần đi đóng giữ trụ sở một lần, hiển nhiên là cái giá trên trời. Nếu không phải Liên Minh Huyết Sắc là công hội lớn có mấy nghìn người, thì bất kể ai nhìn thấy cái giá tiền này cũng sẽ nhượng bộ lui binh.

Mặc dù bây giờ giá hàng lên cao, nên sức mua của nhân dân tệ giảm đi khá nhiều. Nhưng đối với khá nhiều người mà nói, thì năm trăm ngàn vẫn là một con số lớn.

"Vừa lòng! Rất là vừa lòng! Nhưng ngươi lại dám ghi giá bọn ta một cách công khai như vậy, khiến ta rất khó chịu." Vương Vũ đứng bên cạnh cũng nói.

"Ừ! Đúng vậy..." Mọi người cũng nhao nhao phụ họa.

"Được rồi! Vậy ta sẽ không lấy tiền hoa hồng được chưa?" Vô Kỵ vô sỉ nói, không ngờ hắn bán người ta xong lại còn muốn người ta kiếm tiền cho hắn.

"Hoa hồng cái búa! Cuối cùng thì ngươi cũng lấy phí hai trăm vàng đấy thôi. Nhớ chia đều đấy! Nếu không thì bọn ta sẽ đánh chết ngươi." Danh Kiếm Đạo Tuyết thuộc trường phái hiện thực, nên nói thẳng ra vấn đề quan trọng.

"Phiền nhất chính là những tên cướp không có chút kỹ thuật như các ngươi." Vô Kỵ không dám cự tuyệt, ngoài miệng thì nói thế nhưng trong lòng vẫn không phục.

Đám người đồng thanh nói: "Cái này bọn ta gọi là bắt chẹt."

"Móa!" Vô Kỵ bực mình, vì nó là lời thoại hay dùng của hắn.

Trêu đùa xong, mọi người lại ngồi về chỗ cũ, Vô Kỵ lại hắng giọng một cái rồi nói: "Như vậy mọi người cũng đi chuẩn bị chút đi, sau hai mươi phút nữa sẽ tập hợp ở đây."

Mọi người đứng dậy rời đi, Vương Vũ thì đi lò rèn lấy vũ khí của hắn.

NPC luôn luôn đúng giờ, nói một giờ làm xong thì sẽ không chậm dù chỉ một giây và cũng không nhanh hơn giây nào hết.

Lúc này, Simba đang ngồi ở cửa lò rèn chờ Vương Vũ.

"Đại sư, ngài đã sửa xong vũ khí của ta chưa?" Vương Vũ hỏi với vẻ cung kính.

Simba vừa gật đầu vừa vuốt râu quai nón rồi nói: "Xong rồi... Đây là vũ khí hoàn mỹ nhất mà ta đã sửa. Lần rèn này khiến thuật rèn đúc của ta tăng lên một cảnh giới..."

"Cảm ơn đại sư." Vương Vũ nghe vậy thì vui mừng, vội vàng duỗi tay ra nhận lấy trang bị.

Không ngờ Simba cũng đưa tay ra rồi nói với Vương Vũ: "Một trăm vàng..."

"Một trăm vàng!" Vương Vũ bị bất ngờ: "Ta đã giúp ngài tăng lên một cảnh giới, chẳng lẽ ngài còn muốn lấy tiền của ta hay sao?"

Vì muốn chơi game giỏi, nên Vương Vũ đã tải rất nhiều tài liệu về game online và ra sức học hành, có vẻ như trong game online khác, mọi thợ rèn sẽ được tăng cảnh giới khi giúp nhân vật chính chế tạo thần khí. Sau khi xong xuôi, họ không những không lấy tiền công mà còn mang ơn nhân vật chính. Sau đó, họ sẽ đưa cho nhân vật chính vài món thần khí. Nhưng bây giờ mình không những không được tặng thần khí, mà còn bị thợ rèn đòi lấy tiền công. Điều này khiến Vương Vũ không hiểu tí nào.

Simba gật gù rồi nói với vẻ đắc ý: "Thiếu niên! Ngươi đừng ảo tưởng nữa! Tăng lên cảnh giới là chuyện của ta, còn tiền công thì không được thiếu dù chỉ một xu."

"Ngươi được lắm!" Vương Vũ thở dài, bèn đưa cho Simba một túi tiền.

Một trăm vàng đủ để mua vũ khí cao cấp nhất. Nhưng ở đây chỉ đủ trả công rèn đúc. Nếu không phải Vương Vũ không thiếu chút tiền ấy, thì hắn đã quay người rời đi, không cần bao tay nữa.

Simba cười nói: "Trang bị của ngươi có giá trị bằng với số tiền công này." Dứt lời, Simba lôi ra bao tay rồi ném nó cho Vương Vũ.

Vương Vũ chụp lấy rồi xem, thì rất hài lòng nên chắp tay cười với Simba: "Đa tạ đại sư!"

Tiếng Thở Dài Của Võ Giả (Găng tay) (Ám Kim) (Chữa trị) (có thể thăng cấp)

Vật công: 200 - 200

Ma công: 200 - 200

20 sức mạnh

20 nhanh nhẹn

Cấp Tốc: Tốc độ tấn công tăng thêm 30%

Tiên Xạ: Gây ra sát thương 20% đối với đơn vị xung quanh, sát thương cao nhất là 60%

Chiến Ý: Mỗi khi tổn thất 5% lượng màu thì sẽ được cộng dồn một điểm Chiến Ý, mỗi điểm sẽ tăng lên 1% công kích.

Thấy Rõ Nhược Điểm: 10% chí mạng

Kỹ năng đặc biệt:

Thôn Phệ: Có thể dung hợp vũ khí bằng cấp, tu bổ bản thân để thăng cấp.

Tùy Tâm: Căn cứ vào yêu cầu của người chơi, sẽ biến thành các vũ khí khác nhau, đã giải tỏa: Côn, kỹ năng kèm theo: Đón Đỡ. Càn Khôn Đao, kỹ năng kèm theo: Hoán Đổi Nhanh Chóng.

Cấp độ yêu cầu: 20

Nghề nghiệp yêu cầu: Võ học gia

Ông lão Simba này lại dung hợp Càn Khôn Đao và Tiếng Thở Dài Của Võ Giả. Bây giờ, Tiếng Thở Dài Của Võ Giả không chỉ giải tỏa hình thái Càn Khôn Đao, mà còn bù lại được nhược điểm thuộc tính thấp của nó, có thể nói là một công đôi việc.

Thần khí như vậy, tiền công một trăm vàng cũng không đắt lắm, rất đáng giá.

Vương Vũ định quay người đi, thì bỗng nhiên có một tia sáng màu vàng xoay quanh người Vương Vũ, ngay sau đó Vương Vũ đã lên cấp 22.

[Hệ thống: Bạn hoàn thành nhiệm vụ cấp A "Thợ rèn hợp lệ", nhận được 5.000.000 điểm kinh nghiệm. Bút ký rèn đúc của Simba x1.]

Bút ký rèn đúc? Cái quỷ gì thế? Vương Vũ duỗi tay ra, lấy ra một quyền sách dày khá bẩn, rồi đưa đến trước mặt Simba và hỏi.

Simba nhìn thấy quyển sách này, đột nhiên hét lên: "Đây là bút ký của ta, người tìm thấy nó ở đâu?"

"Phần thưởng của nhiệm vụ." Vương Vũ đáp.

"Đưa ta!" Simba duỗi hai tay ra.

Vương Vũ vội vàng rút lại bút ký rồi nói: "Nó là phần thưởng nhiệm vụ của ta, sao có thể cho ngươi?"

Simba nói: "Chỉ mình ta mới có thể nói cho ngươi tác dụng của nó."

[Hệ thống nhắc nhở: Có trả lại bút ký cho Simba không?]

Vương Vũ gãi đầu rồi nói: "Bút ký này không có tác dụng gì khi ở trong tay ta. Nhưng ngươi có thể nói cho ta: Nếu như ta trả lại nó cho ngươi, thì ta sẽ được cái gì?"

"Ta sẽ dạy cho ngươi kỹ thuật rèn đúc vĩ đại nhất!" Simba nói với vẻ kích động.

Vương Vũ lại hỏi: "Có thể dạy trước cho ta hay không?"

Người xưa có câu: Học làm người tốt không dễ, nhưng học làm người xấu thì chỉ cần một ý nghĩ. Vương Vũ đi làm nhiệm vụ một lần với Xuân Tường và Minh Đô, nên hắn đã học được bản lĩnh lừa lọc của hai người.

Simba không nhịn được nữa bèn lấy ra một bản thiết kế bằng da trâu, Vương Vũ đưa tay nhận lấy, đồng thời bút ký trong tay Vương Vũ cũng bay vào tay Simba.

Bản vẽ da trâu của Simba: Hàng hiếm thấy, dùng để vẽ, độ bền 10/10.

"Ngươi chơi xấu, ngươi đã bảo sẽ dạy cho ta kỹ xảo vĩ đại nhất?" Vương Vũ nói với vẻ bất mãn.

Simba giải thích: "Trong thiết lập của hệ thống, nếu như ngươi trả lại bút ký, thì ta sẽ dạy thuật bản vẽ cho ngươi. Nhưng ngươi lại gian lận, nên ta cũng chỉ dựa theo quy định cho ngươi đạo cụ này."

"Con mẹ nó! Con có thể chơi thế này? Ta có thể chọn lại không?" Vương Vũ nói với vẻ rất hối hận, không ngờ mình dùng kế khôn vặt, lại dẫm trúng ngay cái bẫy của hệ thống, khiến kỹ năng vĩnh cửu biến thành kỹ năng có hạn chế về số lần sử dụng.

"Không thể." Simba lắc đầu, sau đó mới nói với Vương Vũ: "Kỳ thật đạo cụ cũng có cái hay của đạo cụ, chẳng mấy chốc ngươi sẽ hiểu."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment