Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 291 - Chương 288: Tỉ Lệ Giữa Người Và Quái Vật

Trang 146# 2

 

 

 

Chương 288: Tỉ lệ giữa người và quái vật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Đạo cụ thì đạo cụ..." Tư tưởng của Vương Vũ vẫn là người chơi truyền thống, nên không quá coi trọng nghề nghiệp sinh hoạt, tiện tay nhét bản vẽ vào trong bọc, sau đó bèn đi về quán rượu.

Tất cả người của Toàn Chân Giáo đã chuẩn bị xong. Một nhóm người trùng trùng điệp điệp đi về phía địa tiểm tập hợp của Liên Minh Huyết Sắc.

Trong game online, công hội lớn có kỷ luật rất nghiêm, như loại hoạt động này của công hội, trừ phi có chuyện gấp như vợ sắp sinh, nếu không thì không ai vắng mặt.

Cách thời gian tập trung còn năm phút, thì địa điểm tập hợp đã đứng đầy người chơi của Liên Minh Huyết Sắc.

Liên Minh Huyết Sắc có một công hội chính và bốn công hội phụ, tổng cộng có 2.217 người. Trừ đi những thành viên có việc gấp không đến được, thì có 2194 người đến. Công hội có lực ngưng tụ như vậy, khiến đám người Toàn Chân Giáo nhìn mà than thở.

Đám gia súc Toàn Chân Giáo này là đám vô tổ chức vô kỷ luật, trừ phi liên quan đến chuyện sống còn, nếu không thì nhiệm vụ hàng ngày của công hội bọn họ có thể tránh được thì tránh, giống như Vương Vũ căn bản không biết nhiệm vụ của công hội là gì.

Lúc này, điểm tập hợp đã đứng thành bốn đội hình, Huyết Sắc Chiến Kỳ đứng ở đội hình đầu, không biết đang nói cái gì mà vẻ mặt khá nghiêm túc. Trong trò chơi, mọi người hay phát biểu ở kênh chat của công hội, dù giọng nói có nhỏ đến đâu thì mọi người cũng có thể nghe thấy, ngay cả loa lớn cũng không cần.

Nhóm người Toàn Chân Giáo đi linh tinh lang tang sang đây dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người. Tất cả mọi người đều thì thầm với nhau, so với người của Liên Minh Huyết Sắc thì đám người Toàn Chân Giáo có vẻ tự do hơn.

Bị mọi người vây xem, những người này không những không cảm thấy xấu hổ, ngược lại còn vẫy tay với họ, giống như chủ tịch trong buổi lễ duyệt binh, chỉ chưa nói một câu: "Các đồng chí đã vất vả rồi."

Trông thấy đám người Toàn Chân Giáo đi đến, Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng ra đón: "Cuối cùng thì các vị cũng đã đến."

"Vâng!" Hội trưởng Vô Kỵ lên tiếng, sau đó gật đầu hỏi: "Đây chính là người của các ngươi?"

"Ừm! Trên cơ bản, người của năm công hội đều đã đến đông đủ." Huyết Sắc Chiến Kỳ trả lời.

Nhiệm vụ đóng giữ công hội và nhiệm vụ công hội chiến cũng có thể mới công hội khác đến đánh giúp.

Từ ngày thành lập, Liên Minh Huyết Sắc phát triển mạnh công hội, chính là chờ một ngày như vậy.

Vô Kỵ nhìn mọi người rồi nói với vẻ rất tùy ý: "Rất nhiều người! Nhưng chẳng có tác dụng gì…”

Trong trò chơi cũng có khuếch đại âm thanh trong một bản đồ. Giọng của Vô Kỵ không lớn, nhưng vẫn khá nhiều nghe thấy.

Những người này hầu như không biết đến đám người Toàn Chân Giáo, vừa nghe thấy câu nói này của Vô Kỵ, lập tức khó chịu: "Mẹ kiếp! Tên huênh hoang này là ai vậy?"

Mọi người tức giận là chuyện rất bình thường, dù ai đi nữa thì cũng khó chịu khi bị người khác khinh bỉ mà không biết lý do.

"Ồ! Các ngươi có ý kiến với ta?" Vô Kỵ nổi tiếng với cái miệng thối của mình. Trông thấy dáng vẻ đầy lòng căm phẫn của mọi người, hắn không chỉ không cảm thấy xấu hổ, mà ra vẻ rất hài lòng.

"Mẹ kiếp! Ngươi nói ai vô dụng?" Có người nóng tính đã bước ra.

Vô Kỵ cười nói: "Không! Ta không hề nói ngươi, mà ta nói là tất cả các ngươi..."

Vô Kỵ vừa nói vừa chỉ một vòng về phía tất cả mọi người. Bao gồm Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng bị Vô Kỵ trào phúng đỏ bừng cả mặt.

"Đậu xanh! Tên khốn này lại chế diễu tất cả mọi người, không biết là đến giúp đỡ, hay là đến quấy rối nữa?" Các thành viên nòng cốt của Liên Minh Huyết Sắc đều nhận ra Vô Kỵ. Đồng thời họ cũng biết sự đáng sợ của con hàng này, nên không chửi ầm lên giống như những người khác, mà chỉ cảm thấy không hiểu nổi hành vi của Vô Kỵ.

"Vô Kỵ lão đại! Ngươi không nên làm như thế... Ngươi có thấy mọi người muốn làm thịt ngươi còn hơn muốn bảo vệ trụ sở hay không..." Huyết Sắc Chiến Kỵ nói thầm.

Chưa đánh trận đã khiến cho quân tâm bất ổn. Hơn nữa, hắn còn là tổng chỉ huy, thế này con chơi cái lông gì nữa.

Vô Kỵ vừa cười tủm tỉm vừa nói: "Yên tâm đi! Đại đa số bọn họ không có cơ hội ra chiến trường..."

"Ồ?" Huyết Sắc Chiến Kỳ sững sờ, bèn hỏi: "Lời này là có ý gì?" Sở dĩ Liên Minh Huyết Sắc dám khiêu chiến nhiệm vụ bảo vệ trụ sở, là dựa vào hai nghìn thủ hạ dưới tay hắn ta.

"Chẳng lẽ ngươi không biết quái vật của trụ sở sẽ tăng lên khi số người bảo vệ tăng lên?" Vô Kỵ hỏi ngược lại Huyết Sắc Chiến Kỳ.

"Là như thế hả? Ta cũng không rõ lắm..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì buồn bực.

Bây giờ vẫn chưa có nhiều người chơi hai mươi mấy cấp. Phụ bản dưới lòng đất cũng chỉ mới mở ra, cho nên công hội có trụ sở ở trong trò chơi có thể dùng một bàn tay là đếm được hết. Thế nên, không nhiều người biết cách đánh.

Dựa theo quan điểm truyền thống, bảo vệ trụ sở càng nhiều người càng tốt. Nhưng một khi hệ thống có thiết lập này, thì càng nhiều người lại càng thêm phiền.

“Vậy chúng ta làm gì bây giờ?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi Vô Kỵ.

Toàn Chân Giáo là một trong nhưng công hội có trụ sở, nên có kinh nghiệm nhiều hơn người hai mắt tối thui như Huyết Sắc Chiến Kỳ.

"Xuân huynh!"

Vô Kỵ vỗ tay, Xuân Tường ở sau lưng Vô Kỵ đứng dậy, sau đó móc ra một tấm bản đồ tự chế, rồi nói: "Đây là bản đồ khe núi Độc Xà do lão phu vẽ. Quái vật của lần bảo vệ trụ sở này hơn tám mươi phần trăm là quái vật tinh anh trong hang động Gió Lốc. Lão phu và Vô Kỵ đã từng thảo luận về thuộc tính cụ thể của chúng nó. Dựa theo tỉ lệ phạm vi của khe núi Độc Xà, thì tỉ lệ giữa người và quái vật hoàn mỹ nhất là khoảng tám trăm người.”

Trong game online, từ trước đến này không thiếu loại nhiệm vụ theo số lượng người chơi thì sẽ tăng lên số quái vật. Thế nên, nếu gặp phải nhiệm vụ này, thì tất cả mọi người sẽ căn cứ vào diện tích của bản đồ lớn nhỏ như thế nào và thuộc tính của người chơi ra sao, để tính toán sao cho phát huy được hiệu quả tốt nhất, đồng thời tăng lên hiệu quả của nhiệm vụ.

Chẳng qua, tỉ lệ giữa người chơi và quái vật không phải ai cũng tính toán được. Người giỏi về loại tính toán tỉ lệ này yêu cầu trình độ rất cao, không chỉ phải tính toán ra tỉ lệ bản đồ, còn phải nắm chắc và hiệu rõ thuộc tính của các loại nghề nghiệp và thuộc tính của quái vật.

Hiển nhiên, trong Liên Minh Huyết Sắc cũng có loại người này, Huyết Sắc Phong Ngữ chính là một trong những người đó. Nhưng khả năng tính toán của hắn có vẻ nghiệp dư so với loại cao thủ như Xuân Tường và Vô Kỵ. Hơn nữa, Huyết Sắc Phong Ngữ khi quan sát bản đồ ở trong tay Xuân Tường nhà người ta, mới thấy được cái gì được gọi là chuyên nghiệp.

"Tám trăm người? Có ít quá không?" Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe thấy hơn phân nửa thành viên trong công hội không thể tham dự, thì cảm thấy đau đầu.

"Không ít đâu! Nếu nhiều người chơi hơn thì lão phu cũng không nắm chắc phần thắng." Xuân Tường nói rất nghiêm túc.

"Người quá ít nên ta mới cảm thấy không chắc..." Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì thầm nghĩ.

"Vậy có yêu cầu gì nữa về thành viên cụ thể không?” Huyết Sắc Chiến Kỳ lại hỏi.

Vô Kỵ đáp: "Thành viên thì cũng không cần yêu cầu hà khắc gì, ngoài năm trăm người trở lên có thế mạnh về nhanh nhẹn thì cũng cần ít nhất hai trăm bốn mươi Cung thủ. Còn những nghề nghiệp khác thì có thể bố trí bình quân là được. À! Nên nhớ là không cần Võ sư."

Tốc độ của quái vật hang động Gió Lốc khá là nhanh, nên người chơi phải cam đoan có sức cơ động nhất định. Hơn nữa còn phải đối phó Phi Xà và BOSS cuối Angela, nên Cung thủ mới là người tấn công chính, cho nên phải có dư giả nghề nghiệp Cung thủ.

Lấy ít địch nhiều ở loại chiến đấu quy mô lớn này, từ trước đến nay chính là dài một tấc sẽ mạnh một tấc. Nghề nghiệp Đạo tặc có thể ẩn thân đánh lén, còn nghề nghiệp Võ sư... Có lẽ không cần đi theo làm gì cho thêm phiền.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment