Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 292 - Chương 289: Phương Thức Đóng Giữ Của Vô Kỵ

Trang 147# 1

 

 

 

Chương 289: Phương thức đóng giữ của Vô Kỵ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đẳng cấp của hơn hai nghìn người Liên Minh Huyết Sắc cũng nằm trong top đầu của thành Dư Huy, nên việc tìm tám trăm người chơi rất nhẹ nhõm.

Không bao lâu, thì đã chọn được tám trăm người chơi có thuộc tính cao nhất. Những người còn lại không có việc gì làm, rơi vào đường cùng, nên đành rời đi.

Tám trăm người được bố trí theo nghề nghiệp và đứng theo đội hình lần nữa.

Vô Kỵ gật đầu với vẻ hài lòng, nên hét lên: "Các phế vật!"

"Mẹ..." Nghe được câu nói này của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ suýt chút nữa ngã xuống đất. Đã nói rồi nhưng tên khốn này lại không chịu nghe, sao lại chế giễu tất cả mọi người nữa chứ.

Quả nhiên, sau khi Vô Kỵ chế giễu tất cả mọi người, thì ai nấy đều nổi trận lôi đình. Người chơi có tính tình nóng nảy, đã bàn bạc khi bảo vệ trụ sở, sẽ ném Vô Kỵ vào bầy rắn cho chúng xâu xé hắn.

Vô Kỵ lại cười nói: "Ta biết các ngươi nhìn ta không vừa mắt, nhưng lần này là lão đại của các ngươi bỏ tiền thuê ta đến làm tổng chỉ huy, nên các ngươi không thể làm gì ta."

"Xoạt xoạt!" Kênh chat của công hội Liên Minh Huyết Sắc đã ầm ĩ lên. Tất cả mọi người ở trong kênh chat đều kêu lên: "Lão đại! Tên khốn này nói thật hả?"

"Ăc... Là thật..." Huyết Sắc Chiến Kỳ lau mồ hôi. Đây chính là Vô Kỵ đang đùa với lửa. Một câu đã cổ vũ sĩ khí, chỉ có điều kẻ địch lại không phải là quái vật.

"Xem ta giết hắn..."

"Thêm ta nữa, thêm ta nữa!" Mọi người nhao nhao tỏ thái độ.

Trông thấy mọi người kích động như thế, Vô Kỵ bèn nói tiếp: "Ta biết trong lòng các ngươi muốn giết ta, nhưng nó cũng chả có tác dụng quái gì. Vẫn không thể thay đổi được sự thật các ngươi chính là phế vật

"Chó!" Mọi người hỗn loạn tưng bừng.

"Đừng kích động! Muốn ta từ bỏ chức vị này cũng không phải không có khả năng, trừ phi..."

"Trừ phi cái gì?" Tất cả mọi người không hẹn mà cùng lên tiếng. Đều là tinh anh được lựa ra trong hai nghìn người, nên ai cũng không muốn bị người khác xem là rác rưởi.

"Trừ phi các người giữ vững trận địa. Đương nhiên, đám phế vật như các ngươi không bảo vệ được thì mới hợp lý. Thế nên, dù có thất bại thì ta cũng không phải chịu trách nhiệm. Dù sao thì ta cũng đã lấy tiền rồi, không biết..." Vô Kỵ nói chuyện rất bỉ ổi, cuối cùng vẫn không quên chế giễu một câu.

Mọi người quát với vẻ vô cùng giận dữ: "Mẹ kiếp! Ngày hôm nay, ta sẽ bảo vệ trận địa này cho ngươi xem."

Trông thấy mọi người tỏ thái độ như vậy, cuối cùng Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng đã hiểu ra, hóa ra tên khốn Vô Kỵ này đang chơi trò khích tướng.

Ai cũng biết, nhiệt huyết là có thể truyền nhiễm, nhưng phép khích tướng nhìn có vẻ đơn giản vậy, bình thường sẽ không có hiệu quả với một người, nhưng lại có hiệu quả với một đám người, hơn nữa hiệu quả này sẽ rất rõ ràng.

Không đúng hả, người của Liên Minh Huyết Sắc ai cũng điên cuồng như vậy, sĩ khí bị đưa lên cao nhất. Không thể không nói, phân tích về lòng người của Vô Kỵ là rất chuẩn.

Cảm thấy hiệu quả đã đạt được, nên Vô Kỵ bèn cười nói với Huyết Sắc Chiến Kỳ: "Được rồi! Ngươi có thể đi nhận nhiệm vụ."

Huyết Sắc Chiến Kỳ nói với vẻ kính nể hiện lên từ đáy lòng: "Vô Kỵ lão đại! Có ngài thì ta cảm thấy rất yên tâm với nhiệm vụ lần này." Nói xong, Huyết Sắc Chiến Kỳ kéo Toàn Chân Giáo vào trong đội ngũ, đồng thời chuyển quyền chỉ huy cho Vô Kỵ.

Sau khi nhận nhiệm vụ ở phủ Thành chủ, hơn tám trăm người đi thẳng vào trong khe núi Độc Xà.

Giống như lúc Toàn Chân Giáo bảo vệ trận địa, vừa nhận được nhiệm vụ bảo vệ trụ sở, thì quái vật trong khe núi Độc Xà đã được bố trí lại. Lúc này, hàng nghìn quái vật loài rắn, bò lít nha lít nhít trên mặt đất, chờ nhiệm vụ bắt đầu.

Bản năng của nhân loại là hơi e ngại loại động vật máu lạnh. Tuy nói đang ở trong trò chơi, loài rắn chỉ là một chuỗi số liệu. Nhưng khi người chơi nhìn thấy hơn mấy nghìn mấy vạn con rắn, thì ai cũng cảm thấy da đầu run lên.

Có lẽ Vô Kỵ đã đoán trước được điều này, nên mới sử dụng phép kích tướng đối với đám người Liên Minh Huyết Sắc.

Trông thấy Vô Kỵ vừa nhìn bọn họ vừa cười đểu, thì sự căm thù của đám người chơi Liên Minh Huyết Sắc khi đối mặt với sợ hãi tâm lý này đã tan thành mây khói. Dù sao bây giờ đã bị người ta coi là phế vật, nếu lại hiện ra dáng vẻ nhút nhát sợ sệt nữa, thì sẽ bị người khác xem là đồ ăn hại?

Trông thấy thủ hạ của mình không quá bối rối, khi đối mặt với nhiều quái vật loài rắn như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ lại thầm khen Vô Kỵ chơi chiến thuật tâm lý rất tuyệt diệu.

Khe núi Độc Xà còn rộng hơn rất nhiều Lạc Nhật Hạp Cốc. Hơn nữa, địa thế của khe núi này giống như một quảng trường, hai đầu cũng không có loại địa hình như miệng hồ lô. Thế nên không thể dùng cách chơi gian lận giống như lần bảo vệ trụ sở trước kia của Toàn Chân Giáo.

Đám người Toàn Chân Giáo đi đầu, mang mọi người đi đến vị trí trung tâm nhất của khe núi Độc Xà.

Vô Kỵ xem bản đồ của Xuân Tường, rồi so sánh một chút. Sau đó, hắn chỉ vào một địa hình bằng phẳng rồi nói: "Trụ sở có thể xây dựng ở đây."

"Ở đó? Không dễ thủ..." Dù sao Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng là hội trưởng của một công hội lớn và đã chơi trò chơi nhiều năm như vậy. Hiển nhiên, hắn biết xây trụ sở công hội ở địa hình nào là tốt nhất.

Nếu như xây trụ sở nơi Vô Kỵ chỉ vào, thì toàn bộ công hội sẽ tứ cố vô thân và độ khó bảo vệ cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng Vô Kỵ đáp lại với vẻ lạnh lẽo: "Ngươi có biết có bao nhiêu quái vật ở đối diện hay không?"

"Bao nhiêu?"

"Ít nhất là ba mươi nghìn, hơn nữa còn có bốn con Boss dẫn đầu. Địa hình nơi này khá trống trải, nếu như thành lập trụ sở theo địa hình, thì quái vật chính diện sẽ tăng vọt. Ngươi có nắm chắc rằng, sẽ chống lại được ba mươi ngàn quái vật ở chính diện hay không?"

"Đương nhiên là không..." Huyết Sắc Chiến Kỳ lắc đầu. Tám trăm đối đầu với ba mươi nghìn... Số lượng cách biệt như vậy, chống đối chính diện chính là tự sát.

"Thế nên chúng ta mới phải tách nhỏ quái vật ra để tiêu diệt. Nếu xây trụ sở ở đây, thì ít nhất cũng có thể chia quái vật ra thành bốn đội. Do vậy, áp lực của tám trăm người chúng ta mới có thể giảm nhỏ một chút." Vô Kỵ vừa chỉ vào bản đồ vừa nói.

Vương Vũ nghe thấy câu nói của Vô Kỵ, cũng hỏi ở kênh chat của công hội: "Đúng thế không? Ta cảm thấy chia ba và chia bốn cũng không khác nhau lắm..."

Từ trước đến nay, Vương Vũ đều thích dùng thực lực vượt trội để chà đạp kẻ thù, thế nên tính cách khá táo bạo. Ba mặt và bốn phía đối với hắn cũng không khác nhau lắm.

Minh Đô lại cười hắc hắc, rồi nói: "Ngươi đừng nghe Vô Kỵ lảm nhảm lung tung, hắn nhất định cố ý. Sau này, nếu chúng ta đánh với Liên Minh Huyết Sắc, thì loại trụ sở tứ cố vô thân như Liên Minh Huyết Sắc mới dễ công khó thủ."

Không thể không nói, người có thói quen thích hại người như Minh Đô, cũng có đạo lý của mình.

Xuân Tường lại mở miệng: "Không! Loại địa hình này, bảo vệ bốn phía sẽ dễ thủ hơn so với bảo vệ từ ba phía.

Ký Ngạo nói với vẻ khinh thường: "Xuân huynh lại thích nói nhảm. Địa hình của khe núi Độc Xà là có hạn, thế nên bảo vệ bốn phía, thì diện tích tiếp xúc giữa chúng ta và quái vật là nửa hình tròn. Dẫn đến, diện tích tiếp xúc sẽ giảm đi một nửa, nhất định dễ thủ hơn so với ba phía.

Xuân Tường vừa cười vừa sờ đầu Ký Ngạo rồi đáp: "Ha ha! Không tệ, Ký Ngạo lại có tiến bộ, nhưng chưa tính toán hết."

Danh Kiếm Đạo Tuyết bèn cười nói: "Ồ! Hình như bây giờ ta mới hơi hiểu ra. Đây là Vô Kỵ muốn khiến quái vật biến thành Nhất Tự Trường Xà Trận."

Vô Kỵ quay đầu lại nhìn Danh Kiếm Đạo Tuyết, rồi gật đầu với vẻ mừng rỡ: "Đạo Tuyết ơi! So với mấy tên ngốc kia, thì ngươi chính là người ta coi trọng nhất trong Toàn Chân Giáo."

"Mẹ kiếp!" Mấy người Vương Vũ bị khinh bỉ nên giơ nắm đấm lên.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment