Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 293 - Chương 290: Bát Môn Trận

Trang 147# 2

 

 

 

Chương 290: Bát Môn Trận
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Đánh vây quanh là cách chiến đấu theo thói quen của quái vật ngốc nghếch trong trò chơi, khi chiếm ưu thế về số lượng.

Cho dù Trọng Sinh là game mô phỏng toàn diện, thì vẫn có một số quái nhỏ trí năng thấp không thoát khỏi cách thức này.

Cách đánh này giống như một con rắn, đầu và đuôi bị dính liền vào nhau, thế nên mới bị người chơi gọi đùa là Nhất Tự Trường Xà Trận.

Nhất Tự Trường Xà Trận là một trong những trận pháp lấy nhiều đánh ít của Trung Quốc, chú trọng lấy binh lực gấp mười lần bao vây tiêu diệt kẻ thù, quả nhiên rất gọn gàng.

Đương nhiên, phàm là trận pháp thì có biến hóa. Quái vật ở trong trò chơi chỉ hiểu theo một cách bản năng là một chữ "vây". Thế nên, Vô Kỵ mới tìm được cách đảo ngược tình thế.

Nên nhớ, số lượng của quái vật trong bảo vệ trụ sở là gấp gần bốn mươi lần người chơi. Gấp mười lần kẻ thù thì có thể bao vây, gấp bốn mươi lần trở lên thì càng không cần phải nói.

Tuy dáng người của Xà Quái rất nhỏ, nhưng chúng có hơn ba mươi nghìn con, có thể thừa sức vây quanh trụ sở mấy vòng. Nhưng số vòng có nhiều hơn nữa, thì mục tiêu tấn công có hiệu quả của Xà Quái cũng chỉ có cổng chính của trụ sở.

Trụ sở công hội có kết cấu là hình vuông. Tổng cộng có bốn cửa, hai bên là vách tường, nên không có hiệu quả khi tấn công. Nơi không có hiệu quả khi tấn công như vậy tổng cộng có bốn cái.

Theo lời Ký Ngạo, nếu trụ sở dựa vào địa hình vách núi, thì vòng vây của Xà Quái chỉ là một nửa hình tròn. Quái vật vây quanh ba cửa thành, thì vòng vây là 180 độ của trụ sở. Nếu như đi qua hai khu vực không có hiệu quả và chỉ còn lại bốn cửa chính, thì vòng vây của quái vật sẽ tăng lên gấp đôi, mà còn có bốn khu vực không có hiệu quả khi tấn công.

Như vậy, không chỉ giảm xuống mật độ của quái vật. Nếu so với vòng vây của quái vật khi bảo vệ ba mặt thì thấp hơn một nửa. Người chơi bảo vệ bốn phía, vẻn vẹn chỉ tăng lên một mặt, nhưng áp lực lại giảm xuống một nửa, thậm chỉ còn giảm xuống nhiều hơn.

Trong công hội lớn như Liên Minh Huyết Sắc không phải không có người thông mình, ví dụ như Huyết Sắc Phong Ngữ. Khi Vô Kỵ đưa ra vị trí của trụ sở ở chính giữa khe núi, thì chẳng mấy chốc hắn ta đã hiểu ra ý đồ của Vô Kỵ.

Huyết Sắc Chiến Kỳ không hiểu lắm, nhưng y có một ưu điểm duy nhất là nghe lời khuyên của người khác. Sau khi nghe Vô Kỵ bố trí như vậy, y không nói hai lời, đã xây trụ sở ở chính giữa khe núi Độc Xà.

Trụ sở đóng quân hoàn thành, thì hệ thống báo thời gian bảo vệ đếm ngược còn mười phút và đã bắt đầu đếm ngược.

Huyết Sắc Chiến Kỳ kiên quyết như vậy, khiến Vô Kỵ rất thưởng thức... Dù sao sống lâu ở nơi đầy lừa lọc như Toàn Chân Giáo, mà trông thấy người thành thật như vậy, làm cho Vô Kỵ cảm thấy người này vừa ngốc vừa đáng yêu.

Trông thấy Huyết Sắc Chiến Kỳ tín nhiệm mình như vậy, nên Vô Kỵ cũng không giấu làm của riêng, bèn chỉ huy người chơi chia làm tám đội, chia nhau bảo vệ bốn cửa thành.

Lấy tính tình thích chơi với lửa của Vô Kỵ, thì tám đội người chơi của Liên Minh Huyết Sắc, cũng không thể chơi kiểu xe tăng ở phía trước, trị liệu và tấn công ở phía sau như trước kia.

Mặc dù đám người Liên Minh Huyết Sắc không phục Vô Kỵ lắm, nhưng hắn ta là tổng chỉ huy, không nể mặt hắn ta, chính là không nể mặt Huyết Sắc Chiến Kỳ. Rơi vào đường cùng nên mọi người cũng đành phục tùng.

Dưới sự chỉ huy của Vô Kỵ, hai đội bảo vệ một cửa thành, đội hình được sắp xếp theo trận hình Song Chùy, tạo thành một trận hình chữ M bảo vệ lấy cửa thành.

Ngoài 240 cung thủ bị Vô Kỵ điểm danh, còn số lượng những nghề nghiệp khác thì được chia theo bình quân.

Theo kinh nghiệm đánh phụ bản, thì Huyết Sắc Chiến Kỳ chọn những nghề nghiệp có lợi cho đánh phụ bản.

Ví dụ như việc xếp Chiến sỹ khiên thuẫn đứng sau Kỵ sĩ trừng phạt, là do Huyết Sắc Chiến Kỳ học lỏm cách đánh của Vô Kỵ, phát huy hết đặc điểm tay dài của nghề nghiệp Kỵ sĩ trong đoàn chiến.

Cho nên, phía ngoài cùng của trận hình chữ M là một đám Chiến sĩ khiên thuẫn, tầng tiếp theo là Kỵ sĩ trừng phạt mang theo thương và ngựa, sau đó là khống chế và trị liệu, cuối cùng là đám Cung thủ dùng để tấn công là chủ yếu.

Hàm lượng kỹ thuật của trận hình chữ M cao hơn phương trận khá nhiều, nên khó tránh khỏi có chút lộn xộn khi sắp xếp.

Đám người chơi Liên Minh Huyết Sắc vốn nhìn Vô Kỵ không vừa mắt. Bây giờ, hành vi của Vô Kỵ giống như đang đùa với lửa, càng khiến bọn họ chế giễu và khinh bỉ.

Vô Kỵ là loại người không thích giải thích cho người khác. Còn đám gia súc Toàn Chân Giáo thích thêm dầu vào lửa kia, ngày bình thường cũng hay bị Vô Kỵ khinh bỉ, thế nên bây giờ cũng vui vẻ nhìn người khác nói lời cay độc với Vô Kỵ. Tên nào tên nấy đều ôm cánh tay xem trò vui.

Chỉ có những thành viên trung tâm của Liên Minh Huyết Sắc như Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ đã từng đánh phụ bản với Vô Kỵ, thì nhao nhao đứng ra trấn an đám người Liên Minh Huyết Sắc. Dù sao, sự mạnh mẽ của trận hình mà Vô Kỵ đã bày ra, thì người chơi bình thường là không thấy được, nhưng bọn họ đã được chứng kiến tận mắt.

"Vô Kỵ lão đại! Chỗ đứng này của ngươi là có ý gì, nó là gì?" Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi với vẻ tò mò.

"Bát Môn Trận!" Vô Kỵ nói một cách thản nhiên.

"Thật lợi hại!" Huyết Sắc Chiến Kỳ tán thưởng liên tục.

"Ồ? Ngươi có thể nhìn thấy điểm mạnh của trận pháp này?" Vô Kỷ hỏi Huyết Sắc Chiến Kỳ với vẻ ngạc nhiên.

Huyết Sắc Chiến Kỳ bị Vô Kỵ hỏi như vậy, thì mặt mày đỏ bừng: "Nhìn không ra! Nhưng nghe có vẻ rất trâu bò."

"Hazz..." Vô Kỵ thở một hơi thật dài, trên mặt cũng hiện ra vẻ cô đơn.

Vô Kỵ còn tưởng rằng Huyết Sắc Chiến Kỳ có thể nhìn hiểu trận pháp của mình. Ai ngờ con hàng ngày càng không bằng người ngoài nghề xem cho vui, nhiều lắm chỉ được tính tham gia náo nhiệt.

"Nó cũng chẳng lợi hại gì. Chẳng qua, Bát Môn Trận chỉ giống tên trận pháp của người xưa mà thôi, nhiều nhất xem như là một trận hình phòng ngự. Bát Môn Trận chân chính, chia làm tám phương vị, dù quái vật nơi này có nhiều gấp đôi thì cũng có thể vây lại được... Cả đời ta cũng chưa chắc lĩnh ngộ được sự tinh túy của người xưa..." Vô Kỵ vừa lắc đầu vừa nói với vẻ tiếc nuối.

Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe vậy thì ngây người, như lọt vào sương mù, cả người đều cảm thấy mơ hồ. Nhưng y vẫn có thể nghe ra từ lời nói của Vô Kỵ, là có một loại trận pháp có uy lực mạnh hơn, chỉ có điều Vô Kỵ không lĩnh ngộ được mà thôi.

Điều này khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ càng ngạc nhiên, hóa ra trên thế giới này còn có thứ huyền ảo như vậy... Chơi một trò chơi cũng phải có nhiều tri thức như vậy, xem ra trước kia mình chơi trò chơi chả có tác dụng gì.

Dưới sự trấn an và chỉ điểm của đám người Huyết Sắc Phong Ngữ, rốt cuộc trận hình đã đứng xong. Vô Kỵ còn cố ý xếp mấy người Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ vào trong từng đội ngũ, giữ chức chỉ huy. Những người chơi trung tâm này đều đã từng đánh trận Hình Chùy, nên rất quen thuộc với việc khống chế nó.

Đám người Liên Minh Huyết Sắc nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười. Đến bây giờ, bọn họ vẫn không hiểu có tác dụng gì khi đứng thế này.

Sau khi đứng xong trận hình, cách thời gian đếm ngược chỉ còn ba phút.

Tất cả người chơi Liên Minh Huyết Sắc nhìn thấy nhóm người Toàn Chân Giáo không những không đi vào trận hình, ngược lại ở phía sau đội ngũ, bắt đầu bất mãn, nhao nhao hỏi Vô Kỵ: "Chúng ta đứng thành trận pháp đối kháng quái vật, chẳng lẽ ngươi đứng nhìn ở phía sau?"

Người chơi Liên Minh Huyết Sắc đều biết Vô Kỵ là Huyết Sắc Chiến Kỳ bỏ tiền ra thuê, nên ai cũng không muốn tiêu tiền oan.

Vô Kỵ chỉ trả lời như không: "Đứng vững vị trí của mình là được, chúng ta tất nhiên có nhiệm vụ của mình."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment