Trang 153# 2
Chương 302: Bảo Vệ Kết Thúc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Dựa theo chỉ thị của Vô Kỵ, Huyết Sắc Chiến Kỳ mở cổng thành ra, Cung thủ Pháp sư và Thuật sĩ đã leo cả lên tường, tanker và Mục sư cũng đều rút xuống nấp sau cổng thành, hai người Vương Vũ và Dương Na cũng nhân lúc đám xà quái tập kết trở lại trong trụ sở.
Lúc này, đám xà quái cũng bắt đầu lần tấn công cuối cùng.
Lại giao thủ với đám xà quái lần nữa, đám người Huyết Sắc Liên Minh bỗng nhiên phát hiện, áp lực không hề lớn như tưởng tượng.
Bởi vì cửa lớn của trụ sở công hội rộng khoảng hai mươi mét, cự ly trước sau cũng tầm khoảng mười lăm mét, do đó hình thành một địa thế như cửa động, sau khi đám người rút về cửa động, cửa lớn trở thành một trạm kiểm soát bảo vệ, dễ thủ khó công.
Không có quá nhiều quái có thể tấn công trực diện với đám người Liên Minh Huyết Sắc, tuy sức tấn công của đám xà quái rất cao, nhưng dưới sự chỉ huy của Vô Kỵ, tất cả tanker chia thành ba đội, Chiến sĩ khiên thuẫn bốn mươi người một hàng, chèn chặt cổng thành lại, phía sau bố trí bốn mươi Kỵ sĩ trừng phạt phụ trợ tung kỹ năng, ba đội ngũ luân phiên kháng quái, dưới sự phụ trợ khống chế của Thuật sĩ phía trên tường thành, tạm thời vẫn có thể chống cự được.
Hai mươi ngàn xà quái cùng tấn công, trong con mắt của người khác có lẽ là thử thách cuối cùng, nhưng trong mắt những người chơi bảo vệ Liên Minh Huyết Sắc và Toàn Chân Giáo, đó chính là phúc lợi cuối cùng.
Quá nhiều xà quái kẹt lại trong phạm vị mấy chục mét với mật độ dày đặc đến nỗi khiến người ta không dám tưởng tượng, nghề nghiệp tung chiêu đứng trên tường thành cũng không cần nhắm chuẩn, nhắm mắt vứt ma pháp hay bắn cung xuống đều trúng.
Pháp thuật của Pháp sư trong phạm vi nhỏ có thể tấn công lan tỏa, Cung thủ cũng có một thuộc tính xuyên thấu, cho nên lúc này rõ ràng là kỹ năng tấn công mục tiêu đơn nhưng lại khiến người ta cảm nhận được khoái cảm tấn công diện rộng.
Đặc biệt là tên tấn công diện rộng như Minh Đô, lúc này cũng không thèm tranh quái với người khác nữa, mà phủ một tầng lửa lên tường thành, chơi vô cùng vui vẻ.
Kẻ tài cao gan lớn như Vương Vũ tất nhiên cũng không chịu trơ mắt nhìn người ta vớt kinh nghiệm, Vương Vũ và những người chơi nghề nghiệp đánh đơn trong Toàn Chân Giáo tổ đội thành một đội ngũ, dưới sự yểm hộ của Bao Tam và Doãn Lão Nhị, đội ngũ xông vào trong đàn xà quái chém giết tơi bời.
Va Chạm, Quần Trào, Toàn Phong Trảm, Lôi Đình Cước…, đám người tung ra một loạt kỹ năng, hoàn toàn không có kỹ xảo nào hết, kinh nghiệm lại cứ tăng ào ào, khiến tinh thần người ta sung sướng vô cùng.
Một tiếng trôi qua, cuộc thảm sát một phía cuối cùng cũng dần chấm dứt, Vương Vũ tăng lên cấp 27, những người khác của Toàn Chân Giáo cũng tăng đến cấp 25, Minh Đô là Pháp sư vớt được nhiều kinh nghiệm nhất, tăng một phát lên cấp 26, theo sát sau Vương Vũ và Dương Na, đứng vào top 3 bảng xếp hạng cấp bậc.
Ngoài số lượng lớn kinh nghiệm ra, đám xà quái còn để lại không ít trang bị, những trang bị này đều là trang bị Thanh Đồng, Bạch Ngân theo mùa, lại là trang bị có xuất xứ từ quái phụ bản, chất lượng cũng rất khá, đám người Liên Minh Huyết Sắc còn đang bận bảo vệ trụ sở không có thời gian đi nhặt, thế là lại được lợi cho nhóm người Toàn Chân Giáo đang chém giết trong đàn quái.
Túi của những người khác trong Toàn Chân Giáo không to như túi của Vương Vũ, dưới ánh mắt kinh ngạc của đám người Toàn Chân Giáo, Vương Vũ nhặt từng món trang bị lên như lẽ tất nhiên.
Cùng với sự ngã xuống của con quái cuối cùng, thông báo của hệ thống đúng hẹn vang lên.
[Thông báo: Liên Minh Huyết Sắc bảo vệ thành công trụ sở công hội, vinh quang của họ sẽ được ghi vào sử sách.]
Do không phải là bang hội đầu tiên bảo vệ trụ sở công hội thành công, hơn nữa Liên Minh Huyết Sắc còn có Toàn Chân Giáo giúp đỡ, bởi vậy không có thông báo thế giới, chỉ là thông báo toàn thành mà thôi.]
“Chúng ta… thành công thật rồi…”
Đám người Liên Minh Huyết Sắc không tham gia bảo vệ trụ sở nghe thấy hệ thống thông báo xong, ngơ ra một lúc lâu mới tỉnh hồn lại.
Quả thật họ không dám tin nữa, chỉ có gần tám trăm người, không ngờ lại bảo vệ trụ sở thành công thật.
Đám người chơi tham gia bảo vệ trụ sở lại nhảy nhót sung sướng, vui mừng không kiềm chế được... Nếu quay ngược thời gian trở về mấy tiếng trước, họ cũng không dám nghĩ mình có thể hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ trụ sở, nhưng rồi trụ sở lại được bảo vệ an toàn như thế.
Đương nhiên rồi, nguyên nhân chủ yếu của thành công này tuyệt đối không phải là vận may, mà là thực lực, là nhờ sự chỉ huy xuất sắc của Vô Kỵ, nhờ vào thực lực cao thâm khó đoán của đám người Toàn Chân Giáo này.
Ai có thể tưởng tượng được, cùng một số người, cùng một sự bố trí, chỉ dựa vào mình vị trí chiến đấu là có thể xoay chuyển cả cục diện trận chiến?
Ai lại có thể tưởng tượng được, một đội ngũ mười người lại có thể lôi kéo và giết chết BOSS trong vạn quân quái?
Đặc biệt là người chơi ở cửa chính, có lẽ họ vĩnh viễn sẽ không quên sự khủng bố khi Vương Vũ một mình đùa giỡn BOSS Ám Kim cấp 40 trong lòng bàn tay. Bóng dáng quỷ mị kia, thao tác xuất thần kia, khiến mỗi một người chơi xem thường Võ sư đều phải nhìn ra sự đáng sợ của nghề nghiệp này.
Lúc này đám người lại nhận được một dòng nhắc nhở của hệ thống: [Đoàn đội của bạn đã hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ trụ sở ẩn: “Vinh quang của tộc Ma Xà, lần tấn công cuối cùng”. Cấp bậc bang hội +1.]
Nhìn thấy dòng thông báo thứ hai của hệ thống, đám người Liên Minh Huyết Sắc lại bàn tán xôn xao.
Cấp bậc bang hội +1, có nghĩa là cấp bậc của Liên Minh Huyết Sắc đã tăng lên cấp 4, có thể dung nạp một nghìn người chơi, trong tất cả các bang hội có lẽ là kẻ đứng đầu.
Thấy dáng vẻ vui sướng của đám người chơi Liên Minh Huyết Sắc, mấy kẻ Toàn Chân Giáo cũng vui theo.
“Không khí tốt quá… Thật ra nhiều người cũng khá náo nhiệt.” Đám người không khỏi thở dài nói.
“Thế à, trẻ con não tàn thường hay vui…” Vô Kỵ lạnh nhạt liếc nhìn đám người Liên Minh Huyết Sắc đang vui vẻ.
Đám Toàn Chân Giáo nghe thế lập tức khinh bỉ nói: “Ông nội ngươi, ngươi không thể giống người bình thường chút được à?”
Vô Kỵ đảo mắt nói: “Nói cứ như đám quái thai các người là người bình thường không bằng, đúng không, tên nhóc võ học…” Vô Kỵ liếc nhìn Vương Vũ đang mắng hăng hái nhất.
Sắc mặt Vương Vũ trầm xuống, mọi người đều biến sắc mặt, vội vàng túm lấy Vô Kỵ nói: “Móa mi, mi nói chuyện chú ý chút coi, đừng có gây chiến nội bộ. Chúng ta đã có ý cướp đoạt chức hội trưởng công hội của ngươi từ lâu lắm rồi đấy!”
“Đúng thế, không khí tại Toàn Chân Giáo chúng ta kém như vậy, chính là bởi vì có một tên lão đại như ngươi đấy Vô Kỵ, ta nghĩ tên này có thể nghỉ hưu trước thời hạn được rồi, để lão tử lên thay vị trí của hắn, thế nào?” Minh Đô thấy mọi người đều chỉ trích Vô Kỵ, đổ thêm dầu vào lửa nói.
“Hự…” Mọi người lần lượt im lặng, Vương Vũ suy nghĩ một lúc mới nói: “Thôi đi, ta thấy Vô Kỵ vẫn thích hợp nhất…”
“Ngu ngốc…” Vô Kỵ giơ ngón giữa với mọi người.
“Ta giết ngươi!!”
Đúng lúc này, Huyết Sắc Chiến Kỳ vô cùng kích động chạy tới bên cạnh đám người Toàn Chân Giáo, nhìn thấy Vô Kỵ đang giơ ngón giữa với mấy người họ, sắc mặt hiện ra mấy vạch đen.
“Huyết Sắc lão đại, ngươi tới rồi..” Vô Kỵ chào hỏi bình thản.
“Ừm, tới rồi…” Huyết Sắc Chiến Kỳ trấn định lại: “Các ngươi đang làm gì vậy?”
“Một đám ngu ngốc ấy mà, đừng quan tâm đến họ…” Vô Kỵ nói.
“Hừ, không cần quan tâm thật chứ?” Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn đám người Toàn Chân Giáo sát khí đằng đằng rút vũ khí ra, nói.
Vô Kỵ quay đầu chỉ vào Huyết Sắc Chiến Kỳ nói với mọi người: “Các ngươi có cần tiền nữa không?”
“...” Đám người nghe thế ngơ ra, vội vàng thu vũ khí lại, nịnh nọt nói: “Vô Kỵ, thật ra ta cũng thấy ngươi làm lão đại là hợp nhất.”
“Đúng thế đúng thế!” Mọi người sôi nổi phụ họa.
“Được rồi, ok rồi đó…” Vô Kỵ nhún nhún vai với Huyết Sắc Chiến Kỳ, mồ hôi lạnh đã thấm ướt nội giáp của Huyết Sắc Chiến Kỳ.