Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 306 - Chương 303: Hạng Mục Lớn

Trang 154# 1

 

 

 

Chương 303: Hạng mục lớn
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




“Hôm nay, thật may mắn khi có các ngươi...” Huyết Sắc Chiến Kỳ nói với vẻ vô cùng cảm kích.

"Ừ! Cảm kích thì cảm kích, nhưng tiền thì không được thiếu một xu, nếu không thì đừng hòng sống mà rời khởi nơi này...” Vô Kỵ gật đầu rồi nói.

"Đương nhiên! Chuyện đó là chuyện đương nhiên...” Huyết Sắc Chiến Kỳ liên tục cam đoan.

Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng xem như đã đi nhiều biết nhiều. Nhưng chưa thấy một công hội nào động một tí là muốn làm thịt hội trưởng như công hội Toàn Chân Giáo này.

"Còn chuyện gì nữa không?" Vô Kỵ hỏi Huyết Sắc Chiến Kỳ.

Lúc này, mọi người đang ở nơi hoang dã, nếu như chỉ để trả tiền hay nói lời cảm ơn, thì về thành rồi vào quán rượu làm vài ly, khi đó thì không khí sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều, không cần phải đích thân chạy tới ngay lúc này. Hiển nhiên, Huyết Sắc Chiến Kỳ đang có ý đồ nào đó.

"Ta muốn thêm công hội hữu nghị với Toàn Chân Giáo các ngươi, không biết ý Vô Kỵ lão đại thế nào?"

Huyết Sắc Chiến Kỳ hỏi thăm ý kiến của Vô Kỵ.

Công hội hữu nghị là một lối chơi công hội trong game Trọng Sinh. Sau khi một trụ sở công hội bảo vệ thành công, thì có ba vị trí cho công hội hữu nghị.

Sau khi hai công hội được xác nhận là công hội hữu nghị, thì hai công hội đó sẽ được hưởng cấp bậc của công hội. Hơn nữa, hai công hội còn có thể cùng làm nhiệm vụ công hội với nhau, nên vô cùng thuận tiện.

"Công hội hữu nghị hả! Ngươi đã nghĩ kỹ chưa..." Vô Kỵ nói với Huyết Sắc Chiến Kỳ với vẻ không lạnh không nhạt. Trong giọng nói không có chút khao khát, nhưng cũng không có ý phản đối nào.

Đương nhiên, công hội hữu nghị không chỉ có phúc cùng hưởng, mà còn có nạn cùng chịu khi gặp chuyện không may. Công hội hữu nghị nhận được phúc lợi của công hội khác, đồng thời, nếu như một công hội bị công hội khác khiêu chiến, thì công hội hữu nghị phải hỗ trợ, nếu không sẽ bị tổn thất.

Vị trí của công hội hữu nghị là có hạn, nên không công hội nào chọn một công hội rác rưởi làm công hội hữu nghị. Hiển nhiên, một công hội nhỏ chỉ có mười mấy người như Toàn Chân Giáo, bình thường sẽ không có công hội nào xem trọng. Nếu chọn công hội hữu nghị với công hội có quy mô nhỏ thế này, trừ người đầu óc có vấn đề ra, còn người bình thường sẽ không ai làm như vậy.

Huyết Sắc Chiến Kỳ chọn kết minh với Toàn Chân Giáo, hiển nhiên không phải đầu óc của hắn ta có vấn đề, mà hắn ta có hiểu rõ nhất định về thực lực của Toàn Chân Giáo. Hắn ta biết nếu như bỏ lỡ cơ hội này, thì sau này sẽ không có cơ hội não nữa.

"Ta đã cân nhắc rất kỹ! Huynh đệ trong công hội của bọn ta đều ủng hộ quyết định này." Huyết Sắc Chiến Kỳ nói.

Tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của đám người Toàn Chân Giáo, nên chắc chắn trên dưới Liên Minh Huyết Sắc đều tâm phục khẩu phục với mười tên này.

Nhưng hiển nhiên Huyết Sắc Chiến Kỳ đã hiểu lầm, Vô Kỵ hỏi như vậy, nhất định không phải vì thực lực của công hội mình không mạnh. Nếu như đám người Liên Minh Huyết Sắc biết: Bọn họ kết minh với Toàn Chân Giáo, nhưng đám gia súc Toàn Chân Giáo này lại có kẻ thù khắp thiên hạ, thì cuộc sống sau này của Huyết Sắc Chiến Kỳ sẽ không dễ chịu.

Đối với việc này, Vô Kỵ tất nhiên sẽ không nói ra, mà trả lời một cách vui vẻ: "Nếu như Huyết Sắc lão đại có thành ý như vậy, mà bọn ta không đồng ý thì xem như không nể mặt ngài. Kết minh thì kết minh đi, mong sau này Huyết Sắc lão đại chiếu cố nhiều hơn."

"Chuyện này! Mong Vô Kỵ lão đại chiếu cố nhiều hơn mới đúng..." Huyết Sắc Chiến Kỳ có vẻ như vẫn chưa hiểu tình cảnh của mình.

Chương trình kết minh rất đơn giản. Giống như hai người kết bạn với nhau vậy. Hai hội trưởng kết bạn với nhau thì xong việc.

Kết làm công hội hữu nghị xong, Huyết Sắc Chiến Kỳ bèn nói với tất cả người của Toàn Chân Giáo: "Bọn ta muốn đi ăn mừng, các ngươi có đi cùng hay không?"

"Thôi! Các ngươi đi ăn mừng đi. Bọn ta còn có chuyện khác phải làm..." Mọi người nhao nhao lắc đầu.

Người của Toàn Chân Cháo hiểu rõ về vị trí của mình. Mình nhận tiền giải quyết phiền phức cho người khác, bây giờ, nhiệm vụ đã hoàn thành, còn nội bộ của người khác như thế nào, thì không phải là việc của mình.

Hơn nữa, công hội làm xong nhiệm vụ còn được khen thưởng. Đám gia súc Toàn Chân Giáo đã quen ăn cướp trang bị ngon của người khác, nên không có thói quen nhìn người khác nhận được trang bị ngon.

"Thế được rồi! Các ngươi đi trước đi. Hôm nào rảnh thì ta mời mọi người đi uống rượu." Huyết Sắc Chiến Kỳ không cảm thấy ngoài ý muốn khi đám người Toàn Chân Giáo từ chối, bèn nói vài câu xã giao rồi rời đi.

Huyết Sắc Chiến Kỳ chân trước vừa đi, thì đám người của Toàn Chân Giáo đã vây quanh Vô Kỵ, rồi nói nhao nhao: "Vô Kỵ! Ông nội mày, ra oai đủ rồi đấy, nhanh đưa tiền đây."

Vô Kỵ nói với vẻ khinh thường: "Gấp cái gì! Đi về rồi đưa không được hả? Các ngươi làm thế này có thấy mất mặt hay không..."

"Vậy còn chờ gì nữa? Mau đi về! Mau đi về." Minh Đô hét lên.

Truyền tống trận của công hội hữu nghị có liên kết với nhau. Mình đang ở công hội của đối phương, thì cũng có thể truyền tống về công hội của mình. Đám người Toàn Chân Giáo giẫm lên truyền tống trận, rồi truyền tống về phòng nghị sự của Toàn Chân Giáo.

"Tiền! Tiền! Tiền!"

Đám người Vương Vũ ngồi xuống rồi xoa tay, chờ Vô Kỵ chia trang bị và tiền bạc. Nhưng Vô Kỵ lại vừa cười vừa nói: "Ta có một hạng mục lớn, không biết các vị có hứng thú hay không?"

"Hạng mục? Hạng mục gì?" Mọi người nghe thế, bèn hỏi với vẻ buồn bực.

"Hạng mục có thể khiến tài sản của các ngươi tăng lên!" Vô Kỵ vừa cười tủm tỉm vừa nói.

""Đừng nói lung tung nữa! Chẳng lẽ đồng bạc trong trò chơi lại có giá trị hơn đồng vàng hay sao?" Minh Đô nói với vẻ khinh thường.

Vô Kỵ nói tiếp: "Không đùa với các ngươi nữa! Các ngươi có biết: Chỉ còn hai tuần nữa là trò chơi được đưa vào hoạt động chính thức hay không?"

"Biết rồi! Thế thì làm sao?" Minh Đô hỏi.

Xuân Tường trầm ngâm một lát rồi nói: "Sau khi được đưa vào hoạt động chính thức, thì sẽ mở ra chức năng đổi đồng vàng..."

"Đúng rồi! Vương Vũ gật đầu. Là một trong những thương nhân buôn bán đồng vàng lớn nhất, nên Vương Vũ và Danh Kiếm Đạo Tuyết đã thảo luận với nhau về chuyện này.

"Tỉ lệ bao nhiêu?" Vô Kỵ quay đầu lại hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết.

"Tỉ lệ quy đổi giữa Nhân Dân Tệ và đồng vàng là 100 so với 1. Hơn nữa, chỉ có thể quy đổi một chiều. Danh Kiếm Đạo Tuyết nói.

Chuyện đã được nói rõ ràng như vậy, đang ngồi đây đều là người thông minh nên không cần Vô Kỵ giải thích. Những người khác nghe mấy người Vương Vũ nói thế, thì mới kịp phản ứng.

Bây giờ, tỉ lệ quy đổi giữa Nhân Dân Tệ và đồng vàng là 950 so với 1. Sau khi trò chơi được đưa vào hoạt động chính thức, thì người chơi có thể dùng nhân dân tệ mua đồng vàng trong trò chơi ở trang web. Một trăm Nhân Dân Tệ mua được một đồng vàng. Nó rẻ hơn mười lần so với gửi bán bây giờ.

Kể từ đó, đồng vàng trong trò chơi nhất định sẽ bị giảm giá trị trên quy mô lớn. Có lẽ mua bán đồng vàng qua mạng chỉ cần 90 Nhân Dân Tệ là mua được một đồng vàng. Đến lúc đó, dù cho tích trữ bao nhiêu đồng vàng đi nữa, thì cũng sẽ biến thành một chuỗi số liệu.

Mẹ kiếp! Đây chính là khủng hoảng kinh tế do người của công ty game tạo ra, nhưng tất cả người chơi không có cách nào. Bởi vì trước đây, trên trang chủ đã đưa ra tỉ lệ quy đổi như vậy. Sở dĩ, đồng vàng có giá cao như vậy, là vì cung không đủ cầu gây nên. Cuối cùng, quyền giải thích cũng nằm trong tay của công ty game.

Hoặc nói theo cách khác là trò chơi không kiếm được tiền thì không phải là một trò chơi tốt.

Thấy mọi người đều đang suy nghĩ, nên Vô Kỵ bèn nhìn mọi người rồi nói: "Bây giờ thì tất cả mọi người hiểu rồi chứ. Nửa tháng nữa, sức mua của đồng vàng do mọi người khổ cực tích trữ đều sẽ hạ xuống mười lần... Thế nên bây giờ, người càng có tiền thì càng lỗ nặng.

Vô Kỵ nói đến đây, thì mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Vương Vũ.

Tên này là một đại gia có tài sản hơn hai mươi nghìn đồng vàng. Nếu trò chơi được đưa ra hoạt động chính thức, thì tài sản sẽ bị giảm đi mười lần, thế là 18 triệu Nhân Dân Tệ sẽ...

Ở niên đại này, 18 triệu có thể khiến hạng người không ôm chí lớn như Vương Vũ được sống nhàn nhã đến hết đời.

"Thế làm gì bây giờ?" Vương Vũ đã từng bị nghèo đói, nên biết không có tiền sẽ khổ như thế nào. Nghe nói số tiền mình vất vả kiếm được sắp đổ xuống sông xuống biển thì cũng hoảng hồn.

"Thế nên chỉ cần các ngươi nghe ta, thì có thể cam đoan tài sản của các ngươi sẽ không bị giảm đi, thậm chí còn có thể tăng lên." Vô Kỵ nở một nụ cười rất gian trá, trông như thằng bán hàng đa cấp.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment