Trang 177# 1
Chương 349: Nghề nghiệp khắc chế Võ sư nhất
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tiểu Tứ nghe vậy, cuống quít khuyên can: "Các người đừng có nghịch, nếu chúng ta đánh tới mức âm điểm thì mất mặt lắm..."
Tiểu Tứ đã đích thân trải nghiệm sự khủng bố của Vương Vũ, vả lại gã cũng hiểu rất rõ thực lực của đám bạn bè này của mình.
Thực lựa của mấy người bọn họ tuy có chênh lệch với nhau thật, lại không cách biệt quá nhiều, nhưng khi so với Vương Vũ thì bọn họ còn kém xa. Chiến đội chuyên nghiệp bị người ta đánh xuống âm điểm, nếu truyền ra ngoài, sau này khỏi cần xông pha giang hồ nữa.
Một Thích khách tên là Tiểu Ngũ trong chiến đội nói: "Sợ cái méo gì, hắn có trâu bò đến mấy cũng là Võ sư, ngươi chính là ngu ngốc trúng bẫy của hắn mà thôi, chứ thực lực thật sự của hắn chưa chắc đã mạnh hơn ngươi."
"Nhưng mà..." Tiểu Tứ muốn nói lại thôi, gã biết đám bạn bè này của gã đều là những kẻ có tính cách hiếu thắng, nếu gã nói những lời như Vương Vũ quá mạnh này nọ, không những khiến bọn họ dừng tay, trái lại còn khiến bọn họ hăng máu hơn.
"Được rồi, tùy các ngươi đấy..." Tiểu Tứ bất đắc dĩ nói.
Trong chốc lát đó, Vương Vũ lại đánh thắng thêm một trận. Vừa rời khỏi chiến trường, hắn đã nhận được lời mời thi đấu.
[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Tiểu Ngũ dựa vào hình thức tìm kiếm gửi lời khiêu chiến tới bạn, có nhận hay không?]
"Nhận!" Vương Vũ cũng chẳng thèm nhìn lời nhắc nhở trước mặt, trực tiếp bấm nhận luôn.
Vương Vũ lại tiến vào chiến trường, đây là một bản đồ trời đêm khá là tăm tối.
Là phe khiêu chiến, Tiểu Ngũ làm chủ chiến trường, có thể tự mình lựa chọn bản đồ. Tiểu Ngũ chơi nghề nghiệp Thích khách, đương nhiên phải tìm bản đồ nào có lợi cho mình rồi.
Trong bản đồ đêm tối, tầm nhìn của người chơi sẽ bị giảm đi, nhưng Thích khách là một nghề nghiệp đáng khinh thích chơi trong bóng tối, có một thiên phú độc đáo tên là Nhìn Trong Bóng Tối, nói cách khác, trong bản đồ này, tầm nhìn của Thích khách là không hề thay đổi...
Xem ra tuy Tiểu Ngũ coi thường nghề nghiệp Võ sư, nhưng vẫn khá cẩn thận khi đối đầu với cao thủ nổi tiếng là Vương Vũ.
Vừa tiến vào bản đồ này, Tiểu Ngũ lập tức vào trạng thái Tiềm Hành.
Bản đồ này không quá lớn, Tiểu Ngũ đi được vài bước đã thấy Vương Vũ đang đứng im không chút động đậy ở nơi đó, dường như đang ngẩn người.
"Đúng là tên Võ sư ngu ngốc!"
Tiểu Ngũ nhìn thấy Vương Vũ rồi thì thầm khinh bỉ: "Còn mẹ nó đệ nhất cao thủ cơ, không biết cách di chuyển nữa..."
Nghề nghiệp Thích khách trong game Trọng Sinh này khá là bá, nếu không có đạo cụ phản Tiềm Hành mà đi PK với Thích khách thì chẳng khác nào tự chịu thiệt, dần dà người chơi mò mẫm ra được một bộ đấu pháp để đối phó với Thích khách, đó chính là cách di chuyển.
Bởi vì Thích khách sẽ hiện hình khi chủ động tấn công, cho nên chỉ cần không ngừng di chuyển là sẽ có tỷ lệ nhất định tránh né được lần tấn công đầu tiên của Thích khách. Một Thích khách mà không có Tiềm Hành, chẳng phải chính là miếng thịt trên thớt gỗ sao?
Dĩ nhiên loại tỷ lệ này cũng không cao cho lắm, những cao thủ có năng lực phán đoán không tệ, khi địch sáng ta tối thì trừ phi là mấy tên ngu xuẩn, lần đầu tiên chắc chắn sẽ không đâm vào không khí. Tuy nói như vậy, nhưng nếu di chuyển thì chỉ có tỷ lệ không tránh được, còn đứng im thì chắc chắn là không thể tránh né, cho nên biện pháp ngu ngốc này cũng khá phổ biến.
Nếu đang đi trên đường mà thấy một người uốn éo vặn vẹo như đang nhảy múa, không phải là hắn ta ra ngoài quên uống thuốc, mà hắn đang PK với Thích khách...
Tiểu Ngũ mừng thầm, lặng lẽ vờn tới phía sau Vương Vũ, giơ con dao găm lên nhắm thẳng vào gáy Vương Vũ rồi đâm tới.
"Tạc Kích", một kỹ năng khống chế của nghề nghiệp Thích khách có thể khiến đối thủ bị choáng trong thời gian ngắn, bình thường khi Thích khách PK thì rất thích sử dụng chiêu này.
Đầu tiên đánh choáng đối phương đã, sau đó bình tĩnh tung các kỹ năng sát thương cao như Bối Thứ, Cắt Họng, lại thêm sát thương tăng cường từ Bối Kích của thích khách, cho dù nghề nghiệp tanker, gặp phải chuỗi liên kích này thì cũng ăn đủ.
Nhưng kế tiếp, Tiểu Ngũ ngơ ngác khi thấy Tạc Kích của hắn ta đâm hụt...
"Không phải chứ, di chuyển đúng lúc này? Quá trùng hợp rồi..." Tiểu Ngũ thầm than một tiếng, quay người định chạy, nhưng lại phát hiện cánh tay cầm dao găm của mình đang bị người ta bắt lấy.
Tiểu Ngũ quay người lại, chỉ thấy Vương Vũ đang cười tủm tỉm nhìn chằm chằm vào hắn ta...
"Hi..." Vương Vũ chào Tiểu Ngũ một tiếng, rồi lật tay trái túm Tiểu Ngũ tới trước người, tay phải giơ nắm đấm to đùng lên, đập thật mạnh vào mũi Tiểu Ngũ.
- 3489
Tiểu Ngũ là một Thích khách nên không có lượng máu nhiều như Tiểu Tứ, nên bị đập thành vệt sáng trắng ngay tại chỗ.
10 điểm vào tay, Vương Vũ thở dài một hơi: "Ít điểm tích lũy quá..."
Một nghìn điểm tích lũy mới đổi được một viên đá Dung Luyện, mà Vương Vũ thì đang cần hai viên, như vậy chính là hai nghìn điểm, chí ít phải đánh 200 trận thi đấu mới được... Thi đấu này lại không được điểm kinh nghiệm, không phải là đang lãng phí thời gian sao.
Một nơi khác, trong đại sảnh thi đấu, Tiểu Ngũ bị truyền tống ra.
Tiểu Ngũ bị cưỡng chế đưa ra khỏi chiến trường, cứ ngơ ngác như con gà gỗ ở nơi đó, vẫn còn duy trì tạo hình trước khi bị Vương Vũ đập chết.
Thấy cảnh tượng đó, Tiểu Tứ cười nói: "Thế nào? Ngươi cũng bị hắn giết trong một giây à?"
"Ờ..." Tiểu Ngũ đờ đẫn gật đầu, dường như vẫn chưa định thần được.
"Ôi mẹ ơi, không phải chứ... Làm sao hắn làm được vậy? Có kỹ năng phản Tiềm Hành à?" Những người khác nghe xong, lập tức kinh hãi thốt lên.
Ở trong chiến đội của bọn họ, Tiểu Ngũ không phải người có trang bị mạnh nhất, nhưng kỹ thuật PVP chắc chắn thuộc hàng tốt nhất, ngoài kỹ xảo thao tác kinh người ra, Tiểu Ngũ còn có cả ưu thế nghề nghiệp tuyệt đối.
Dù sao thuật Tiềm Hành của nghề nghiệp Thích khách vẫn là một thứ kỹ năng, phải nói là tuyệt đối khó giải quyết đối với mọi người ở giai đoạn hiện tại.
Đối phương chỉ là một Võ sư mà thôi, máu thì ít, phòng thủ cũng thấp, vuốt cho một bộ kỹ năng là chết ngay, làm sao có thể bị người ta giết ngược lại?
"Không biết, đòn đánh của ta còn chưa chạm vào người hắn thì hắn đột nhiên né tránh rồi, sau đó ta bị giết luôn..." Tiểu Ngũ mờ mịt nói... Đến lúc này hắn ta còn chưa hiểu mình chết như thế nào.
"Ta đã bảo người này không dễ chọc rồi mà..." Tiểu Tứ nói với vẻ sung sướng khi người ta gặp họa.
"Trùng hợp, chắc chắn là trùng hợp thôi!" Tiểu Ngũ cúi đầu, lẩm bẩm.
"..." Tiểu Tứ nhìn dáng vẻ này của Tiểu Ngũ, hoàn toàn cạn lời.
Lúc này, một Cung thủ đứng dậy, to giọng nói: "Được rồi, để ta xem hắn có năng lực gì..."
Vị Cung thủ này chính là đại ca của chiến đội bọn họ, tên là "Tiểu Nhất".
"Đại ca, thôi đừng..." Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ đều khuyên can: "Nếu thua thêm một ván nữa, chúng ta sẽ không ngóc đầu lên được..."
"Hừ!" Tiểu Nhất khinh thường nói: "Các ngươi ấy à, đều bị thua do khinh địch, một Võ sư mà thôi, không cho hắn đụng tới ta không phải là được sao, suy cho cùng Cung thủ mới là nghề nghiệp khắc chế Võ sư nhất."
Võ sư thật đáng thương, từ lúc game mở server tới nay, chẳng có nghề nghiệp nào hạ mình so sánh với Võ sư, đến giờ thì hay rồi, lại biến thành cọc tiêu để các nghề nghiệp so sánh nhau.
Nhưng Tiểu Nhất nói cũng không sai, nghề nghiệp Thích khách dù mạnh nhưng cũng chỉ là cận chiến, một khi hiện hình thì chính là dê chờ bị thịt. Cung thủ thì khác, trời sinh vốn đã nhanh nhẹn, lại thêm tay cũng dài nhất, ngoài lượng máu ít hơn nghề nghiệp Võ sư ra, thuộc tính nào của Cung thủ cũng hơn hẳn Võ sư.
Cho dù đánh không lại, không phải cứ chạy trốn là được sao? Tiểu Nhất nghĩ như thế đấy...