Trang 180# 2
Chương 356: Thần điện Lạc Nhật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Chưa gia nhập công hội?" Ngự Long Tiêu Dao giật mình kêu lên: "Sao có thể? Tin tức này của ngươi sẽ không sai chứ."
Bây giờ, chiến đội cấp cao từ trang bị trong trò chơi đến huấn luyện bên ngoài, đều tiêu tốn vô số tiền bạc, thế nên chiến đội nào cũng phải có một công ty lớn hay một công hội lớn nâng đỡ. Một người chơi tự do chưa gia nhập công hội lại có tỉ lệ thắng một trăm phần trăm, cái này là đang chém gió hay sao.
Ngự Long Ẩn nghe vậy, bèn nói với giọng không vui: "Sai con mắt! Ngươi đang chất vấn sự chuyên nghiệp của ta ư."
"Ặc! Không..." Ngự Long Tiêu Dao vội cười trừ: "Còn tin tức gì nữa không?"
"Còn cái gì nữa?" Ngự Long Ẩn hỏi lại.
"Tin tức cặn kẽ của Bảy Quả Việt Quất đó."
"Không có nữa! Đó chỉ là một người chơi Mục sư cấp 20 bình thường đến không thể bình thường hơn mà thôi..." Ngay sau đó, Ngự Long Ẩn nói: "Phi Điểu Vũ Tàng cũng chỉ là một Võ sĩ bình thường cấp 20."
"Chỉ có mấy tin tức này thôi sao?"
"Cũng chỉ có thế thôi..."
"Mẹ kiếp!" Ngự Long Tiêu Dao buồn bực, điều tra đi điều tra lại gần nửa ngày, ngoài điều tra ra nghề nghiệp và tên người chơi ra, chả điều tra ra được cái gì khác, điều tra thế này chả khác gì không điều tra.
Kỳ thật cũng không thể bảo Ngự Long Ẩn bất tài vô dụng, bởi vì hai người này chỉ là một người qua đường bình thường mà thôi, chẳng lẽ còn muốn điều tra ra tin tức chấn động gì?
"Những người chơi còn lại của chiến đội thì sao?" Ngự Long Tiêu Dao lại hỏi.
"Chuyện này không được rõ cho lắm, vì đội ngũ của bọn họ cũng không cố định, hơn nữa những người chơi mà chúng ta đã điều tra ra, cũng chỉ là người chơi của công hội nhỏ mà thôi... Thiếu người nên mới thành lập tổ đội, bọn ta đã phải tốn rất nhiều thời gian mới điều tra ra bọn họ." Ngự Long Ẩn nói với giọng trung thực.
"Chiến đội mới thành lập..." Nghe đến mấy chữ đó, Ngự Long Tiêu Dao càng cảm thấy tò mò về chiến đội Việt Quất này.
Hệ thống ghép đối thủ cho người chơi, cũng phải tính toán dựa theo chiến tích và điểm tích lũy. Một chiến đội đánh trăm trận trăm thắng như thế, chắc chắn không phải dựa vào vận may.
Hơn nữa, thành viên của chiến đội này cũng không cố định, giống như chiến đội mới thành lập. Chẳng lẽ hai người chơi này là cao thủ dân gian hay sao?
"Lão Lâm! Người đội 2 của chúng ta có cày điểm tích lũy ở Đấu Trường không?" Ngự Long Tiêu Dao quay đầu lại hỏi Ngự Long Sơn Lâm đang đứng ở bên cạnh.
"Có đấy..."
"Có thể giao lưu với đám người của chiến đội Việt Quất này không?"
"Điều này... Không ổn đâu." Ngự Long Sơn Lâm nói với vẻ khó khăn.
Chiến đội Việt Quất rêu rao thế nào đi nữa, cũng chỉ là một chiến đổi mới nổi tiếng.
Còn đội 2 Ngự Long của Quyền Ngự Thiên Hạ là một chiến đội chuyên nghiệp, có uy tín lâu năm trên bảng xếp hạng trong khu vực Trung Quốc. Nếu hệ thống ghép hai đội ngũ này lại với nhau, chỉ có thể nói đó là ý trời, nhưng nếu chủ động tìm đến cửa, chắc chắn sẽ bị người đời dèm pha là chèn ép người mới đấy.
Nghề của bọn họ, ngoài thành tích ra thì điều quan trọng nhất chính là danh dự.
Ngự Long Tiêu Dao nói: "Sợ cái gì! Không phải có mấy người mới đấy sao? Bảo bọn họ xây một đội mới là được chứ sao."
"Ồ! Ý kiến này rất tốt." Ngự Long Sơn Lâm nghe thế bèn nói với giọng vui vẻ.
"Ngươi đi bố trí đi..." Ta không tin một chiến đội toàn người mới lại có thể mạnh như vậy."
"Được rồi." Ngự Long Sơn Lâm lên tiếng, rồi đi bố trí nhân sự.
Người thông minh không chỉ có mình Ngự Long Tiêu Dao và không chỉ có mình công hội Quyền Ngự Thiên Hạ. Người của mấy chiến đội cấp cao khác cũng đứng ngồi không yên, ngoài chiến đội Phu Tử của Hạo Nhiên Minh và chiến đội Viêm Hoàng của Đế Quốc Cửu Châu ra, chiến đội Huyết Sắc của Liên Minh Huyết Sắc cũng ra một nhiệm vụ cho Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Đừng nhìn Huyết Sắc Chiến Kỳ là hội trưởng của công hội, nhưng thực lực lại không đủ, ngay cả đội 2 của Liên Minh Huyết Sắc cũng vào không được. Thế nên, hắn chỉ là bảo mẫu trước mặt mấy người chơi của chiến đội Huyết Sắc... Mấy vị này muốn Huyết Sắc Chiến Kỳ đi điều ra một chút, hiển nhiên Huyết Sắc Chiến Kỳ không thể không nghe.
Thế là Huyết Sắc Chiến Kỳ đành bỏ lại nghiệp lớn thăng cấp và khai hoang phó bản, rồi mang người đi vào Đấu Trường.
Ngày thứ ba, cũng chính là thời gian trò chơi phát hành chính thức, trò chơi Trọng Sinh phát hành không hạn chế số lượng, khiến cho hàng loạt người chơi vào game, người chơi online gấp mấy chục lần so với ngày bình thường. Theo thống kê của phía chính phủ, người chơi online ngày đầu tiên đã đạt đến con số một trăm ba mươi triệu.
Vương Vũ vừa vào game, đã bị cảnh tượng trong thành Dư Huy khiến cho sợ ngây người...
Trước đây, thành Dư Huy vẹn vẹn chỉ có mấy chục nghìn người chơi mà thôi, nên vô cùng rộng rãi, bây giờ đã trở nên vô cùng chen chúc, lít nha lít nhít đều là người chơi, đang không ngừng chạy ra ngoài thành, nhưng số lượng người chơi ở trong thành vẫn đang tăng lên.
Vương Vũ nhìn ra, đây đều là người chơi mới, bởi vì hình dáng của đại bộ phận những người chơi này đều không phải là nhân loại, mà là ba chủng tộc mới.
Hình dạng đặc biệt của ba chủng tộc này rất dễ nhận ra.
Thú nhân có răng nanh, cả người xanh mơn mởn, mặc da thú, thô kệch và vô cùng uy vũ.
Tộc Tinh Linh có một đôi tai vừa dài vừa nhọn, quần áo nhẹ nhàng, hơi giống như cô gái nhỏ bé.
Tộc Thánh Vũ hình dạng khá giống nhân loại, điểm khác biệt duy nhất chính là trên đầu người của tộc Thành Vũ đều là lông chim... Quần áo lấy màu trắng làm chủ.
Người chơi của ba chủng tộc này đều mang đồ tân thủ cấp 10, nhìn đông rồi lại nhìn tây với vẻ tò mò, hầu như không nhìn ra được hình bóng của người chơi nhân loại.
Dù sao nhân loại cũng là một chủng tộc bình thường nhất, người chơi mới đã thua cấp người chơi lâu năm rất nhiều, hiển nhiên thiên phú không thể yếu được.
Vừa mới đăng nhập, Vương Vũ đã nhận được tin nhắn của Vô Kỵ, nói là chờ hắn ở quán rượu.
Vương Vũ vất vả lắm mới đi đến được cửa quán rượu, các cao thủ của Toàn Chân Giáo đã đến đông đủ, Vương Vũ vừa lau mồ hôi vừa hỏi Vô Kỵ: "Sao những người chơi mới này lại là cấp 10?"
Nên biết rằng, Vương Vũ khó khăn lắm mới bò được từ cấp 1 lên cấp 10.
Vô Kỵ trả lời: "Ngươi chưa vào trang web hả? Công ty game muốn thu nhỏ lại chênh lệch giữa người chơi già dặn kinh nghiệm với người chơi mới, tài khoản sau khi phát hành chính thức, làm xong nhiệm vụ ở tân thủ thôn thì sẽ lên cấp 10..."
"Chẳng trách..." Vương Vũ nhìn thoáng qua cảnh tượng ngoài quán rượu với vẻ sợ hãi, rồi nhìn mọi người và hỏi: "Tìm ta có chuyện gì?" Ta còn đang bận cày điểm tích lũy của Đấu Trường!"
"Bây giờ, người cấp mấy rồi?" Vô Kỵ hỏi.
"Cấp 28 thôi..." Vương Vũ trả lời. Lần trước Vương Vũ tiêu diệt thần May Mắn, hắn đã công kích sau cùng, kiếm được một nửa kinh nghiệm, thế nên cấp bậc tăng lên đến cấp 28.
Vô Kỵ nói với giọng giận Vương Vũ không có lý tưởng: "Bây giờ, ngay cả lão Ngư cũng đã là cấp 28 ngươi có biết không, Đấu Trường chơi thì chơi vừa vừa thôi, ngươi vẫn còn phải... Thăng cấp là chuyện quan trọng nhất có biết không?"
"Đúng thế! Chuẩn con mẹ nó rồi." Những người khác cũng nhao nhao phụ họa.
Nếu bọn họ có bản lĩnh như Vương Vũ, chắc có lẽ đã lên cấp 30.
"Ặc... Thật có lỗi! Ta..." Vương Vũ nghe thế, hơi sững sờ, sau đó cúi đầu, nghĩ thầm: “Không khí hôm này có gì đó là lạ. Ngày xưa, đám gia súc này ước gì mình không thăng cấp, để bọn họ vượt qua được, sao hôm nay lại lạ thế nhỉ..."
"Ngươi cày phụ bản thần điện Lạc Nhật chưa?" Vô Kỵ hỏi tiếp.
"Thần điện Lạc Nhật sao?" Vương Vũ vừa gãi đầu vừa nói: "Cũng chưa cày... Đây không phải là kịch bản của cấp 25 sao? Hay ngày trước, ta thấy các ngươi đều đang bận làm nhiệm vụ trận doanh, nên ta không đánh. Sau đó, ta liền đi cày điểm tích lũy của Đấu Trường."
"Ha ha! Chúng ta đang bàn kế hoạch cày phụ bản này. Ngưu huynh! Cho mấy huynh đệ đi cùng nhé..." Vô Kỵ đột nhiên vừa cười vừa nói.
Vương Vũ xạm mặt lại, mấy tên khốn này chờ hắn ở đây mà. Vương Vũ cho rằng mấy tên gia súc này quan tâm đến cấp bậc của mình... Xem ra, mình vẫn chưa hiểu hết về đám gia súc này.