Trang 213# 1
Chương 423: Phòng làm việc Hiểu Băng chó cùng rứt dậu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Thành Lũy Cứ Điểm!"
Nhìn thấy đạo cụ ở trong tay Vô Kỵ, trong nháy mắt đám người Vương Vũ biết Vô Kỵ định làm gì.
Thành Lũy Cứ Điểm, đồ chơi này và phương thuốcphối phương dược tề cao cấp đều là một trong những đạo cụ quý giá nhất ở trong trò chơi.
Hơn nữa, đồ chơi này không giống phương thuốcphối phương dược tề cao cấp, đến giai đoạn cuối của trò chơi sẽ bị giảm giá trị, dù trò chơi đến giai đoạn nào, giá trị của Thành Lũy Cứ Điểm chỉ cao hơn chứ không thấp.
Điều quan trọng nhất chính là, dược tề là vật tiêu hao của tất cả người chơi, tài chính sẽ kiếm về một cách chậm rãi, nhưng Thành Lũy Cứ Điểm lại sử dụng cho quần thể.
Hơn nữa, mấy công hội lớn không bao giờ thiếu tiền, tuyệt đối sẽ giải quyết tài chính khẩn cấp cho Toàn Chân Giáo.
"Ngươi định bán nó cho ai?" Xuân Tường hỏi.
Nếu như muốn bán thì bảo vật trân quý như Thành Lũy Cứ Điểm sẽ không lo không có người mua, mấu chốt là giá tiền có đạt đến giá trị của vật này hay không.
Đương nhiên, ném vào đấu giá hội của hệ thống, từ trên lý luận là biện pháp tốt, nhưng đấu giá hội lại hạn thế thời gian, từ khi bắt đầu đến khi kết thúc ít nhất cũng mất 48 tiếng.
Hơn nữa, đấu giá hội của hệ thống khác với đấu giá hội bình thường, đấu giá hội của hệ thống chính là ném hàng vào đó, người chơi tự do kêu giá ở trong thời gian quy định, mà người chơi rất ranh ma, nhìn thấy hàng ngon sẽ không kêu giá, chuyên chờ đến giây cuối cùng, (Tác giả: cChắc hắn có không ít người đã chơi như vậy). Đến lúc đó, vật này bán với giá rẻ mạt thì nguy to.
"Liên Minh Huyết Sắc!" Vô Kỵ cười nói.
"Liên Minh Huyết Sắc? Huyết Sắc Chiến Kỳ ra giá cao hơn người khác hay sao?" Xuân Tường hỏi với vẻ nghi ngờ.
Có câu nói: Giá hàng phải so với ba nhà. Toàn bộ trò chơi có mấy trăm chủ thành chính, công hội nhiều vô số, công hội lớn có trụ sở cũng hơn trăm nhà, chỉ xác định một công hội, giá cả nhất định sẽ sai lệch.
"Nhất định mua với giá cao hơn!"
"Tại sao?"
"Bởi vì trụ sở của Liên Minh Huyết Sắc là trụ sở trung cấp." Vô Kỵ trả lời.
"Thì ra thế!" Xuân Tường bỗng nhiên hiểu ra.
Bây giờ, đại đa số trụ sở công hội đều là trụ sở cấp thấp, Thành Lũy Cứ Điểm có thể tăng trụ sở công hội lên hai cấp, các công hội khác đều tăng trụ sở lên cao cấp, chỉ có mình trụ sở của Liên Minh Huyết Sắc sau khi tăng lên sẽ là thôn trang.
Thăng cấp trụ sở giống với thăng cấp công hội, càng về sau càng khó, tăng trụ sở lên cao cấp so với tăng lên cấp thôn trang, tốn thời gian và tinh lực khác nhau rất lớn.
"Điều quan trọng là Liên Minh Huyết Sắc là công hội hữu nghịĩ của chúng ta, có đồ tốt không báo cho bọn họ thì không được, chuyện này coi như đôi bên cùng có lợi." Vô Kỵ nói.
"Ừm! Ta đồng ý." Vương Vũ giơ tay biểu thị đồng ý.
Vương Vũ là người có ơn sẽ báo đáp, mặc dù Huyết Sắc Chiến Kỳ có vẻ trẻ trâu, nhưng khi Toàn Chân Giáo gặp nạn lại tỏ thái độ đầu tiên, có thể thấy được người này đáng giá kết giao, cho dù Huyết Sắc Chiến Kỳ nói những lời kia chỉ để thu mua lòng người, nhưng hắn rất may mắn, hắn đã thu mua được Vương Vũ.
Từ trước đến nay, người của Toàn Chân Giáo đều tản mạn, ba người có quyết sách là Vương Vũ, Vô Kỵ và Xuân Tường đã quyết đdịnh như vậy, những người khác cũng không phản đối.
Huyết Sắc Chiến Kỳ là người trượng nghĩa, trải qua một phen thương thảo với Vô Kỵ, cuối cùng Huyết Sắc Chiến Kỳ đã đưa ra một cái giá mà Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc đều rất hài lòng.
Sau khi hệ thống thông báo Liên Minh Huyết Sắc thành lập thôn trang đầu tiên ở trong trò chơi và được ghi tên vào sử sách, dược tề cao cấp của Toàn Chân Giáo cũng đã được Vương Vũ bày lên quầy ở tiệm tạp hóa.
Chi phí điều chế của dược tề cao cấp không lớn hơn chi phí điều chế của dược tề trung cấp là bao, cộng thêm phòng làm việc Hiểu Băng giảm xuống giá cả của nguyên liệu xuống, thế nên tiệm tạp hóa bán ra dược tề cao cấp chỉ cao hơn một chút so với dược tề trung cấp của phòng làm việc Hiểu Băng.
Tỉ lệ khôi phục lập tức của dược tề trung cấp là 30%, còn tỉ lệ khôi phục lập tức của dược tề cao cấp là 60%, giá cả của cả hai không chênh lệch bao nhiêu, nhưng thuộc tính lại chênh lệch gấp đôi, hiển nhiên nếu so sánh giá cả thì không cần nói cũng biết.
Lợi ích luôn là vũ khí sắc bén nhất khiến kẻ gây chuyện phải ngậm miệng lại, dược tề cao cấp vừa lên quầy, bài post cái gọi là thương nhân có lòng dạ hiểm độc của phòng làm việc Hiểu Băng, trừ clone nick ảo của bọn họ ra, đã không ai để ý đến, lời đồn cũng tự sụp đổ.
Tiệm tạp hóa vẫn là tiệm tạp hóa của trước kia, nhưng mấy ngày này thì khác, ban đầu tiệm tạp hóa của phòng làm việc Hiểu Băng đang rất hot, nhưng bây giờ trừ một số người chơi mới ra, cũng chỉ có thể giăng lưới bắt chim như trước.
Đối mặt với cảnh tượng như vậy, ông chủ Lý Hiểu Băng của phòng làm việc Hiểu Băng phát cáu.
"Các ngươi nói cửa hàng kiếm tiền, nhưng mấy ngày này, tiền lời của chúng ta lại không bằng tiền thuê cửa hàng. Ai có thể nói cho ta đã xảy ra chuyện gì?"
Trong văn phòng của Lý Hiểu Băng, các thủ lĩnh của phòng làm việc Hiểu Băng mặt xám như tro.
"Lão Ngũ! Người ra chủ ý này là ngươi, ngươi giải thích cho ta nghe xem." Lý Hiểu Băng nhìn chằm chằm vào lão Ngũ rồi nói.
Lý Hiểu Băng là một thương nhân và là người lãnh đạo của đoàn đội, đương nhiên không vì chút tiền thuê đó mà nổi giận với nhân viên, nhưng lần này gã ông ta sợ thật.
Lý Hiểu Băng đã đổ hết tiền vào nghề dược tề, đối mặt với Vô Kỵ làm khó dễ, gã ông ta nhìn thấu nhẹ nhõm, rồi bố trí một cái bẫy để Toàn Chân Giáo nhảy vào. Gã vốn cho rằng đối thủ sẽ bị đánh chết, ai ngờ chưa đến ba ngày, tình hình lại nghịch chuyển hoàn toàn.
Người đang sợ sẽ rất dễ phát điên, Lý Hiểu Băng cũng không ngoại lệ.
Lão Ngũ khóc không ra nước mắt, nói: "Ta không ngờ bọn họ lại kiếm được dược tề cao cấp."
Đến nay, lão Ngũ vẫn không dám tin dược tề cao cấp lại xuất hiện ở giai đoạn này.
"Dược tề cao cấp! Hừ!" Lý Hiểu Băng hừ một tiếng lạnh như băng, rồi nói: "Ngươi có biết bọn họ đang làm gì không?"
"Không biết!" Lão Ngũ quản lý nhiều chuyện làm ăn như vậy, bận tối mày tối mặt, khi gã ý thức được nhóm người Toàn Chân Giáo của thành Dư Huy đột kích ngược, đã là chuyện của sáng hôm nay.
"Bọn họ đang thu mua hàng loạt nguyên liệu." Lý Hiểu Băng cắn răng nói.
"Ồ!" Không chỉ lão Ngũ, mà những người khác trong văn phòng cũng kinh ngạc, rồi toát ra mồ hôi lạnh.
"Bọn họ lấy tiền đâu ra để mua nguyên liệu?"
"Sao có thể? Mất nhiều tiền như vậy còn dám cạnh tranh với chúng ta hay sao?"
Trong văn phòng vang lên âm thanh bàn tán xì xào của mọi người.
Theo đạo lý mà nói, phàm một người đổ hết tiền xuống sông xuống biển, sẽ không ra tay tiếp, ai ngờ đám dân cờ bạc Toàn Chân Giáo này không chỉ dừng lại, mà còn dám cắn lại, muốn cùng chết với phòng làm việc Hiểu Băng.
Nhưng nghĩ lại cũng không khó để lý giải, người ta có thể chế tác dược tề cao cấp, khá tự tin khi buông tay cùng chết.
"Vậy chúng ta làm gì bây giờ?" Lão Ngũ hỏi với giọng nơm nớp lo sợ.
Trong trận đọ sức này, phòng làm việc Hiểu Băng chỉ khống chế được giá cả của thị trường nguyên liệu, cuối cùng đánh bất ngờ lộ ra lá bài tẩy dược tề trung cấp, mới đánh tan được Toàn Chân Giáo.
Nếu Toàn Chân Giáo muốn lật bàn, phải đầu tư rất nhiều tiền, đầu tư nhiều hơn phòng làm việc Hiểu Băng, khống chế được giá cả của thị trường nguyên liệu, nếu như đầu tư không đủ thì đầu tư vào bao nhiêu cũng mất bấy nhiêu.
Nhưng hôm nay, Toàn Chân Giáo có dược tề cao cấp làm át chủ bài, không sợ giá cả tăng lên, hơn nữa còn lộ ra vẻ muốn cùng chết, nếu như không thể tìm được hàng hóa có giá trị ngang giá, tất cả tài chính đầu tư vào một tháng này của phòng làm việc Hiểu Băng sẽ phó mặc cho trời, nhưng dược tề sư có thể điều chế dược tề cao cấp, nào có nhiều như vậy.
Lý Hiểu Băng cắn răng rồi nói: "Người chết ta sống."