Trang 223# 1
Chương 443: Xoay chuyển tình thế, hăng hái chiến đấu tới cùng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Giết hắn!"
Liệt Hỏa Chiến Tôn làm gì phải loại người ngu ngốc khi phe mình đang có nhiều người như vậy mà lại đi một chọi một với kẻ địch. Gã thấy Vương Vũ nhảy xuống khỏi máy ném đá, lập tức lên kênh chat chỉ huy người chơi xung quanh lao tới bao vây Vương Vũ.
Khi Vương Vũ vừa đáp xuống đất, hắn lập tức nhận ra sát ý của đám người xung quanh, đang định tung người né tránh, đột nhiên hắn cảm thấy chân mềm nhũn đi, cả người trầm xuống.
"Ồ? Pháp thuật hỗn hợp?"
Vương Vũ khiếp sợ, không khỏi nhìn qua Phong Vân Đột Biến đang giơ pháp trượng ở cách đó không xa một cái, cái tên trông rất bình thường này lại theo nghề nghiệp hệ pháp thuật hỗn hợp giống như Minh Đô.
Khác với pháp thuật hỗn hợp lôi hỏa của Minh Đô, pháp thuật của Phong Vân Đột Biến là hỗn hợp băng và thổ. Ma pháp hai hệ lôi hỏa khi hỗn hợp xong sẽ khiến uy lực ma pháp tăng vọt, còn hỗn hợp hai hệ băng và thổ thì có thể diễn sinh ra một thuộc tính đầm lầy độc đáo.
Sát thương của đầm lầy tuy không mạnh bằng lôi hỏa, nhưng về hiệu quả khống chế và phòng ngự thì nó hơn xa những nghề nghiệp khác, cho dù so sánh với nghề nghiệp Thuật sĩ thì cũng không thua kém là bao.
Ví dụ như chiêu "Lưu Chiểu Chi Hà" mà Phong Vân Đột Biến đang sử dụng lúc này có thể tạo ra hiệu quả băng hàn làm giảm tốc độ 40%, đồng thời còn chồng cả hiệu quả đầm lầy giảm tốc độ 40%, tổng cộng bị giảm tốc độ 80% như vậy đã đủ đế khiến một Cung thủ nhanh nhẹn biến thành ốc sên rồi.
"Ghê đấy, còn nhận ra pháp thuật hỗn hợp." Phong Vân Đột Biến hô lên với đôi chút bất ngờ, tuy nghề nghiệp hệ pháp hỗn hợp không phải là những nghề nghiệp ẩn mang tính duy nhất, nhưng cũng rất là hiếm thấy, người chơi bình thường mà nhận ra được nó coi như là rất có kiến thức rồi.
"Có kiến thức nhưng chưa chắc có thực lực cao, hạ hắn cho ta!"
Phong Vân Đột Biến lại ra lệnh cho những người xung quanh.
Phong Vân Đột Biến còn chưa dứt lời, Liệt Hỏa Chiến Tôn và bốn tên Chiến sĩ đứng gần Vương Vũ nhất và cũng tấn công hắn trước nhất đã tung chiêu tấn công, mắt thấy sắp đánh lên người Vương Vũ.
Lúc này Vương Vũ đang bị lún xuống đầm lầy, không kịp né tránh, bèn đổi vũ khí trong tay thành đan thủ kiếm, hắn rung cổ tay, khiến trường kiếm giũ ra một loạt ánh kiếm.
"A..."
Đám người Liệt Hỏa Chiến Tôn đồng loạt thét lên, có ba người bị Vương Vũ đâm thành ánh sáng trắng ngay tại chỗ, đòn tấn công của hai người khác cũng bị cưỡng chế cắt ngang, kêu la thảm thiết ngồi xổm xuống đất.
"Đệt!" Phong Vân Đột Biến bị một kiếm này của Vương Vũ làm cho kinh hãi tới mức hồn vía suýt văng ra khỏi cơ thể.
Ban nãy Vương Vũ ra tay cực kỳ nhanh, từ bên ngoài nhìn vào thì như là một kiếm, thậm chí Phong Vân Đột Biến còn không thấy rõ Vương Vũ ra kiếm như nào. Nhưng năm người vây công Vương Vũ, trên đầu bọn họ đều nảy lên hai chỉ số sát thương trông rất bắt mắt.
Nói cách khác, trong nháy mắt vừa rồi Vương Vũ đã đâm ra liên tục mười kiếm...
Đây là số lượng đáng sợ tới mức nào.
Nhất là uy lực của mười kiếm này càng làm cho Phong Vân Đột Biến phải khiếp sợ.
Mặt của Liệt Hỏa Chiến Tôn bị đâm hai kiếm, một người khác thì bị kiếm của Vương Vũ chọc đúng vào giữa trán và một kiếm khác đâm vào mũi. Hai người dầu gì cũng là Chiến sĩ, không bị đâm trúng nơi yếu hại nên chỉ bị đâm cho còn sót lại chút máu. Về phần ba người kia, cả ba đều bị Vương Vũ đâm trúng mắt, trực tiếp giết trong một giây.
Phong Vân Đột Biến không ngu ngốc, đương nhiên thấy mười kiếm này của Vương Vũ đều đâm thẳng vào mắt của đối thủ. Ở trong game này không có cảm giác sâu sắc, cũng không tạo ra hình ảnh máu me be bét, nhưng cái cảm giác mô phỏng rất chân thật khi bị người ta đâm thủng vào mắt tuyệt đối có thể tạo ra bóng ma không thể xóa nhà trong lòng người khác.
Chỉ một giây mà ba người hi sinh, hai người bị thương, thủ đoạn ra tay tàn nhẫn và hung ác, khiến người ta phải rợn người, tên đáng sợ này thật sự chỉ là một Võ sư thôi sao?
Trái ngược với sự khiếp sợ của Phong Vân Đột Biến, Vương Vũ thì lại khá là không hài lòng về một kiếm này của chính hắn.
Chiêu kiếm pháp này có tên là "Thôi Xán Đoạt Mục", là dựa trên nền tảng vung kiếm, khiến cổ tay rung lên để tạo thành biểu hiện là một giây mười kiếm, đây là một kiếm pháp khá là mang tính kỹ thuật. Nếu như ở ngoài đời thật, Vương Vũ chắc chắn mười kiếm đều trúng vào mắt, ai ngờ vào game này hắn lại thất bại hẳn bốn kiếm...
Xem ra thuộc tính nhanh nhẹn trong trò chơi vẫn có đôi chút ảnh hưởng tới tốc độ ra đòn.
Vương Vũ lắc đầu thở dài một hơi, lúc này mũi tên và ma pháp của người chơi công hội Phong Vân đã phóng tới trước mắt hắn.
Mắt thấy Vương Vũ sẽ bị hàng loạt mũi tên và ma pháp chôn vùi, thì hắn chợt mỉm cười, rồi cơ thể hắn chợt lún xuống, khiến toàn thân chui vào đầm lầy dưới chân, thoải mái tránh né được lớp tấn công kia.
"Cái này..." Phong Vân Đột Biến thấy Vương Vũ biến mất, lại há hốc mồm trố mắt nhìn. Ngay sau đó, Vương Vũ chui ra ngay trước người Phong Vân Đột Biến, giơ tay tóm lấy cổ của hắn ta.
Chờ khi hai tên Chiến sĩ lao tới cách bản thân không xa, Vương Vũ lại hạ thấp trọng tâm xuống, rồi đột ngột rút đao ra khỏi vỏ. Một vòng ánh đao xuất hiện xung quanh người Vương Vũ, rồi từng đóa sáng trắng phát sáng lên xung quanh hắn.
Không chỉ hai tên Chiến sĩ trong trạng thái bật Va Chạm và Phong Vân Đột Biến bị ánh đao giết ngay tức thì, Đạo tặc trong Tiềm Hành cũng bị chém chết một mảng lớn ngay tại chỗ.
Người chơi của công hội Phong Vân rất là đông, cho nên sau khi chém ra một chỗ hổng, Vương Vũ không dám ngơi nghỉ chút nào, lập tức lăn vòng dưới đất ra mấy mét, sau đó lướt người ra khỏi phạm vi tầm bắn của Cung thủ, chạy hai ba bước tới chân vách núi, với tay bám lên vách núi rồi bò lên trong ánh mắt trợn tròn khiếp sợ của vô số người.
Lần quấy rối này của Vương Vũ không những đã phá hủy máy ném đá của công hội Phong Vân, mà còn giam chân một bộ phận nghề nghiệp xếp hàng sau của công hội này, làm cho áp lực của mấy người trong trụ sở Toàn Chân Giáo lập tức giảm xuống.
Cùng lúc đó, trong trụ sở của Toàn Chân Giáo, Bao Tam và Doãn Lão Nhị đã hồi sinh, lại kết hợp với ác ma của Xuân Tường tạo thành tuyến phòng ngự, dưới sự áp chế từ các bình đạo cụ của mấy cô gái và hỏa lực của Minh Đô và Dương Na, bọn họ lại cướp được quyền kiểm soát "Cứ điểm quan trọng".
"Còn hai phút nữa!" Vô Kỵ nhìn đồng hồ, thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta có thể chờ được tới lúc đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ tới giúp."
"Thật vậy hả? Bọn họ đừng có lại lôi xe bắn đá ra nữa nhé, bình đạo cụ đều bị chúng ta sử dụng hết rồi... Không còn hơi sức đâu chống đỡ thêm đợt tấn công nữa." Mọi người đều khinh bỉ Vô Kỵ.
Ban nãy Vô Kỵ nói là có thể ổn thỏa chống đỡ được 10 phút, kết quả cản chưa được bao lâu, Phong Vân người ta lập tức kéo luôn đạo cụ BUG là máy bắn đá ra, suýt nữa thì khiến cả đám Toàn Chân Giáo bị tiêu diệt sạch sẽ, đến bây giờ chỉ nhớ tới bọn họ vẫn còn thấy sợ hãi.
Vương Vũ ở một bên khác của chiến trường thì khinh thường nói: "Sợ gì chứ, nếu có loại đồ vật đó, ta lại đi phá hủy chúng một lần nữa là được."
Mọi người: "..."
Meo meo, so với bên đó có đòn sát thủ không khác gì BUG, bên mình cũng có kẻ đâu thua kém gì.
Đã không bị máy bắn đá quấy rối, việc chiến đấu sau đó trở nên thuận lợi hơn rất nhiều. Ác ma mà Xuân Tường vừa triệu hồi ra tuy không mạnh bằng đại ác ma cấp 25, nhưng trong lối vào nhỏ hẹp này, có kỹ thuật trị liệu thần hồ của Vô Kỵ và các đòn đánh mạnh mẽ của hai Thích khách khác, phòng tuyến của Doãn Lão Nhị và Bao Tam rất là vững chắc.
Thời gian trôi đi từng giây một. Hai phút nhanh chóng qua đi.
Hai Chiến sĩ rốt cuộc đã chống đỡ tới phút cuối cùng.
[Hệ thống nhắc nhở: Đồng minh của hai phe chuẩn bị gia nhập chiến trường. Mười, chín, tám... ba, hai, một.]