Trang 222# 2
Chương 442: Đại sát khí vs Đại sát khí
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Đây là gì vậy?”
Minh Đô ngạc nhiên khi nhìn thấy một đống chai bình màu xanh màu đỏ còn có màu đen.
Mã Lỵ đáp: “Dược tề!” Mã Lỵ mở thuộc tính của dược tề ra.
Hỏa Diễm dược tề (dược tề)
Hiệu quả: Uống vào giải trừ hiệu quả đóng băng, ném mạnh tạo thành sát thương hỏa diễm phạm vi nhỏ (sát thương hỏa diễm mỗi giây giảm 1% HP dựa theo mức cao nhất, duy trì 5 giây).
Hàn Băng dược tề (dược tề)
Hiệu quả: Uống vào giải trừ hiệu quả bị đốt, ném mạnh tạo thành hiệu quả kỹ năng Băng Sương Tân Tinh, trong phạm vi kỹ năng tạo thành hiệu quả đóng băng cố định, sát thương 150 điểm, giảm tốc 50%, thời gian duy trì 20 giây.
Cuồng Bạo dược tề (dược tề)
Hiệu quả: Uống hoặc ném mạnh đều sẽ tạo nên hiệu quả Cuồng Bạo, lực công kích tăng 80%, lực phòng ngự trở về con số 0, còn mang theo trạng thái "Hỗn loạn", ngẫu nhiên công kích một mục tiêu bên trong tầm mắt (địch bạn không phân), thời gian duy trì 30 giây.
“Mấy thứ này... Mẹ nó, đây không phải bình đạo cụ của Kẻ dánh cắp sao?”
Kẻ đánh cắp là nghề nghiệp của Thần trộm thuộc hệ Đạo tặc sau khi thăng cấp, thuật Tiềm Hành được gia tăng rất lớn, còn am hiểu về việc dùng đủ loại bình đạo cụ và kỹ năng hạ độc để tấn công đối thủ, tuy phương thức công kích khác với nghề Tiềm phục giả của Cung thủ nhưng kết quả lại như nhau, hai nghề này hay bị người chơi trong Trọng Sinh nhạo báng là “Cặp đôi bỉ ổi”.
Bình đạo cụ của Kẻ đánh cắp là một điểm đặc sắc của nghề nghiệp này, có thể tấn công lại có thể khống chế, khá là thú vị, do chiến đấu có thể biến tấu đa dạng cho nên được gọi là Gánh xiếc tặc.
Tuy nghề Gánh xiếc tặc này dễ đạt được, nhưng rất khó thông thạo, bởi vì trên thanh kỹ năng Gánh xiếc tặc kỹ năng bình đạo cụ là thuộc cấp 40, không chỉ như thế, kỹ năng này còn cần người chơi tự đi làm nhiệm vụ thu hoạch bản vẽ kỹ năng, cho nên số Gánh xiếc tặc kiên trì đến cuối cùng khá ít, vậy mà không ngờ các cô gái lại đạt được kỹ năng này.
Tiểu Y gật đầu nói: “Đúng vậy, lúc chuyển chức cấp 10 ta nhận được một nhiệm vụ ẩn, nên đạt được kỹ năng như này, trước kia vẫn luôn không có vật liệu để làm, sau này đại tỷ chế tạo dược tề có vật liệu dư dả, ta đã lấy của chị ấy làm một chút, vẫn cất trong nhà kho, các huynh đều chưa từng thấy sao?”
“Chưa từng...” Xuân Tường và Minh Đô cùng nhau lắc đầu, số lần hai con hàng này quay về trụ sở công hội đều không nhiều, chớ nói chi là đến nhà kho tham quan.
Mã Lỵ nói với vẻ vui mừng: “Còn may đại tỷ bảo thứ này là đạo cụ ăn tiền dựa theo giá thị trường, cho nên chúng ta không bán, nếu không hôm nay các huynh cũng không thấy được đâu.”
Trong thời gian Toàn Chân Giáo nói chuyện, người chơi của công hội Phong Vân lại xông đến ngoài cửa trụ sở.
Mã Lỵ nói: “Bọn chúng lại xông đến rồi, mỗi người lấy thêm mấy bình, nhanh ném vào chúng nó đi!”
“Ừ!” Các cô gái đáp lời, tất cả nhao nhao cầm mấy chai bình trên mặt đất ném xuống một cách điên cuồng.
Vốn dĩ thực lực của các cô gái không tốt, cách ném chai bình cũng hết sức thô sơ, ném bình đạo cụ lung tung một cách vụng về, hai người Minh Đô và Xuân Tường thấy vậy chỉ biết tặc lưỡi. Nếu không phải không gian ở cửa chính trụ sở không được lớn, người của công hội Phong Vân không có không gian để né, phải chen chúc chật chội, thì cách ném của các cô có thể nện vào người bọn chúng mới là lạ.
“Tỷ tỷ à, các ngươi ném như vậy khiến ta rất đau lòng đó...” Minh Đô nói một cách thương tiếc.
“Vãi thật... Các nàng phải ném vào người bọn da giòn ít máu đấy, bình Hàn Băng ném ngay cái đám ở cửa trụ sở, bình Cuồng Bạo thì ném lên đầu bọn Chiến sĩ ấy... Còn có, đừng ném về phía bên cạnh, con mẹ nó thật là lãng phí mà.”
Hai người Minh Đô và Xuân Tường vừa nói, vừa tay nắm tay dạy các cô gái ném bình, hình ảnh cực kỳ tươi đẹp. Hai tên Vô Kỵ cùng với Ký Ngạo thấy hai kẻ kia chơi đùa như vậy, hai mắt đỏ bừng mắng: “Móa nó, hai con cầm thú!”
Uy lực của bình đạo cụ đúng là không bao phủ được trong không gian nhỏ hẹp này.
Dưới sự chỉ huy của hai đại cao thủ Xuân Tường và Minh Đô, sức mạnh của bình đạo cụ được phát huy tối đa, bình Hàn Băng ngăn cửa trụ sở lại. Nhất là hiệu quả hỗn loạn của bình Cuồng Bạo, tạo ra công kích lớn nhất cho phe đối diện, tuy rằng Chiến sĩ bị hỗn loạn vẫn có thể dùng bình thường, nhưng lực công kích bên mình tăng lên 80%, cũng tạo thành phiền toái không nhỏ đối với trận hình phe địch.
Cửa trụ sở lại bị chặn lại.
Nhìn thấy cảnh tượng trước cửa trụ sở Toàn Chân Giáo, Liệt Hỏa Chiến Tôn giận dữ: “Máy ném đá, đập bể lầu quan sát cho ta!”
Sở dĩ ngay từ đầu Liệt Hỏa Chiến Tôn không tấn công lầu quan sát, là do lầu quan sát thuộc loại kiến trúc công hội, độ bền vững của nó vẫn khá cao, mà độ bền đó ít nhất có thể chống đỡ chừng ba lần tấn công của máy ném đá....
Cho nên không phải bất đắc dĩ lắm, Liệt Hỏa Chiến Tôn cũng không có ý định lãng phí đạn pháo vào cái lầu đó. Chỉ là thủ đoạn của mấy tên trơ trẽn trên lầu quan sát nhiều vô số kể, đã hoàn toàn chọc giận Liệt Hỏa Chiến Tôn.
Người chơi khống chế máy ném đã nhận được chỉ thị, luống cuống tay chân nâng tảng đá to trên mặt đất chuyển lên máy ném đá, ngay lúc đó trên khe núi cách đó không xa có một bóng dáng tung người nhảy xuống.
Lúc bóng người kia sắp rơi xuống đất, đột nhiên lóe lên, trực tiếp bay đến phía trên máy ném đá.
Người đến chính là Vương Vũ.
Vương Vũ từ trên trơi nhảy xuống dọa cho mọi người xung quanh máy ném đá giật nảy mình, Liệt Hỏa Chiến Tôn tức giận nói: “Muốn làm màu à, ngươi thuộc nhóm nào? Tiền thưởng tháng này không muốn nữa phải không, mau chạy qua một bên chơi đi!”
Bất kể như thế nào thì người chơi của công hội Phong Vân cũng không ngờ rằng, Vương Vũ vốn nên bị chặn trong trụ sở, vì cái gì lại đột nhiên xông vào trong này, cho nên Liệt Hỏa Chiến Tôn xem Vương Vũ như người phe mình.
Nghe thấy lời Liệt Hỏa Chiến Tôn nói, Vương Vũ hơi ngây người, hắn cười nói: “Ngươi ngu à!”
Vừa dứt lời, Vương Vũ rút đao Càn Khôn ra, chém lên dây thừng bên hông máy ném đá.
“Phựt phựt...”
Dây thừng bị chặt một nhát, hệ thống nhắc nhở: [Máy ném đá hư tổn 10%.]
“Con mẹ nó, ngươi làm cái quái gì thế? Ngươi tên là gì?” Liệt Hỏa Chiến Tôn thấy Vương Vũ chém máy ném đá, nhất thời giận dữ, gã lấy Song Thủ Kiếm ra lập tức đi về phía Vương Vũ. Đoán chừng lúc này Liệt Hỏa Chiến Tôn cũng đã quên mất việc, Vương Vũ chửi gã là đồ ngu ngốc.
Phong Vũ Đột Biến ngẩng đầu nhìn thoáng qua ngực Vương Vũ, gã hoảng hốt giữ chặt Liệt Hỏa Chiến Tôn: “Cẩn thận đó, hắn là người của Toàn Chân Giáo!”
“Toàn Chân Giáo?” Liệt Hỏa Chiến Tôn kinh ngạc nhìn Vương Vũ.
“Đúng vậy, ta tên là Thiết Ngưu!” Vương Vũ vừa nói vừa không coi ai ra gì lại chém một đao, máy ném đá hư tổn 20%...
“Ngươi... Làm sao ngươi tới đây được?” Liệt Hỏa Chiến Tôn hoảng sợ hỏi.
Hiện tại chỗ cửa vào khe núi đều toàn là người, ngay cả Thích khách có Tiềm Hành cũng không chạy đến đây được, chứ đừng nói tới cái nghề nghiệp nửa vô dụng như Võ sư? Liệt Hỏa Chiến Tôn cũng không dám nghĩ rằng Vương Vũ bò lên vách đá để tới đây.
“Thì chạy tới thôi...” Vương Vũ lầm bầm, một cước đá gãy một thanh bên hông máy ném đá, máy ném đá hư tổn 35%...
“Trời ạ, con mẹ ngươi, mau làm thịt hắn cho ta!” Nhìn thấy khoảng thời gian nói mấy câu, máy ném đá đã bị phá hủy 35%, Liệt Hỏa Chiến Tôn cũng không hơi sức tò mò nữa rồi, gã rống to chỉ huy người chơi gần đấy tiến lên công kích Vương Vũ.
Người chơi khiêng đá đều là Chiến sĩ có sức lực vô cùng mạnh mẽ, sau khi bọn họ nghe được hiệu lệnh, rút trường kiếm ra ngay lập tức đánh về phía Vương Vũ, Phong Vân Đột Biến cũng ngưng tụ một cây Băng Thương ném qua.
Vương Vũ thấy đòn công kích của đối phương, hắn cười ha hả, không chút hoang mang tung người nhảy lên, bắt lấy một cây xà chính phía trên máy ném đá, hai tay khẽ kéo, sau đó khẽ trở mình, cả người Vương Vũ ngồi trên xà chính.
Mà đòn tấn công đánh hụt của các Chiến sĩ cùng với Phong Vân Đột Biến, toàn bộ đánh lên máy ném đá....
Hệ thống nhắc nhở: [Máy ném đá hư tổn 75%... Không thể sử dụng.]
“Ta...” Thấy cảnh tượng như vậy, Liệt Hỏa Chiến Tôn suýt nữa trào máu.
“Con mẹ nó ngươi có dám xuống đây hay không? Phân cao thấp với ta một phen?” Liệt Hỏa Chiến Tôn giận dữ chỉ vào Vương Vũ mà gào lên.
Việc tạo ra máy ném đá này cũng không dễ dàng gì, với khả năng kinh tế của công hội Phong Vân cũng chỉ làm ra được một nhóm như vậy, trong vài phút đã bị Vương Vũ làm hư, Liệt Hỏa Chiến Tôn sao có thể không nổi điên được.
“Được thôi, ngươi rất can đảm đó!” Vương Vũ cười ha hả, vung đao chém đứt xà chính phía trên máy ném đá, hắn nhẹ nhàng tung người nhảy xuống.
[Máy ném đá hư tổn 95%... Sắp hư tổn hoàn toàn.]