Trang 226# 2
Chương 450: Việc này giao hết cho em
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Anh hai, nghe nói anh có mối làm ăn lớn hả?"
Yêu Nghiệt Hoành Hành gửi tin nhắn đến, Vương Vũ mở cửa sổ chat, cách xa đến vạn dặm cũng có thể cảm giác được khí thế vội vàng gấp gáp của Yêu Nghiệt Hoành Hành.
"Làm sao ngươi biết được?" Vương Vũ buồn bực hỏi.
Toàn Chân Giáo và phòng làm việc Hiểu Băng công khai chống đối nhau, là chuyện mới xảy ra trong hai ngày nay, ở trong game Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành rất ít khi liên lạc, cho nên hắn cũng không nói với Yêu Nghiệt Hoành Hành.
Yêu Nghiệt Hoành Hành nói: "Ngay từ khi bắt đầu đã thấy người ta kêu gào ầm ĩ trên diễn đàn rồi, em mãi mới hiểu rõ được, có điều nghe đàn em nói, phòng làm việc Hiểu Băng liên hợp với rất nhiều phòng làm việc khác, tình thế bắt buộc phải hợp tác với các anh."
"Hả, bọn họ không tìm ngươi sao?" Vương Vũ lại hỏi, Tung Hoành Thiên Hạ chắc chắn là thế lực lớn nhất trong các phòng làm việc, vậy mà Lý Hiểu Băng không tìm đến Yêu Nghiệt Hoành Hành.
"Phòng làm việc của em quá lớn, gã mới không dám tìm đến em đấy, thế nào, chẳng lẽ anh và gã đàm phán xong xuôi hết rồi sao? Hợp tác với gã không bằng hợp tác với em đâu, nước phù sa không chảy ruộng ngoài..." Yêu Nghiệt Hoành Hành bla bla nói.
Vương Vũ không nói gì, hóa ra thằng nhóc này đến nói chuyện làm ăn với mình.
"Hợp tác cái beep, đám khốn kiếp kia bắt cóc chị dâu ngươi để uy hiếp ta, ta đang không biết đối phó bọn chúng như thế nào đây, làm sao hợp tác với gã được chứ."
"..."
Bên phía Yêu Nghiệt Hoành Hành ngừng lại một lúc, sau đó không thể tin tưởng nổi nhắc lại lần nữa: "Phòng làm việc Hiểu Băng bắt cóc chị dâu em?"
"Đúng thế, đang nhốt trong trụ sở công hội Mộ Quang ở thành Thiên Phong kia kìa." Nói đến đây Vương Vũ có chút vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Không phải thằng ranh ngươi chém gió với ta là dưới tay ngươi có hơn mấy trăm nghìn đàn em đó sao? Cho ta mượn mấy người đi san bằng phòng làm việc Hiểu Băng đi."
Vương Vũ cũng đã từng bị người của Tung Hoành Thiên Hạ bao vây, cũng biết dưới tay Yêu Nghiệt Hoành Hành có không ít người, có điều trong tiềm thức từ trước đến giờ Vương Vũ chưa từng nghĩ đến chuyện có một ngày mình sẽ nhờ thằng nhóc bị mình bắt nạt từ nhỏ đến lớn này giúp đỡ, cho nên nhất thời cũng không nghĩ đến chuyện này, nhưng nếu Yêu Nghiệt Hoành Hành đã tìm đến cửa, thì không thể dễ dàng bỏ qua cho nó được rồi.
"Mẹ nó, đám rác rưởi này, bây giờ anh đang ở đâu?" Yêu Nghiệt Hoành Hành hỏi Vương Vũ.
"Quán rượu của thành Dư Huy."
"Anh đợi đấy, em đây lập tức đi tới."
"Á..." Vương Vũ ngây ra một lúc mới nói: "Có một mình ngươi đến thì được cái tích sự gì."
"Nói linh tinh ít thôi! Đợi em ở đấy!"
Vương Vũ: "..." Thằng nhóc này thật sự là đôi cánh cứng cáp rồi, còn dám nói chuyện với mình như vậy.
Nhìn thấy biểu cảm kia của Vương Vũ, Vô Kỵ cười híp mắt hỏi: "Tìm được người chuyên nghiệp rồi hả?"
"Hả, ừ..." Vương Vũ gật gật đầu.
Đối với Toàn Chân Giáo mà nói, Yêu Nghiệt Hoành Hành quả thật cũng coi như là người chuyên nghiệp.
"Dẫn theo bao nhiêu người đến?" Vô Kỵ lại hỏi.
"Không biết..." Vương Vũ lắc lắc đầu.
Vô Kỵ lầm bầm lầu lầu nói: "Hy vọng có thể dẫn theo nhiều người một chút."
Mười phút sau, Yêu Nghiệt Hoành Hành hấp tấp chạy đến quán rượu.
"Lão đại, anh nói đi, việc này phải xử lý như thế nào?" Yêu Nghiệt Hoành Hành vừa ngồi xuống đã đi thẳng vào vấn đề hỏi ngay.
Vương Vũ còn chưa kịp nói năng gì, Vô Kỵ giành trước cười híp mắt hỏi: "Lão đại Yêu Nghiệt, trước tiên nói một chút xem ngươi dẫn theo bao nhiêu người?"
"Đàn em của ta có rất ít thời gian, cho nên ta cho ngừng mọi hoạt động của quặng mỏ, một trăm nghìn người có đủ không?" Yêu Nghiệt Hoành Hành hỏi.
"Một trăm nghìn? Bà mẹ nó!" Ngay cả Vương Vũ và Vô Kỵ là loại người thường xuyên được nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng, cũng không nhịn được sợ hãi trước sự hào phóng của Yêu Nghiệt Hoành Hành.
"Không đủ thì ta gọi những người đang làm việc ở những công hội khác ngừng hết công việc lại, gọi hết tất cả đến đây." Yêu Nghiệt Hoành Hành lại nói tiếp.
Khi Tung Hoành Thiên Hạ vừa bước vào game, đã có mấy chục nghìn thành viên, một trận chiếm đóng khu vực khai khoáng của phần lớn thành chính, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng vì vậy mà kiếm được một món lớn, chính thức trở thành phòng làm việc có quy mô lớn nhất trong giới game.
Sau đó việc kinh doanh của Yêu Nghiệt Hoành Hành càng ngày càng phát triển, ngoại trừ công hội dược tề không có nhân tài chuyên nghiệp ra, châu báu, áo giáp, tài liệu và tất cả ngành kinh doanh phụ trợ, cũng đều có liên quan.
Nhất là khoáng sản là nghề chính, hôm nay ba trăm thành chính đều bị người của Tung Hoành Thiên Hạ lũng đoạn, sau khi game chính thức bước vào hoạt động, rất nhiều người chơi cuồn cuộn tràn vào, quy mô của Tung Hoành Thiên Hạ trực tiếp mở rộng đến hai trăm nghìn người.
Thời đại mà số lượng người chơi của mỗi công hội phần lớn dừng ở khoảng một nghìn như bây giờ, một công hội hai trăm nghìn người tuyệt đối là không ai địch nổi, cao thủ có trâu bò hơn nữa mà phải đối mặt với quái vật khổng lồ như vậy, cũng phải học xem cái gì gọi là khiêm tốn.
Vô Kỵ vội vàng nói: "Đủ rồi, đủ rồi."
Đồng thời Vô Kỵ thầm sợ hãi thán phục, tên Yêu Nghiệt Hoành Hành này cũng quá khí phách rồi, năm đó Tam Sát Trang mới có mấy chục ngàn người, cũng đã là công hội lớn trong ngành công nghiệp rồi. Còn tên này tuổi còn quá trẻ, vậy mà làm ra được cửa hàng rộng lớn như thế, xem ra gia đình Vương Vũ không hề nghèo đến đáng thương như lời hắn nói.
Vương Vũ nghe thấy lời nói của Yêu Nghiệt Hoành Hành, cũng bị dọa cho vô cùng sợ hãi, Vương Vũ vẫn tự cho là tương đối hiểu rõ anh em nhà mình, thằng nhóc Yêu Nghiệt Hoành Hành này từ nhỏ đã thích khoe khoang khoác lác, cho nên khi nó nói với Vương Vũ mình có đến mấy trăm nghìn đàn em, Vương Vũ cũng không cho là chuyện gì to tát, ai ngờ thằng nhóc này thật sự tạo ra được công hội lớn như vậy.
"Thật sự là trưởng thành rồi..." Vương Vũ nhìn Yêu Nghiệt Hoành Hành lại nhìn chính mình một chút, đột nhiên cảm thấy hình như mình kém hơn em trai chút gì đó rồi.
"Công hội nhỏ kia ở dãy Thiên Phong của thành Thiên Phong, tọa độ là... Chúng ta..." Vương Vũ đang định nói với Yêu Nghiệt Hoành Hành xem phải đánh trận này như thế nào.
Yêu Nghiệt Hoành Hành khoát tay áo, hào phóng nói: "Anh không cần bảo em phải đánh như thế nào, chỉ cần nói cho em biết phải đánh ai, đánh cho gã biến thành như thế nào là được."
"Đánh phòng làm việc Hiểu Băng, đánh cho gã không dám lăn lộn trong game nữa!"
Vương Vũ là một người thành thật, nếu đã nói ra câu nói kia với Lý Hiểu Băng, đương nhiên là phải nói được làm được.
"Được! Đúng lúc em nhìn đám người kia chướng mắt cũng không phải mới ngày một ngày hai!" Mắt Yêu Nghiệt Hoành Hành lập lòe ánh sáng hung dữ.
Vô Kỵ tận dụng triệt để nói ra một câu: "Trong công hội của đám người kia gần đây mới mua sắm được không ít dược tề vật tư... Có những vật tư kia, lại hợp tác với người của chúng ta nữa, hì hì... Ngươi có biết đến dược tề cao cấp không?"
"Thật không?" Yêu Nghiệt Hoành Hành nghe thấy thế thì rất vui vẻ, hắn ta đã sớm mắt thấy mà thèm với lợi nhuận khổng lồ của thị trường dược tề.
"Đương nhiên!"
Vô Kỵ cười cười nói.
"Được! Chuyện này giao cho ta!" Yêu Nghiệt Hoành Hành vỗ ngực nói: "Anh hai anh cứ đợi em đón chị dâu về là được."
Nói xong, Yêu Nghiệt Hoành Hành không dừng lại chút nào, lại hấp tấp ra khỏi quán rượu lần nữa.
Vương Vũ không còn gì để nói, vừa đến đã đi, không phải có lời gì nhắn tin riêng là được sao, còn đặc biệt chạy đến đây một chuyến...
Vô Kỵ bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, sau đó nhìn bóng lưng Yêu Nghiệt Hoành Hành ngoài cửa sổ ý tứ sâu xa nói: "E rằng phòng làm việc Hiểu Băng sắp trở thành lịch sử rồi..."
Từ khi Lý Hiểu Băng nói ra việc mình bắt cóc Mục Tử Tiên, Vô Kỵ đã biết, phòng làm việc Hiểu Băng xong đời rồi.
Trong "Trọng Sinh", ngoại trừ loại gà mờ như Vương Vũ ra, tất cả mọi người đều biết công hội không thể trêu chọc vào chính là Tung Hoành Thiên Hạ.
Phòng làm việc Hiểu Băng vốn có quan hệ đối thủ cạnh tranh với Tung Hoành Thiên Hạ, Yêu Nghiệt Hoành Hành càng có bộ dạng như hổ rình mồi, muốn nuốt cả thiên hạ, nếu không phải ngại chưa tìm được lý do, thằng nhóc này đã ra tay khống chế dây chuyền sản nghiệp lợi ích khổng lồ của người cùng ngành này từ lâu rồi.
Ai ngờ phòng làm việc Hiểu Băng ngay lúc này lại làm ra một việc như thế, vậy mà dám bắt cóc chị dâu của Yêu Nghiệt Hoành Hành, Yêu Nghiệt Hoành Hành thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, về tình về lý, Yêu Nghiệt Hoành Hành sẽ không để cho phòng làm việc Hiểu Băng thoải mái được.