Trang 229# 1
Chương 455: Kẻ không thiếu tiền
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"À là nhiệm vụ dã ngoại." Vương Vũ nghe Độc Hành Giang Hồ Khách nói như thế, lập tức hiểu ra.
Nhiệm vụ trong Trọng Sinh không chỉ nằm trong tay các NPC trong thành, mà ở các bản đồ dã ngoại cũng có rất nhiều NPC nhiệm vụ, hơn nữa phần thưởng của nhiệm vụ từ các NPC dã ngoại còn hơn phần thưởng nhiệm vụ NPC trong thành rất nhiều, ví dụ như nhiệm vụ cho trang bị cấp Sử Thi hoặc Truyền Thuyết, phần lớn đều phải nhận từ đám NPC dã ngoại mới được.
Cũng chính vì điều đó trong game Trọng Sinh này có rất nhiều người chơi hứng thú với việc chạy khắp các bản đồ, tìm kiếm những NPC dã ngoại này.
Nhưng nhiệm vụ của NPC dã ngoại tuy không tệ, lại không hề dễ làm chút nào. Bởi vì nhiệm vụ trong thành, chỉ khi người chơi thỏa mãn điều kiện của nhiệm vụ thì NPC mới giao nhiệm vụ cho bọn họ, còn NPC dã ngoại thì sẽ không như vậy, chỉ cần ngươi dám nhận nhiệm vụ, NPC dám giao, mặc kệ ngươi cấp bao nhiêu, thực lực cao thấp cỡ nào.
Thằng nhóc Ký Ngạo xui xẻo từng gặp được một NPC tên là "Kẻ Tầm Bảo" lúc làm nhiệm vụ vũ khí, NPC to gan lớn mật đó bảo Ký Ngạo đi Long Đảo trộm của cải của Long Hoàng... Ký Ngạo ngơ ngơ bấm nhận, không những bị trừ độ hảo cảm của Long tộc, mà nhiệm vụ thất bại còn bị trừ đi không ít danh vọng.
Càng chơi nhau là chỉ cần nhiệm vụ của NPC dã ngoại chưa được hoàn thành thì bất cứ ai cũng có thể nhận, nói cách khác, cho dù có lấy được đồ vật nhiệm vụ, nhưng người hoàn thành nhiệm vụ là ai thì chưa chắc.
Người thiết kế game Trọng Sinh này luôn dựa theo lý niệm lừa chết người chơi để thiết kế ra hệ thống nhiệm vụ, cho nên lúc này khiến một Đạo tặc nhỏ cấp 20 đi khu quái cấp 50 làm nhiệm vụ cũng chẳng có gì lạ.
Vương Vũ nghĩ tới đây, bèn tốt bụng nhắc nhở: "Trên đỉnh Lạc Nhật toàn quái cấp 50, năng lực của ngươi bây giờ căn bản không làm được, hãy về đi thôi.
Độc Hành Giang Hồ Khách nghe vậy, thất vọng chán nản nói: "À, là thế à, vậy ngươi có thể giúp ta làm nhiệm vụ không?"
"Ta?" Vương Vũ khó tin hỏi: "Ngươi không sợ ta cướp nhiệm vụ của ngươi à?"
Bởi vì nhiệm vụ dã ngoại mà chưa được làm xong thì không giới hạn số người nhận, cho nên vật phẩm nhiệm vụ của những nhiệm vụ này có thể rơi xuống, ví dụ như Vương Vũ xử lý Độc Hành Giang Hồ Khách xong, nhìn thấy vật phẩm nhiệm vụ là có thể trực tiếp đi chỗ NPC giao nhiệm vụ để trả.
Trong game này không phải là không có ví dụ về những hành động ác độc lại không phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, cho nên người chơi hễ nhận được nhiệm vụ dã ngoại thì đều tìm người thân cận nhất để hỗ trợ làm nhiệm vụ, thế mà tên Đạo tặc này lại nhờ người xa lạ làm giúp, lá gan của hắn ta không khỏi hơi lớn rồi.
Độc Hành Giang Hồ Khách nói: "Ngươi là Võ sư, còn phần thưởng nhiệm vụ này của ta là kỹ năng Đạo tặc, ngươi có sử dụng được đâu."
"Có thể bán chứ." Vương Vũ nói.
"Ô... Chẳng lẽ ngươi không biết phần thưởng nhiệm vụ dã ngoại đều bị khóa hay sao?" Độc Hành Giang Hồ Khách kinh ngạc hỏi.
Đồ bị khóa là không thể rơi xuống, cũng không thể giao dịch.
Bởi vì nhiệm vụ dã ngoại là độc nhất vô nhị, phần thưởng cũng độc nhất vô nhị, hoàn thành nhiệm vụ dã ngoại là một loại thành tựu đặc biệt, cho nên phần thưởng của nó cũng bị khóa. Lần trước bảo vật công hội mà người của Toàn Chân Giáo nhận được khi làm xong nhiệm vụ dã ngoại chính là vật phẩm khóa.
Dĩ nhiên đồ vật của nhiệm vụ không phải bị khóa, vẫn có thể bán lại đồ vật nhiệm vụ, nhưng người chơi không rõ phần thưởng nhiệm vụ thì sẽ không tùy tiện ra giá cho đồ vật nhiệm vụ, vì giới hạn quá nhiều cho nên không ai cố ý mua nó làm gì.
Vương Vũ chính là cao thủ có thể đánh quái vượt 15 cấp, thậm chí ngay cả thiết lập cơ bản này cũng không biết, điều này khiến Độc Hành Giang Hồ Khách rất kinh ngạc.
"Hả... Bị khóa à, hóa ra là như vậy..." Vương Vũ nghe vậy, suy tư một chút nói: "Này tiểu huynh đệ, vì sao ngươi cảm thấy ta sẽ giúp ngươi?"
"Bởi vì ngươi là cao thủ, vả lại ta có tiền." Độc Hành Giang Hồ Khách nói đầy tự tin.
Người có thể luyện cấp ở khu quái cấp 50, có dùng đầu gối để nghĩ thì cũng biết đây là cao thủ.
"Ha ha!" Vương Vũ cười nói: "Ngươi chịu chi bao nhiêu tiền?"
"500 vàng!" Độc Hành Giang Hồ Khách nói: "Thế nào?"
Vương Vũ nghe vậy thì kinh ngạc, bùi ngùi nói: "500 vàng? Ngươi đúng là không thiếu tiền thật."
Ở trong Trọng Sinh, tỉ giá hối đoái của vàng và Nhân Dân Tệ là 1 đổi 100, bởi vì chỉ có Nhân Dân Tệ đổi sang vàng chứ vàng không đổi sang Nhân Dân Tệ được, cho nên tỉ giá rẻ nhất của phòng làm việc hiện tại trên các mạng giao dịch là 1 vàng đổi 80 Nhân Dân Tệ, 500 vàng chính là bốn mươi nghìn tệ.
Hiện giờ người chơi mà có mấy trăm vàng trong tay đã được coi là tầng lớp trung lưu rồi, vậy mà tên Đạo tặc này lại bỏ 500 vàng ra mời người ta giúp làm nhiệm vụ, có thể thấy được hắn ta đúng là có tiền, thảo nào dám to mồm nói là mình có tiền.
"Nếu có thể thuận lợi giúp ta hoàn thành nhiệm vụ, ta sẽ bo thêm cho ngươi 200 vàng." Độc Hành Giang Hồ Khách lại nói tiếp.
"Được, quyết định như vậy đi." Vương Vũ vui vẻ đồng ý.
"Đây là khế ước lính đánh thuê." Độc Hành Giang Hồ Khách tiện tay lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Vương Vũ, nhìn dáng vẻ thuần thục lấy khế ước của hắn ta thì có vẻ tên này thường xuyên bỏ tiền thuê người giúp làm nhiệm vụ.
Vương Vũ nhận lấy khế ước, nhìn qua một lần rồi bấm vào nhận. Khế ước biến thành ánh sáng trắng đồng thời trong khung nhiệm vụ của Vương Vũ cũng xuất hiện một nhiệm vụ chung.
Bí kỹ của Kẻ ám sát: Đến đỉnh Lạc Nhật lấy lại con dao găm mà Kẻ ám sát Lyon đánh rơi, nhiệm vụ cấp độ A, phần thưởng nhiệm vụ: x 1 kỹ năng Thích khách hiếm có.
Nếu không phải lo tới đám quái vật cấp 50 trên đỉnh núi Lạc Nhật kia thì nhiệm vụ này coi như đơn giản, mặc dù tìm một con dao găm nhỏ xíu trên một đỉnh núi to lớn nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng trong trò chơi này có tọa độ, mọi thứ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
"Ngươi chờ ở chỗ này, ta đi lấy về cho ngươi." Vương Vũ đọc phần giới thiệu nhiệm vụ xong, bèn nói với Độc Hành Giang Hồ Khách.
Quái vật trên đỉnh núi Lạc Nhật quá lợi hại, một mình Vương Vũ leo lên lấy dao găm dễ dàng hơn mang theo một gánh nặng là Độc Hành Giang Hồ Khách này.
"Không được..." Độc Hành Giang Hồ Khách lắc đầu, sau đó giơ cánh tay ra nói với Vương Vũ: "Trên con dao găm đó có phong ấn, chỉ ta mới lấy được."
Vương Vũ cúi đầu nhìn, quả nhiên trên cánh tay Độc Hành Giang Hồ Khách có một dấu ấn hình sao sáu cánh, xem ra hệ thống đã lường trước người chơi sẽ gian lận, cho nên nhiệm vụ trở nên khó hơn rất nhiều.
"Thế thì không dễ làm rồi, lúc ngươi nhận nhiệm vụ này, NPC kia có cho ngươi đạo cụ đặc biệt nào không?" Vương Vũ hỏi Độc Hành Giang Hồ Khách.
Loại nhiệm vụ tương tự này, thường thì NPC nhiệm vụ sẽ cho vài đạo cụ để làm nhiệm vụ, mặc dù không có đạo cụ thì cũng sẽ tiết lộ cách làm.
Độc Hành Giang Hồ Khách suy tư một lát rồi nói: "Đạo cụ? Không có... Nhưng NPC nói cho ta biết lúc trước trên đỉnh Lạc Nhật đã xảy ra đại nạn, hắn trốn ra từ phía sau núi.
"Phía sau núi?"
"Đúng vậy!" Độc Hành Giang Hồ Khách gật đầu.
"Ừ, vậy chúng ta ra sau núi xem thế nào."
Trong nhiệm vụ ở game Trọng Sinh này, mỗi một câu của NPC chính là điểm phá giải nhiệm vụ, nếu Kẻ ám sát kia cố tình nói câu trốn thoát từ sau núi, có thể thấy được phần mấu chốt của nhiệm vụ này chính là sau núi.
Nhưng trong lòng Vương Vũ có chút dự cảm rằng nhiệm vụ này không hề đơn giản như những gì nó thể hiện, bởi vì trong lời nói của NPC, ngoài phía sau núi ra thì còn một từ quan trọng nữa đó là đại nạn.