Trang 229# 2
Chương 456: Chẳng lẽ là đại thần trong giới?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đỉnh núi Lạc Nhật là một ngọn núi ở gần dãy núi Lạc Nhật và cao nguyên Lạc Nhật nhất, cách Vương Vũ rất gần.
Trên ngọn núi này quái vật tập trung rất đông đúc, đừng nói đến loại quái sống tụ tập như Lạc Nhật Cuồng Lang này, ngay cả loại quái vật chim không thể sống tụ tập cũng chi chít dày đặc, quả thật là quái dị.
Không lâu trước đây, Vương Vũ từng có ý định đến đỉnh núi Lạc Nhật nhìn xem một chút, kết quả khi đi được một nửa đường, thật sự không chịu nổi quái vật quấy rầy dọc đường, nên lại quay về.
Độc Hành Giang Hồ Khách chẳng qua cũng chỉ là Đạo tặc cấp 25, luyện được Tiềm Hành mạnh mẽ đến trình độ Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng vẫn bị loại chim bay như Lạc Nhật Thần Ưng nhìn thấy rõ, sở dĩ Độc Hành Giang Hồ Khách có thể lên đến cao nguyên Lạc Nhật, hoàn toàn vì trên cao nguyên Lạc Nhật không có nhiều chim bay lắm, nếu lên đến đỉnh núi Lạc Nhật, cam đoan hắn ta sẽ chết rất thảm.
Không biết mất bao lâu, Vương Vũ và Độc Hành Giang Hồ Khách đi đến nơi cách chân núi Lạc Nhật không xa, phóng tầm mắt nhìn ra, Độc Hành Giang Hồ Khách nhìn một tầng quái vật dưới chân núi mà sợ hết hồn.
"Con mẹ nó, sao ở đây lại nhiều quái như vậy?"
Mật độ đổi mới của quái vật trong "Trọng Sinh" bình thường là trong phạm vi mười mét quét ba con quái vật, mà dưới chân núi Lạc Nhật, trong phạm vi mười mét có ít nhất mười quái vật, mật độ của khu quái bình thường còn đông hơn gấp ba. Độc Hành Giang Hồ Khách luyện đến cấp 25 đã chạy khắp nơi trên bản đồ, cho đến bây giờ chưa từng nhìn thấy chỗ nào xuất hiện nhiều quái mới như vậy.
Theo lời nói, Độc Hành Giang Hồ Khách vẫn mở Tiềm Hành, tuy hắn ta biết rõ trong mắt mấy con quái vật chim bay này, Tiềm Hành chẳng qua chỉ là thùng rỗng kêu to, nhưng mà dùng Tiềm Hành thì trong lòng vẫn cảm thấy an toàn hơn một chút.
"Mới thế này thì ăn thua gì, càng đi lên cao, mật độ càng dày đặc, khi lên đến sườn núi còn có nhiều quái hơn... Chậc chậc." Vương Vũ trong lòng vẫn còn sợ hãi nói.
"Ngươi từng leo lên đỉnh núi?" Nghe Vương Vũ nói như thế, Độc Hành Giang Hồ Khách cũng hơi sững sờ.
Người chơi bình thường bị quái vật khác cùng cấp bao vây tấn công đều chưa chắc có thể còn sống sót được, ở đây đều là quái vật cấp năm mươi, còn là loại chim bay khó đối phó nhất, Vương Vũ lại có thể vượt qua bãi quái này đi lên núi, tên này mạnh mẽ đến mức có phần khiến người ta giận sôi.
"Lên rồi, có điều chỉ đi lên được một nửa, nhiều quái lắm, phiền muốn chết."
"Bị quái vật bao vây tấn công chết?"
"Không, chạy mất..." Vương Vũ nói.
"Ngươi thật trâu bò!" Độc Hành Giang Hồ Khách thán phục.
"Phía sau núi ở đâu?" Độc Hành Giang Hồ Khách lại hỏi.
Vương Vũ lắc đầu nói: "Ta cũng không biết, chia nhau ra tìm một chút đi, cách xa bãi quái ra một chút, đừng để bị quái vật bao vây."
"Ừ ừ." Độc Hành Giang Hồ Khách đáp một tiếng, cùng với Vương Vũ chia ra mỗi người đi một đường, đi về phía bai bên.
Rất nhanh, Vương Vũ nhận được tin nhắn của Độc Hành Giang Hồ Khách: "Bên này có một con đường nhỏ, ở đường giao nhau có không ít quái vật."
"Ngươi đừng vội di chuyển, đợi ta..." Sau khi Vương Vũ nhận được tin nhắn, chạy về phía tọa độ của Độc Hành Giang Hồ Khách.
Vị trí trong lời nói của Độc Hành Giang Hồ Khách là một ghềnh đá cao, trên mặt vách đá có một cầu treo chật hẹp, liền mạch kéo dài càng ngày càng cao từ dưới lên đến đỉnh núi Lạc Nhật.
Ở bên kia cầu treo, có một con đường nhỏ nối thẳng đến phía sau đỉnh núi Lạc Nhật.
Khi Vương Vũ đi vào cầu treo, Độc Hành Giang Hồ Khách đang nấp sau lưng một thân cây, trong phạm vi hai mươi mét xung quanh cầu treo có ít nhất khoảng hai mươi con chim khổng lồ lượn vòng bay qua bay lại.
Lạc Nhật Thần Ưng (cấp 50)
Sinh lực: 10.000
Nội lực: 2000
Kỹ năng: Ưng Kích Trường Không, Phủ Trùng Lược Dực
Thiên phú: Ánh mắt sắc bén, có thể nhìn thấy rõ đơn vị Tiềm Hành.
Nhìn thấy Vương Vũ đến đây, Độc Hành Giang Hồ Khách nói với Vương Vũ: "Ta vừa nghĩ ra một chiến thuật rất hay."
Vương Vũ hơi sững sờ: "Chiến thuật gì?"
Độc Hành Giang Hồ Khách nói: "Ngươi dẫn dụ những quái vật này rời xa, ta đi qua cầu trước..."
Không thể không nói, thằng nhóc này rất thông minh, còn biết điệu hổ ly sơn.
Ai ngờ Vương Vũ lại khinh thường nói: "Đây là cái chiến thuật rách nát gì vậy..."
"Yên tâm, cho dù ngươi có chết thì ta cũng vẫn cho ngươi tiền, nếu không ta đưa tiền cho ngươi trước nhé?" Độc Hành Giang Hồ Khách còn tưởng rằng Vương Vũ đang lo lắng sau khi chết sẽ không nhận được tiền nữa, vội vàng khuyên bảo.
Vương Vũ cười nói: "Chỉ mấy con quái này thì cứ trực tiếp đánh giết đi qua là được, dẫn dắt làm gì cho phiền phức ra."
"Trực tiếp đánh giết đi qua? Ngươi nói đùa cái gì vậy?" Độc Hành Giang Hồ Khách nghe vậy, gấp gáp nói: "Đây chính là hai mươi con quái cấp năm mươi đấy."
Vương Vũ nói mình từng leo lên đến đỉnh núi có phải là thật hay không, chuyện này tạm thời không đề cập đến, có thể đi qua bãi quái và có thể đánh giết qua bãi quái tuy chỉ khác nhau một chữ, nhưng mà hoàn toàn không phải là một khái niệm có được không hả.
"Ha ha." Vương Vũ cũng không giải thích dài dòng, cười nhạt một tiếng đi về vị trí của cầu treo.
Độc Hành Giang Hồ Khách quá mức sợ hãi: "Bà mẹ nó, ngươi không nghe lời ta, nếu chết rồi ta sẽ không trả tiền nữa đâu đấy..."
Lời nói của Độc Hành Giang Hồ Khách còn chưa dứt, Vương Vũ đã chạy đến phạm vi thù hận của Lạc Nhật Thần Ưng.
Mật độ bãi quái dày đặc như vậy, khu vực thù hận của Lạc Nhật Thần Ưng chắc chắn là "Liên Hoàn Lôi."
Vương Vũ chân trước vừa bước vào bãi quái, trên đầu hai mươi con Lạc Nhật Thần Ưng trong phạm vi cầu treo đồng thời xuất hiện một dấu chấm than màu đỏ, sau đó cùng lao xuống bay về phía Vương Vũ.
"Ầm!"
-2122
Tàn Tượng nổ tung trong đám hai mươi con Lạc Nhật Thần Ưng, nổ cho lượng máu của Lạc Nhật Thần Ưng trong phạm vi rơi xuống một đoạn, Cương Trực của nổ tung cũng cố định đám Lạc Nhật Thần Ưng ngay tại chỗ, lúc này Vương Vũ đột ngột xuất hiện trong không trung, một Lôi Đình Cước hạ xuống.
-6214
Ánh chớp màu xanh lam mang theo một con số đỏ tươi, có đến bốn năm con Lạc Nhật Thần Ưng bị giết chết ngay tại chỗ, phần lớn những con Lạc Nhật Thần Ưng còn lại cũng đều chỉ còn chút máu tàn.
Lạc Nhật Thần Ưng máu tàn rên rỉ một tiếng, đôi cánh rung động, bay vụt lên cao.
Vương Vũ không chút hoang mang, thả người nhảy lên với Lạc Nhật Thần Ưng, phát động Toàn Phong Thối.
"Rầm rầm rầm!"
Ba đoạn đá kích của Toàn Phong Thối giết chết những Lạc Nhật Thần Ưng trong phạm vi tấn công của Vương Vũ, chỉ có ba con may mắn trốn thoát.
Vương Vũ ở giữa không trung lấy ra Hỏa Long Ma Súng, bắn liền ba phát, không đến mười giây đã giết sạch toàn bộ hai mươi con Lạc Nhật Thần Ưng.
Độc Hành Giang Hồ Khách nhìn thấy tất cả thì sợ hãi nói không ra lời.
Nếu so sánh với Vương Vũ thì Độc Hành Giang Hồ Khách cũng hơi kém cỏi, thật ra trong khoảng cấp hai mươi lăm mà dám đến bãi quái cấp năm mươi làm nhiệm vụ thì rõ ràng là cũng không yếu ớt chút nào.
Ít nhất vẫn có chút ánh mắt.
Nếu người chơi bình thường nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ kinh ngạc hiệu quả đánh quái của Vương Vũ, cảm thán Vương Vũ lợi hại, về phần tại sao lại lợi hại, e rằng ngoại trừ sát thương cao ra, những thứ khác cũng không nói nên lời là thiết lập gì, nhưng mà Độc Hành Giang Hồ Khách lại hiểu được rõ ràng.
Một chuỗi thao tác này của Vương Vũ, khó khăn nhất chính là chiêu Tàn Tượng vừa mới bắt đầu kia.
Vì đơn vị Tiềm Hành không có hiệu quả với Lạc Nhật Thần Ưng, cho nên thời gian ẩn thân của Tàn Tượng của Vương Vũ cũng không thể qua mắt Lạc Nhật Thần Ưng được, nhưng mà Tàn Tượng của Vương Vũ nổ tung rồi lại đánh trúng mạnh mẽ tất cả Lạc Nhật Thần Ưng.
Về phần tại sao lại như vậy, giải thích duy nhất chính là Vương Vũ trong nháy mắt Lạc Nhật Thần Ưng đánh trúng đã mở ra Tàn Tượng, cũng nhảy lên không trung.
Năng lực phản ứng phải mạnh mẽ đến mức độ nào, lòng tin bản thân mạnh mẽ đến mức độ nào, chẳng lẽ đây là đại thần đứng đầu trong giới sao?
Chẳng lẽ tốn năm trăm vàng lại tìm được một đại thần hạng nhất trong nghề làm nhiệm vụ cho mình sao.
Nghĩ đến đây, Độc Hành Giang Hồ Khách chợt cảm thấy lần này mình kiếm lợi lớn rồi.