Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 466 - Chương 465: Kẻ Ám Sát Lén Lút Đánh Tráo Khái Niệm

Trang 234# 1

 

 

 

Chương 465: Kẻ Ám Sát lén lút đánh tráo khái niệm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Sau khi Một Trang Sách hạ xuống, trên gáy toát ra một tầng mồ hôi lạnh, mẹ nó nếu lần này có chút sai lầm nào, không phải bản thân mình sẽ bị xương khô chôn vùi đến chết luôn sao, đồng thời Một Trang Sách cũng đỡ chán ghét Vương Vũ hơn một chút.

"Cảm ơn ngươi." Một Trang Sách nhỏ giọng nói một câu.

Vương Vũ không để ý khoát tay áo nói: "Đừng ngẩn ra đó, phải đi qua đỉnh núi nhanh một chút."

Vừa nói Vương Vũ vừa dẫn đầu chạy về hướng đỉnh núi Lạc Nhật.

Nếu Kẻ Ám Sát đã đưa ra một gợi ý sai lầm, rất có khả năng tên này mới chính là BOSS cuối cùng, quãng đường từ đỉnh núi đến nơi này chỉ cách mười mấy phút, nếu không chạy nhanh lên, đợi đến khi Kẻ Ám Sát đuổi theo, vậy thì không dễ xử lý rồi.

Nhưng mà Vương Vũ còn chưa chạy ra được mấy bước, đột nhiên bóng người một Thích khách xuất hiện sau lưng Vương Vũ, nâng dao găm đâm về phía gáy Vương Vũ.

Độc Hành Giang Hồ Khách và Một Trang Sách thấy thế đều sợ hãi, còn chưa kịp nhắc nhở Vương Vũ thì dao găm của Thích khách kia đã đâm vào sau gáy Vương Vũ.

"Ầm" Thân thể của Vương Vũ theo âm thanh nổ tung, nổ cho Thích khách hơi khựng lại, ngay sau đó Vương Vũ xuất hiện sau lưng Thích khách, một chân giẫm lên lưng Thích khách.

Trên người Thích khách chợt lóe ra ánh sáng đỏ, Vương Vũ giống như giẫm lên tảng đá, trực tiếp bị chấn động đến mức bay về phía sau.

Lúc này, Thích khách xoay người lại, cánh tay quét ngang, ngăn chặn đường đi của ba người, sau đó lạnh lùng nói: "Quay lại! Dựa theo lời nói của ta, để trái tim kia lên tế đàn."

Mà lúc này Độc Hành Giang Hồ Khách và Một Trang Sách cũng thấy rõ dáng vẻ của Thích khách kia, chính là Kẻ Ám Sát giao nhiệm vụ cho họ, Lyon.

Kẻ Ám Sát Lyon (cấp 50) (Ám Kim) (Sử Thi)

Sinh lực: 500.000

Nội lực: 100.000

Kỹ năng: Thích khách tinh thông, Kích đả huyệt vị, Hắc ám gia trì

Thiên phú: Ăn Trộm, Ngụy Trang.

Giới thiệu nhân vật: Đã từng là một Thích khách vĩ đại, khi Hắc Ám xảy ra, nhiều lần ám sát thủ lĩnh của trận doanh Hắc Ám, từng tham dự trận chiến phong ấn sáu Sứ Đồ, nhưng cũng vì vậy mà trầm mê trong sức mạnh của Hắc Ám, sau đó vì đào trộm Trái Tim Hắc Ám mà bị công hội Thích khách đuổi giết, đã chạy trốn lang bạt mấy chục năm.

"Là ngươi!" Khác hẳn với sự bình tĩnh của Vương Vũ, trên gương mặt hai người Độc Hành Giang Hồ Khách tràn đầy kinh ngạc.

"Ngươi lại dám lừa gạt chúng ta? Không sợ Trời Phạt sao?" Độc Hành Giang Hồ Khách kêu to.

Trời Phạt trong lời Độc Hành Giang Hồ Khách cũng không phải chỉ là nói suông, mà chính là một loại thủ đoạn mà hệ thống sử dụng để đối phó với NPC có trí tuệ.

Cách đây mấy chục năm trước, từ sau khi con người nghiên cứu ra trí tuệ nhân tạo, loài người đã luôn có cảm giác nguy cơ, cho nên bất kể là hạng người làm thuê có trí tuệ nào cũng không thể nói dối lừa gạt con người được.

Trong game cũng giống như vậy, trừ khi là NPC đặc biệt, ví dụ như loại NPC "xxx thích nói dối" mới có được đặc quyền nói dối ra, những NPC có trí tuệ khác một khi nói dối đều sẽ bị đầu não hệ thống điều tra ra được, sẽ tiến hành Trời Phạt xử lý format.

Kẻ Ám Sát Lyon nhìn Độc Hành Giang Hồ Khách một cái nói: "Ta nói dối sao?"

"Hắn ta không nói dối!" Vương Vũ mặt đen lại nói: "Chẳng qua chỉ lén lút đánh tráo khái niệm thôi."

Hai người Độc Hành Giang Hồ Khách nghe thấy vậy, trong nháy mắt cũng phản ứng lại.

Kẻ Ám Sát nói chán ghét cuộc sống chạy trốn, nhưng mà cũng không nói là muốn đi tự thú, sau khi giành được sức mạnh tuyệt đối thì sẽ không sợ đuổi giết nữa, cũng là một phương pháp.

Đáng thương chỉ có một bên Vương Vũ tình nguyện cho rằng thằng khốn này muốn cải tà quy chính, còn bị hãm hại mất năm nghìn vàng, cũng khó trách sắc mặt Vương Vũ khó nhìn như vậy.

Về phần mức độ khó dễ của nhiệm vụ là do Kẻ Ám Sát mà thiết lập ra, chuyện này lại càng không khó lý giải rồi, hắn ta là BOSS nhiệm vụ mà, đơn giản hay là khó khăn hoàn toàn dựa vào một mình Kẻ Ám Sát này thôi.

Nghĩ đến đây, Độc Hành Giang Hồ Khách hoảng sợ nhìn Kẻ Ám Sát nói: "Ngươi cũng thật xảo quyệt."

Còn không phải sao, dùng lời nói thật lừa gạt người khác, đây mới là cảnh giới tối cao của nói dối đó... Loại hành vi này quả thật còn đáng sợ hơn nói dối rất nhiều lần.

Kẻ Ám Sát mặt không chút thay đổi nói: "Nhà thiết kế cứ thiết kế như vậy, không liên quan gì đến ta."

Độc Hành Giang Hồ Khách mắng ngược lại: "Đúng là nhà thiết kế chết tiệt!"

"Quay lại! Đặt Trái Tim Hắc Ám lên tế đàn, sau đó dùng dao găm cắm xuống."

Sau khi nói nhảm xong, Kẻ Ám Sát lại khôi phục dáng vẻ lạnh như băng.

Nói xong, Kẻ Ám Sát lại liếc nhìn Vương Vũ một cái, sau đó nói thêm: "Ngươi và nghề nghiệp của ngươi đều mạnh như nhau, chỉ cần các ngươi dựa theo những gì ta nói mà làm, ta cho phép các ngươi trở thành người hầu của ta, cũng có thể đạt được sức mạnh khổng lồ."

Xem ra Kẻ Ám Sát vô cùng tán thưởng Vương Vũ.

Độc Hành Giang Hồ Khách nghe thấy lời nói của Kẻ Ám Sát, trên mặt lộ ra vẻ do dự... Dù sao Kẻ Ám Sát là một BOSS có cái đuôi Sử Thi.

Trong thiết lập cấp bậc của BOSS trong hệ thống, sau Ám Kim, chính là Thần Cấp, Sử Thi và Truyền Thuyết đều không phải là cấp bậc của BOSS, mà chỉ tương tự như một danh hiệu của Tinh Anh.

Khi danh vọng hoặc sức mạnh của một BOSS nào đó đạt đến trình độ nhất định, sẽ có danh hiệu, BOSS có danh hiệu vô cùng mạnh mẽ, so với BOSS Tinh Anh, BOSS Thường cùng đẳng cấp cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Mà Sử Thi, còn là tinh anh trong tinh anh, những BOSS này thường có rất nhiều thủ đoạn ẩn giấu, cho dù là một BOSS Thanh Đồng Sử Thi cũng có thể thoải mái xử lý BOSS Tinh Anh Bạch Ngân.

Lúc này Kẻ Ám Sát Lyon rốt cuộc lợi hại đến mức nào, đương nhiên không cần nói cũng biết.

Loại BOSS tương tự như hắn ta, không có mấy đội ngũ người chơi tinh anh cùng đẳng cấp, nếu muốn tiêu diệt hoàn toàn đúng là nói chuyện viển vông, huống chi ở đây chỉ có vẻn vẹn ba người? Mà cấp bậc còn chênh lệch nhiều như vậy?

"Ngưu huynh, thật sự không được thì chúng ta đưa cho hắn ta đi... Coi như là cho hắn ta thì cũng vẫn còn có khen thưởng đúng không?”

Độc Hành Giang Hồ Khách khuyên bảo Vương Vũ.

Tuy nói rằng cầu phú quý trong nguy hiểm, nhưng nếu có thể dễ dàng lấy được phần thưởng, chẳng ai lại muốn đi vào nơi nguy hiểm mười phần chết không có đường sống.

Vương Vũ lắc đầu nói: "Không được, cho hắn ta thì chúng ta lập tức xong rồi, ngươi đừng quên tên này đã phản bội trận doanh của hắn ta, làm nhiệm vụ giúp hắn ta chính là nối giáo cho giặc."

Chỉ cần buông tay cho đi Trái Tim Hắc Ám, ba người sẽ phải gánh chịu áp lực bị đột ngột giáng xuống 1000 độ vinh dự, nếu trận doanh Quang Minh làm nhiệm vụ này, độ vinh dự không chắc có thể hạ xuống đến mức nào, e rằng độ vinh dự của trận doanh trung lập của Vương Vũ cũng sẽ hạ xuống theo.

Phần lớn bạn bè của Vương Vũ đều ở thành Dư Huy, dù sao cũng không thể bỏ xứ mà đi được... quá không thực tế rồi.

"Nói như vậy, có khen thưởng rồi thì còn ai quan tâm đến trận doanh nữa chứ, đây chỉ là game thôi mà..." Độc Hành Giang Hồ Khách coi thường nói.

Độc Hành Giang Hồ Khách là một người chơi tự do, một người lăn lộn giang hồ, trận doanh gì đó với hắn ta mà nói đều như nhau, chẳng qua chỉ là đổi một chỗ choi game khác mà thôi, cho nên trong mắt hắn ta, cách nói của Vương Vũ là một hành vi bảo thủ đến mức não tàn.

"Khen thưởng?" Vương Vũ nói: "Khen thưởng một đồng tiền một điểm kinh nghiệm cũng coi như là khen thưởng, ngươi có thể tin tưởng hắn ta sao?"

"Á..." Một lần nữa, Độc Hành Giang Hồ Khách lại lúng túng không biết làm sao.

Mẹ nó, nếu là trước đây, Độc Hành Giang Hồ Khách chắc chắn sẽ không tin tưởng NPC sẽ chơi thủ đoạn lén lút đánh tráo khái niệm này, nhưng mà Kẻ Ám Sát trước mặt này là tên có tiền án rồi, nào có thể tin tưởng hắn ta được, dựa vào sự vô liêm sỉ của nhà thiết kế game, chuyện cho một điểm kinh nghiệm cũng không phải không làm ra được.

Vì một điểm kinh nghiệm mà biến thành kẻ bị người ta đuổi giết giống Kẻ Ám Sát sao? Vậy cũng quá được không bù nổi mất... Bản thân Kẻ Ám Sát cũng bị đuổi giết như chó, Độc Hành Giang Hồ Khách không dám yêu cầu xa vời Kẻ Ám Sát có thể che chở mình được, dựa vào mặt mũi của NPC trong game mà nói, không đâm một dao sau lưng, lấy mình làm bia đỡ đạn cũng đã là vạn hạnh lắm rồi.

"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ?" Độc Hành Giang Hồ Khách hỏi.

Vương Vũ nói: "Giết hắn ta đi!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment