Trang 234# 2
Chương 466: BOSS khó chơi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Giết hắn ta?" Độc Hành Giang Hồ Khách sợ hãi nói: "Đừng làm chuyện dại dột chứ đại ca, ngươi có biết BOSS này mạnh đến mức độ nào không hả?"
Trên diễn đàn, BOSS cấp Sử Thi đã từng xuất hiện một lần, là do người chơi của công hội đế quốc Cửu Châu đứng đầu Trung Quốc phát hiện ra một tuần trước. Lúc đó chỉ là một BOSS Hoàng Kim cấp 40, đế quốc Cửu Châu phải phái ra một đội tinh anh hai mươi người, sau khi chết hơn nửa số người, khó khăn lắm mới đánh chết được BOSS kia...
Nhưng hôm nay BOSS đứng trước mặt họ vậy mà là BOSS Ám Kim Sử Thi, cho dù là danh vọng hay là cấp bậc đều cao hơn BOSS bị đế quốc Cửu Châu đánh chết kia, lúc này chỉ vẻn vẹn ba người Vương Vũ mà dám đòi giết chết hắn ta, người này quá không biết tự lượng sức mình rồi.
Người chơi tự do thì sao, bây giờ chẳng qua mới là giai đoạn đầu, còn chưa hoàn thành, chẳng lẽ có thể mạnh hơn cả đội tinh anh của công hội lớn như đế quốc Cửu Châu sao?
Vương Vũ chắc chắn gật gật đầu: "Biết chứ, vừa nãy ta đã đấu một trận với hắn ta, cảm thấy mình có thể giết được."
"Cảm thấy? Đại ca, cái này cũng có thể cảm giác được sao?" Độc Hành Giang Hồ Khách sắp cạn lời đến nơi rồi.
Vương Vũ cười ha ha: "Ngươi không hiểu."
Vương Vũ chưa bao giờ dựa vào đẳng cấp và cấp bậc để phán đoán BOSS mạnh hay yếu, mà chỉ dựa vào tốc độ và năng lực phản ứng.
Nếu năng lực phản ứng của đối thủ và tốc độ ở trong phạm vi bây giờ mình có thể đối phó được, Vương Vũ cơ bản có niềm tin có thể cấu rỉa hắn ta đến chết.
Mặc dù Kẻ Ám Sát là một BOSS Sử Thi loại hình nhanh nhẹn, nhưng mà Vương Vũ giao đấu với hắn ta một hiệp đã đánh trúng Kẻ Ám Sát hai lần, có thể thấy được năng lực phản ứng của Kẻ Ám Sát cũng không tính là mạnh mẽ lắm.
Sức mạnh của NPC hệ thống không phải như người chơi có thể tự do thêm điểm, mà chính là loại vô cùng cân bằng, nếu năng lực phản ứng của BOSS không cao, trên cơ bản cũng không nhanh nhẹn lắm, cho nên Vương Vũ mới chắc chắn có thể giết được BOSS này.
Độc Hành Giang Hồ Khách còn đang định nói gì đó khuyên bảo Vương Vũ, nhưng Vương Vũ thân là đội trưởng đã thay hắn ta đưa ra lựa chọn rồi.
"Thật xin lỗi, chúng ta không có hứng thú với sức mạnh của ngươi!" Vương Vũ nói với Kẻ Ám Sát.
"Ha ha, thật sự như vậy sao? Xem ra ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh thật sự cả."
Trong khi nói chuyện, ánh mắt Kẻ Ám Sát biến đổi, lấy dao găm ra đâm thẳng vào ngực Vương Vũ.
Vương Vũ cười khẽ, tay trái chậm rãi vươn ra, trùng hợp trước khi dao găm cắm vào ngực mình, chặn được cổ tay đang cầm dao găm của Kẻ Ám Sát, cùng với động tác ở tay, thân thể Vương Vũ cũng di chuyển, di chuyển đến bên cạnh Kẻ Ám Sát, dưới chân gạt một cái, tay trái đè lại bả vai Kẻ Ám Sát, thuận thế đẩy xuống, Kẻ Ám Sát lập tức bị đẩy đến nằm sấp trên mặt đất.
-142
-79
Hai con số nhỏ từ trên gáy Kẻ Ám Sát bay ra.
"Mẹ nó!"
Độc Hành Giang Hồ Khách thấy cảnh tượng như vậy, tròng mắt trực tiếp bắn ra ngoài.
Đối thủ của Vương Vũ thế nhưng là BOSS lớn Sử Thi cấp 50 đó, đổi lại nếu là Độc Hành Giang Hồ Khách, đấu vượt 15 cấp mà có thể một mình chống đỡ ba hiệp không chết, cũng đã đủ cho gã chém gió cả nửa đời người rồi, ai ngờ Vương Vũ dữ dội như vậy, một chiêu đã quăng BOSS ngã bổ nhào trên mặt đất.
Hơn nữa Vương Vũ ra tay không hoang mang chút nào, không nhanh không chậm, khiến cho người ta có một loại cảm giác rất bình tĩnh.
Loại phong độ Tông Sư này so sánh với Thích khách vừa bị vùi dập kia, trong mắt người ngoài nghề như Độc Hành Giang Hồ Khách, đây chính là tiết mục hành hạ ngược lại đó...
Một Trang Sách cũng sợ hãi than thở: "Hay cho một chiêu Lãm Tước Vĩ, Ngưu huynh là người của nhà họ Trần trong bốn gia tộc lớn sao?"
"Không phải!"
Vương Vũ đáp lại Một Trang Sách một câu, ánh mắt hơi thay đổi lại quay sang nhìn Kẻ Ám Sát một lần nữa, thầm sợ hãi nói: "Vậy mà mới mất hơn hai trăm máu sao? Không hổ là BOSS cấp Sử Thi."
Theo đạo lý mà nói nghề nghiệp Thích khách luôn có phòng ngự rất thấp, với tấn công của Vương Vũ, cho dù là kỹ năng đẩy ngã, hai lần sát thương ít nhất cũng có thể xóa sạch hơn một nghìn máu mới đúng, hơn hai trăm máu hoàn toàn là ngoài dự đoán của Vương Vũ, e rằng BOSS này cũng không dễ đánh như trong tưởng tượng.
Trong thời gian nói chuyện, Kẻ Ám Sát đã lật người đứng dậy, Kẻ Ám Sát là NPC có trí tuệ, bị một người chơi cấp 35 đánh ngã chỏng gọng trên mặt đất, trên mặt có vẻ không nén được giận, thân thể mơ hồ biến mất trong không khí.
Tiềm Hành rồi...
Trong lòng Vương Vũ kinh hãi, vội vàng nói với Một Trang Sách và Độc Hành Giang Hồ Khách trong kênh đội: "Các ngươi cẩn thận, dựa vào vách núi, chú ý chống đỡ, đừng để bị giết!"
Lúc này chuyện mà Vương Vũ sợ nhất chính là hai người bị giết, vì Độc Hành Giang Hồ Khách và Một Trang Sách chính là hai trong ba nhân vật chủ yếu làm nhiệm vụ, bất kể là ai chết rồi, nhiệm vụ lần này đều sẽ thất bại, Kẻ Ám Sát là NPC có trí tuệ, chắc chắn cũng hiểu được đạo lý này.
Kẻ Ám Sát thân là BOSS nghề nghiệp Thích khách, kỹ năng tấn công sau lưng và Bối Thứ đều có hỗ trợ, một nhát tuyệt đối có thể giết chết hai người trong vòng một giây.
Đương nhiên rồi... loại BOSS có cấp bậc như Kẻ Ám Sát này đánh hai tên trộm nhỏ dù có thế nào cũng chỉ cần một giây là giết sạch, nhưng mà hắn ta phòng ngự cao như vậy, sức tấn công có lẽ cũng không quá kinh khủng, miễn là chống đỡ thành công, tỷ lệ sống sót cũng cao hơn một chút.
Một Trang Sách và Độc Hành Giang Hồ Khách nghe thấy lời nói của Vương Vũ, vội vàng dán vào trên vách núi, cũng cảnh giác nhìn bốn phía, quơ dao găm che trước người.
Đúng lúc này, Vương Vũ đột nhiên cảm thấy sau lưng mình trở nên lạnh lẽo, Kẻ Ám Sát từ sau lưng Vương Vũ chui ra, giơ dao găm đâm vào lưng Vương Vũ.
Vương Vũ vội vàng lóe thân thể, tránh né tấn công của Kẻ Ám Sát, hai tay duỗi ra, kéo lại cánh tay của Kẻ Ám Sát, Vương Vũ tay trái bóp chặt cổ tay của Kẻ Ám Sát, tay phải kéo chặt lấy khuỷu tay của Kẻ Ám Sát, một đẩy một kéo, lại quăng Kẻ Ám Sát ngã xuống đất lần nữa, sau đó đầu gối Vương Vũ quỳ xuống một nhát, cứ như vậy đè lại phần thân dưới của Kẻ Ám Sát.
Nếu ở trong hiện thực, một khi Vương Vũ dùng đến chiêu này, đối thủ chắc chắc gục luôn rồi... có điều đây là trong game... loại tấn công này chỉ có thể khiến BOSS càng thêm phẫn nộ mà thôi.
Ánh sáng đỏ trên người Kẻ Ám Sát lại chợt lóe lên, Vương Vũ lại bị đánh bay ra ngoài lần nữa, đồng thời Kẻ Ám Sát lấy ra hai bình dược tề ném vào vị trí mà Vương Vũ đặt chân xuống.
Vương Vũ thấy thế, vội vàng biến vũ khí thành trường côn, chống xuống mặt đất một nhát, sau đó bay ra cách đó một đoạn, tránh thoát bình dược tề của Kẻ Ám Sát.
Nhưng đột nhiên đúng lúc này, Kẻ Ám Sát đã mở Tật Hành chạy đến trước mặt Vương Vũ, một dao găm ngưng tụ mạnh mẽ chọc vào người Vương Vũ.
-954
Một con số màu đỏ tươi nhảy ra từ đầu Vương Vũ.
"Tấn công cao thật!"
Sau khi bị Kẻ Ám Sát đâm trúng, Vương Vũ cảm thấy hoảng hốt.
Vương Vũ một thân trang bị cực phẩm, khả năng phòng ngự không kém Chiến sĩ khiên thuẫn một chút nào, hơn nữa lúc nãy trong thời khắc chỉ mành treo chuông, Vương Vũ dùng kỹ năng chống đỡ, triệt tiêu 60% sát thương, mặc dù vậy, vẫn bị đánh rơi mất gần một nghìn lượng máu.
Phải biết, Vương Vũ cấp 35 mang theo trang bị cũng chỉ được tăng lên thành ba nghìn máu mà thôi, nếu không phải có kỹ năng chống đỡ giảm xuống, ra một chiêu bạo kích, cho dù Vương Vũ có vòng bảo hộ Bất Động Như Núi, cùng lắm cũng chỉ chịu được một chiêu mà thôi.
Sau khi được nhìn thấy tấn công của BOSS, Vương Vũ đột nhiên có chút luống cuống.
Phòng ngự mạnh mẽ, tấn công khủng khiếp, BOSS này ngoại trừ năng lực phản ứng chậm một chút ra thì dường như không có chút nhược điểm nào, tên này vậy mà có lượng máu đến năm trăm nghìn, muốn một mình đấu một trận với hắn ta, chắc chắn công kích không đủ.
"Đợi lát nữa khi ta bắt được BOSS, hai ngươi giúp đỡ công kích hắn ta!" Vương Vũ suy nghĩ, chỉ huy trong kênh đội.