Trang 239# 1
Chương 475: Hợp tác tổ đội
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tông Đồ Chi Ấn: Số người của đội ngũ từ 15 đến 20 người.
"Bà mẹ nó!"
Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, lúc này Vô Kỵ lập tức mắng lên.
Bố khỉ, sốt ruột nhất thời, thế mà quên mất không hỏi một câu phụ bản này cần có bao nhiêu người mới được vào.
Những người khác nhìn thấy hệ thống nhắc nhở như vậy, trong lòng cũng mờ mịt... Việc giết BOSS đầu tiên có lẽ đã bị người ta cướp mất rồi, chẳng lẽ ngay cả mười đội đầu tiên cũng không đến lượt họ nữa hay sao?
"Gọi người thôi." Vương Vũ suy nghĩ một lát nói, Liên Minh Huyết Sắc đông người như vậy, tùy tiện mượn năm người của họ là được, có lẽ Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng rất vui mừng đó.
Vô Kỵ nhìn thoáng qua dưới chân núi nói: "Bây giờ mới gọi người thì e rằng không kịp nữa rồi."
Quãng đường từ thành Dư Huy quay ngược lại đỉnh núi Lạc Nhật mất đến mười mấy phút đồng hồ, còn phải trèo lên, càng tốn thời gian hơn, ngay lúc này quân đoàn người chơi đông đảo đã leo lên đến sườn núi rồi, có lẽ đợi đến khi đội ngũ tập hợp đủ, vị trí mười đội đầu tiên đã bị người ta cướp mất rồi.
"Vậy phải làm thế nào bây giờ? Thật vất vả mới leo lên đến đây, dù sao cũng không thể cứ chạy về như thế được chứ." Bao Tam hỏi.
"Chuyện này ấy à..." Vô Kỵ suy nghĩ một lát nói: "Đám chó Thương không phải sắp lên đến nơi rồi hay sao? Tổ đội với bọn chúng là được rồi..."
"..." Mọi người nghe thấy thế, đồng loạt im lặng.
"Tìm Độc Cô Cửu Thương? Thằng khốn này còn hận không thể giết cả nhà ngươi đó, ngươi tìm hắn ta, hắn ta sẽ vui lòng chắc?" Minh Đô khinh thường nhìn Vô Kỵ nói.
Vô Kỵ nói: "Chắc chắn sẽ không bằng lòng rồi."
"Vậy mà ngươi còn tìm hắn ta."
"Nếu người của hắn ta cũng không đủ, sẽ phải tổ đội với chúng ta chứ sao..." Vô Kỵ cười nhìn Độc Thủ Phong Cái và Ảm Nhiên Tiêu Hồn cách đó không xa nói.
"Được rồi, vẫn là ngươi độc ác!" Minh Đô cũng hơi sững sờ, thở dài từ tận đáy lòng.
Vương Vũ buồn bực nói: "Người ta có hai mươi người cơ mà, sao có thể không đủ được chứ?"
"Ha ha..." Mấy người khác nghe thấy câu hỏi của Vương Vũ thì không hẹn mà cùng để lộ ra nụ cười xấu xa.
Vương Vũ đổ mồ hôi lạnh, chẳng lẽ mấy người này lại định chơi khăm ai nữa hả?
Mấy phút đồng hồ sau, người của Độc Cô Cửu Thương leo lên khỏi vách núi, Vô Kỵ nhiệt tình đi tới, cười mờ ám nói: "Thương này, ngươi vất vả quá rồi..."
Nụ cười này của Vô Kỵ vô cùng vô hại, linh hồn Độc Cô Cửu Thương suýt nữa bay thẳng ra ngoài, khua trường thương trong tay xua đuổi nói: "Oh fuck, đồ chó Vô Kỵ này ngươi cút xa ra một chút..."
Vô Kỵ nói: "Đừng như vậy mà, dù thế nào chúng ta cũng tính là quen biết đã lâu, tuổi tác cũng lớn cả rồi, mỗi lần gặp mặt lại cấu véo nhau như vậy còn có ý nghĩa gì nữa chứ?"
"Thế thì sao? Ngươi thấy sợ rồi hả?" Tròng mắt Độc Cô Cửu Thương đảo một vòng hỏi.
Vô Kỵ nói: "Còn nói nữa cũng chẳng có tác dụng gì, hơn nữa thực lực những người bạn này của ta như thế nào, ngươi cũng đều biết cả rồi, chúng ta tập hợp thành một đội, ngươi thấy thế nào?"
"?" Nghi ngờ ban đầu của Độc Cô Cửu Thương cũng từ từ hạ xuống, lập tức phản ứng lại, lúc này cười ha ha nói: "Mẹ nó, hóa ra là các ngươi không đủ người đúng không, nên là như thế! Báo ứng!"
"Đúng vậy, không đủ người, chúng ta tập hợp thành một đội đi." Vô Kỵ cầu xin.
Nghe thấy người của Toàn Chân Giáo bị kẹt ở ngoài cửa, trong lòng Độc Cô Cửu Thương cũng khá là vui vẻ, cười ha ha nói: "Ha ha ha, số người trong đội ngũ chúng ta không thiếu, tại sao lại phải cho đám khiến người buồn nôn như các ngươi vào đội ngũ?"
Vô Kỵ nói: "A Thương, anh em biết là có lỗi với ngươi..."
"Đệt, đã làm xong lâu rồi, bây giờ mới nói xin lỗi thì đã muộn rồi biết không hả." Độc Cô Cửu Thương nhìn cũng không thèm nhìn Vô Kỵ, kêu gọi mấy anh em nhà mình đi vào phụ bản.
Vô Kỵ nói: "Không muộn, lần này nói xin lỗi là nói trước..." Nói xong Vô Kỵ liếc mắt ra hiệu cho Minh Đô.
"Ngươi nói vậy có ý gì?" Độc Cô Cửu Thương sững sờ nói.
"Hì hì, không có ý gì cả đâu." Minh Đô cười hì hì, pháp trượng vừa nâng lên, lửa và sấm sét đan xen, người của Thiên Hạ Mạt Thế nháy mắt đã xuống đất ăn tỏi tập thể rồi.
"Quả nhiên, ta biết ngay mà..."
Khi nhìn thấy vẻ mặt của mấy người Toàn Chân Giáo, Vương Vũ đã từng nghĩ đến Vô Kỵ sẽ làm như vậy rồi, không ngờ được hắn lại thật sự đoán trúng rồi.
"Tổ sư bố nhà nó!" Nhìn thấy đàn em của mình trong một hiệp đã bị người ta giết chết mười mấy người trong vòng một giây, Độc Cô Cửu Thương phẫn nộ giơ thương xông thẳng về phía Vô Kỵ.
Mắt thấy Vô Kỵ sắp bị đâm trúng, Bao Tam nghiêng người lao đến, cứ như thế va chạm với Độc Cô Cửu Thương.
"..."
Nghề nghiệp hệ sức mạnh giao đấu quả thật không hề có chút nội dung kỹ thuật nào, nhưng mà hiệu quả âm thanh cũng chấn động đất trời.
Mặc dù Độc Cô Cửu Thương là cao thủ, có điều so sánh với Bao Tam, vẫn còn có chút chênh lệch, hơn nữa góc độ đâm của Bao Tam rất xảo quyệt, Độc Cô Cửu Thương trực tiếp bị đụng ngã xuống đất.
"Tổ sư bố nhà nó! Bao chó chết ngươi đừng có nhúng tay vào!"
Độc Cô Cửu Thương gào lên, nhổm người dậy đâm một thương về phía Vô Kỵ.
Minh Đô bên cạnh nhỏ giọng nói với Vương Vũ: "Con chó Thương này càng lúc càng lúc choáng váng rồi, Bao Tam và Vô Kỵ cùng một mẹ sinh ra, mẹ nó hắn ta muốn đập chết Vô Kỵ, lại còn không cho Bao Tam nhúng tay vào, chuyện này không phải quá vô nghĩa sao?"
Vương Vũ: "..."
Đúng như Minh Đô đã nói, Bao Tam chắc chắn sẽ không vì một câu nói của Độc Cô Cửu Thương mà khoanh tay đứng nhìn, thấy Độc Cô Cửu Thương tấn công Vô Kỵ lần nữa, vung kiếm lên đỡ, vừa rời khỏi vũ khí của Độc Cô Cửu Thương, lập tức thân thể đến gần, chém một kiếm lên ngang hông Độc Cô Cửu Thương, lại đánh Độc Cô Cửu Thương bay sang bên cạnh.
Vô Kỵ đứng sau Bao Tam cáo mượn oai hùm nói: "A Thương, cần gì phải làm như vậy chứ, anh em chúng ta không phải đã từng nói rõ ràng rồi đó sao?"
"Tổ sư bố nhà nó!" Độc Cô Cửu Thương nhìn thấy Vô Kỵ, trong miệng không còn nói ra được lời nào khác nữa.
Điều này cũng không trách Độc Cô Cửu Thương hẹp hòi được, chuyện này dù rơi xuống đầu ai người đó đều sẽ không chịu đựng nổi...
"Bây giờ đội ngũ của ngươi cũng không đủ người, tập hợp thành một đội với chúng ta đi thôi." Vô Kỵ tận tình khuyên bảo.
"Không tổ đội!" Độc Cô Cửu Thương gân cổ lên, hầm hầm giận dữ nói.
"Mười đội vào phụ bản đầu tiên có khen thưởng đặc biệt, nếu hoàn mỹ qua cửa nói không chừng còn có trang bị cực phẩm nữa đó." Vô Kỵ tiếp tục cám dỗ.
"Ngươi bớt làm trò đi, trang bị cực phẩm có thể đưa cho ta sao?" Độc Cô Cửu Thương cũng không phải người ngu, đấu với Toàn Chân Giáo nhiều năm như vậy, đức hạnh của đám người Toàn Chân Giáo này như thế nào, chẳng lẽ hắn ta còn không biết sao.
"Hừ!" Thấy mềm dẻo không được, Vô Kỵ chỉ vào Thiết Ngưu hung dữ nói: "Ngươi có biết phụ bản này do ai mở hay không hả?"
Trong lòng Độc Cô Cửu Thương hơi chấn động, mạnh miệng nói: "Thế thì sao hả? Hắn còn có thể từ chối không cho ta quét phụ bản nữa chắc?"
Trong game có hơn tỷ người, hơn nữa chênh lệch giữa những người chơi với nhau cũng vô cùng rõ ràng, một ngày không cố gắng sẽ bị bỏ rất xa, huống chi quét thiếu một phụ bản, nếu Vương Vũ thật sự có năng lực này, Độc Cô Cửu Thương vẫn rất sợ hãi.
"Chuyện này thì không làm được, nhưng mà ngươi chưa nghe thấy hệ thống nói gì sao, phụ bản này là phụ bản phải trả tiền, Thiết Ngưu là người có lợi." Vô Kỵ nói.
"Á..." Độc Cô Cửu Thương trợn tròn mắt, Vương Vũ là người có lợi, ngộ ngỡ hắn có thể tăng phí vào phụ bản của mấy người Thiên Hạ Mạt Thế đến một cái giá quá cao, cũng không khác gì không cho vào phụ bản.
Sau một lúc lâu chần chừ, Độc Cô Cửu Thương bất đắc dĩ nói: "Tổ đội với các ngươi cũng không sao, nhưng mà trang bị phải chia đúng quy định, nếu không ta sẽ không vào."
Người của Toàn Chân Giáo ra tay ác độc tàn nhẫn cũng không phải mới ngày một ngày hai, nếu là đội trưởng phân chia, một chuyến quét phụ bản này Độc Cô Cửu Thương chắc chắn ngay cả cái rắm cũng không được chia.
"Được, không thành vấn đề." Vô Kỵ gật gật đầu, gửi lời mời đội ngũ cho đám người Độc Cô Cửu Thương.
Vương Vũ tò mò hỏi trong kênh công hội: "Tại sao hắn ta lại đồng ý vậy?"
"Con chó Thương này sợ ngươi gian lận tăng phần phí vào phụ bản." Vô Kỵ nói.
"Đùa giỡn gì thế, đây là hệ thống thiết lập, ta nào có quyền lợi này?"
Vô Kỵ cười hì hì nói: "Nhưng mà con chó Thương kia không biết..."