Trang 240# 1
Chương 480: Phương pháp qua cửa chính xác
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Thứ như kỹ năng này phải học đi đôi với hành, Kết Giới Hắc Ám không chỉ là một kỹ năng khống chế kẻ địch, nếu thay đổi phương pháp sử dụng thì còn có thể bảo vệ mình và đồng đội.
Sau khi Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường bao bọc hai Chiến sĩ khiên thuẫn, hai người Bao Tam và Độc Cô Cửu Thương xung phong dẫn đầu che chắn trước mặt mọi người, ngăn chặn Chiến Sĩ Xương Khô ở bên ngoài.
Cùng lúc đó, Vương Vũ cũng phi thân sang, hai cánh tay lôi kéo xung quanh, túm chặt Doãn Lão Nhị ném hắn ta về đội ngũ.
Lôi Công Đáng thấy Doãn Lão Nhị đột nhiên biến mất, còn chưa kịp phản ứng lại xem là chuyện gì xảy ra, đã thấy một bàn chân to mang theo ánh chớp đá đến trước mặt.
Lôi Công Đáng hoảng sợ, dựng tấm khiên lớn lên định ngăn lại, nhưng mà với cước pháp của Vương Vũ thì làm sao có thể để gã tránh thoát được.
"Đoàng!" Một tiếng sấm vang lên, Lôi Công Đáng trực tiếp bị đá lui về phía sau ba mét, vừa vặn lùi ra khỏi Kết Giới Hắc Ám của Xuân Tường.
Sau khi Lôi Công Đáng rời khỏi Kết Giới Hắc Ám thì cũng kịp phản ứng lại là chuyện gì xảy ra, dựng tấm khiên lên quay về đội ngũ.
Lúc này, kỹ năng của Cung Thủ Xương Khô và Pháp Sư Xương Khô đã bay đến phía Vương Vũ.
"Ầm..." Lại một tiếng trầm đục vang lên, thân thể của Vương Vũ vỡ vụn, ngay sau đó Vương Vũ xuất hiện ở phạm vi an toàn cách đội ngũ không xa.
"Lão Ngưu, lợi hại đó... Một cước kia đá đến ta đây tinh thần sảng khoái, không phải ngươi cố tình đấy chứ." Minh Đô cười hì hì nói với Vương Vũ.
Vương Vũ cười nói: "Không đâu, chỉ là tiện chân thôi."
Vương Vũ cũng không phải người hẹp hòi, tuy Vương Vũ có mấy loại kỹ năng bắt lấy chưa sử dụng, nhưng lúc ấy trong tình huống đó, dựa vào vị trí đứng của Lôi Công Đáng kia, Vương Vũ thật sự không nhịn được đạp cho một chân luôn.
Nghe thấy lời nói của Vương Vũ và Minh Đô, sắc mặt Lôi Công Đáng một màu đen kịt, có điều niệm tình Vương Vũ vừa cứu mình, Lôi Công Đáng cũng đành phải nhịn xuống.
"Đừng nói nhảm, mau lui lại ra khỏi hang động!" Thấy lũ xương khô lại quay lại lần nữa, hơn nữa càng ngày càng đến gần đội ngũ, Vô Kỵ quyết đoán hạ mệnh lệnh rút binh.
Dưới sự bảo vệ của hai tanker, mọi người nhanh chóng lui ra khỏi hang động.
Đội ngũ ra khỏi hang động, lũ xương khô quả nhiên không đuổi theo nữa, mỗi người lại tự đứng vào vị trí của mình lần nữa, rất có tư thế dùng bất biến ứng vạn biến.
Lông mày Vô Kỵ nhíu chặt, những xương khô này quả thật quá ghê tởm, vậy mà giết không chết, hơn nữa trận hình phối hợp vô cùng đầy đủ với nghề nghiệp, nếu cứ tiếp tục xông lên phía trước như vậy, rất dễ dàng bị bao vây bốn phía, ngộ nhỡ lại xuất hiện tình thế đội ngũ bị chia cắt như vừa nãy, thì càng lúng túng hơn rồi.
"Ha ha ha, Vô Kỵ chó má, không phải ngươi trâu bò lắm sao? Tại sao cũng bị đuổi chạy ra ngoài vậy?" Độc Cô Cửu Thương chỉ vào Vô Kỵ cao giọng giễu cợt.
Vô Kỵ không biết xấu hổ nói: "Ông đây cố tình tạo ra một sơ hở, cho ngươi một cơ hội đánh trả lại, thật ra tất cả đều nằm trong lòng bàn tay ta thôi."
"Ta nhổ vào, Toàn Chân Giáo chó má không biết xấu hổ." Độc Cô Cửu Thương vươn cổ khinh thường, nước miếng cũng nhổ lên mặt Vô Kỵ.
Vô Kỵ xoa xoa mặt, đang định nhổ lại, Lôi Công Đáng giận dữ nói: "Được rồi lão Thương, ngươi ầm ĩ cái gì? Cãi nhau thì có thể giải quyết được à?"
Lôi Công Đáng là game thủ chuyên nghiệp, không chỉ yêu cầu rất cao với bản thân mình, mà ngay cả tỷ lệ sai sót của đồng đội cũng phải cực kỳ thấp, hai lần liên tục bị quái vật ép phải rút lui, tâm trạng Lôi Công Đáng vốn đã vô cùng không tốt, lúc này nhìn thấy Độc Cô Cửu Thương không chỉ không cảm thấy nhục nhã, mà còn ở đây tranh cãi ầm ĩ, dĩ nhiên càng giận dữ hơn, dứt khoát trút lửa giận lên người Độc Cô Cửu Thương.
"..."
Độc Cô Cửu Thương bị Lôi Công Đáng quát một câu, vẻ mặt có chút không nén được giận, nhưng Lôi Công Đáng dù sao cũng là đại thần, Độc Cô Cửu Thương cũng chỉ có thể im lặng không nói.
Vô Kỵ thấy thế lắc đầu nói: "Chó Thương, ngươi thay đổi rồi... Trước đây ít nhất ngươi cũng coi như là đối thủ của bọn ta, bây giờ thì sao, ha ha..."
Mấy người Toàn Chân Giáo nghe thấy thế, kênh công hội lập tức náo nhiệt lên: "Bà mẹ nó, bây giờ Vô Kỵ bắt đầu rồi đó hả? Các ngươi nói Độc Cô Cửu Thương có thể đá thằng khốn kia ra hay không?"
"Có lẽ là không đâu, đại thần đứng đầu có giá trị con người không thấp, có thế nào thì cũng phải đánh xong phụ bản này đã rồi mới hủy bỏ hiệp ước được."
"Thật đáng tiếc đó... Tiền tài quả nhiên còn quan trọng hơn châm ngòi chia rẽ."
Độc Cô Cửu Thương bị Vô Kỵ vừa nói như thế, trên mặt lộ ra vẻ khó chịu, chỉ đành phải hậm hực nói: "Đúng vậy đó... thay đổi rồi."
"Chơi game mà cũng không chơi cho sung sướng được, ngươi nói ngươi còn không biết xấu hổ làm lão đại nữa sao? Ngươi nhìn xem đàn em của ta nào có ai dám nói chuyện với ta như vậy." Vô Kỵ tiếp tục nói.
Mấy người Toàn Chân Giáo đều nhao nhao khinh bỉ trong kênh công hội: "Chậc chậc, Vô Kỵ thật sự chém gió... Đổi lại nếu là chúng ta nhìn không vừa mắt thì đã trực tiếp đánh cho hắn ta một trận rồi, dù sao hắn ta cũng không đánh lại được chúng ta, nhìn hắn ta chém gió thật muốn lột trần ra quá đi."
"Được rồi, tiếp tục đánh phụ bản thôi." Độc Cô Cửu Thương ý tứ sâu xa liếc nhìn Lôi Công Đáng một cái, thật sự không muốn nói thêm về đề tài này nữa.
Vô Kỵ nhìn thấy vẻ mặt này của Độc Cô Cửu Thương, cười khẽ, quay lại chuyện chính nói: "Nếu không chấm dứt thù hận của quái vật canh cửa này, chúng ta chắc chắn không giết xong mấy chòi canh này được."
Trong thiết lập của hệ thống, quái vật trong phụ bản không thể xuất hiện mới được, cho nên một khi đã kích hoạt thù hận của bọn họ, trừ khi mục tiêu ra khỏi phụ bản, nếu không thù hận cũng sẽ không biến mất, loại thù hận này được người chơi gọi tên là thù hận đến chết.
Quái vật thù hận đến chết, có thể trốn, nhưng mà một khi kích hoạt nhất định phải giết chết, nếu không thì cũng không thể thông qua phụ bản được, hơn nữa còn có thể bị kẹt quái, kết quả là người chơi khi đã chơi hết phụ bản còn phải đi tìm quái nhỏ kẹt lại ở thang gác hoặc khúc quanh, hết sức phiền toái.
Thù hận của những quái xương khô này chỉ giới hạn ở trong phạm vi hẻm núi, loại thù hận chỉ có quái mới sinh ra mới có, cho nên những quái vật này bất kẻ quét như thế nào cũng sẽ sống lại không có giới hạn.
"Vậy chúng ta trực tiếp đi vòng qua?" Độc Cô Cửu Thương hỏi.
Không phải quái vật thù hận đến chết, chỉ cần đi vòng qua khu vực của chúng, thù hận sẽ biến mất hoàn toàn, đi vòng qua thật sự là một phương pháp hay.
Vô Kỵ lắc đầu nói: "Có lẽ không đi vòng qua được."
Chỗ chôn xương có địa hình hẻm núi, hơn trăm bộ xương khô rải rác thưa thưa thớt thớt ở các ngõ ngách, căn bản không có không gian để đi vòng qua.
"Chúng ta làm thế nào bây giờ?" Độc Cô Cửu Thương có chút mơ hồ, đón đánh không đánh được, vòng qua cũng không vòng qua được, chẳng lẽ phụ bản này khó qua lắm hay sao? Mà bây giờ mới là cửa thứ nhất thôi đấy.
Vô Kỵ nói: "Ngươi nhìn lại một câu đằng sau phần giới thiệu nhiệm vụ đi."
Độc Cô Cửu Thương kéo cột nhiệm vụ ra, mở nhiệm vụ phụ bản, câu nói đằng sau kia là: Xuyên qua chỗ chôn xương, ở trên tế đàn xương trắng, lấy được Trái Tim Hắc Ám nguồn gốc ma lực của Sứ Đồ Thứ Sáu.
"À, hóa ra là như vậy, nhưng làm sao chúng ta vượt qua được? Chẳng lẽ bảo Thích khách Tiềm Hành đi qua? Ngươi không biết sinh vật bất tử có thể nhìn thấy rõ Tiềm Hành sao?"
Trong thiết lập của game, sinh vật bất tử không có năm giác quan của con người, dựa vào cảm giác mà phong tỏa được mục tiêu, cho nên thuật Tiềm Hành không có hiệu quả gì với sinh vật bất tử.
Dựa theo đạo lý như vậy mà nói, thuật Tiềm Hành cũng không có hiệu quả gì với loại quái vật dựa vào sóng âm để xác định mục tiêu như con dơi, khi đánh phụ bản cấp 15 Nhà Thờ Huyết Sắc, cũng đã có người chơi chú ý đến đặc điểm này, cũng tuyên bố trên diễn đàn đã từng thống kê lại, còn làm ra mệnh đề vô nghĩa thật ra người chơi bị mù khi chơi game này có thể phản Tiềm Hành linh tinh.
"Dĩ nhiên không phải." Vô Kỵ chỉ vào miệng hẻm núi nói: "Sau khi thù hận của những quái vật này được kích hoạt thì đều dựa vào một chỗ, chúng ta có thể dẫn chúng đến khắp các ngõ ngách, sau đó bảo Thích khách đi trộm Trái Tim Hắc Ám."
"Đơn giản như vậy sao?" Độc Cô Cửu Thương có chút nửa tin nửa ngờ nói.
Liên tục bị đám xương khô đẩy lùi hai lần, Độc Cô Cửu Thương đã có chút thần hồn nát thần tính rồi, phương pháp của Vô Kỵ rất có đạo lý, Độc Cô Cửu Thương lại có chút khó tin, hắn ta không ngờ những Chiến Sĩ Xương Khô khó chơi này lại có thể dễ dàng đẩy đi chỗ khác được như vậy.
Vô Kỵ nói: "Đánh phụ bản mà, dù sao cũng phải thử một lần mới biết được."