Trang 247# 1
Chương 494: Cao nguyên kỳ quái
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Vô Kỵ chết rồi, thù hận lại chuyển sang Minh Đô và Ngạo Tuyết Lăng Sương một lần nữa, Bao Tam và Độc Cô Cửu Thương ở trạng thái vô địch, một lần nữa thích ứng kịp tiến độ chiến đấu, cùng lúc đó, ba người trên núi cũng đánh hội đồng cho Kỵ Ưng Viên Vương chỉ còn một chút máu.
Khi chỉ còn thiếu một nắm đấm nữa, Kỵ Ưng Viên Vương đột nhiên bùng nổ ra phách thể.
Lần này cũng khiến ba người vô cùng kinh ngạc, đánh lâu như vậy mà mặt hàng này chẳng có chút phản ứng gì, chẳng lẽ vào lúc này nó này lại định đánh trả khi chạm đến ranh giới cuối cùng sao?
Ai ngờ sau khi đứng dậy, Kỵ Ưng Viên Vương lại chỉ vào Vương Vũ nói một câu: "Ở dưới chân của ngươi..."
"Ở dưới chân của ta?" Vương Vũ hơi sững sờ nói: "Cái gì vậy?"
Kỵ Ưng Viên Vương còn chưa trả lời Vương Vũ thì đã trực tiếp nằm thẳng cẳng trên mặt đất, biến thành thi thể.
"..."
Ba người đồng thời im lặng, BOSS này thật sự là chẳng ra làm sao cả, dưới chân có cái gì thì cũng phải nói hết đã chứ, tại sao còn chưa nói hết câu đã... Có trên mà không có dưới thật là đáng giận.
BOSS vừa chết, đàn quái dưới chân núi đã không còn người lãnh đạo, cũng không lưu luyến chút nào với trận chiến nữa, lập tức tan tác như chim muông.
Hệ thống nhắc nhở: [Thành công đánh lui thuộc hạ của Sứ Đồ Thứ Sáu chặn đường, độ hoàn thành phụ bản tăng lên...]
Dưới chân núi mọi người thấy BOSS đã chết, đàn quái cũng rút binh, lúc này mới như trút được gánh nặng, thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Có điều nghĩ đến hai người Vô Kỵ và Lôi Công Đáng chết trận còn đang bị bao vây dưới chân núi, đoàn người lại thở dài than vãn một lúc.
Cách đối nhân xử thế của Lôi Công Đáng có hơi kém một chút, nhưng mà thực lực quả thật rất mạnh, với tư cách là một tanker, trong đoàn đội tuyệt đối không thể thiếu được gã.
Vô Kỵ là tổng chỉ huy của phụ bản, một nhân vật linh hồn quan trọng nhất của phụ bản, nếu không có hắn ta, phần sau phụ bản chắc chắn khó quét hơn rất nhiều, lúc này mọi người mới phát hiện, cảm giác khi có một têm nham hiểm gian xảo làm đồng đội cũng không tệ lắm.
"Còn chưa sống lại sao? Nếu còn chưa sống lại, chúng ta lại không có độ hoàn thành rồi."
Thời gian sống lại đã đến, Lôi Công Đáng đang định sống lại đã bị Vô Kỵ ngăn cản, trong lòng vô cùng khó chịu.
Vô Kỵ nói: "Đường núi bị ngăn chặn, chúng ta sống lại ở điểm lưu trữ của điểm thứ nhất, cho dù có sống lại cũng không có độ hoàn thành."
"Thằng khốn kiếp này, ta liều mạng với ngươi." Lôi Công Đáng nghe thấy thế, oán hận xộc lên đến tận trời, lần đầu tiên bị hãm hại không có độ hoàn thành thì cũng thôi, lần thứ hai lại bị gài bẫy chết, vừa nãy, lời nói của Vô Kỵ có nghĩa là phụ bản tiếp theo đừng nói đến độ hoàn thành, chỉ sợ rằng ngay cả cơ hội đánh liên tục cũng không có.
Nghĩ đến đây, Lôi Công Đáng tức giận, nếu không phải bây giờ đang ở trạng thái linh hồn, gã chắc chắn sẽ bóp chết tươi Vô Kỵ.
Vô Kỵ khoát tay nói: "Đừng gây náo loạn, miễn là ngươi nghe ta, chúng ta nhất định có thể đuổi kịp tiến độ."
"Vậy ngươi nói xem bây giờ phải làm thế nào?" Lôi Công Đáng buồn bực nói, lúc này gã đã hạ quyết tâm rồi, nếu Vô Kỵ không nghĩ ra biện pháp gì hay, gã sẽ lập tức rời khỏi phụ bản.
"Đợi ba phút đồng hồ nữa hãy sống lại!" Vô Kỵ nói.
"Đợi ba phút đồng hồ?” Lôi Công Đáng sửng sốt một chút, hỏi: "Vì sao?"
Vô Kỵ cười nói: "Còn là cao thủ cơ đấy, đã từng nghe đến việc kéo thi thể chưa?"
Kéo thi thể có nghĩa là sau khi người chơi bước vào phụ bản, chết rồi nhưng không sống mà lại thả linh hồn ra, đợi sau khi người chơi khác trong đội ngũ đánh đến cửa ải thì mới sống lại, đến lúc đó người chơi sống lại sẽ xuất hiện ở cửa ải, ăn kinh nghiệm và phần thưởng của BOSS.
Đây là một kỹ xảo quét bản từ rất lâu rồi, bình thường được sử dụng khi cao thủ dẫn theo những kẻ nhãi nhép.
Lôi Công Đáng là người chơi chuyên nghiệp cấp cao, chưa từng có thời gian dẫn người khác, cũng sẽ không được ai dẫn đi, cho nên ngay từ đầu cũng không nhớ đến kỹ xảo này.
"Ngươi chắc chắn game này cũng có thể kéo thi thể được chứ?" Lôi Công Đáng hỏi.
Cũng không phải bất kỳ game nào cũng áp dụng được loại kỹ xảo kéo thi thể này, có một số game coi cơ chế này là lỗi.
"Thử một chút xem, dù sao cũng đã đến mức này rồi..." Vô Kỵ giang hai tay nói.
Hai người thử một lần thì còn có hy vọng, không thử một lần, thì chắc chắn sẽ bị nhốt ở dưới chân núi...
"Đéo đỡ được!" Trong lòng Lôi Công Đáng bây giờ quả thật rất đơn giản.
Đã không còn sự ngăn cản của quái vật, tốc độ mọi người đi từ sườn núi lên đỉnh núi cũng nhanh hơn rất nhiều, sau ba phút mọi người đã bò lên đỉnh núi, đến lúc đó Vô Kỵ và Lôi Công Đáng cũng đã sống lại rồi.
Ánh sáng lóe lên, hai người bò dậy ở điểm lưu trữ trên đỉnh núi.
"Ồ? Sao các ngươi lại sống lại ở đây vậy?"
Mọi người thấy Vô Kỵ và Lôi Công Đáng cùng xuất hiện ở đỉnh núi, cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Nhìn thấy mọi người trên núi, Vô Kỵ đắc ý nói với Lôi Công Đáng: "Sao hả, ta đã nói rồi, có thể kéo thi thể được."
"À, hóa ra là kéo thi thể..." Tất cả mọi người đều là cao thủ, đương nhiên hiểu rõ kéo thi thể có nghĩa là gì.
"Hừ! Ngươi chờ đó cho ta!" Lôi Công Đáng hầm hầm giận dữ liếc nhìn Vô Kỵ một cái, để lại một câu nói hung ác, Lôi Công Đáng đã quyết định, sau này nhìn thấy Vô Kỵ một lần thì giết một lần, tuyệt đối không nói nhảm nữa.
Độc Cô Cửu Thương nghe thấy thế, trong lòng lộp bộp, nói thầm: "Thằng nhóc này thật sự là bị đánh mà còn chưa chịu ghi nhớ, ngay cả chết hai lần rồi mà vẫn không nhớ cho kỹ được? Cho dù ngươi có suy nghĩ báo thù, cũng phải đợi sau này đi ra ngoài rồi hãy nói sau, ngay cả bản thân mình mà Vô Kỵ cũng dám hãm hại, ngươi nói xem phụ bản sau này ngươi có thông qua được nữa không hả?"
"Ha ha." Vô Kỵ cười khẽ, không thèm để ý đến Lôi Công Đáng nữa.
Sau khi Kỵ Ưng Viên Vương chết thì không hề rơi đồ vật ra... Ba quyển sách này là ba người Vương Vũ dọa nạt nó mà có được, không tính là lợi nhuận của đoàn đội, đương nhiên bị ba người Vương Vũ chia nhau, mỗi người một quyển.
Mặc dù quái không hề rơi ra đồ vật gì, nhưng có thể thông qua cửa ải, đối với đoàn đội đã là quá tốt rồi, dù sao cũng là phụ bản trận doanh, đặc điểm lớn nhất của phụ bản trận doanh không phải là trang bị, mà chính là kinh nghiệm.
Sau khi chỉnh sửa lại một chút, mọi người tiếp tục tiến công phụ bản.
Sau khi bò lên khỏi hẻm núi, mọi người mới phát hiện ra, vị trí của họ bây giờ cũng không phải đỉnh núi, mà chính là một cao nguyên.
Dựa theo bản đồ toàn thành Dư Huy xem xét, vị trí này chính là cao nguyên Lạc Nhật.
Cao nguyên Lạc Nhật trong phụ bản rộng lớn hơn cao nguyên Lạc Nhật trong bản đồ rất nhiều, hơn nữa cũng không phải là cao nguyên hoang vu mênh mông vô bờ như ở bên ngoài, cao nguyên Lạc Nhật trong phụ bản có hoa có cỏ có rừng cây, tuy cũng không phải quá rậm rạp, nhưng cảnh vật cũng đã khá hơn cao nguyên hoang vu rất nhiều.
Có điều một mảnh đất rộng lớn như vậy lại vô cùng yên tĩnh, ngay cả nửa con quái vật cũng không có.
Có vết xe đổ từ hai lần trước, mọi người không còn dám sơ suất nữa, dàn xếp trận hình cho thật tốt, tank ở phía trước, hỗ trợ ở phía sau, ác ma của Xuân Tường đi cuối cùng, đoàn người hoặc nhìn bầu trời hoặc nhìn xung quanh, thận trọng đi về phía trước, rất sợ lại có loại quái vật như Kỵ Ưng Viên Vương đánh lén.
"Chỗ này thật tà môn, tại sao không khí lại đầy vẻ đe dọa như vậy?" Đi một lúc lâu, Minh Đô cẩn thận hỏi.
Từ trước đến nay, game “Trọng Sinh” vẫn rất đầu tư về mặt âm thanh, hoàn cảnh xung quanh của game được mô phỏng không khác biệt gì với hiện thực, vừa nãy trên đường đi lên núi tuy không có quái vật, nhưng cũng có thể nghe thấy tiếng côn trùng tiếng chim hót, nhưng mà mảnh cao nguyên này vô cùng yên tĩnh, ngoại trừ tiếng bước chân ra vậy mà không có một chút âm thanh nào.
"Quái nơi này không phải là ma chứ..." Ký Ngạo đột ngột thốt lên một câu, nhưng khiến mọi người sợ quá chừng, rõ ràng là trời chiều chạng vạng, nhưng lại cảm nhận sau lưng rét lạnh, nhất là Dương Na, chỉ vào Ký Ngạo nói: "Ngươi còn dám nói linh tinh nữa, bà đây làm thịt ngươi!"
Ma quỷ trong game này thuộc về sinh vật bất tử, được gọi là U Linh, tấn công vật lý cơ bản không có chút hiệu quả gì với loại quái như U Linh này, đó là một loại quái vật vô cùng khó đối phó, có điều dưới bầu không khí này bàn bạc về ma quỷ, trong tiềm thức mọi người đều sẽ không hiểu theo nghĩa U Linh...