Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 494 - Chương 496: Quái Vật Xấu Xí Đến Phát Khóc

Trang 248# 1

 

 

 

Chương 496: Quái vật xấu xí đến phát khóc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Theo nhắc nhở của hệ thống, tên gọi của bản đồ xung quanh mọi người cũng biến thành trong cơ thể thú khổng lồ viễn cổ Dicarlia.

"Con mẹ nó, dọa ta một trận, ta còn tưởng rằng sắp ị ra quần đến nơi rồi, hóa ra là phụ bản ẩn." Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, mọi người còn đang căng thẳng lúc này mới thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Trong game online, phụ bản ẩn là một loại phụ bản trong phụ bản, phải có điều kiện đặc biệt mới có thể kích hoạt được, xem ra đây cũng chính là nội dung cốt truyện được che giấu trong phụ bản trận doanh rồi.

"Các ngươi là ai?"

Đúng lúc này, một giọng nói như sấm nổ vang lên bên tai mọi người, giọng điệu của tiếng nói có vẻ như vô cùng phẫn nộ.

Mọi người nghe thấy giọng nói lại càng hoảng sợ đến hết hồn, đồng thời một thuộc tính hiện lên trước mặt tất cả mọi người.

Thú khổng lồ viễn cổ Dicarlia (Cấp ???) (BOSS Ám Kim) (Sử Thi)

Sinh lực: ???

Nội lực: ???

Kỹ năng: ???

Đặc tính: ???

Giới thiệu quái vật: Một con thú khổng lồ viễn cổ mạnh mẽ đến mức khiến thần linh và ma quỷ cũng phải nhượng bộ rút lui.

Đệt! BOSS gì mà toàn dấu chấm hỏi, hơn nữa dựa vào cảnh tượng bản đồ xem xét, vị trí của mọi người ngay bây giờ chính là trong bụng của BOSS... Mẹ nó, cái này thần linh cũng phải nhượng bộ gì đó, chẳng phải mặt hàng này vô địch luôn rồi sao?

Đối mặt BOSS như vậy, ai còn dám suy nghĩ gì đến nội dung cốt truyện che giấu nữa chứ, một đám người vội vàng sử dụng đạo cụ truyền tống, hy vọng có thể truyền ra khỏi bản đồ này, kết quả nhắc nhở của hệ thống lại vang lên, hoàn cảnh này không thể sử dụng những đạo cụ đó được.

"..."

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, một đội người hoàn toàn hoảng hốt rồi.

"Thật ra thì ta chỉ đi ngang qua... Ta cũng không quen biết những người ở đây, ngươi nhận nhầm người rồi." Vô Kỵ kêu lên với không khí.

Thú khổng lồ không để ý đến Vô Kỵ, mà cứ thế tức giận nói: "Là ai, quấy rầy giấc ngủ của ta?"

"Là hắn ta." Mấy người Toàn Chân Giáo không hẹn mà cùng nhau chỉ tay về phía Ký Ngạo, vừa nãy nếu không phải Ký Ngạo khinh thường mà giậm chân xuống, có lẽ con thú khổng lồ vứt đi này cũng sẽ không chui ra.

Đồng thời mọi người âm thầm cầu nguyện, oan có đầu nợ có chủ, nếu muốn ăn thì cứ ăn cậu ta, không có quan hệ gì với anh em chúng ta, chết một mạng dù sao cũng tốt hơn nhiều việc cả đoàn bị diệt.

"Con mẹ nó, mấy tên không có chút nghĩa khí này." Trong nháy mắt bị bán đứng, Ký Ngạo cũng sốt ruột đến sắp khóc.

Minh Đô an ủi: "Không sao đâu, ngươi vẫn còn là một đứa trẻ, tuổi còn trẻ, có nhiều thời gian để luyện cấp."

"Đúng đấy, lão phu cũng đã từng cảnh cáo ngươi rồi, ngẩng đầu ba thước có thần linh, ngươi nhìn ngươi mà xem, thật sự khiến lão phu thất vọng quá đi..." Xuân Tường cũng chạy đến ba phải.

"Các ngươi đám tiện nhân này!" Ký Ngạo mắng một tiếng chỉ Vương Vũ kêu lên: "Đều tại chú Ngưu, chú Ngưu nói dưới đất có quái cho nên ta mới giậm chân."

"Ồ..." Mọi người xoay mặt nhìn Vương Vũ.

Vương Vũ trừng mắt, nhìn tất cả mọi người nói: "Ta có nói như vậy sao?"

Trong lòng mọi người căng thẳng, rối rít nói: "Không có không có, chính là chân Ký Ngạo đê tiện thôi!"

Mấy người Toàn Chân Giáo rất tinh mắt, đắc tội Vương Vũ hay đắc tội Ký Ngạo, chỉ cần có chút não đều sẽ biết rằng phải làm như thế nào.

"Các ngươi đám súc sinh này!" Ký Ngạo lệ rơi đầy mặt.

Bên cạnh, đám người Độc Cô Cửu Thương nhìn thấy mà trợn mắt há mồm, mẹ nó, sao bầu không khí của công hội nhỏ mười mấy người này lại không đoàn kết chút nào vậy, rốt cuộc là bọn họ làm thế nào đối địch được với chúng ta thế?

Ngay khi mấy người Toàn Chân Giáo đang định kéo Ký Ngạo ra ngoài làm mồi cho BOSS, thú khổng lồ viễn cổ lại nói: "Trong bụng ta không thoải mái."

Vô Kỵ chỉ Ký Ngạo nói: "Không sao, thằng nhóc này là cậu ấm da mịn thịt mềm, hương vị cực kỳ ngon lành, ngài có thể từ từ thưởng thức."

Thú khổng lồ viễn cổ tiếp tục không đếm xỉa đến Vô Kỵ, lầm bầm lầu bầu nói: "Nếu các ngươi có thể giúp đỡ ta, ta sẽ bỏ qua cho các ngươi."

Hệ thống nhắc nhở: [Thú khổng lồ viễn cổ Dicarlia tuyên bố nhiệm vụ phụ bản "Bụng của ta không thoải mái", cấp bậc: không, có giúp đỡ thú khổng lồ viễn cổ hay không?]

Chú thích: Phụ bản này vốn dĩ không thể sử dụng bất kỳ đồ vật truyền tống nào, phải chết hoặc hoàn thành nhiệm vụ mới có thể rời khỏi.

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, trong nháy mắt mọi người hóa đá.

"Không giúp thì phải chết sao?" Vô Kỵ hỏi thú khổng lồ viễn cổ.

Thú khổng lồ viễn cổ buồn bực nói: "Ngươi khái quát vô cùng chính xác đấy."

"Cái này còn được lựa chọn nữa sao? Giúp chứ!" Mọi người nghe thấy vậy, đều đồng loạt lựa chọn giúp đỡ.

Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ phụ bản "Bụng của ta thật đói", cấp bậc nhiệm vụ không: Tiêu diệt ký sinh trùng trong cơ thể của Dicarlia.]

Sau ba mươi giây nữa sẽ truyền tống bạn đến bên trong dạ dày của Dicarlia, trước mắt độ hoàn thành 0%.

Sau khi nhận nhiệm vụ xong, trong lòng đám người cũng hơi bình tĩnh lại một chút, hóa ra chẳng qua là tiêu diệt ký sinh trùng trong cơ thể thú khổng lồ viễn cổ, nhìn qua cũng có vẻ không khó khăn quá, thấy thú khổng lồ viễn cổ tức giận như vậy, mọi người còn tưởng rằng nó muốn ăn thịt người nữa cơ.

Thời gian ba mươi giây đếm ngược vừa trôi qua, cảnh tượng trước mặt mọi người lại thay đổi lần nữa, bị truyền tống đến bên trong một không gian thật rộng lớn.

Tên gọi bản đồ: Dạ dày của Dicarlia.

Không thể không nói, con thú khổng lồ viễn cổ này thật sự là rất to lớn, chỉ riêng dạ dày của nó thôi, vậy mà đã rộng lớn đến mức này.

Tất cả không gian bên trong dạ dày còn rộng hơn sân vận động của trường học một chút, thịt ở mặt đất và vách tường núc ních, mặt đất còn có từng mảnh từng mảnh chỗ trũng, trong chỗ trũng có một chút chất lỏng màu vàng, bên trên dạ dày thỉnh thoảng cũng có dịch thể nhỏ xuống.

Vương Vũ lấy một thanh kiếm đồ trắng ra, cắm vào chất lỏng màu vàng cách mình không xa, chỉ nghe thấy "Hít" một tiếng, thanh kiếm đồ trắng kia bị hòa tan, hệ thống nhắc nhở: Vũ khí tổn hại...

"Cái này mẹ nó!" Thấy cảnh tượng đó, tất cả mọi người cực kỳ sợ hãi, vội vàng ném một Thuật Thăm Dò ra.

Dịch dạ dày của thú khổng lồ viễn cổ: Có khả năng ăn mòn cực mạnh.

Vô Kỵ nhắc nhở: "Đi vòng quanh tránh ra, rơi vào thứ này rồi thì không ai vét lên được nữa đâu."

Dịch vị này còn lợi hại hơn cả acid sunfuric, cũng không phải dính vào sẽ chết, chết cũng không sợ, nhưng mà thứ đồ chơi này làm tan chảy trang bị thì phải làm thế nào?

Thật ra không cần Vô Kỵ nhắc nhở, nhìn thấy cảnh tượng vừa nãy, tất cả mọi người theo bản năng đều tránh đi thật xa.

Vị trí của đội ngũ bây giờ là ở chỗ dưới cùng của dạ dày, cũng chính là nơi tiếp nối với ruột của Dicarlia.

Tuy nói rằng mọi người đều đang ở trong bụng Dicarlia, nhưng mà bên trong này vẫn rất sáng sủa... Game ấy à, chính là không khoa học như vậy đấy.

Từ dạ dày nhìn ra ngoài, ruột của Dicarlia giống như hang động bình thường, uốn lượn đan xen, sâu không thấy đáy...

"Hít..." Vương Vũ hít sâu một hơi hỏi: "Đây không phải là mê cung đấy chứ?"

Vương Vũ không sợ trời không sợ đất, duy chỉ có mấy thứ địa hình mê cung với rừng rậm là hắn có chút sợ hãi.

"Rất rõ ràng, chính là nó đấy!" Vô Kỵ khẳng định nói.

"Kiểu gì cũng phải đi vào mới được sao?" Vương Vũ hỏi lại, hắn thật sự không muốn đi dạo trong mê cung.

"Dĩ nhiên, ký sinh trùng cũng không ở trong dạ dày."

"Được rồi..." Vương Vũ gật đầu, đi theo đội ngũ đi vào sâu bên trong ruột của Dicarlia.

Dicarlia chỉ cần có một dạ dày đã khổng lồ đến như vậy, ruột lại càng lớn đến đáng sợ, đoàn người đi vào trong ruột, giống như cống thoát nước ngầm khổng lồ, vô cùng trống trải đến dọa người.

Đi không bao lâu, mọi người đã nhìn thấy quái vật bên trong cơ thể của thú khổng lồ viễn cổ.

Có điều sau khi nhìn thấy quái vật, tất cả mọi người không nhịn được giật mình một cái.

Thật là ghê tởm, mọi người chơi game lâu như vậy, loại quái vật xấu xí nào mà chưa từng nhìn thấy, nhưng sau khi nhìn thấy ký sinh trùng, lúc này mới coi như mở rộng tầm mắt.

Trên thân thể dài mảnh chỉ mọc ra một cái miệng, miệng ký sinh trùng này chia ra tám múi, khi giương ra thì toàn là giác hút, khiến người ta nhìn thấy liền cảm thấy dạ dày cuồn cuộn sôi trào.

Đồ chơi này thay vì nói là xấu đến buồn nôn, chi bằng nói là xấu có cá tính.

Dù sao đây chính là một loại quái xấu đến mức khiến người ta phát khóc...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment