Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 516 - Chương 518: Vương Vũ Nổi Khùng

Trang 259# 1

 

 

 

Chương 518: Vương Vũ nổi khùng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ha ha ha ha! Chú Ngưu! Chú kéo xuống làm gì? Kỳ thật, chú thế này trông rất đáng yêu..." Ký Ngạo càn rỡ cười ha hả, những người khác thế cũng không nhịn được nở nụ cười.

"Cút!" Vương Vũ giận dữ, mặt đỏ lên và đỏ đến tận cổ. Vương Vũ là số ít người quan tâm đến vấn đề mặt mũi ở trong Toàn Chân Giáo, nhưng bây giờ lại mất mặt như vậy, hiển nhiên Vương Vũ đã phẫn nộ đến cực hạn.

"Đám sâu kiến hèn mọn như các ngươi, lại dám liên tục chọc giận ta!"

Lúc này, Sứ Đồ Thứ Sáu bị mọi người không nhìn lại gầm rú lên rồi lao lên. Bây giờ, Vương Vũ còn đang nổi nóng, trông thấy Sứ Đồ Thứ Sáu xông đến, lập tức lao ra ngăn cản.

Bởi vì Vương Vũ kéo chặt lấy thù hận, lượng máu của Sứ Đồ Thứ Sáu không chỉ không hồi phục, mà thực lực cũng không tăng lên. Ông ta vừa thấy Vương Vũ lao đến lập tức chém loạn mấy đao.

Nhìn thấy Sứ Đồ Thứ Sáu vung đao chém đến, Vương Vũ cúi đầu lăn mình, lăn đến sau lưng của Sứ Đồ Thứ Sáu, sau đó dùng Lôi Đình Cước đạp vào sau gối của Sứ Đồ Thứ Sáu, khiến Sứ Đồ Thứ Sáu không tự chủ được nên quỳ xuống đất,

Vương Vũ thuận thế dùng một ngón tay đâm vào cổ Sứ Đồ Thứ Sáu, sau đó rút trường côn ra rồi quất liên tục vào người ông ta.

Vừa quất, Vương Vũ vừa chỉ trích: "Ta để ngươi ra oai! Ta để ngươi đốt ta! Ta để cho ngươi khiến ta mất mặt."

Trang bị Trái Tim Bất Tử là chuyện của Vương Vũ, xét đến cùng cũng do chiêu thức của Sứ Đồ Thứ Sáu quá vô lại, oan có đầu nợ có chủ, hiển nhiên Vương Vũ không thể phát cáu với đồng đội, đành phải trút hết oán hận lên người Sứ Đồ Thứ Sáu.

Tuy rằng công kích của Vương Vũ gây ra sát thương có hạn cho Sứ Đồ Thứ Sáu, nhưng hiệu quả thị giác lại vô cùng kinh dị. Vương Vũ đè BOSS xuống đất đánh một trận, cảnh tượng như vậy lại đổi mới tam quan của mọi người.

Những người khác nhìn thấy cảnh này, nụ cười ở trên mặt cũng nhao nhao hóa đá... Sắc mặt hai người Minh Đô và Ký Ngạo bỗng nhiên biến thành vô cùng khó coi.

"Hình như vừa rồi hai ngươi chế giễu hắn, không có quan hệ gì với lão phu...” Xuân Tường vội vàng kéo mình ra khỏi chuyện này.

Nói đùa, coi như biết Vương Vũ không hạ sát mình vì chuyện này, nhưng bị đánh tê người như thế này, chắc chết đi còn hơn.

"Mẹ kiếp! Các ngươi cũng cười mà." Ký Ngạo vội la lên, thường nói pháp luật không chất vấn số đông. Nếu như tất cả mọi người đều cười, Vương Vũ sẽ không làm gì, nhưng một hai người thì lại khác. Sau khi nhìn thấy cảnh Sứ Đồ Thứ Sáu quỳ dưới đật bị vụt gậy liên tục, Ký Ngạo đột nhiên nhớ lại dáng vẻ của bố khi giáo dục cậu ta.

"Chính là như vậy, các ngươi không thể không có nghĩa khí như vậy được." Minh Đô lạnh mặt nói.

Lôi Công Đáng cuống quýt khoát tay, rồi nói: "Người bạn nhỏ, ngươi nhìn lầm rồi, chúng ta đang cười hai người các ngươi không biết sống chết mà thôi."

"Đúng thế! Lôi Công Đáng nói đúng!" Mọi người nhao nhao biểu thị đồng ý với câu nói của Lôi Công Đáng.

"Hừ! Gà Con! Chúng ta liên thủ chưa chắc đã bại bởi lão Ngưu." Minh Đô nhìn Vương Vũ một chút, sau đó nói với giọng không có sức mạnh.

Lời của Minh Đô còn chưa dứt, Sứ Đồ Thứ Sáu đã thoát khỏi hiệu ứng giam cầm, sau đó Sứ Đồ Thứ Sáu phẫn nộ vung đao chém về phía sau, Vương Vũ vội vàng nhảy một cái, tránh thoát nhát chém, rồi dùng Ưng Đạp và Lôi Đình Cước gây ra Tứ Đoạn Liên Kích giẫm ở trên đầu Sứ Đồ Thứ Sáu. Sức xung kích mạnh mẽ của Lôi Đình Cước khiến Sứ Đồ Thứ Sáu đang quỳ gối trên mặt đất đập mặt xuống đất.

"Ngươi còn dám phản kích?" Vương Vũ gầm lên một tiếng, cúi người giẫm lên lưng Sứ Đồ Thứ Sáu, rồi thu lại trường côn, sau đó dùng tay trái bóp chặt lấy gáy của Sứ Đồ Thứ Sáu, tay phải nắm chặt lại rồi đấm liên tục vào sau ót của ông ta.

Mọi người thấy thế thì cùng nhìn về phía Minh Đô.

"Hazz... Lão Lý! Vừa rồi, ngươi nói cái gì?" Danh Kiếm Đạo Tuyết cười hì hì rồi hỏi Minh Đô.

Minh Đô vội vàng nói: "Ta nói ta và Gà Con đi xin lỗi lão Ngưu, chắc lão Ngưu sẽ không làm khó xử bọn ta."

"Các ngươi nhìn gì vậy, tranh thủ thời gian hỗ trợ đi." Đúng lúc này, Vương Vũ quay người nhìn về phía mọi người ở đằng sau, rồi kêu lên.

Vương Vũ tổng cộng có mấy kỹ năng khống chế mạnh, bây giờ đã dùng hết, nếu lại đánh tiếp thì lại phải tránh đông tránh tây giống như trước kia. Vô Kỵ đang phong ấn Trái Tim Hắc Ám, làm sao có thời gian hao tổn với Sứ Đồ Thứ Sáu.

"Ngươi còn cần chúng ta giúp đỡ hay sao?" Mọi người trăm miệng một lời hỏi, ở trong lòng bọn họ, Vương Vũ đã nghiền ép BOSS hoàn toàn.

"Nói nhảm! Nhanh lên!"

"A a a..."

Dưới trạng thái nổi giận, Vương Vũ còn đáng sợ hơn BOSS, không ai dám gây vào, thế là mọi người nhao nhao vây lại.

Trải qua một trận chà đạp của Vương Vũ, lượng máu của Sứ Đồ Thứ Sáu chỉ giảm đi 5%. Bây giờ, mọi người cùng công kích, chưa được bao lâu thì lượng máu của Sứ Đồ Thứ Sáu chỉ còn lại 30%.

Vương Vũ móc ra Lạc Nhật Luân Bàn rồi đập vào người Sứ Đồ Thứ Sáu. Sứ Đồ Thứ Sáu kêu thảm một tiếng rồi bị hút vào Lạc Nhật Luân Bàn.

"Vô Kỵ động thủ!"

Ở một vị diện khác, Vô Kỵ nhận được lệnh, giơ dao găm lên rồi cắm vào Trái Tim Hắc Ám.

Sau đó, tất cả mọi người bỗng nhiên cảm thấy cảnh tượng trước mắt nhoáng một cái, Vô Kỵ đã xuất hiện ở trước mắt mọi người. Dao găm trong tay đã cắm Trái Tim Hắc Ám vào Lạc Nhật Luân Bàn không lệch chút nào.

Ngay sau đó, một luồng sức mạnh nhẹ nhàng đã đẩy mọi người ra. Lạc Nhật Luân Bàn đã hóa thành một tòa tế đàn, phong ấn lại Trái Tim Hắc Ám ở vị trí trung tâm của bình đài.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn phong ấn Sứ Đồ Thứ Sáu thành công và phá hủy âm mưu của Sứ Đồ Thứ Sáu. Độ hoàn thành của phụ bản +40%.]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn giúp thành Dư Huy khỏi bị bao vây thành công. + 50 điểm vinh dự thành Dư Huy. +100 danh vọng thành Dư Huy.]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn thông qua phụ bản Ấn Của Sứ Đồ, +50 điểm vinh dị trận doanh Quang Vinh, +50 danh vọng trận doanh Quang Minh.]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đánh bại hình thái Vua Lừa Lọc Thor của Sứ Đồ Thứ Sáu một cách hoàn mỹ, thu được vật phẩm đặc biệt: Bảo tàng của Vua Lừa Lọc x1.]

Sau khi hệ thống thông báo liên tiếp xong, ở giữa bình đài xuất hiện một bảo rương to lớn.

"Lại là phần thưởng bảo tàng!" Nhìn thấy bảo rương, mọi người không thể không vui mừng.

Phần thưởng bảo tàng chính là phần thưởng vô cùng hi hữu của cửa ải bí ẩn, chỉ có đánh giá đặc biệt mới có tỉ lệ thu được.

Mọi người phong ấn BOSS Sứ Đồ Thứ Sáu đã hoàn toàn dung hợp với Trái Tim Hắc Ám. Cho nên, ngay từ đầu mọi ngường đã biết sẽ có phần thưởng bí ẩn, nhưng không ai ngờ lại là phần thưởng bảo tàng.

Nhìn thấy bảo rương trên đất, mọi người rất háo hức, chẳng qua không ai đi mở rương.

Mở bảo rương giống như sờ thi thể, loại nhiệm vụ vô cùng vinh quang này phải tuyển ra một người được tất cả mọi người tán đồng mới được, nếu không khi mở ra vật phẩm tệ thì sẽ bị mọi người quở trách.

"Ta đề nghị lão Ngưu mở bảo rương này!" Minh Đô nhấc tay lên, rồi nói.

"+1!" Ký Ngạo tán thành.

Nhìn thấy hai người có đạo đức cao như vậy, Vô Kỵ hơi sững sờ. Ký Ngạo còn dễ nói, cậu ta là vua đen đủi, đã bị tước đi quyền lợi mở bảo rương và sờ thi thể cả đời. Nhưng tên Minh Đô này thích nhất là sờ thi thể mà, sao bây giờ lại nhường cơ hội này cho Vương Vũ. Điều này khiến Vô Kỵ cảm thấy ngoài ý muốn.

"Còn các ngươi thì sao?" Vô Kỵ quay đầu lại hỏi những người khác.

"+1"

"+1"

"+10086"

Mọi người nhao nhao tỏ thái độ, ngay cả thằng nhóc Lôi Công Đáng cũng biểu thị phải cho Vương Vũ mở cái rương này rất kiên quyết.

Vô Kỵ bèn nói với giọng buồn bực: "Khi nào thì các ngươi biết khiêm nhượng như vậy..."

"Chính là vừa rồi..." Mọi người đồng thanh đáp.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment