Trang 265# 2
Chương 531: Thủy Hạ Khán Ngư đùa giỡn các quy tắc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Huy hiệu Lôi Đình: Tấn công thuộc tính sấm sét được nâng cao 20. Nghề nghiệp: Thông dụng.
Giới thiệu đồ vật: Chỉ có dũng sĩ được Arceus thưởng thức mới có cơ hội lấy được huy hiệu này.
Vì các nghề nghiệp tấn công trong "Trọng Sinh" đều bổ sung vào thuộc tính của mình, cho nên nhắc nhở thuộc tính là đặc sắc nhất trong game, hai hệ vật lý và ma pháp của Võ sư là Võ Tăng và Tung khí giả, chia ra tương ứng với hai loại thuộc tính lửa và sấm sét, thuộc tính sấm sét được nâng cao 20, hiệu quả Cảm điện và sát thương của tấn công sấm sét tương ứng cũng sẽ tăng lên khoảng 20%.
Tuy nói rằng 20% cũng không tính là nhiều lắm, nhưng mà huy hiệu cũng không chiếm chỗ trên thanh trang bị, chỉ là một kiểu phục sức để phân biệt nghề nghiệp và trận doanh, nhưng mà đeo phục sức của thuộc tính thì cả game chỉ có một mình hắn thôi.
Vương Vũ cài huy hiệu Lôi Đình màu xanh lam lấp lánh lên ngực, ở vị trí bên dưới huy hiệu nghề nghiệp, cũng lẩm bẩm nói: "Đây chính là giấy chứng thông hành sao?"
Arceus ý tứ sâu xa nói: "Còn có nhiều tác dụng hơn giấy chứng nhận nhiều."
"Vậy sao? Thế thì cảm ơn ngươi!"
Thời gian nhiệm vụ gấp gáp, Vương Vũ cũng không rảnh dừng lại lâu, sau khi tạm biệt Arceus, hắn trực tiếp ra khỏi thành đi về phía núi Lorankaki, không ngờ ở cổng thành lại đụng phải đoàn người của Niệm Lưu Vân.
Nhìn thấy Vương Vũ cũng làm xong nhiệm vụ, Thủy Hạ Khán Ngư vô cùng bất ngờ, tuy rằng y không biết nhiệm vụ của Vương Vũ là gì, nhưng mà nhiệm vụ của Niệm Lưu Vân cũng không quá khó khăn, hơn nữa còn được sự giúp đỡ của đội ngũ mới hoàn thành nhanh như vậy, Vương Vũ cũng có thể hoàn thành nhanh như thế, quả thật vượt ra ngoài dự đoán của Thủy Hạ Khán Ngư.
"Ngưu huynh, lại gặp được ngươi rồi." Niệm Lưu Vân cười chào hỏi: "Lấy được giấy chứng nhận thông hành chưa?"
"Ừ, các ngươi cũng nhanh nhỉ..." Vương Vũ trả lời.
Vương Vũ chẳng qua mới chỉ đánh một trận với Arceus, tuy nói là chấn động lòng người, nhưng mà từ đầu đến cuối cùng lắm cũng chỉ mất hai phút, trong thời gian ngắn như vậy mà Niệm Lưu Vân có thể lấy được giấy chứng nhận thông hành, thực lực quả thật rất mạnh.
"Chúng ta có đội ngũ mà, nhưng thật ra bản thân Ngưu huynh chỉ có một người cũng hoàn thành nhanh như vậy, thật khiến ta sợ hãi..." Niệm Lưu Vân cảm thán nói.
"Đội ngũ?" Vương Vũ buồn bực mở cột nhiệm vụ ra nhìn thoáng qua: "Không phải nhiệm vụ này không thể tổ đội được sao?"
"Ừ, chẳng qua không tổ đội là được rồi!" Niệm Lưu Vân nói.
"Ồ, hóa ra còn có thể như vậy hả..." Vương Vũ như nghĩ đến chuyện gì, có câu nói là trên có chính sách dưới có cách đối phó, hệ thống không đồng ý cho tổ đội, những người chơi cũng chỉ hỗ trợ giúp đỡ chứ không tổ đội, xem ra mấy người chơi này cũng không thiếu gì thủ đoạn đùa giỡn với quy tắc.
Lúc này, Thủy Hạ Khán Ngư lặng lẽ nhìn Niệm Lưu Vân: "Lưu Vân này, nếu đối phó người này thì ngươi nắm chắc được mấy phần?"
"Nếu xét về võ công mà nói, hắn mạnh hơn ta rất nhiều, cấp bậc trong game cũng cao hơn ta rất nhiều, không nắm chắc được nhiều." Niệm Lưu Vân đáp lại: "Sao vậy?"
Thủy Hạ Khán Ngư nói: "Nhiệm vụ này của ngươi rõ ràng là nhiệm vụ đối địch, chúng ta có nên xử lý hắn bây giờ luôn không, nổ tung giấy thông hành của hắn? Chúng ta nhiều cao thủ như vậy, nếu lại có thêm ngươi nữa chắc chắn có thể xử lý được hắn."
Nói xong Thủy Hạ Khán Ngư đằng đằng sát khí liếc nhìn Vương Vũ đứng trước mặt một cái.
Ai ngờ dường như Vương Vũ cũng biết Thủy Hạ Khán Ngư đang nhìn mình, quay đầu lại cười cười với Thủy Hạ Khán Ngư một cái, làm Thủy Hạ Khán Ngư sợ hãi đến mức toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Niệm Lưu Vân nhíu mày nói: "Nhiệm vụ xung đột thì khi nào xung đột hãy đối phó hắn mới phải, lúc này ra tay có chút không được có đạo nghĩa cho lắm."
"Quan tâm hắn có đạo nghĩa hay không đạo nghĩa làm cái khỉ gió gì, bây giờ xử lý hắn rồi thì hắn vĩnh viễn cũng không lên núi được nữa."
"Thôi bỏ đi, chúng ta đông người như vậy, nếu muốn xử lý hắn cũng chẳng phải vội một chốc một lát ngay lúc này làm gì... Vô duyên vô cớ ra tay với bạn bè, ta không làm như thế được." Niệm Lưu Vân khăng khăng giữ ý kiến của mình.
Trong lòng Niệm Lưu Vân đã coi Vương Vũ là bạn bè từ lâu, người như bọn họ, có giết một người xa lạ cũng phải tìm lý do để thuyết phục bản thân mình, nếu đột nhiên ra tay với một người bạn, loại chuyện này có đánh chết Niệm Lưu Vân cũng sẽ không làm.
"Ngươi đó ngươi..." Thủy Hạ Khán Ngư vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: "Loại tính cách như ngươi vậy làm sao thành việc lớn được!"
Niệm Lưu Vân im lặng, chẳng qua hắn ta chỉ đến để chơi game thôi, cho đến bây giờ chưa từng nghĩ đến sẽ làm nên chuyện lớn gì với Thủy Hạ Khán Ngư cả...
Lúc này, Vương Vũ cũng gửi tin nhắn cho Niệm Lưu Vân nói: "Sao vậy? Có phải người đó muốn ngươi giết ta không?"
"Ngươi, làm sao ngươi biết được?" Niệm Lưu Vân cực kỳ sợ hãi, lạy ông tôi ở bụi này luôn.
"Vừa nãy thằng nhóc kia vẻ mặt sát khí nhìn chằm chằm sau lưng ta, ta không biết mới lạ đấy, nhiệm vụ xung đột mà, ta hiểu, các ngươi có ra tay thì ta cũng có thể giải thích được." Vương Vũ bình tĩnh trả lời.
"Ta từ chối, ít nhất bây giờ nhiệm vụ vẫn còn chưa xung đột, đợi đến khi thật sự xung đột rồi ta tuyệt đối sẽ không nương tay đâu." Niệm Lưu Vân nói.
Vương Vũ cười nói: "Trùng hợp quá, ta cũng nghĩ vậy."
Trong nội thành Titan, núi Lorankaki cũng không xa lắm, đoàn người rất nhanh chóng đi tới lối vào núi Lorankaki.
Là vùng đất thánh, núi Lorankaki là một ngọn núi bị phong tỏa, chỉ có một con đường này để đi vào, ở lối vào, có hai NPC tộc Titan khôi ngô cao lớn chặn đường.
Khi đoàn người ném Thuật Thăm Dò sang, ngay cả tên hai người Titan này cũng toàn là dấu chấm hỏi, xem ra cũng là NPC siêu cấp, ngay cả lính canh cửa cũng đã biến thái thế này, thảo nào không ai dám xông vào.
Vương Vũ đi tuốt đằng trước, hai lính canh cửa nhìn thấy huy hiệu của Vương Vũ, tôn kính nói: "Dũng sĩ đại nhân, ngài muốn lên núi sao?"
"Ừ!"
"Mời ngài đi bên này!" Lính canh cửa nghiêng người nhường ra một con đường cho Vương Vũ, sau khi Vương Vũ đi qua, hai người lại chặn đường lại, hung dữ nói với Niệm Lưu Vân: "Lên núi phải có giấy chứng nhận thông hành!"
Vương Vũ nghe thấy vậy thì hơi sững sờ, thầm nói giấy chứng nhận thông hành không phải là huy hiệu sao? Vì sao thái độ của lính canh cửa này thay đổi nhanh như vậy?
Nghĩ đến đây, Vương Vũ quay đầu lại, chỉ thấy Niệm Lưu Vân lấy một quyển trục ra, trải rộng trước mặt lính canh cửa, sau đó nói với hai người bọn họ: "Đây là đồng đội của ta."
Lính canh cửa đánh giá Niệm Lưu Vân từ trên xuống dưới một lượt, lạnh lùng nói: "Vào đi."
Lúc này, Niệm Lưu Vân và đám người Thủy Hạ Khán Ngư mới đi vào.
Vương Vũ khó hiểu hỏi: "Sao giấy chứng nhận thông hành của ngươi lại có thể cho nhiều người đi vào như vậy?"
"Chúng ta tổ đội là được mà..."
"Không phải nhiệm vụ này không thể tổ đội được sao?" Vương Vũ càng buồn bực hơn nữa, nếu đổi lại là nhiệm vụ khác có thể tổ đội được, Vương Vũ cũng sẽ không hỏi như vậy.
Niệm Lưu Vân nói: "Trên thánh sơn cũng không phải chỉ có mỗi một nhiệm vụ này, chẳng qua khi vào núi chúng ta tổ đội là được... Khán Ngư rất có thủ đoạn khi làm nhiệm vụ."
"Lợi hại lợi hại!" Vương Vũ khen ngợi từ tận đáy lòng.
Mặc dù chỉ là một vấn đề tổ đội hay không tổ đội, nhưng sự khác biệt giữa người chơi game thật sự và người chơi kiểu gà mờ như Vương Vũ vẫn trực tiếp lộ rõ ra như vậy.
Thực lực Vương Vũ rất mạnh, mạnh đến mức có thể làm được chuyện mà rất nhiều người chơi không làm được, nhưng mà khi hắn làm nhiệm vụ, phần lớn đều theo nguyên tắc lấy bạo lực chống bạo lực là chủ yếu, làm như vậy rất phù hợp với nguyên tắc của game, nhưng lại thiếu đi rất nhiều nội dung kỹ thuật.
Thủy Hạ Khán Ngư không mạnh bằng Vương Vũ, nhưng mà y hiểu rõ nguyên tắc của game, cũng có thể áp dụng rất trôi chảy, dùng kinh nghiệm phong phú của mình chơi đùa với nguyên tắc đến mức thuần thục. Thủy Hạ Khán Ngư là một kẻ từng nắm trong tay những bang hội lớn nhất trong game online, quả nhiên không thể coi thường y được, có y trợ giúp Niệm Lưu Vân, Vương Vũ đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ này khó khăn hơn rất nhiều.