Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 532: Thánh Liên Trong Tuyết

Trang 266# 1

 

 

 

Chương 532: Thánh Liên trong tuyết
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Quái vật trên núi Lorankaki đều là quái Tinh Anh từ cấp 50 trở lên, Băng Xuyên Cự Thú gì đó, không chỉ có tấn công và phòng thủ cao đến biến thái, mà mẹ nó còn có thuộc tính giảm tốc độ, vùng khỉ ho cò gáy này, ngay cả quái sinh ra mà cũng hung ác tàn nhẫn như vậy, mạnh hơn quái cùng cấp trong phó bản rất nhiều.

Cũng may những quái này hình dạng to lớn, phạm vi hoạt động cũng không rộng lắm, miễn là đi vòng qua, không trêu chọc vào bọn chúng là được.

Thủy Hạ Khán Ngư là một người chuyên nghiệp, sau khi xử lý hai bầy quái dưới chân núi xong thì khống chế khu vực thù hận của quái vật vô cùng chính xác.

Vương Vũ đi đằng sau đội ngũ, quanh co lòng vòng đi lên núi, một đường cũng là có sợ hãi nhưng không xảy ra nguy hiểm gì.

Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy Vương Vũ thoải mái yên tâm đi đằng sau ăn hôi đội ngũ, chỉ có thể hận đến nghiến răng, nhưng mà sức mạnh của Vương Vũ vẫn còn sờ sờ ở đây, tiếp xúc nhiều với Niệm Lưu Vân, Thủy Hạ Khán Ngư đương nhiên cũng biết chênh lệch khoảng cách giữa mình và loại người như Vương Vũ đến mức độ nào, nếu Niệm Lưu Vân không chịu ra tay với Vương Vũ, cho dù cả đội có xông lên cũng chưa chắc có thể đánh được Vương Vũ.

"Ngưu thần này, ngươi và Lưu Vân chúng ta cùng đi đi." Thủy Hạ Khán Ngư dừng lại, vẻ mặt tươi cười vai kề vai đi cùng Vương Vũ, cười nói.

"Ừ!" Vương Vũ nhìn dáng vẻ Thủy Hạ Khán Ngư, vừa nhìn đã biết y không có ý đồ gì hay ho, theo lễ phép, hời hợt đáp lại một câu.

"Thảo nào ta thấy khí chất của ngươi không giống người bình thường, nói thật lòng, có những người như các ngươi trong đội ngũ, ta cảm thấy vô cùng có cảm giác an toàn." Thủy Hạ Khán Ngư tâng bốc nói.

"Ha ha, nên thế, nên thế!" Vương Vũ cười cười, thừa nhận cách nói của Thủy Hạ Khán Ngư.

"Á..." Thủy Hạ Khán Ngư nghe thấy thế thì hơi ngẩn ra, thầm nói mặt hàng này thật sự chẳng khiêm tốn chút nào.

"Nếu Ngưu thần đi đằng trước đội ngũ mà nói, chúng ta càng có cảm giác an toàn hơn nữa, ngài nói có đúng không." Thủy Hạ Khán Ngư lại nói.

"Phải!" Vương Vũ gật gật đầu, vốn đã biết từ trước thằng nhóc Thủy Hạ Khán Ngư này không có ý tốt gì, hóa ra là có ý kiến với việc mình ăn hôi từ đội ngũ, muốn để mình đi đầu tiên.

Có điều dọc theo đường đi Vương Vũ thực sự ăn hôi từ đội ngũ người ta thật, hơn nữa còn là đội ngũ của đối thủ, Vương Vũ cũng biết loại hành vi này có chút không đáng tin cậy, người ta có thể nhịn đến bây giờ mới có ý kiến, cũng đã coi như rất biết kiềm chế rồi.

Vương Vũ đương nhiên không phải loại người mặt dày mày dạn kia, không muốn lẫn lộn trong đội ngũ, bị Thủy Hạ Khán Ngư chèn ép như vậy, vẫn rất ngượng ngùng, dứt khoát nhận lời Thủy Hạ Khán Ngư, từ cuối hàng đi lên đầu tiên.

Chưa ăn thịt heo nhưng cũng đã từng nhìn thấy heo chạy, dọc theo đường đi nhìn Thủy Hạ Khán Ngư tránh né thù hận của quái vật, Vương Vũ đại khái cũng biết về khu vực thù hận của quái vật, lúc này đi đầu tiên cũng ra dáng ra hình lắm.

Nhưng mà đội ngũ đi không bao lâu, mắt thấy sắp lên đến đỉnh núi, đột nhiên hai con quái vật lao về phía đội ngũ bên này.

Vương Vũ nhìn thấy thế, trong lòng kinh hãi, đi suốt một đoạn đường này, mình đã sớm nắm chắc đến tám chín phần mười thù hận của quái vật, tại sao lại không hiểu thế nào xảy ra rủi ro đến mức này?

Chỉ trong tích tắc mất tập trung, hai con Băng Xuyên Cự Thú đã vọt đến trước mặt Vương Vũ.

Vương Vũ theo bản năng lùi về phía sau một bước kéo dài khoảng cách, sau đó một chân đá trúng đầu một con Băng Xuyên Cự Thú trong đó.

-6542

Sát thương bay lên từ trên đầu Băng Xuyên Cự Thú, hai con cự thú gào thét liên tục, đồng loạt đánh về phía Vương Vũ.

Băng Xuyên Cự Thú (Cấp 50) (Tinh Anh)

HP: 100.000

MP: 5000

Kỹ năng: Va Chạm, Tê Giảo

Thiên phú: Thượng Cổ Băng Thể

Băng Xuyên Cự Thú không hổ là những con da dày thịt béo, sát thương của Vương Vũ hôm nay còn tăng cường cả lôi pháp bùng nổ mà cũng không đáng bao nhiêu, một cước này giáng xuống, nếu là quái vật cấp 50 bình thường trúng phải, ít nhất cũng có thể rơi mất 8000 máu, hắn còn đá trúng đầu của cự thú, vậy mà chỉ mới rơi có hơn 6000 máu, quả nhiên phòng ngực rất mạnh mẽ.

Thủy Hạ Khán Ngư cũng bị một cước của Vương Vũ khiến cho vô cùng sợ hãi.

Lượng máu phổ biến của người chơi cấp 35 là khoảng hơn sáu nghìn, chỉ có nghề nghiệp tank mới có thể đạt đến mười nghìn trở lên, nghề nghiệp máu giấy cùng lắm cũng chỉ bốn nghìn.

Nhưng một cước này của Vương Vũ lại đá ra sát thương cao như vậy, chẳng phải nói là nếu trừ đi hiệu quả phòng ngự, hai chân có thể đá chết một tank hay sao?

Giai đoạn hiện nay cho dù là Pháp sư, cùng lắm cũng chỉ có thể giết được một nghề nghiệp máu giấy trong vòng một giây, một Võ sư vậy mà có số liệu có thể hai chân đá chết một tank, mặc dù Thủy Hạ Khán Ngư vẫn thường nhìn thấy sự biến thái của Niệm Lưu Vân, lúc này nhìn thấy sát thương của Vương Vũ, Thủy Hạ Khán Ngư cũng không tránh khỏi có chút sợ hãi.

Quả nhiên là một tên khó chơi, nếu thật sự ra tay, không chắc được ai thắng ai đâu... Thủy Hạ Khán Ngư lòng vẫn còn sợ hãi, thầm nói.

"Ngưu thần, ngươi kéo chặt lấy, chúng ta đi trước một bước nhé."

Nghĩ đến đây, Thủy Hạ Khán Ngư nháy mắt ra hiệu với Niệm Lưu Vân, dẫn đội ngũ đi về phía trước.

Thủy Hạ Khán Ngư đương nhiên cũng hiểu rõ chỉ vẻn vẹn hai con quái vật này thì không thể nào ngăn được Vương Vũ, nhưng mà đỉnh núi đã gần trong gang tấc rồi, có thể giữ hắn lại bao lâu thì hay bấy lâu.

"Đéo đỡ được!"

Thấy Thủy Hạ Khán Ngư không coi nghĩa khí ra gì như vậy, Vương Vũ thầm mắng một tiếng, đúng lúc này, Vương Vũ đột nhiên phát hiện trong đội ngũ của Thủy Hạ Khán Ngư thiếu đi hai Đạo tặc.

"Hả?" Vương Vũ vừa nhìn sang xung quanh, đã thấy có thêm bốn năm con quái vật đang rầm rập chạy về phía mình.

"Bị chơi khăm rồi!"

Thấy cảnh tượng như vậy, Vương Vũ lập tức có phán đoán.

Có thể nói Vương Vũ đơn giản, biết rõ Thủy Hạ Khán Ngư không có ý tốt, nhưng lại không cố gắng đề phòng, sơ sảy một chút lập tức mắc lừa.

Những quái vật này đương nhiên là do Thủy Hạ Khán Ngư bảo hai thuộc hạ Đạo tặc của y dẫn đến.

Nghề nghiệp Đạo tặc Tiềm Hành mà muốn mình bị quái vật phát hiện ra thì cũng rất đơn giản, miễn là tùy tùy tiện tiện tạo ra chút âm thanh là được rồi.

Quái vật có phân biệt giữa thù hận ban đầu và thù hận sát thương, bọn Đạo tặc bước vào khu vực thù hận của quái vật tạo ra âm thanh quấy rầy đến quái vật chẳng qua cũng chỉ là thù hận ban đầu, nhưng mà Vương Vũ ra tay đánh quái thì đó chính là thù hận sát thương.

Lúc này tuy Vương Vũ đi cùng với đội ngũ của Thủy Hạ Khán Ngư, nhưng mà cũng không tham gia đội ngũ, quái vật được dẫn đến đây, hắn tấn công theo bản năng, thù hận sát thương trực tiếp bao phủ thù hận ban đầu, cho nên Vương Vũ lập tức nhận lấy quái vật dưới sự sắp xếp của Thủy Hạ Khán Ngư.

Hai con quái vật chưa giết chết, lại có thêm bốn năm con quái vật gia nhập trận chiến, ban đầu những quái vật này cũng chỉ có thù hận ban đầu, nhưng khi nhìn thấy Vương Vũ tấn công đồng loại của mình, đã tạo thành thù hận liên tục, bảy con quái vật trực tiếp bao vây Vương Vũ vào giữa.

"Ngưu huynh hắn..." Niệm Lưu Vân thấy Vương Vũ không hiểu ra sao bị quái vật bao vây tấn công, đang định ra tay giúp đỡ thì Thủy Hạ Khán Ngư đã vội vàng kéo Niệm Lưu Vân nói: "Chúng ta làm nhiệm vụ trước đi đã."

"Nhưng mà..." Niệm Lưu Vân còn định nói gì đó, Thủy Hạ Khán Ngư ngắt lời nói: "Bất kể là chuyện gì, Ngưu thần chính là thiên hạ vô địch, những quái vật này không phải đối thủ của hắn đâu, chúng ta chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi."

"Được rồi." Niệm Lưu Vân gật đầu bất đắc dĩ đi theo Thủy Hạ Khán Ngư lên núi, đi về hướng vị trí của Thánh Liên trong tuyết.

Lúc này đội ngũ đã ở rất gần đỉnh núi, đoàn người của Thủy Hạ Khán Ngư nhanh chóng đi tới vị trí xuất hiện Thánh Liên trong tuyết mới, cũng nhìn thấy được Thánh Liên trong tuyết trong truyền thuyết.

Trong khe đá băng tuyết bao phủ, hai đóa hoa sen màu trắng ngà lay động theo gió, vẻ ngoài lộng lẫy có lẽ cũng không hơn gì cảnh tượng này, Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy hai đóa hoa sen này, trực tiếp kêu lên gặp may rồi, hóa ra trên đỉnh núi chỉ có hai đóa hoa sen, cũng may vừa nãy mới chỉ sử dụng chút thủ đoạn nhỏ.

"Nhanh đi hái hoa!" Thủy Hạ Khán Ngư nói với Niệm Lưu Vân.

"Ừ!" Niệm Lưu Vân đi tới, cúi người đang định hái hoa, đúng lúc này một thanh trường côn chặn ngang trước mặt Niệm Lưu Vân.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment