Trang 291# 2
Chương 583: Cách dùng chìa khóa
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đạo cụ khiến Thủy Hạ Khán Ngư phải vội vàng bỏ một số tiền lớn ra mua, nhất định là đồ tốt hiếm có, cứ để đó lãng phí, chẳng thà tự mình sử dụng.
Một là có thể nhận được phần thưởng xa xỉ, hai là có thể chặt đứt niệm tưởng của Thủy Hạ Khán Ngư.
Có câu không gì đau khổ bằng bị chặt đứt niệm tưởng, khiến Thủy Hạ Khán Ngư tuyệt vọng còn có sức sát thương gấp mấy lần giữ chiếc chìa khóa này mà không đưa cho gã.
“Chuyện này…” Nghĩ đến đây, đám người Toàn Chân Giáo kinh ngạc liếc nhìn Vương Vũ, lần lượt cảm thán thốt lên: “Thiết Ngưu à, ngươi đã thay đổi rồi…”
Thiết Ngưu trước kia là một cậu bé ngoan thuần khiết đến mức nào, sao giờ trong bụng lại toàn âm mưu quỷ kế như vậy.
Cũng không phải đám người Toàn Chân Giáo sợ Vương Vũ bị đồng hóa, mà là do hiện giờ Vương Vũ đã là thiên hạ vô địch rồi, nếu hắn còn âm hiểm xảo trá nữa, vậy thì còn để lại đường sống cho người khác nữa không.
“Ta chỉ cảm thấy không nên lãng phí thôi mà!” Vương Vũ nói một cách rất khẳng định.
“Thật chứ?” Tất cả mọi người đều nửa tin nửa ngờ.
“Thật mà!” Mặt Vương Vũ không đổi sắc.
“Hừ!” Mọi người hừ lạnh khinh bỉ.
Thủy Hạ Khán Ngư chơi Vương Vũ mấy lần như vậy, mọi người đều biết Vương Vũ vô địch thiên hạ về võ công, nhưng công phu mồm mép lại âm điểm, lí do Vương Vũ đối phó với Thủy Hạ Khán Ngư chỉ là vì sợ lãng phí, nói ra tất nhiên mọi người đều không tin.
Có điều đề nghị này của Vương Vũ đúng là rất tuyệt, đối với đám người Toàn Chân Giáo đã hận Thủy Hạ Khán Ngư đến tận xương mà nói, làm như thế không những có thể chơi Thủy Hạ Khán Ngư một vố, lại còn được lợi lớn, nhất cử lưỡng tiện, tội gì không làm.
“Nhưng mà có ai trong chúng ta biết dùng cái chìa khóa này thế nào không?”
Ký Ngạo cầm chìa khóa lên hỏi mọi người.
“Ờ…” Ký Ngạo vừa nói thế, tất cả mọi người lại im lặng.
Chìa khóa của Atlanta là vật phẩm chưa biết rõ công dụng, cũng không có giới thiệu vật phẩm, còn không nguyên liệu cơ bản do quái nhỏ bạo ra, căn bản không có chỗ để xuống tay.
Vô Kỵ nói: “Nhất định là có manh mối, nếu không Thủy Hạ Khán Ngư cũng sẽ không biết cách dùng thứ này.”
“Ồ? Ngươi có cách gì không?”
“Không có, để ta nghĩ đã.”
“Biến!”
Má nó, thế không phải là phí lời ư.
Ngay lúc mọi người đang hết đường xoay sở, Vương Vũ tag Mục Tử Tiên vào kênh công hội hỏi: “Bà xã, em có từng nghe nói đến chìa khóa của Atlanta không?”
Mọi người đều biết Mục Tử Tiên từng làm GM, lúc này thấy Vương Vũ dùng tới vũ khí sát thương lớn nhất, vội vàng dừng hành động spam màn hình lại.
Qua một lúc sau, Mục Tử Tiên mới trả lời: “Atlanta là ai? Chưa nghe nói đến bao giờ.” Mục Tử Tiên làm bên chăm sóc khách hàng, chỉ có ký ức về những sự việc cơ sở đã từng xảy ra, phần lớn những vật phẩm chưa rõ trong trò chơi đều là bí mật cấp cao, cô không có quyền được biết.
“...”
Cả đám nghe thế bèn đồng loạt im lặng, từ kỳ vọng biến thành thất vọng, đến cả GM còn không biết, chuyện này không dễ ăn rồi.
Mục Tử Tiên thấy mọi người spam dấu ba chấm trên màn hình, cũng biết hẳn là mọi người đang thất vọng lắm, thế là bèn nói tiếp: “Tuy em không biết thứ này, nhưng những vật phẩm chưa rõ chỉ có cách đi dò hỏi NPC thông minh mới có thể kích hoạt.”
“NPC thông minh?” Cả đám nghe thế đều quay sang nhìn Vương Vũ, NPC thông minh không phải là NPC vớ vẩn ngoài đường cái, chỉ có những người chơi đã từng làm nhiệm vụ cao cấp mới có xác suất quen biết.
Trong Toàn Chân Giáo chỉ có một mình Vương Vũ từng làm rất nhiều nhiệm vụ cao cấp, vừa nói đến NPC thông minh, mọi người nghĩ ngay đến Vương Vũ.
“Được rồi, Gà Con ngươi đưa chìa khóa cho ta, ta đi nghe ngóng xem sao.” Vương Vũ thẳng thắn nói.
“Ngưu ca hào khí!” Mọi người đều thán phục, chẳng còn cách nào khác, NPC thông minh đều là cỗ máy hút tiền mà nhà thiết kế game tạo ra, Vương Vũ nói thế chẳng khác nào đang nói “Các ngươi đi đi, ta trả tiền.”
Bên kia, trong một quán rượu tại thành Lôi Bạo, Thủy Hạ Khán Ngư và một tên nick phụ mặc đồ tân thủ đang lén lút trò chuyện với nhau trong góc.
Nếu có người ném lên người tên nick phụ mặc đồ tân thủ này một cái Thuật Thăm Dò, sẽ phát hiện cái tên mặc đồ tơi tả này chính là Ăn Trộm Ăn Cắp vừa vung một trăm vàng hét trên Thế Giới.
“Biểu đệ, sao rồi? Đám kia có liên lạc với ngươi không?” Thủy Hạ Khán Ngư nhỏ giọng hỏi.
Do chìa khóa của Atlanta quá mức quý giá, Thủy Hạ Khán Ngư vô cùng cẩn thận, không chỉ có người của Đồng Tâm Minh mà đến cả Niệm Lưu Vân gã cũng chưa từng nói rõ, đến cả người tìm mua chìa khóa, cũng là tìm người trong hiện thực.
“Chỉ có tên Vô Kỵ kia liên lạc với ta thôi, sau đó không phải ngươi bảo ta kéo hắn vào sổ đen ư? Sao ngươi lại bảo ta cho hắn vào sổ đen, không phải ngươi nói trên người hắn có chìa khóa à?” Ăn Trộm Ăn Cắp không hài lòng nói.
Thủy Hạ Khán Ngư đáp: “Ngươi không hiểu hắn, cái tên đó chỉ cần một phút cũng có thể nắm mũi người khác kéo đi, ta sợ ngươi bị lừa.”
“Ai cần biết có bị lừa hay không, ta nói cho ngươi biết, ngày hôm qua ta vất vả lắm mới lên được cấp 10, giờ đã trốn làm hơn một tiếng rồi, còn chơi nữa là sẽ bị đuổi việc đó…” Ăn Trộm Ăn Cắp rống lên.
“Đừng gấp đừng gấp, thu được chìa khóa ta sẽ gửi cho ngươi một vạn tệ.” Thủy Hạ Khán Ngư an ủi Ăn Trộm Ăn Cắp.
Ăn Trộm Ăn Cắp kinh ngạc nói: “Một vạn tệ? Ngươi có nhiều tiền thế à? Không phải là lại làm chuyện gì xấu đấy chứ…”
Tuy hiện giờ vật giá leo thang, đối với những người làm công ăn lương như Ăn Trộm Ăn Cắp mà nói, một vạn tệ vẫn không phải là một con số nhỏ.
“Xem ngươi nói kìa.” Thủy Hạ Khán Ngư nói: “Trò chơi kiếm được nhiều tiền hơn đám người làm công ăn lương các ngươi nhiều lắm, cái loa vừa nãy ngươi gửi trị giá một vạn rồi đó.”
“Hả?!!!” Ăn Trộm Ăn Cắp kinh hãi tới mức tí thì nhảy khỏi ghế, lòng đau như cắt, một vạn tệ chỉ để phát có mấy chữ như vậy...Mẹ nó, một chữ đáng bao nhiêu tiền đây.
Nhìn Ăn Trộm Ăn Cắp vươn tay ra tính toán chi phí, Thủy Hạ Khán Ngư lại nói: “Đây chỉ là tiền vặt, giá trị cái chìa khóa kia đem lại ít nhất trị giá một trăm cái loa kia.”
“Ca, không phải ngươi định lừa cả ta đấy chứ…”Ăn Trộm Ăn Cắp kinh ngạc tới mức tận cùng.
“Ngươi có gì đáng để lừa, hiện giờ nhiệm vụ cấp bách là phải lấy được cái chìa khóa kia về, má nó!” Thủy Hạ Khán Ngư nghĩ tới chiếc chìa khóa bị bạo ra, tức như điên.
“Nhưng người ta đã không để ý đến chúng ta rồi, ngươi nói xem có phải họ phát hiện ra là ngươi đang thu mua không?” Ăn Trộm Ăn Cắp nói.
“Chuyện này…” Thủy Hạ Khán Ngư sờ cằm đáp: “Những người khác còn dễ đối phó, chỉ có tên Vô Kỵ kia là khó che mắt, bị phát hiện cũng không phải là không có khả năng.”
“Nếu đã bị phát hiện rồi, vậy thì nhất định là họ sẽ không đưa cho ngươi đâu.”
“Chưa chắc, chỉ cần đưa đủ tiền, không sợ bọn chúng không trả…”
“Thế lỡ họ tự dùng thì sao?” Ăn Trộm Ăn Cắp nói.
“Tự dùng?” Tim Thủy Hạ Khán Ngư bỗng đập rất mạnh.
Nếu là trước đây, Ăn Trộm Ăn Cắp nói đám người Toàn Chân Giáo cầm chìa khóa rồi tự dùng, có lẽ Thủy Hạ Khán Ngư sẽ nghi ngờ, dù sao chìa khóa của Atlanta cũng là vật phẩm vị trí, manh mối cụ thể chỉ có NPC nào đó mới biết, nhưng Toàn Chân Giáo đến cách bắt Hoa Yêu còn biết, tìm cách sử dụng chìa khóa Atlanta chắc hẳn cũng không phải chuyện khó.
Nghĩ tới đây, Thủy Hạ Khán Ngư sợ tới vã mồ hôi.
“Ngươi nói có lý, tạm thời không mua chìa khóa nữa, ngươi về đi làm đi, ta phải đi có việc gấp.” Thủy Hạ Khán Ngư nói với Ăn Trộm Ăn Cắp.
Ăn Trộm Ăn Cắp ừ một tiếng rồi offline ngay lập tức, Thủy Hạ Khán Ngư mở cột bạn tốt ra, click vào một ID.