Trang 293# 1
Chương 586: Manh mối của Atlanta
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Thiết Ngưu tiên sinh, không phải tôi đùa với ngài đâu, tôi rất thưởng thức kỹ thuật máy tính của ngài, vô cùng thành khẩn mời ngài gia nhập với chúng tôi, đãi ngộ thì chúng ta có thể ngồi xuống từ từ bàn.”
Rất hiển nhiên, dữ liệu hiện tại của Vương Vũ, toàn bộ các ghi chép về việc Vương Vũ giết BOSS đều tỏ ra rất kỳ lạ.
Là game online đầu tiên theo dạng mô phỏng toàn diện trên thế giới, nhân tài bộ phận nghiên cứu phát minh và thiết bị kiểm tra đều là hạng tốt nhất, nhưng 9527 vẫn không tài nào kiểm tra ra tài khoản của Vương Vũ có gì đó bất thường, điều này khiến 9527 cảm thấy vô cùng chấn động.
Có thể lừa gạt kiểm tra dữ liệu nghiêm ngặt như vậy, trình độ của hacker này đã cao ngoài sức tưởng tượng, kỹ thuật cao như thế dùng để chơi game thì quá lãng phí, nếu có thể lôi kéo vào đây, cho dù là đối với game online hay là đối với sự phát triển khoa học kỹ thuật đều là một sự tiến bộ vượt bậc.
Vương Vũ nghe giọng 9527 nói là biết tên này xem hắn là hacker thật rồi, thế là bèn dở khóc dở cười nói: “Là võ công thật mà, tôi còn không dùng máy tính quen, cậu gọi tôi là hacker là quá đề cao tôi rồi.”
“Nếu ngài đồng ý, giá cao nhất công ty chúng tôi có thể trả cho ngài là một số cổ phần, tuyệt đối kiếm nhiều tiền hơn khi ngài chơi trò chơi.” 9527 tung ra một miếng mồi thật lớn, khiến tất cả mọi người trong tổ giám sát đều cảm thấy hâm mộ không thôi. Cổ phần đó, cả công ty trên dưới chỉ có hai trưởng bộ phận thiết kế mới có đãi ngộ này thôi.
“Đừng lằng nhằng nữa, tôi muốn đi về!” Vương Vũ thấy mình không thể nói chuyện cùng một tần số với 9527, dứt khoát muốn đi.
9527 cũng không cố giữ lại mà vẫn thuyết phục một cách thành khẩn: “Mong ngài xem xét đề nghị này...Kỹ thuật của chúng tôi đang bước vào giai đoạn cách tân, lỗ hổng auto hack rất nhanh sẽ bị lấp kín, với bản lĩnh của ngài, không nên bị hạn chế ở lĩnh vực ấy.”
“Hack hack cái đầu mi!” Vương Vũ buồn bực, có kiên nhẫn ngươi đi mà lấp lỗ hổng, dù sao ông đây chẳng dùng auto hack gì sất.
Vương Vũ không muốn nói chuyện dây dưa thêm với 9527 nữa, hắn quay sang nói với người khác: “Ai có thể đưa tôi về đây?”
Tiểu Trương liếc 9527 một cái, sau khi được 9527 đồng ý, tiểu Trương mới nói: “Xin đợi một chút, tôi sẽ đưa anh về.”
Lúc này bỗng nhiên Vương Vũ nhớ ra điều gì đó bèn quay lại hỏi 9527: “Kết quả kiểm tra ban nãy thế nào rồi?”
Sắc mặt 9527 thay đổi, miễn cưỡng mỉm cười: “Dữ liệu bình thường...có điều…”
9527 còn muốn lảm nhảm thêm, Vương Vũ đã vội vàng ngắt lời: “Nếu dữ liệu đã bình thường, thế là không có vấn đề gì rồi đúng không, không phải các ngươi nói có bồi thường à? Bồi thường cái gì đây?”
“À thì…” Nhất thời 9527 cũng không biết nên trả lời thế nào, tiểu Trương bên cạnh đã nói: “Dựa theo lệ thường, chúng tôi sẽ đưa cho anh một món đạo cụ hoặc trang bị cấp bậc hiện tại anh có thể dùng để làm quà bồi thường.”
“À, thì ra thế.” Vương Vũ vuốt cằm nói: “Hiện giờ trang bị thì tôi không thiếu, có thể đổi cái khác được không?”
“Cũng không phải là không thể...Chỉ là không biết anh muốn thứ gì.” Tiểu Trương hỏi.
GM tặng đạo cụ cũng có quyền hạn, đạo cụ và nhiệm vụ cao cấp có điều kiện kích hoạt đặc biệt không thể cho tùy tiện được.
“Ta chỉ hỏi một chuyện…”
“Chỉ cần không đề cập tới nhiệm vụ ẩn giấu hoặc đạo cụ cao cấp, chúng tôi có thể cho anh phần thưởng manh mối.” Tiểu Trương như trút được gánh nặng, cậu ta còn tưởng Vương Vũ muốn thần khí thần sủng chứ.
“Tình tiết chìa khóa của Atlanta nên tìm ai để kích hoạt?” Vương Vũ hỏi.
Tiểu Trương nghe thế quyết đoán nói: “Xin lỗi, chuyện này thuộc về bối cảnh ẩn giấu cấp cao, tôi và anh đều không có quyền được biết, mong anh vui lòng hỏi vấn đề khác đi.”
Má nó, cái tên cũng dám hỏi thật, vừa tới đã hỏi manh mối cấp cao, đừng nói là tổ giám sát, tổ GM chỉ biết chút chút, cho dù có biết tường tận chi tiết, dám lộ ra nửa chữ, chắc cũng không giữ nổi công việc.
“Vấn đề khác?’ Vương Vũ sờ sờ đầu nói: “Người đọc nhiều sách vở nhất thành Dư Huy là ai?”
“Má…” Lưng tiểu Trương chợt lạnh, má nó đây không phải là một cùng một vấn đề ư?
“Vấn đề của Thiết Ngưu tiên sinh rất hợp lý.” Tiểu Trương vừa định từ chối, bỗng nhiên 9527 lại xen vào.
“Chủ tịch Hách…” Tiểu Trương nhìn 9527 với ánh mắt không thể tin nổi, tựa như đang nằm mơ.
9527 nói: “Chìa khóa của Alanta thuộc về nhiệm vụ ẩn giấu cấp cao, nhưng NPC đọc nhiều sách vở nhất thành Dư Huy lại không nằm những điều cần bảo mật, tôi nói vậy có vấn đề gì không?”
“Không, không có vấn đề gì, nhưng…”
“Nếu đã không có vấn đề gì, Thiết Ngưu tiên sinh có thể nhận được câu trả lời.” 9527 nói.
“Được rồi.” Tiểu Trương quay sang nói với Vương Vũ: “Đã gửi cho anh tọa độ và tên của NPC rồi, anh quay trở lại trò chơi là có thể nhận được, xin hỏi anh còn muốn giúp đỡ thêm gì không?”
“Đưa tôi về đi!” Vương Vũ cười nói.
“Được.” Sau khi hai tay tiểu Trương gõ lách cách trên bàn phím, bóng dáng Vương Vũ đã biến mất trong phòng kiểm tra.
Thấy Vương Vũ vừa biến mất, sắc mặt 9527 đã trầm hẳn xuống, sau đó lên tiếng: “Dữ liệu quá khứ là dữ liệu lưu trữ, sẽ có lỗ hổng và sai lệch, từ giờ chúng ta sẽ tiến hành giám sát toàn bộ hành trình của hắn theo thời gian thực!”
“Rõ!” Tất cả mọi người trong tổ giám sát đều đồng thanh nói.
Cùng lúc đó, trong quán rượu ở thành Dư Huy, sắc mặt cả đám Toàn Chân Giáo đang rất nghiêm túc.
Minh Đô xoa xoa cái ly rượu vang, nói: “Má nó, lão Ngưu đi lâu như thế còn không quay lại, không phải là phạm tội thật chứ…”
Nghe Minh Đô nói thế, sắc mặt những người khác lại càng u ám hơn.
Nếu Vương Vũ dùng auto hack thật, chưa biết chừng đám người Toàn Chân Giáo được lợi nhiều nhất cũng sẽ bị xử lý cùng, đương nhiên rồi, điều mọi người lo nhất vẫn là bản thân Vương Vũ, dù sao Vương Vũ là chủ mưu, những người khác cùng lắm thì đổi sang chơi trò khác, nhưng Vương Vũ thì lại toi đời, tập đoàn Long Đằng lớn mạnh như thế, dám kiếm chuyện trong trò chơi đại diện của người ta, người ta hoàn toàn có thể tố cáo hắn tới chết.
Dương Na cầm ly rượu lên ném qua, mắng: “Ít nói mấy câu linh tinh thôi, người khác không biết chẳng lẽ chúng ta lại chưa từng thấy? Đó là auto hack à? Người ta luyện võ từ nhỏ mười mấy năm liền mới có võ công và bản lĩnh như vậy, tại sao lại biến thành auto hack?”
“Ta chỉ lo lắng cho hắn thôi, chứ cũng không hoài nghi, ngươi gấp cái gì, muốn gây chuyện à?” Tâm trạng Minh Đô lúc này cũng rất loạn, bị hắt một ly rượu như thế cũng giận điên lên, rút pháp trượng xắn tay áo lên định xông pha một trận với Dương Na...
“Mẹ nó, hai người các ngươi làm ầm đủ chưa?” Những người khác thấy vậy vội vàng ấn hai người xuống, Vô Kỵ nói rất ba phải: “Lão Lý nói đúng, chúng ta chỉ lo lắng thôi, nhưng chúng ta cãi nhau như vậy cũng chẳng để làm gì, giờ nên nghĩ xem phải giải thích thế nào với bà xã hắn ta đi…”
“Giải thích gì cơ?” Đúng lúc này, không biết từ đâu chui ra, Vương Vũ xuất hiện trên chiếc bàn trong quán rượu.
“Ý? Là Ngưu thúc kìa?” Thấy Vương Vũ bất ngờ xuất hiện, Ký Ngạo hưng phấn kêu lên.
“Lão Ngưu? Ngươi không sao chứ?” Những người khác thấy thế cũng vừa mừng vừa sợ.
“Ngoan!” Vương Vũ gật gật đầu với Ký Ngạo, nhìn hai người Dương Na và Minh Đô đang giương cung bạt kiếm, lại nhìn sang Vô Kỵ và đám người, nói: “Ta không sao, các ngươi làm sao thế? Đã tìm thấy NPC đọc sách nhiều nhất chưa?”
Cả đám thấy Vương Vũ bình an vô sự quay về, tâm trạng cực tốt, nhưng tính cách đám người Toàn Chân Giáo này rất ương bướng, cho dù lúc nãy có lo lắng cho Vương Vũ thế nào cũng sẽ không nói ra, lúc này người nào người nấy tỏ ra không hề hấn gì nói: “Tìm cái méo gì nữa, tìm hết rồi, không có ai cả, hai cái tên ngu ngốc kia sắp đánh nhau rồi!”
“Ha ha, các ngươi gà lắm, đi theo ta!”