Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 610 - Chương 612: Thực Lực Chênh Lệch Quá Xa

Trang 306# 1

 

 

 

Chương 612: Thực lực chênh lệch quá xa
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




[Tuyến đầu chiến tranh xâm lược: Chịu ảnh hưởng của thần Quang Minh, thanh tẩy tội ác của thành Vong Linh, lọc sạch tà ác của nhân gian, mục tiêu nhiệm vụ: Trong vòng 120 phút mà không làm được thì cả đoàn bị diệt.]

[Nhắc nhở: Nếu chết rồi sẽ ra khỏi cảnh tượng nhiệm vụ, không thể bước vào lần nữa, trong thời gian làm nhiệm vụ không được quay về thành, không thể bước vào lần nữa. Trong thời gian nhiệm vụ đánh chết được người chơi thì khen thưởng tăng lên gấp bội, nhiệm vụ thất bại tất cả công hội tham gia sẽ giáng xuống một đẳng cấp, đội quân bảo vệ pháo đài Thiết Nham là công hội Cuồng Bạo Thiên Phạt sẽ giáng hai cấp.]

Người chơi trận doanh Hắc Ám cũng nhận được nhắc nhở giống như vậy.

[Hệ thống nhắc nhở: Người chơi trận doanh Trung Lập và người chơi trận doanh Quang Minh liên kết với nhau xâm nhập trận doanh Hắc Ám, tổng số người đạt đến năm nghìn người, tổng số thương vong của người chơi ba bên vượt qua con số bốn nghìn người.]

[Nhiệm vụ hoàn cảnh chiến tranh kích hoạt: Tuyến đầu chiến tranh bảo vệ]

[Tuyến đầu chiến tranh bảo vệ: Ngọn lửa chiến tranh của thành Quang Minh thiêu cháy đến vùng đất tự do rồi, hãy cầm vũ khí trong tay, bảo vệ quê hương của chúng ta đi, mục tiêu nhiệm vụ: Trong vòng 120 phút, đánh chết tất cả kẻ xâm lược.]

[Nhắc nhở: Trong thời gian nhiệm vụ đánh chết người chơi của trận doanh đối lập thì khen thưởng sẽ tăng lên gấp bội, nếu nhiệm vụ thất bại, đẳng cấp của thành chính thành Vong Linh sẽ giảm xuống một cấp, đẳng cấp của tất cả công hội thành Vong Linh giáng xuống một cấp.]

Người chơi trận doanh:

Trận doanh Quang Minh: 5421 người

Trận doanh Trung Lập: 1 người

Trận doanh Hắc Ám: 271544 người

Nhận được nhiệm vụ, trên màn hình của tất cả mọi người đều xuất hiện ba con số đỏ vàng xanh lam, đại biểu cho số người của ba phe cánh, đồng thời hệ thống phân chia sự khác biệt giữa các trận doanh, trên đầu tất cả mọi người đều được đánh dấu hiệu.

Trận doanh Hắc Ám là ngọn lửa màu đen, trận doanh Quang Minh là cây thập tự màu trắng, về phần trận doanh Trung Lập thì là một vòng dây gai màu xanh lục, vì hiệu ứng ánh sáng, từ xa nhìn vào chỉ thấy trên đầu có một khối màu xanh lục, khiến cho Vương Vũ vô cùng buồn bực, càng khinh thường sự buồn nôn của nhà thiết kế hơn nữa.

"Bà mẹ nó, đây không phải là bị lừa rồi sao?" Sau khi nhận được nhắc nhở của hệ thống, mấy người Toàn Chân Giáo đều ẳng lên một tiếng.

Bố khỉ, đúng như Vương Vũ từng nói, hai bên chiến tranh quy mô lớn, lại liên lụy dính đến Toàn Chân Giáo rồi. Đám người Toàn Chân Giáo này chơi game lâu như vậy, từ trước đến nay những nơi đi qua đều chỉ có phá hủy không có xây dựng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị kéo vào chiến đoàn, hơn nữa còn mang tính chất cưỡng chế, muốn chạy cũng không chạy được.

Hết cách rồi, mọi người đi qua đi lại hàng ngày đều phân chia trận doanh dựa vào màu sắc quần áo và phân chia nghề nghiệp, trận doanh Hắc Ám lấy màu đen làm chủ, nếu thay quần áo khác sẽ không có ai nhận ra được nữa.

Bây giờ hay rồi, cây thập tự treo lên đầu rồi, muốn ẩn nấp cũng không ẩn nấp được, đáng giận hơn nữa là mẹ nó cây thập tự này cũng giống như Thần Quang Minh không biết tự lượng sức mình, vô cùng kiêu ngạo phát ra hào quang màu trắng rực rỡ, trong hoàn cảnh màu đen này nổi bật giống như bóng đèn.

"Đều là Vô Kỵ làm bậy, khiến cho cả mình cũng bị liên lụy." Mọi người đều nhao nhao khinh thường Vô Kỵ.

"Stop đê!" Vô Kỵ khinh thường nói: "Ta nào có biết là đám Cuồng Bạo Thiên Phạt kia lại ngu xuẩn như vậy, gây ra chiến tranh xâm lược, các ngươi cũng biết rõ ta đây hận nhất là đi xâm lược."

"Mẹ nhà nó, Cuồng Bạo Thiên Phạt!" Mọi người quay ngược mũi dùi sang mắng chửi Cuồng Bạo Thiên Phạt.

Tuy Cuồng Bạo Thiên Phạt được ghi tên vào sử sách với danh hiệu "Người bảo vệ Quang Minh", nhưng mà đây chính là một thứ chẳng có chút tác dụng gì, lúc này họ còn hoảng loạn hơn cả người của Toàn Chân Giáo.

Mẹ nó cả công hội Toàn Chân Giáo cộng lại mới có mười mấy người, cấp hai với cấp ba cũng chẳng có gì khác biệt, cho nên nếu chết trận thì cùng lắm cũng chỉ được một vé miễn phí quay về thành mà thôi.

Cuồng Bạo Thiên Phạt thì khổ sở rồi, nếu nhiệm vụ thất bại, công hội khác giáng một cấp, nhưng đội quân bảo vệ Pháo đài Thiết Nham của hắn ta lại phải giáng đến hai cấp. Bây giờ Cuồng Bạo Thiên Phạt là công hội cấp hai, nếu giáng hai cấp thì sẽ thành cấp 0, công hội cấp 0, từ này vừa xuất hiện Cuồng Bạo Lôi Thần đã rùng mình một cái... Tổ sư nhà nó chứ, mẹ nó có còn để người ta sống hay không hả.

Nếu thật sự đến lúc đó, Cuồng Bạo Lôi Thần sẽ biến thành câu chuyện cười nực cười nhất trên đời, sau này không biết lượng sức cũng sẽ là danh từ đại diện cho Cuồng Bạo Thiên Phạt.

"Lần này xong đời rồi, chia thành nhóm nhỏ con mẹ ngươi ấy!" Cuồng Bạo Thiên Lôi chỉ cây thập tự trên đầu điên cuồng mắng chửi Thủy Hạ Khán Ngư.

Thủy Hạ Khán Ngư cũng không cam chịu yếu thế nói: "Cái này mẹ nó có quan hệ gì với chia thành nhóm nhỏ hả, hay là do ngươi giết người bừa bãi gây ra?"

"Đều câm miệng hết cho ông!" Cuồng Bạo Lôi Thần lúc này nghe thấy chữ "nhỏ" là nhức hết cả trứng rồi, hai người còn ở đây đấu võ mồm, khiến đầu Cuồng Bạo Lôi Thần hỗn loạn tưng bừng.

"Lão đại, làm sao bây giờ? Chúng ta tập hợp anh em xông lên thôi." Cuồng Bạo Thiên Lôi nói.

Lúc này Cuồng Bạo Thiên Lôi vẫn khá tự tin vào trận hình phương pháp lá chắn của Cuồng Bạo Thiên Phạt, nhưng mà gã cũng không thử nghĩ một chút xem, đối diện là gần ba trăm nghìn người, ở đây chỉ có vẻn vẹn năm nghìn người, còn không phải là châu chấu đá xe hay sao?

Loại chiến tranh số lượng áp đảo có quy mô lớn này cũng không phải do thực lực cá nhân có thể chi phối quyết định được, cho dù mỗi người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt đều có thể một người đánh mười người, số lượng người ta gấp mười lần mình chính diện nghiền ép lên, cũng chỉ có thể tùy tùy tiện tiện để bọn họ bị diệt cả đoàn.

"Tập hợp cái con khỉ, ngươi cảm thấy chúng ta có phần thắng hay không hả? Bây giờ những gì chúng ta có thể làm là kéo dài thời gian biết chưa hả?" Người chỉ số thông minh cao thường có chút cảm giác về sự xuất sắc của bản thân, Thủy Hạ Khán Ngư nhìn thấy Cuồng Bạo Thiên Lôi không có não như vậy mà còn muốn chỉ huy lung tung, thật sự là không thể chịu đựng được.

"Mẹ nó ngươi..." Pháp trượng Cuồng Bạo Thiên Lôi vung lên, muốn giáng một Lôi Phách xuống đầu Thủy Hạ Khán Ngư, lại bị Cuồng Bạo Lôi Thần kéo chặt lại: "Thiên Lôi tính khí ngươi thế này cũng thật là, đến lúc này mà ngươi còn muốn tự ra tay đánh người của mình nữa hay sao?"

"Gã thì tính là người một nhà cái rắm ấy! Chuyện đến nước này, ta với gã không chết không ngừng!" Cuồng Bạo Thiên Lôi nhổ một bãi nước bọt về phía Thủy Hạ Khán Ngư.

Cuồng Bạo Lôi Thần bất đắc dĩ nói: "Lão đại Khán Ngư nói không sai, bây giờ chúng ta quan trọng nhất là kéo dài thời gian, kéo dài được hai tiếng là tốt rồi."

"Vậy chúng ta thì sao?" Cuồng Bạo Lôi Thần hỏi.

"Đằng trước chính là bến cảng Kewell rồi, chúng ta đi tìm một công sự che chắn để ẩn nấp đi." Thủy Hạ Khán Ngư nói.

"Đồ điên, cảng Kewell ở ngay cổng thành Vong Linh, đi vào trong đó không phải là muốn chết sao?"

"Dưới đĩa đèn thì tối, ngươi bị ngu hay sao mà không biết hả!"

Mắt thấy hai người lại cãi nhau ầm ĩ lên lần nữa, Cuồng Bạo Lôi Thần nói: "Được, nghe theo hội trưởng Khán Ngư, phải đi đến bến cảng Kewell thôi, Thiên Lôi ngươi đừng gây chuyện ầm ĩ nữa!"

Cũng không phải tất cả mọi người đều có cảm giác vinh dự trận doanh, ban đầu vốn có mấy người chơi và công hội đứng đầu thành Vong Linh không có lòng dạ nào tham dự hoạt động bao vây tiêu diệt lợn da trắng. Nhưng mà vừa nghe thấy nhắc nhở về nhiệm vụ của hệ thống thì thái độ lập tức không còn giống như vậy nữa.

Nếu trận chiến tranh này không thể đánh thắng được, lại bị trừng phạt nhiệm vụ, đẳng cấp thành chính giáng một cấp không phải chuyện của bọn họ. Nhưng đẳng cấp công hội giáng một cấp thì đó chính là lợi ích của bản thân rồi.

Hệ thống vừa thông báo như vậy, thì tương đương với không trâu bắt chó đi cày rồi, nếu nhiệm vụ thất bại, những kẻ không tranh giành quyền thế cũng bị ép phải ra mặt, thậm chí ngay cả đám bạn bè đang đăng xuất cũng được kêu gọi nhanh chóng đăng nhập, số lượng người của thành Vong Linh càng ngày càng đông, rất nhanh đã hiện lên trạng thái đông nghìn nghịt.

Đám game thủ cũng không có thiên phú chỉ huy gì, chiến tranh mấy trăm nghìn người mà không có người chỉ huy, càng không có thời gian tuyển chọn lãnh đạo, nhìn thấy thành chính đông nghìn nghịt, trực tiếp lao ra khỏi thành như ong vỡ tổ, đều tự dẫn đội ngũ của mình quét về hướng đầm lầy Vong Linh.

Đây chính là lợi ích của nhiều người, mấy trăm nghìn người, mỗi công hội mỗi đoàn người cũng đều đông hơn trận doanh Quang Minh bên này, hơn nữa người chơi trận doanh Hắc Ám khi tử vong cũng không rời khỏi cảnh tượng này, quả thật là cuồn cuộn không ngừng, lực lượng có tính áp đảo khiến những trận doanh khác không thể sống sót qua nổi hai tiếng đồng hồ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment