Trang 307# 1
Chương 614: Toàn Chân Giáo "lấy ơn báo oán"
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Mọi người chia nhau ra tìm kiếm!"
Đi vào bến cảng, Treo Đèn Xem Tên chỉ huy người chơi bên cạnh mình tìm kiếm khắp nơi.
Những người chơi của Kim Qua Thiết Mã nhận được mệnh lệnh bắt đầu lục soát tất cả đống đồ lộn xộn và phòng ốc.
"Ở đây có người!"
Bến cảng nhỏ như vậy, tìm kiếm rất dễ dàng, người của Kim Qua Thiết Mã đi chưa được hai bước, đã có một đội người bị lục soát ra được, chính là người chơi của Cuồng Bạo Thiên Phạt.
Có thể tránh thoát đợt tìm kiếm đầu tiên của mấy trăm nghìn người, cá lọt lưới có thể ở lại cũng có chút bản lĩnh thật sự.
Lúc này người của Kim Qua Thiết Mã chỉ có quân tiên phong đi tới bến cảng, tất cả không đến hơn trăm người.
Người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt cũng nhìn thấy người của Kim Qua Thiết Mã cũng không đông lắm, lúc này lập tức triển khai trận hình, bắt đầu đánh lại.
Cung thủ của Kim Qua Thiết Mã cũng không ít, theo lý thuyết chính là nghề nghiệp khắc chế Pháp sư, có điều vì có Chiến sĩ khiên thuẫn ở đây, ưu thế của Cung thủ cũng không còn tác dụng gì.
Chiến sĩ khiên thuẫn của Cuồng Bạo Thiên Phạt bên này bày trận ở đằng trước, cầm khiên chống đỡ một trận xạ kích, sau đó Pháp sư liên tục ném ra Thiểm Điện, một lớp giáng xuống, Kim Qua Thiết Mã đã hao tổn hơn hai mươi Cung thủ.
"Lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách!" Ưu thế của Cung thủ với Pháp sư chính là tầm bắn, thấy Cuồng Bạo Thiên Phạt hỏa lực tàn nhẫn, Treo Đèn Xem Tên hoảng sợ vội vàng chỉ huy thuộc hạ lùi về phía sau kéo dài khoảng cách.
Nhưng mà còn chưa lùi được bao lâu, từ một bên khác lại xuất hiện một đội người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt khác.
Vẫn là Chiến sĩ khiên thuẫn đứng trước Pháp sư đứng sau, đánh bất ngờ khiến Kim Qua Thiết Mã lại tổn thất thêm mấy chục người nữa...
"Không xong rồi! Có mai phục! Mau rút lui khỏi bến cảng!" Lúc này Treo Đèn Xem Tên cũng ý thức được những con cá lọt lưới này không dễ đối phó, dẫn theo thuộc hạ xoay người chạy, đúng lúc đó ở đằng sau thùng đựng hàng nằm ở cửa vào bến cảng bay ra một mảnh sấm sét, xử lý sạch sẽ đám tàn binh của Kim Qua Thiết Mã, ngay sau đó đám người Cuồng Bạo Lôi Thần và Thủy Hạ Khán Ngư từ đằng sau thùng đựng hàng chạy ra.
"Đám lợn da trắng còn sót lại đều ở bến cảng Kewell, mọi người mau đến đây!"
Liên tục bị phục kích ba lần, Treo Đèn Xem Tên trong lòng cũng bốc lên một đống lửa, sau khi sống lại cắn răng mua một chiếc còi kêu gọi trong kênh thành chính.
Lúc này quân số đông đảo mấy trăm nghìn người thành Vong Linh đang ở đầm lầy Vong Linh đào đến ba mét đất lên để tìm kiếm suốt một tiếng đồng hồ, cho dù tính cách có kiên nhẫn đến mấy cũng bị đám người giấu đuôi giấu đuôi này làm cho hao phí ra lửa giận rồi, sau khi nhìn thấy thông báo trong kênh thành chính, lập tức chạy về phía bến cảng Kewell như ong vỡ tổ.
"Không thể ở lại bến cảng này được nữa rồi, chúng ta mau chạy thôi." Lúc này Thủy Hạ Khán Ngư vội vàng nói.
Mục tiêu đã bại lộ, bến cảng chắc chắn không còn an toàn nữa rồi, lúc này không nhân cơ hội này chạy đi, đợi lát nữa sẽ bị người ta đóng cửa đánh chó thôi.
"Mọi người mau chạy đi!" Cuồng Bạo Lôi Thần ra lệnh một tiếng, những người chơi tinh anh ngay cả trang bị rơi đầy trên đất cũng không nhặt nữa, chạy ra khỏi bến cảng.
Cuồng Bạo Lôi Thần và Thủy Hạ Khán Ngư cuối cùng vẫn đánh giá thấp hai trăm bảy mươi nghìn người chơi là con số lớn đến mức độ nào, bọn họ bên này còn chưa rời khỏi bến cảng, những người chơi thành Vong Linh ở gần cảng Kewell cũng đã từng nhóm từng nhóm đông đảo bao vây về phía này.
Những người chơi này quần áo tả tơi, dường như đẳng cấp cũng không cao lắm, nghĩ lại một chút cũng đúng, khu vực này là khu luyện cấp cấp thấp, chỉ dám lắc lư ở chỗ này, đẳng cấp chắc chắn cũng chỉ là cấp mười mấy mà thôi.
Ở trước mặt những đại cao thủ cấp 35, sức chiến đấu của đám người mới chơi cấp mười mấy ngay cả nhiệm vụ chuyển nghề cũng chưa làm được này có thể bỏ qua không thèm tính toán đến, nếu muốn đối phó những cao thủ tinh anh của Cuồng Bạo Thiên Phạt và Đồng Tâm Minh, chỉ có thể dựa vào chiến thuật biển người.
Mặc dù nói như vậy, chiến thuật biển người cũng vẫn là chiến thuật, nhiều người như vậy mỗi người sờ một cái thôi cũng không chịu nổi rồi, đám người Cuồng Bạo Lôi Thần chỉ có thể vừa đánh vừa rút lui.
Bất đắc dĩ người chơi thành Vong Linh thật sự quá đông, lại nhiều nghề nghiệp đánh tầm xa, khi mọi người thoát được khỏi tầm mắt của đám người đuổi giết thì đội ngũ bốn mươi người cũng đã thương vong mất hơn một nửa.
Có thể còn sống sót đều là cao thủ cấp bậc đứng đầu như Cuồng Lôi Chi Tâm, Niệm Lưu Vân.
Mắt thấy bên ngoài bến cảng những người chơi càng ngày càng đông, cấp bậc người chơi cũng càng ngày càng cao, trong lòng Cuồng Bạo Lôi Thần cũng tuyệt vọng rồi.
Vừa lúc đó, Cuồng Bạo Lôi Thần đột nhiên nghe thấy bên tai vang lên một giọng nói rất quen tai.
"Quay lại đây, đằng sau lối vào phòng ở."
Cuồng Bạo Lôi Thần sững sờ, quay đầu nhìn thấy gần một nửa cái đầu của Vô Kỵ đang treo dấu hiệu trận doanh trên cửa sổ, lập tức kinh ngạc nói: "Ngươi là ai?"
"Nói nhảm ít thôi, mau chạy vào đây! Chẳng lẽ ngươi không dám hả?" Vô Kỵ không nhịn được nói ra.
"Đệt mợ nó, nói ra lời này, ông đây có gì không dám?" Dù sao thì thế nào đi nữa cũng là chết thôi, Cuồng Bạo Lôi Thần quyết tâm liều mạng, nói với những người khác: "Cửa sau nhà gỗ, mọi người đi theo ta vào nhà đi!"
Nói xong, Cuồng Bạo Lôi Thần dẫn theo đoàn người đi tới đằng sau nhà gỗ, Ký Ngạo mở cửa ra, Cuồng Bạo Lôi Thần dẫn theo một đoàn người đi vào phòng.
Hơn ba mươi người nháy mắt chen lấn chật ních căn phòng nhỏ, sau khi nhìn thấy người nấp trong nhà gỗ, tất cả đám người Cuồng Bạo Lôi Thần đều ngây ngẩn cả người.
"Bà mẹ nó, tại sao lại là ngươi!"
"Bà mẹ nó, thế mà lại là các ngươi!"
Hai giọng nói kinh ngạc liên tiếp vang lên.
Có câu nói kẻ thù gặp nhau tức đến đỏ mắt, thế mà lại được kẻ thù cứu một mạng, cảm giác này rất phức tạp.
"Ngươi... Vì sao ngươi lại giúp chúng ta?" Cuồng Bạo Lôi Thần không thể tin nổi hỏi, trước đó mình vẫn còn đuổi giết mấy người Toàn Chân Giáo như chó, nhưng mà Toàn Chân Giáo không có lý do gì để cứu mình.
Vô Kỵ nhướn mày nói: "Tất cả mọi người đều là cùng một phe, giúp ngươi còn cần lý do sao? Nếu không các ngươi tự mình ra ngoài hỏi những con chó da đen kia đi?"
"Nhưng mà vừa nãy chúng ta còn đuổi giết các ngươi..." Nhìn thấy Vô Kỵ rộng lượng như vậy, Cuồng Bạo Lôi Thần ngược lại có chút ngượng ngùng.
Vương Vũ bên cạnh cười nói: "Chuyện có gì to tát đâu chứ, dù sao chúng ta cũng không có tổn thất gì, còn vơ vét được không ít lợi ích."
"Không tệ không tệ, nhờ có các ngươi mà thuộc tính của ta cũng tăng đến hơn một trăm rồi..." Minh Đô không hổ là tên khốn kiếp trong những tên khốn kiếp, khoe khoang thuộc tính cũng phải khoe thẳng vào mặt người ta như vậy, trang bị đều là rơi ra từ người bọn họ mà.
Mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt nghe thấy thấy, biểu cảm trên mặt vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ.
Minh Đô cười hì hì trong kênh công hội nói: "Thấy không, ta rất thích nhìn thấy vẻ mặt này của bọn chúng."
"Ngươi thật quá đê tiện!" Mọi người đều khinh thường Minh Đô.
"Được rồi, đừng quấy nữa." Vô Kỵ hắng giọng một cái nói: "Nhưng mà thật ra ta cũng có chút mơ hồ, chúng ta Toàn Chân Giáo không hề làm gì đắc tội đến Cuồng Bạo Thiên Phạt nhé, tại sao các ngươi tự nhiên lại đuổi giết chúng ta?"
Vừa nói, Vô Kỵ vừa liếc mắt nhìn Thủy Hạ Khán Ngư vừa bước vào phòng đã rúc trong đám người ngay cả rắm cũng không dám đánh.
"Cái này ấy à..." Cuồng Bạo Lôi Thần ngượng ngùng nói: "Chúng ta nhận được tin tức, nói các ngươi đến trận doanh Hắc Ám truyền tin, lấy được bức thư mật ấy là có thể thăng cấp công hội..."
"Hả? Là tên khốn kiếp nào nói hươu nói vượn đấy?" Vô Kỵ tiếp tục nhìn Thủy Hạ Khán Ngư.
Thủy Hạ Khán Ngư nghe thấy thế, biểu cảm trên mặt càng thêm hoảng hốt lo sợ.
"Là tên khốn kiếp Thủy Hạ Khán Ngư kia nói!" Cuồng Bạo Thiên Lôi cách đó không xa chỉ vào Thủy Hạ Khán Ngư lớn tiếng nói.
Thủy Hạ Khán Ngư oán hận liếc Cuồng Bạo Thiên Lôi một cái, sau đó cố làm ra vẻ bình tĩnh nói với Cuồng Bạo Lôi Thần: "Lão đại Lôi Thần, ngươi đừng nghe tên này nói nhăng nói cuội, đám Toàn Chân Giáo bọn họ không có ai là người tốt cả."
Linh Lung Mộng quái gở nói: "Oa, thật sao? Toàn Chân Giáo chúng ta cho đến bây giờ cũng không lợi dụng tình cảm của người khác để lừa gạt lấy trang bị... Không giống ngươi đâu, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ..."
"Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ?" Mọi người nghe thấy thế, ánh mắt đều nhao nhao nhìn về phía Thủy Hạ Khán Ngư.