Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 626 - Chương 628: Sơ Hở Không Tưởng Được.

Trang 314# 1

 

 

 

Chương 628: Sơ hở không tưởng được.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Bị BOSS gọt thành như vậy, mà không thèm hồi chút máu nào đã xông thẳng lên như thế, chỉ có hai khả năng, hoặc là tự tin rằng bản thân có thể đánh gục BOSS mà không chịu bất kỳ thương tổn nào, hoặc là cố ý đi tìm chết.

Tuy Con Rối Của Thần chỉ có 10% thuộc tính, nhưng có kỹ năng đặc thù kia thì cho dù là đoàn đội hoàn chỉnh đã đánh vài lần tìm ra cách đánh đúng chuẩn, cũng chưa chắc đã có thể đánh qua ải.

Chứ đừng nói Vương Vũ hiện tại chỉ có một mình, không thể nào có biện pháp đánh thắng BOSS được. Mới vừa rồi, Vương Vũ cũng chỉ là giao thủ vài hiệp với Con Rối Của Thần mà thôi, tỷ lệ có thể sống sót qua vài chiêu của BOSS cũng không lớn, càng không nói đến việc không có thương tổn gì.

Cho nên trong suy nghĩ của 9527, Vương Vũ làm vậy không khác gì chủ động đi chịu chết.

Lúc này, Vương Vũ đã mang theo kiếm đánh nhau với Con Rối Của Thần.

Phương thức chiến đấu của Con Rối Của Thần không hề thay đổi, tay phải giơ trường thương lên đâm về phía Vương Vũ. Vương Vũ cũng làm giống ban nãy, thân thể bất ngờ né sang phải, lao ra phía sau lưng bên phải của Con Rối Của Thần.

"Xoẹt!"

Phần eo của Con Rối Của Thần lại xoay tròn trong phạm vi lớn, trường kiếm vẽ ra một vòng kiếm quang bổ về phía Vương Vũ.

Vương Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng lui ra sau từng bước, kiếm chữ thập của Con Rối Của Thần mang theo đấu khí xẹt qua trước người Vương Vũ. Sau đó Vương Vũ khom người tiến lên phía trước, giẫm chân vào trong vòng sáng màu trắng, trường kiếm trong tay rung lên, vẩy ra ba đóa kiếm hoa, đâm vào sau lưng Con Rối Của Thần.

- 2451

- 3214

- 5512

- 100

Bốn con số đỏ tươi bay lên, một kích cuối cùng của Vương Vũ còn đánh ra hiệu quả bạo kích.

"Móa! Này, điều này không có khả năng!"

Nhìn thấy tình cảnh này, con ngươi 9527 trừng sắp rớt ra ngoài.

"Không có Mục sư, hắn không thể nào mà không bị thương được? Tại sao hắn lại chọn nơi đó để đứng!!! Chẳng lẽ đứng ở nơi đó thì có thể tránh thoát công kích của Webster sao?" Tuy 9527 bị dọa kinh hoảng, nhưng tốt xấu gì hắn ta cũng là nhân viên có cấp bậc cực cao trong trò chơi, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra, Vương Vũ không bị BOSS chém chết đều là nhờ chỗ đứng của hắn.

Vương Vũ là Cao thủ võ học, trong khi tranh tài với người khác thì quan tâm nhất là sơ hở trong lúc công kích, Vương Vũ nhờ có kỹ năng Thiên Phú Dị Bẩm trong lúc so chiêu với đám cao thủ đỉnh cấp, cũng có thể tìm được sơ hở của đối phương trong khi di chuyển, càng đừng nói tới Con Rối Của Thần giống như một cọc gỗ chết vậy.

Vị trí của Vương Vũ lúc này, chính là sơ hở của Con Rối Của Thần.

Bình thường công kích gần người của Con Rối Của Thần có thể đạt tới phạm vi xa nhất là khoảng 300 mã, nhưng đó là khi dùng loại binh khí dài như thương chữ thập, mới có thể đánh tới khoảng cách đó. Còn kiếm chữ thập là binh khí ngắn, công kích bình thường chỉ dài khoảng 150 mã, cho nên Vương Vũ chỉ cần đứng gần Con Rối Của Thần trong phạm vi 150 mã, thì Con Rối Của Thần sẽ sử dụng kiếm chữ thập để công kích.

Phạm vi Thánh Quang Thiểm Diệu của Con Rối Của Thần là 100 mã, nếu Vương Vũ dùng quyền hoặc chủy thù... tuy đều có thể tạo ra công kích trong vòng tròn, nhưng lại làm hạn chế phạm vi di động của Vương Vũ. Kiếm chữ thập của Con Rối Của Thần khi quay quanh thân có tốc độ cực nhanh, công kích trong vòng ánh sáng, cho dù là Vương Vũ cũng không thể nào mà né tránh đúng lúc được.

Nếu dùng trường côn thì vũ khí lại quá dài, ảnh hưởng tới hiệu suất công kích, cho nên Vương Vũ lựa chọn sử dụng trường kiếm.

Vương Vũ không có thứ trâu bò như đấu khí ngoại phóng, nhưng công kích của trường kiếm lại có phạm vi khoảng 120 mã, lùi một bước là có thể tránh khỏi vòng xoay của kiếm chữ thập, tiến thêm một bước là có thể bước vào trong vòng sáng trắng, vừa chuẩn với vị trí tốt nhất để công kích Con Rối Của Thần.

Ngay cả 9527 cũng không ngờ tới, BOSS do chính mình sáng tạo ra được cho là chỉ có một biện pháp giải quyết, thế mà lại có một sơ hở như vậy.

Đấu pháp của Vương Vũ vô cùng tự nhiên, không làm ra hành động thừa thãi dây dưa nào, sau khi đánh trúng một chiêu thì lập tức lui ra.

Lúc Con Rối Của Thần vung trường thương quét ngang tới, thì Vương Vũ đã vọt qua một bên khác của Con Rối Của Thần.

Thời điểm Con Rối Của Thần dùng kiếm quay vòng quanh thân, Vương Vũ lại vừa lui vừa tiến, giơ kiếm đâm ra, lại là ba đóa kiếm hoa đâm thẳng tới cổ Con Rối Của Thần, đánh rớt mười ngàn máu của nó.

"..."

Bây giờ 9527 đã nhìn tới ngây người, chuyện auto hack đã ném lên chín tầng máy, lúc này trong đầu trong lòng hắn ta chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: "Đậu má, người này thật sự có thể không bị tổn thương gì mà hạ BOSS sao?"

Webster vốn là một BOSS cực lớn, không thể nào đánh đồng nó với loại BOSS tầm thường mà đoàn đội bình thường hay đánh được. Phải là đoàn đội vài trăm người có khi gấp đôi nữa mới có thể hạ gục được Webster, vậy mà nó lại bị một người cày quét như vậy. 9527 không nhịn được mà bắt đầu hoài nghi cuộc đời của mình.

Sau khi Con Rối Của Thần bị đánh trúng mấy lần liên tục, trên người chợt lóe ánh sáng trắng, thương chữ thập trong tay đâm về phía trước, sau đó tan biến thành một luồng ánh sáng chói mắt, đâm về phía Vương Vũ.

Vương Vũ vẫn nghiêng người lách qua, nhưng đột nhiên Con Rối Của Thần xoay thân, tay kia vẽ ra hai đạo kiếm khí ở một góc độ khó tin, bay vụt về phía Vương Vũ.

Một tay Vương Vũ cầm kiếm, một tay khác thì bắt lấy một bên cánh trên vai Con Rối Của Thần, một tiếng xé rách vang lên, cánh của Con Rối Của Thần bị cắt đứt một nửa, một con số thương tổn to đùng - 24512 bay lên trên đầu Con Rối Của Thần.

"Đờ mờ! Tên này ra tay tàn nhẫn thật!"

Nhìn thấy hai giá trị thương tổn kia, Vương Vũ lại chấn động. Phòng ngự của Con Rối Của Thần cao như thế, mà lại bị một công kích của chính nó đánh rớt hơn hai mươi ngàn máu. Nếu chiêu thức kia đánh lên người hắn, thì coi như xong rồi, may mà hắn chưa uống dược tề, dù sao cũng chỉ lên được chút ít, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm thôi...

Nếu 9527 biết ý nghĩ của Vương Vũ hiện giờ, có lẽ sẽ tức tới hộc máu. Vậy mà Vương Vũ còn khiến mọi người tưởng rằng, hắn là một người chơi siêu cấp, tự tin đến mức có thể không chịu thương tổn mà đánh gục BOSS, ai ngờ Vương Vũ chỉ đơn thuần là vì tiết kiệm chút tiền thuốc thang.

Sau khi Con Rối Của Thần bị công kích của chính mình xóa sạch nửa thanh máu, tâm tình rõ ràng không được tốt cho lắm, cánh tay phải vừa chuyển là lập tức đâm về phía Vương Vũ,

Vương Vũ đè bả vai Con Rối Của Thần xuống rồi vọt lên trên, cưỡi lên bả vai của nó, trường kiếm trong tay ghì chặt cổ Con Rối Của Thần, kéo mạnh một đường.

- 11245

Con Rối Của Thần lập tức bị đánh ra trạng thái mất máu.

Loại BOSS không có chỉ số thông minh này, cho dù có thực lực mạnh hơn nữa, nhưng một khi bị người chơi tìm ra cách đánh chuẩn, nắm giữ được tiết tấu... thì lại vô cùng dễ đối phó. Con Rối Của Thần là BOSS canh ải của phụ bản lớn nhất cũng chỉ có kỹ năng là vô sỉ một chút thôi, nên tỷ lệ sai sót phải thấp đi. Đối với cao thủ siêu cấp lớn như Vương Vũ mà nói, thì đây chỉ là chuyện nhỏ, cứ theo tình hình như thế này, thì chỉ cần cẩn thận một chút, thì việc đánh gục Con Rối Của Thần cũng không phải là chuyện không thể.

"Ầy, tổng giám đốc Hách, hiện tại đã qua năm phút rồi... Số liệu giám sát cũng không có gì bất thường cả." Tiểu Trương nhìn vẻ mặt đen thùi lùi của 9527, cười một cách xấu xa nói.

"..." 9527 trầm mặt nói: "Đưa bàn phím cho tôi!"

"Ha ha ha." Tiểu Trương và đồng nghiệp chung quanh không khỏi bật cười. Tiểu Trương nói: "Chỉ là nói đùa với ngài mà thôi, làm sao lại để ngài ăn bàn phím được chứ. Lại nói ngài ăn rồi thì tôi lấy gì mà dùng."

9527 cũng biết Tiểu Trương là đang cho mình một bậc thang đi xuống, vì thế né qua chuyện này, trầm ngâm nói: "Có loại người chơi thế này, thì trò chơi của chúng ta còn gì khó khăn sao?"

"Hừm, độ khó khi thăng cấp có tính không?" Tiểu Trương hỏi.

"Được rồi, tính!" 9527 nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment