Trang 320# 2
Chương 641: Tiên tri của Atlanta
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nhìn thấy ông lão tiên phong đạo cốt, một bộ tác phong ông lớn râu trắng tiêu chuẩn, điều này khiến mấy người Cuồng Bạo Thiên Phạt hơi tin tưởng một chút.
"Là ông ta sao?" Cuồng Bạo Lôi Thần chỉ vào ông lão hỏi.
"Ôi chao ôi chao ôi chao, lão đại tôn trọng một chút đi..." Mọi người cuống quýt đè thấp ngón tay của Cuồng Bạo Lôi Thần xuống.
NPC vẫn còn có độ thiện cảm hệ thống với người chơi, loại hành vi chỉ vào lỗ mũi nói chuyện rất phạm vào kỵ húy.
Ngộ nhỡ lão già này lại còn là một tuyệt thế cao thủ cái gì đó, chẳng phải là càng đáng sợ hơn sao? Dù sao từ bên ngoài nhìn vào, người này có khác với trong sách thì cũng là gốc rạ ở trong hang động ở trong nhẫn, dĩ nhiên, ở trong thư viện thì cũng không phải người lương thiện gì.
Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Nhảm nhí, không thấy trên đầu ông ta có sáu chữ nhân viên quản lý thư viện sao?"
Quả nhiên, trên mũ ông già có một hàng chữ "Nhân viên quản lý thư viện thành Lôi Bạo".
"..." Cuồng Bạo Lôi Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, xoay người hỏi nhân viên quản lý: "Ta muốn mua manh mối."
"Ừ." Ông lão ngẩng đầu liếc nhìn Cuồng Bạo Lôi Thần một cái, cười híp mắt nói: "Một vấn đề một trăm vàng trở lên, miễn trả giá, xét thấy độ vinh dự của ngươi với thành chính quá thấp, hệ thống chuẩn bị mở ra hình thức tự động khấu trừ."
NPC nhìn người chơi đầu tiên chính là nhìn xem độ vinh dự của thành chính, độ vinh dự của thành chính là một thuộc tính ẩn rất khó kiếm được, vì Lâu đài Thiết Nham từng mất trong tay Cuồng Bạo Thiên Phạt một lần, cho nên người chơi Cuồng Bạo Thiên Phạt phải ngầm chấp nhận độ vinh dự thành Lôi Bạo rất thấp.
"Mẹ nó đắt vậy sao?" Cuồng Bạo Lôi Thần kêu lên oai oái.
"Mẹ nó đắt vậy sao không nằm trong phạm vi kiến thức của ta. Xin mời hỏi một câu." Ông lão cười tủm tỉm nói.
"Phụt..." Mấy người Toàn Chân Giáo nghe thấy thế, ngay lập tức phì cười, nhất là Ký Ngạo, hắn cười vui vẻ nhất.
Mẹ nó ông lão này cũng thật hư hỏng, còn tranh thủ sơ hở đi mắng chửi người khác, xem ra chắc chắn không phải NPC gì tử tế rồi.
"Mẹ nó, đây cũng tính là một câu rồi ấy hả?" Cuồng Bạo Lôi Thần nhìn thấy vàng trong túi thiếu mất một trăm vàng, lập tức giận dữ đến mức sắp biến thành Pháp sư hệ lửa luôn rồi.
"Ừ, xin mời hỏi câu tiếp theo." Ông lão gật đầu, một trăm vàng nữa lại biến mất.
"Ha ha ha ha!" Ký Ngạo cười đến sắp chảy nước mắt.
"Mẹ nó ngươi cũng là người của Toàn Chân Giáo đấy à?" Cuồng Bạo Lôi Thần nâng tay lên, một luồng sấm sét giáng xuống đầu ông lão, ông lão vỗ tay phát ra tiếng, sấm sét mà Cuồng Bạo Lôi Thần triệu hồi ra, giống như bị hoảng sợ, co rụt lại biến mất không còn chút dấu vết gì, đồng thời một con số -356 tổn thương cắn trả bay lên trên đầu Cuồng Bạo Lôi Thần.
[Hệ thống nhắc nhở: Tấn công ác ý vào NPC, độ vinh dự thành chính -20.]
"Đéo đỡ được!" Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều rơi cả quai hàm, nhân phẩm của Cuồng Bạo Lôi Thần không cao, nhưng cũng được tính là cao thủ trong thành Lôi Bạo, một thân trang bị phân phối xa xỉ, trong giới nghề nghiệp người chơi cũng không kém bao nhiêu.
Ông lão này chỉ vỗ tay phát ra tiếng đã khiến ma pháp của Cuồng Bạo Lôi Thần bị cắn trả lại rồi, xem ra đẳng cấp không thấp.
"Lão phu tên gọi Renault, không biết Toàn Chân Giáo gì cả." Ông lão kia bình tĩnh vững vàng nói ra, ria mép trắng phau trên mặt không gió tự bay, rất có uy thế.
"Renault, tên này nghe rất quen tai đó." Mọi người nghe thấy lời ông lão thì hơi ngẩn ra, sau đó nói lầm bầm: "Đại Pháp sư Renault?"
"Không sai, chính là lão phu, mỗi người một trăm vàng." Ông lão mỉm cười, nét mặt già nua cười lên như hoa cúc nở rộ, trong túi tất cả mọi người cùng lúc mất đi một trăm vàng.
"..."
Ông lão vừa nói dứt lời, mọi người lại lặng ngắt như tờ, ngay cả trong túi mất đi một trăm vàng cũng không phát hiện ra.
Đại Pháp sư Renault là một trong bảy anh hùng, vậy mà thật sự ở thành Lôi Bạo...
Hễ là người chơi từng xem giới thiệu hoàn cảnh trò chơi đều biết, quê hương của Đại Pháp sư Renault ở thành Lôi Bạo, nhưng mà những Pháp sư ngưỡng mộ danh tiếng mà đến đây cho đến bây giờ đều chưa từng gặp được Renault, Pháp sư ở nhà Renault kia tên là Rennes
, là đệ tử của Renault...
Tuy Rennes cũng là một NPC trong truyền thuyết, nhưng mà nếu so sánh với Renault thì vẫn còn kém một chút, cho nên người dân địa phương ở chính thành Lôi Bạo cũng từng nghi ngờ ít nhất một lần là liệu Renault có ở thành Lôi Bạo hay không.
Tuyệt đối không thể ngờ được, kẻ giống như rồng thần thấy đầu không thấy đuôi này, mẹ nó lại nấp trong thư viện của học viện Pháp sư.
Có lẽ phải mất đến nửa phút sau, mọi người mới tỉnh táo lại, Cuồng Bạo Lôi Thần mở miệng lần nữa nói: "Ta..."
Lời Cuồng Bạo Lôi Thần còn chưa nói hết, đã bị đám người Lôi Đình Vô Nguyệt kéo ra đằng sau.
Người này miệng không biết kiềm chế, nhỡ chọc giận Đại Pháp sư Renault thì sau này có còn định nhận nhiệm vụ ẩn nữa không hả?
"Thầy Renault, ta muốn hỏi ngươi mấy việc." Lôi Đình Vô Nguyệt bước lên cung kính nói.
"Một trăm vàng trở lên, miễn trả giá..." Renault vẫn lặp lại lời thoại như trước, hơn nữa còn dặn dò thêm: "Chàng trai trẻ nghĩ kỹ rồi hãy hỏi."
Một câu này của Renault khiến Lôi Đình Vô Nguyệt cảm động đến lệ rơi đầy mặt, thầm nói: "Không hổ là một trong bảy anh hùng, có tấm lòng yêu thương chúng sinh trong thiên hạ, khác hẳn những NPC chuyên lừa gạt lấy tiền bên ngoài kia." Hắn ta đã hoàn toàn quên mất vừa nãy chính bản thân hắn cũng bị lừa mất một trăm vàng.
Sau khi suy nghĩ một lát, Lôi Đình Vô Nguyệt nói: "Ta muốn hỏi tất cả những nội dung cốt truyện liên quan đến Atlanta."
"Tất cả vấn đề phải mất một triệu vàng, ngươi không đủ tiền." Câu nói đầu tiên của Renault đã hoàn toàn đập nát Lôi Đình Vô Nguyệt.
Khi đám người Toàn Chân Giáo hỏi nội dung cốt truyện, cảnh tượng Atlanta này còn chưa mở rộng, chỉ có mấy chữ đã mất hai nghìn vàng rồi, bây giờ cảnh tượng Atlanta đã mở rộng, hoàn cảnh nội dung cốt truyện cũng đều được giải tỏa, giá tiền một triệu vàng này quả thật cũng không đắt.
Lôi Đình Vô Nguyệt lau mồ hôi nói: "Vậy ta chỉ cần những tài liệu liên quan đến Vinh Quang Của Atlanta thôi."
"Hai nghìn vàng, ngươi không đủ tiền." Renault nói.
"..." Lôi Đình Vô Nguyệt lặng lẽ nhận túi tiền Cuồng Bạo Lôi Thần đưa cho, bỏ vào trước mặt Renault.
Theo tay Renault vung lên, túi tiền biến mất, sắc mặt bình tĩnh kể lại câu chuyện.
Vinh Quang Của Atlanta là thánh vật của cả bộ tộc Atlanta, từ thời kỳ thượng cổ trước khi thành Atlanta chìm xuống đáy biển, nhà tiên tri của Atlanta cũng đã dự đoán được kiếp nạn lớn sắp xảy ra, vì vậy chia Vinh quang thành Atlanta thành sáu phần, cũng giao cho sáu người Atlanta ưu tú nhất, đến sáu vùng đất thần ẩn, tránh né tai họa, kéo dài chủng tộc.
Hôm nay thành Atlanta lại hiện ra dưới ánh mặt trời, Vinh Quang Của Atlanta lại lấp lánh lần nữa, kèn lệnh đã vang lên, sau khi tập hợp đủ sáu bộ phận trao trả cho tộc trưởng đương nhiệm của tộc Atlanta, tộc Atlanta sẽ lại xuất hiện trên đại lục Trọng Sinh.
"Tộc trưởng đương nhiệm của Atlanta là ai?" Lôi Đình Vô Nguyệt buồn bực hỏi.
"Ta." Renault chỉ vào chính mình.
Một trăm vàng.
"Vậy sáu vùng đất thần ẩn kia ở đâu?" Lôi Đình Vô Nguyệt lại hỏi.
Renault nói: "Chỉ có duy nhất nhà tiên tri của bộ tộc Atlanta mới biết được."
Một trăm vàng.
"Nhà tiên tri ở đâu?"
"Trên thế giới này có rất nhiều nhà tiên tri, ngươi phải nói cho ta biết tên của hắn ta."
Kinh phí đang thiêu đốt.
"Nhà tiên tri của Atlanta tên gọi là gì?" Lôi Đình Vô Nguyệt bất đắc dĩ hỏi lại lần nữa, hệ thống đây là thay đổi phương pháp thu vàng của người chơi, cũng đều nhờ Lôi Đình Vô Nguyệt không thiếu tiền, nếu không thì thật sự là hỏi không tầm thường.
"Nhà tiên tri của Atlanta tên là Regis, là một Ma đạo sư và một Khoa học gia vĩ đại, đồng thời cũng là sư phụ của ta." Renault trên mặt tràn đầy sự kính trọng nói ra.